Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 446
Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:15:34
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thư Sách
Một tia nắng mặt trời xuyên qua rèm cửa, chiếu rọi lên đôi nam nữ đang ôm giường.
Mí mắt Ninh Yên giật giật, cô chậm rãi mở mắt, vẫn còn vẻ ngây thơ và mơ màng. Đây là ?
Mệt quá , tay mỏi, chân mỏi, ê ẩm. Mình đ.á.n.h về ?
“Tỉnh ? Ngủ thêm lát nữa .”
“Không còn sớm nữa, dậy ...” Giọng mơ hồ của Ninh Yên chợt im bặt. Cô đột ngột đầu , một gương mặt quen thuộc đập mắt.
Nhìn dáng vẻ mơ màng tỉnh của cô, Nghiêm Lẫm nhịn khẽ. Anh ôm chặt cô, đặt lên môi cô một nụ hôn chào buổi sáng: “Chào buổi sáng, bà Nghiêm.”
Vừa mở mắt thể thấy em, thật quá.
Ninh Yên lúc mới nhớ chuyện hôm qua. Chồng đến !
Đáy lòng cô dâng lên một cảm giác ngọt ngào, nở nụ rạng rỡ: “Chào buổi sáng, ông Nghiêm.”
Xa cách một chút còn hơn cả tân hôn. Hai vợ chồng trẻ ồn ào suốt một đêm, mà đàn ông vẫn tràn trề sức sống. Nhìn nụ ngọt ngào của vợ, trong lòng dâng lên một ngọn lửa nóng, liền xoay đè lên cô, hôn tới tấp...
“Cốc cốc.” Tiếng gõ cửa vang lên: “Đồng chí Ninh Yên, Bộ trưởng Mạc mời cô dùng điểm tâm sáng.”
Cơ thể hai cứng đờ, . Ninh Yên khẽ đẩy : “Dậy thôi.”
Dùng điểm tâm sáng chỉ là cái cớ, chắc chắn là việc.
Nghiêm Lẫm chút bực bội, sáng sớm đến phá đám. “Hội chợ Quảng Châu kết thúc ?”
Kết thúc , nhưng lãnh đạo cấp đích danh gặp Ninh Yên, cô cũng cách nào từ chối.
Vệ sinh cá nhân xong, Ninh Yên chọn một chiếc áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác áo gió màu vàng nhạt dáng dài chiết eo, mặc cùng quần tây đen, phối thêm một chiếc khăn lụa. Cô mất thêm mười phút để trang điểm nhẹ.
Soi gương một lượt, .
“Rất .” Nghiêm Lẫm từ phòng vệ sinh bước , chỉ mặc một chiếc quần dài, để lộ mỹ với tám múi cơ bụng, một chút mỡ thừa, vòng eo thon gọn, săn chắc.
Ninh Yên nhịn đưa tay sờ một cái. Cảm giác thật tuyệt, cô suýt chảy nước miếng.
Nghiêm Lẫm thầm trong mắt. là cô vợ háo sắc.
Trong nhà ăn, khí vô cùng náo nhiệt, đều đang dùng điểm tâm sáng.
Nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn len lỏi qua đám đông, thỉnh thoảng dừng để đưa những món điểm tâm khách gọi.
Tại một bàn cạnh cửa sổ, mấy đàn ông đang trò chuyện sôi nổi, bàn chỉ .
Trưởng phòng Giang thỉnh thoảng cửa, bỗng nhiên mắt ông sáng lên, vẫy tay: “Ninh Yên, ở đây!”
“Ngại quá, chúng đến muộn.” Ninh Yên nắm tay Nghiêm Lẫm vội vã bước tới, tươi : “Đây là chồng , Nghiêm Lẫm. Không phiền nếu thêm một chỗ chứ ạ?”
Mọi đều nhiệt tình: “Sao thể phiền , mau .”
“Đồng chí Nghiêm Lẫm, là quân nhân ?”
