Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 448

Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:37:11
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chào Tổng giám đốc Ninh, là thực tập sinh mới, Lý Mỹ Mỹ.”

“Chào Tổng giám đốc Ninh, là thực tập sinh mới, Trần Tu.”

Cả hai đều mỉm , biểu hiện vô cùng hảo.

Ninh Yên híp mắt đầy nguy hiểm. Hai cái tên , là thực tập sinh do Bộ thương mại cử đến.

vấn đề là, mấy tháng họ vẫn còn là R quốc (*chỉ Nhật).

“Cô tên là Lý Mỹ Mỹ? Tốt nghiệp Đại học Thâm Thành?” Đây là thông tin ghi lý lịch, nhưng... cô bây Gờ chỉ "ha hả".

“Vâng ạ.” Người phụ nữ trẻ giọng Đông Bắc, lưu loát, tư thái khiêm tốn.

Ninh Yên nhướng mày. Dám công khai dối mặt cô, đây là đang coi thường trí nhớ của cô, là ỷ chỗ dựa vững chắc?

Theo cô thấy, đây rõ ràng là một sự khiêu khích.

“Trước đây cô từng gặp ?”

“Chưa ạ.” Người phụ nữ trẻ mắt cũng chớp.

Ninh Yên sang đàn ông : “Vậy còn ?”

cũng ạ.” Người đàn ông cũng giữ tư thái khiêm tốn tương tự, nhưng ánh mắt bình thản, hiển nhiên là chuẩn mà đến, sợ Ninh Yên vạch trần.

Thú vị đây.

Ninh Yên bình tĩnh họ. Một lúc lâu , cô bỗng mỉm : “Thư ký Tiền, họ đến đây mấy ngày ?”

Thư ký Tiền trong lòng thấp thỏm, mới vấn đề gì ? “Bốn ngày ạ.”

Ninh Yên giơ đồng hồ lên xem: “Vậy còn ở đây? Công nhân mới tập đoàn Cần Phong chúng đều tham gia huấn luyện quân sự một tuần.”

Bốn thực tập sinh đều ngây . Còn quy định như nữa ?

Ninh Yên bừa. Để giúp công nhân mới nhanh chóng hòa nhập tập thể, cũng là để họ học cách phục tùng sự sắp xếp, cô cho tổ chức huấn luyện quân sự.

Hiệu quả cũng khá .

nhóm thực tập sinh là do cấp cử xuống, công nhân cơ sở bình thường, nên mới sắp xếp huấn luyện.

“Đưa họ huấn luyện quân sự.” Ninh Yên chỉ hai R quốc, cố ý bổ sung một câu: “Báo với huấn luyện viên một tiếng, thấy hai vị tiềm lực, trọng điểm bồi dưỡng. Cho nên, đối với hai họ đặc biệt nghiêm khắc, lượng huấn luyện tăng gấp đôi.”

Đã đến địa bàn của cô, là rồng là giun cũng đều im cho cô.

“Vâng ạ.” Thư ký Tiền dám hỏi gì, dù cứ lời là .

Ninh Yên ném câu đó đẩy cửa bước văn phòng. Cô cởi áo khoác treo lên, túi công văn tiện tay đặt lên ghế, cầm giẻ lau lau bàn.

Thư ký gõ cửa, phép mới xách phích nước nóng , pha cho Ninh Yên một ly táo đỏ.

Trong văn phòng mấy bàn việc, đó là chỗ của các thư ký.

Hai thực tập sinh mới , mờ mịt xung quanh.

Hai nam nữ “chiếu cố trọng điểm” . Người phụ nữ trẻ bỗng xông văn phòng: “Tổng giám đốc Ninh...”

Giọng lạnh lùng của Ninh Yên vang lên: “Thư ký Tiền!”

Thư ký Tiền lập tức tiến lên kéo tay phụ nữ trẻ đẩy ngoài: “Lý Mỹ Mỹ, xông gõ cửa? Quy củ cô học ? cho các cô học thuộc nội quy văn phòng mà? Điều thứ nhất chính là, sự cho phép của Tổng giám đốc Ninh, tùy tiện văn phòng của cô .”