Nghiêm Lẫm quen với những tình huống thế , thản nhiên gật đầu: “Vâng ạ, lãnh đạo tinh mắt thật.”
Trưởng phòng Giang việc với Ninh Yên mấy năm , nhưng quen Nghiêm Lẫm lắm: “Đồng chí Nghiêm là đoàn trưởng ? Lúc hai đồng chí kết hôn bận việc đến , mong đừng để ý nhé.”
Mặc dù đến, ông tặng một đôi đồng hồ nhập khẩu đắt tiền. Nghiêm Lẫm cảm kích: “Đâu ạ, ngài khách khí quá.”
Trưởng phòng Giang đưa thực đơn cho Ninh Yên: “Chúng gọi cả . Cô ăn gì cứ gọi thêm, đừng khách khí, hôm nay Bộ trưởng Mạc mời.”
Ninh Yên lật xem qua loa: “ há cảo tôm, xíu mại hoàng nhân tôm cua, chân gà hấp tàu xì, cháo trứng bắc thảo...”
Cô còn xong, Nghiêm Lẫm xen : “Không cần cháo trứng bắc thảo, đổi thành cháo thịt bò trứng lụa , cảm ơn. Em quên là dị ứng với trứng bắc thảo ?”
Khóe miệng Ninh Yên giật giật. Dị ứng cái gì chứ! Chỉ là mùa hè năm đó cô thích ăn món trứng bắc thảo trộn đậu hũ, lỡ ăn nhiều quá nên nôn. là lịch sử dìm hàng của cô!
Từng món điểm tâm nóng hổi mang lên, hương vị ngon. Ninh Yên thích nhất là món chân gà, mềm rục, ngon miệng, c.ắ.n nhẹ một cái là róc xương.
Đang ăn hăng hái, Bộ trưởng Mạc bỗng nhiên : “Đồng chí Ninh Yên, những nội dung cô thể thành sách đấy.”
Động tác của Ninh Yên khựng . Không , thế thì nổi bật quá. “Kiến thức của nông cạn, dám sách gì chứ ạ?”
“Những quan điểm đó của cô mới mẻ, trong nước , giá trị nghiên cứu.” Bộ trưởng Mạc khẽ mỉm : “ hy vọng cô thể biên soạn thành tài liệu, để các bộ phận liên quan tham khảo.”
Ông ẩn ý, nhưng Ninh Yên hiểu. Đây là đưa lên cấp ?
“Tham khảo ạ?” Cô bỗng nghĩ đến năm chính là năm đầu tiên của Cải cách Mở cửa. Chính sách mang đến sự đổi nghiêng trời lệch đất, ý nghĩa sâu xa, là lựa chọn then chốt cho vận mệnh của Hoa Quốc.
Từ góc của hậu thế, lựa chọn sai.
hiện tại, ai điều gì. Cấp vẫn những ý kiến khác , sự chia rẽ về định hướng phát triển tương lai. Vì tiền lệ, nên thứ đều là đang dò đá qua sông.
Mỗi một quyết sách đều sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của vô , họ vô cùng thận trọng, khi đưa quyết định đều nhiều công tác nghiên cứu.
Nếu thể giúp một chút, cũng .
“Cảm ơn cô, đồng chí Ninh Yên. À đúng , hai R quốc bằng lòng dùng kỹ thuật vô tuyến điện mới nhất và trả mức lương mười vạn đô la Mỹ mỗi năm để đổi lấy việc trở thành học trò của cô. Cô nghĩ ?”
Lời , đều đổ dồn ánh mắt về phía Ninh Yên. Ai thể ngờ đối phương chịu giá cao như .
Điều cũng khiến họ thấy giá trị to lớn Ninh Yên.
Ninh Yên từ chối cần suy nghĩ: “ nhận.”
Thực , cô thích R quốc, cũng dính dáng gì đến họ.
Cô ghét phiền phức.
Thái độ của cô kiên quyết, là . Cũng ai khuyên cô, chỉ là chút tiếc nuối.
Bọn họ vô cùng thèm kỹ thuật vô tuyến điện đó!
“Đồng chí Ninh Yên, những 'cục đá' cô cứ giữ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-446.html.]
“Vâng ạ, cảm ơn.” Ninh Yên thầm vui sướng, chờ vài năm nữa tìm chế tác trang sức, thể đeo ngoài khoe .
Bữa điểm tâm sáng kéo dài hơn một tiếng đồng hồ. Gần lúc kết thúc, Bộ trưởng Mạc bỗng nhiên : “Là thế , cử vài nhân viên công tác đến chỗ cô thực tập, luân phiên hai năm một , ?”
Đây mới là mục đích cuối cùng của ngày hôm nay.
Ninh Yên nhíu mày, trong lòng khẽ thở dài. Cô ngay bữa ăn nào là miễn phí mà. “Chỉ là thực tập thôi ạ? Thật sự đến để chia quyền?”
Bộ trưởng Mạc vẻ mặt nghiêm túc: “Đương nhiên. Cô cứ xem sắp xếp. Thành tích thực tập của họ sẽ do cô quyết định.”
Ý là, tương lai của họ trong tay Ninh Yên, chỉ kẻ điên mới dám gây sự.
Nghe , Ninh Yên mới thầm thở phào nhẹ nhõm: “Vậy ạ. thể quá nhiều, những tâm tính kém thì đừng đưa sang chỗ . Nói là tính , yêu cầu cao, ai theo kịp tiến độ thì mời rời .”
Dù đến địa bàn của cô, cô quyền quyết định.
Nếu an phận học hỏi thì chuyện đều dễ . Còn nếu gây sự, đừng trách cô khách khí.
“Được.” Bộ trưởng Mạc lập tức đồng ý.
Đám rời , Ninh Yên khẽ thở dài: “Haiz.”
Trưởng phòng Giang ở , an ủi một câu: “Người tài giỏi thường nhiều việc. Chuyện gì cũng hai mặt, . Cô bây giờ thuận lợi kết nối với Bộ thương mại, sẽ lợi cho sự phát triển .”
Ninh Yên chính vì đạo lý nên mới từ chối.
Sau Cải cách Mở cửa, đất nước sẽ chuyên tâm phát triển kinh tế, vai trò của Bộ thương mại sẽ ngày càng lớn.
“Người ưu tú như đúng là vất vả thật.”
Trưởng phòng Giang: ...
Hội chợ Quảng Châu kết thúc, Ninh Yên lập tức trở về. Cô cùng Nghiêm Lẫm ở Quảng Thành vài ngày, ăn, dạo, ngắm những cảnh điểm nổi tiếng và mua ít đặc sản.
Xong xuôi, hai mới lên máy bay trở về.
Ninh Yên về đến nơi liền công bố chiến tích . Nghe tin cô nhận đơn đặt hàng mấy chục vạn chiếc TV, đều sốc.
Ngay cả thị trưởng Dương cũng gọi điện đến hỏi thật .
Ninh Yên trở về hề nghỉ ngơi, mà lập tức bắt tay công việc: “Là thật ạ. Ngày mai sẽ đến báo cáo tình hình với ngài. Nhà máy TV mở rộng .”
Thị trưởng Dương vui mừng: “Tốt quá , Ninh Yên, cháu lắm.”
“Cảm ơn ngài.”
Ninh Yên triệu tập ban quản lý mở họp, sắp xếp công việc cho họ.
Diệp Hưng Học mừng lo. Mừng vì triển vọng của nhà máy TV quá , lo là vì... thật sự quá mệt mỏi!
Từ khi chính thức sản xuất, ngày nào cũng túc trực ở xưởng, theo dõi sát , sợ xảy sai sót. Bây giờ xây dựng thêm, công việc càng nhiều hơn.
“Diệp Hưng Học, tiếp tục phụ trách sản xuất, máy móc thể dừng 24/24, đảm bảo chất lượng.”