Toàn gây thêm phiền phức.

Người phụ nữ trẻ đẩy ngoài, trong mắt lóe lên một tia屈 nhục. Cô c.ắ.n môi gõ cửa, đợi mười mấy phút mới thấy một giọng lạnh nhạt: “Vào .”

Pha gõ cửa khiến Lý Mỹ Mỹ còn chút khí thế nào. Cô ôm n.g.ự.c : “Tổng giám đốc Ninh, sức khỏe , bệnh tim, thể tham gia huấn luyện quân sự.”

Ninh Yên tỏ vẻ kinh ngạc tột độ, như thể gặp chuyện gì thể tin nổi: “Cái gì? Bộ thương mại ? Họ bệnh ?”

Lý Mỹ Mỹ gật đầu cần suy nghĩ: “Đương nhiên là .”

Sắc mặt Ninh Yên trầm xuống: “Thư ký Tôn, họ đều báo cáo khám sức khỏe ?” (*Ở là thư ký Tiền, ở đây tác giả nhầm là Tôn, sẽ sửa theo ngữ cảnh)

“Để hỏi phòng nhân sự, việc thuộc bên họ quản.” Thư ký Tiền vội vã chạy ngoài, và nhanh : “Tổng giám đốc Ninh, vẫn kịp sắp xếp ạ.”

Ninh Yên nhíu mày: “Nói cho mới quy củ của tập đoàn Cần Phong chúng .”

Cô rõ ràng là đang , nhưng toát khí thế bề , áp đảo khiến Lý Mỹ Mỹ thở nổi.

Thư ký Tiền theo Ninh Yên cũng một thời gian, hiểu cảm xúc của cô, thích phụ nữ mắt , nên cũng chẳng giữ sắc mặt : “Ứng viên khi qua vòng thi và phỏng vấn còn khám sức khỏe, bệnh tật gì mới chính thức nhận .”

Lý Mỹ Mỹ mím chặt môi: “Chúng là ứng viên.”

“Chúng là doanh nghiệp, bệnh viện.” Giọng Ninh Yên vô cùng thản nhiên: “Sắp xếp đưa về .”

“Vâng ạ.”

Lý Mỹ Mỹ tức vội: “ Bộ thương mại tuyển chọn kỹ càng, cô tư cách trả về.”

Thư ký Tiền nổi giận. Một mới mà dám chuyện với Tổng giám đốc Ninh như ?

Đây là ỷ chỗ dựa ? Phải rõ, cô chỉ là một thực tập sinh, đến đây sếp.

Thư Sách

Ninh Yên thử , ý định nhượng bộ chút nào: “Bảo an ninh theo dõi cô , chỉ cho phép mang đồ dùng cá nhân, một cọng cỏ của công ty cũng phép mang ngoài.”

“Vâng!”

Lý Mỹ Mỹ nghĩ đến vô kịch bản, nhưng bao giờ nghĩ đến tình huống : “Tổng giám đốc Ninh, cô sợ đắc tội với khác ?”

“Các chắc hẳn điều tra về . thế nào, các rõ nhất.” Ninh Yên lạnh lùng : “Dám chọc , sẽ xử lý thẳng tay. Đây là địa bàn của , quyết định.”

Lý Mỹ Mỹ hít một lạnh. Hình ảnh cô ôn hòa, lịch thiệp, giỏi giao tiếp, tươi đón khách ở Quảng Thành... lẽ nào tất cả đều là giả vờ?

cũng nghĩ, lúc đó Ninh Yên đối mặt với những ai? Ngoài doanh nhân nước ngoài thì chính là lãnh đạo.

Những doanh nhân nước ngoài tìm cô nhờ tư vấn mua hàng, cho cô lợi ích, họ chính là Thần Tài.