“Vâng!”
“Phương Vĩnh Tiến, phụ trách công việc xây dựng thêm, Giám đốc Ninh Hãn Hải và thầy Từ Đạt sẽ hỗ trợ. Các đều kinh nghiệm liên quan.”
“Phòng nhân sự, các tiếp tục tuyển dụng 2000 công nhân, nhất định kiểm soát chặt chẽ. thấy bất kỳ chuyện lộn xộn nào xảy .”
“Vâng!”
“Thầy Quý Khả An, thầy Lâm Vũ Mặc, mảng lắp đặt và vận hành thử dây chuyền sản xuất mới, giao cho hai thầy.”
“Được, vấn đề.”
Ninh Yên lượt sắp xếp, cố gắng thành đơn hàng sớm nhất thể.
Họp xong, lượt về. Ninh Yên phát hiện khí chút đúng, các công nhân đều kích động. Có chuyện gì ?
Một công nhân lớn tiếng : “Tổng giám đốc Ninh, kỳ thi đại học khôi phục !”
Ninh Yên sớm tin , cũng ngầm với những cận.
Phản ứng đầu tiên của Diệp Hưng Học là về phía Ninh Yên: “Tổng giám đốc Ninh, cô tham gia thi đại học ?”
Mọi đồng loạt về phía Ninh Yên. Cô là cầm quyền của tập đoàn Cần Phong, trong tình huống thể thi đại học ?
Cô mà học đại học, tập đoàn Cần Phong sẽ ?
“Có tham gia. sẽ đăng ký trường đại học của tỉnh .” Ninh Yên đầu tiên rõ thái độ: “ sẽ rời khỏi tập đoàn Cần Phong, đến lúc đó sẽ xin học tại chức.”
Bằng nghiệp cấp hai ? Vì sự phát triển , cũng kiếm lấy cái bằng cấp. Nếu cô hứng thú với chuyên ngành khác, thời gian, thể học thêm văn bằng hai, hoặc là học lên thạc sĩ.
Cô nghĩ kỹ , cô sẽ học nghề cũ: Đại học Nông nghiệp. Một là sẽ chiếm quá nhiều thời gian của cô, hai là thể hợp lý lấy một thứ của đời , thúc đẩy tiến trình nông nghiệp, góp một phần sức lực cho sự phát triển nông nghiệp của thời đại .
Về đến nhà, mấy đứa em tin, xúm vây quanh: “Chị cả, chị thi đại học ở thủ đô ? Vậy bọn em thì ?”
Ninh Yên vẫn luôn dạy dỗ chúng, thì thôi, thì nhất.
Học hành cũng , học thì học trường nhất.
Trường đại học nhất cả nước đều ở thủ đô! Mà mấy năm nay, cô vẫn luôn đốc thúc chúng học tập, bao giờ ngừng nghỉ.
Cô cũng tin tưởng, với năng lực của chúng, nhất định thể thi đạt thành tích , thuận lợi đỗ trường đại học thích.
Ninh Yên các em thật sâu: “Các em , chị ...”
Trước đây cô , chính là vì sẽ như thế .
Ninh Miểu mím môi: “Vậy em cũng .”
Cô rời xa gia đình, rời xa chị cả.
Ninh Yên nhẹ nhàng đặt tay lên vai em gái, ánh mắt tĩnh lặng như nước: “Nghe chị hết . Chị giống các em. Đằng chị là cả tập đoàn Cần Phong, mấy ngàn con đang trông chờ chị, chị thể tùy hứng là . Hơn nữa, chị kết hôn, chồng chị cũng ở đây.”
Cô là thích hy sinh bản , ngược , cô tham lam, cái gì cũng . Sự nghiệp, học hành, gia đình, cô tất cả!
“Các em còn trẻ, vô vàn khả năng. Học trường đại học nhất là để tương lai nhiều lựa chọn hơn.”