Còn các lãnh đạo, họ đều chuyện dễ , khách sáo, nhờ cô giúp đỡ, cũng mời cơm.

Bất kể cô nghĩ thế nào, Ninh Yên đều dự định đá cô ngoài để thăm dò tình hình, xem thể moi yêu ma quỷ quái gì .

Sau khi đuổi hết , cô nhấc điện thoại: “Thị trưởng Dương, là , Ninh Yên đây. Xin hãy liên hệ với Bộ Quốc phòng, bên cạnh xuất hiện đặc vụ của R quốc.”

ý định một gánh vác. Gặp chuyện thì tìm tổ chức, đơn giản thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-448.html.]

Thị trưởng Dương giật bật dậy: “Cái gì?”

“Xin hãy liên lạc bí mật, chuyện chút .” Ninh Yên sớm việc tung TV sẽ thu hút vô kẻ thèm , nhưng ngờ nhanh đến , và bằng cách thức .

Ngày hôm , thị trưởng Dương dẫn theo hai đàn ông tướng mạo bình thường đến. Đó chính là của Cục An ninh, một tên Trương Ái Dân, một tên Tôn Ngọc Căn.

Tên nổi bật, tướng mạo nổi bật, kiểu lẫn đám đông sẽ ai chú ý.

Ninh Yên hàn huyên vài câu thẳng vấn đề chính, kể chuyện.

Cả ba đều sững sờ, chuyện đúng là chút kỳ quái.

“Cô chắc chắn nhận nhầm chứ?”

Ninh Yên khẽ lắc đầu, việc quá kỳ quặc, chỗ nào cũng thấy . “Lúc đó họ bái thầy, từ chối thẳng. Không ngờ họ đổi tên đổi họ mò đến đây. Cũng là ai giúp đỡ họ.”

Thị trưởng Dương nghĩ mãi : “Họ sợ vạch trần ? Đây là thị uy? Hay là khiêu khích?”

Trương Ái Dân bỗng nhiên mở miệng: “ cho rằng, tuy họ đổi phận, nhưng lẽ là hợp pháp.”

Ý là cấp đồng ý? Tại ? Trao đổi lợi ích?

Ninh Yên nhíu mày: “Vậy thì cũng nên báo một tiếng chứ.”

Không nghĩ thì thôi, cứ điều tra.

“Chúng sẽ theo dõi sát hai . Bên cô cũng cẩn thận một chút, tài liệu văn kiện quan trọng bảo quản cho .”

Ninh Yên hiểu ý. Gián điệp thương mại xưa nay thiếu ? “ . Chắc hẳn họ đang nhắm kỹ thuật TV của .”

Nói cái gì mà bái sư, tất cả đều là chiêu trò lừa gạt, kế thành bày kế khác.

Thị trưởng Dương khẽ thở dài. Muốn chiếm lĩnh thị trường nước ngoài thì bắt buộc phô trương thanh thế, tuyên truyền cho cả thế giới .

cây cao thì đón gió, yêu ma quỷ quái cũng thu hút đến.

Tòa nhà thí nghiệm mới ánh mặt trời trông vô cùng chói mắt. Ninh Yên dừng chân một lúc, đang suy nghĩ gì.

Cổng lớn hai bảo vệ gác, họ kỳ quái Ninh Yên, ?

Ninh Yên thu hồi suy nghĩ, lấy một tấm thẻ thông hành màu vàng kim để tòa nhà. Đây là thẻ thông hành cấp cao nhất, thể tự do trong bộ tòa nhà.

Tòa nhà thí nghiệm cao năm tầng, nhưng chiếm diện tích lớn. Mỗi tầng đều thiết kế đặc biệt, ngăn cách , phiền lẫn .

Thẻ thông hành mỗi tầng mỗi khác, mỗi tầng đều cửa mật mã điện tử, chỉ thể ở tầng của , thể lung tung sang tầng khác. Quy định quản lý vô cùng nghiêm ngặt.

Tầng cao nhất là phòng thí nghiệm TV. Ninh Yên nhập mật mã, cửa bật mở, cô chậm rãi bước . Mọi mặc áo blouse trắng đều đang bận rộn.

“Lâm Vũ Mặc.”

Lâm Vũ Mặc đang thí nghiệm, vẻ mặt chuyên chú và nghiêm túc. Ninh Yên gọi mấy tiếng, mới ngẩng đầu: “Có việc gì?”

Ninh Yên lạnh nhạt : “Hồ sơ chính trị của thông qua , thể đến thủ đô học.”

Hai kỳ thi đại học đầu tiên khi khôi phục đều xét duyệt hồ sơ chính trị. Theo lý mà , Lâm Vũ Mặc tiền án, gia đình thuộc thành phần "năm loại đen", đáng lẽ sẽ thông qua.

việc đều ngoại lệ, chỉ cần đủ ưu tú, là thể lách qua các quy tắc.

Lúc Lâm Vũ Mặc đăng ký cũng nghĩ nhiều, mới phát hiện xét duyệt hồ sơ.

“Cô bảo lãnh cho ?”

Ninh Yên khẽ gật đầu: “Cho nên, nợ một ân tình, nhớ mà trả.”

Khóe miệng Lâm Vũ Mặc giật giật. Cậu một bộ não vĩ đại, thể giải nhiều bài toán khó, nhưng đôi khi hiểu nổi Ninh Yên.

Cậu nợ cô chỉ một ân tình? Là hai cái mạng. Mấy năm nay nếu cô che chở, và bà ngoại thể sống sót đến bây giờ.

, bên ai sẽ ?”

Không từ lúc nào, nảy sinh lưu luyến với nơi , nó trở thành ngôi nhà thứ hai của .

Đối với một tình cảm đạm bạc mà , đây thật sự là một kỳ tích.

“Thầy Quý.” Ninh Yên vẫn luôn cảm thấy đủ nhân lực, thật đáng lo. đành chờ , đợt tập đoàn Cần Phong ít đỗ đại học, lứa sẽ là lực lượng nòng cốt. “Phòng thí nghiệm ở thủ đô, sẽ là phụ trách chính.”

Lâm Vũ Mặc im lặng: “Cô trói buộc ?”

Ninh Yên khoanh tay : “5 năm.”

“Cái gì?”

“5 năm , trả tự do cho .” Ninh Yên hy vọng thể ở tập đoàn Cần Phong cả đời, nhưng cô thể ích kỷ như .

Lâm Vũ Mặc là nhà khoa học ưu tú nhất của tương lai. Tài hoa và năng lực của nên thuộc về một vùng trời rộng lớn hơn, sẽ mang cống hiến to lớn cho quốc gia, cũng sẽ nhận vinh dự cao hơn, nên cô trói buộc ở tập đoàn Cần Phong.

“Cậu thể tự do lựa chọn con đường của . Lâm Vũ Mặc, 5 năm , trời cao biển rộng mặc bay lượn.”

Lâm Vũ Mặc cô thật sâu: “Lời đầu cô .”

Ninh Yên nhớ lời lúc mời chào , khỏi bật : “Lần là thật.”

Lâm Vũ Mặc nắm chặt tay, ánh mắt phức tạp khôn tả: “Tại ? Đây giống tính cách của cô. Cô chính là một Chu Bái Bì mà.”

“Cậu và là cùng một loại , thông minh nhưng lạnh lùng, yêu thế giới lắm, nhưng tín niệm kiên định của riêng .” Giọng Ninh Yên bình thản: “Lâm Vũ Mặc, hy vọng thể sống thật xuất sắc, theo đuổi ước mơ của , những việc ý nghĩa nhất.”

Nếu cô những lời , với tính cách của Lâm Vũ Mặc, cả đời cũng sẽ rời . 5 năm , cô tuyệt đối sẽ , nhưng bây giờ cô...

Lâm Vũ Mặc chấn động, khóe mắt thoáng hiện một tia ngấn lệ.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...