Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 432

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:14:39
Lượt xem: 124

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ninh Yên hờ hững húp nốt nước canh: “Không , chỉ là phạm tội.”

Dương Liễu vốn tình cảm với Vu Tinh Tinh phai nhạt, nhưng dù cũng là đứa con gái nuôi mười sáu năm, tin nó phạm tội vẫn khỏi quan tâm: “Sao con hỏi cho rõ ràng?”

“Không hứng thú.” Ninh Yên lạnh nhạt liếc qua. “Cũng chẳng chuyện gì , con dính líu .”

Dương Liễu sững sờ, môi mấp máy. Ánh mắt Ninh Hãn Hải quét qua, bà đành nuốt những lời định bụng.

Mấy đứa nhỏ thích chủ đề , chồng bà cũng .

Ninh Hãn Hải lấy một bao lì xì đỏ, đưa cho Ninh Yên: “Đây là của ba cho con. Tiền nhiều, nhưng là tấm lòng của ba .”

Thư Sách

Bên trong là một cuốn sổ tiết kiệm, hai ngàn đồng, là tiền hai vợ chồng tích góp lâu.

Ninh Yên từ chối, chỉ : “Nếu ba thiếu tiền thì cứ với con.”

“Các em con thành còn sớm, ba vẫn còn kịp tích cóp.” Ninh Hãn Hải bây giờ khả năng hạn, chỉ thể cho con gái bấy nhiêu.

Ninh Yên khẽ mỉm . Sắp tới là kỳ thi đại học, học đại học cũng mất bốn năm. Nếu các em tìm một đối tượng chung chí hướng ở đại học cũng là một lựa chọn tồi.

Ăn tiệc xong, nhà họ Ninh về. Ninh Miểu níu tay Ninh Yên chịu buông, Ninh Yên dỗ dành: “Mai chị qua tìm ngay, nhớ chuẩn đồ ăn ngon cho chị đấy.”

Dỗ dành một lúc lâu cuối cùng cũng tiễn về, Ninh Yên thở phào nhẹ nhõm.

Tiễn hết các đợt khách, trời cũng tối. Ông cụ Nghiêm bảo đôi vợ chồng mới cưới về phòng tân hôn nghỉ ngơi.

Vốn dĩ đây là phòng ngủ của Nghiêm Lẫm, chỉ trang trí một chút, một chiếc giường đôi là thành phòng tân hôn. Khắp nơi đều dán chữ “Hỷ” đỏ thẫm, đỏ rực cả căn phòng.

Trong phòng còn cả nhà vệ sinh riêng, điều khiến Ninh Yên vô cùng bất ngờ.

Cô vô cùng vui vẻ ngâm trong bồn nước ấm. Tắm xong, cô tìm cái túi nhỏ mang theo bên , dốc ngược , bao lì xì rơi đầy giường. Cô sung sướng mở xem, hai mươi đồng, tệ, tệ.

Mỗi bao lì xì đều ghi tên, cô cẩn thận xem.

Nghiêm Lẫm cầm quần áo nhà vệ sinh, chỉ lát tắm xong .

Ninh Yên tiếng, liền hỏi: “Số tiền mừng nên đưa cho ông nội ? Chúng ở thủ đô, còn để ông đáp lễ.”

Nghiêm Lẫm ôm cô từ phía , hít hà mùi hương thơm cô, trong lòng vô cùng thỏa mãn. Họ là vợ chồng. “Không cần , ông bảo chúng cứ giữ lấy, chỉ cần ghi sổ sách là .”

Ninh Yên lập tức tỉnh cả ngủ, phen kiếm một khoản kha khá . “Nào nào, em , ghi nhé.”

Nghiêm Lẫm bộ dạng ham tiền của cô, bất đắc dĩ khẽ: “Hôm nay là ngày vui của chúng , nên chút chuyện ý nghĩa hơn ?”

Ninh Yên bỗng nhiên , đôi mắt đen láy long lanh như nước, khiến tim Nghiêm Lẫm đập thình thịch. Ai ngờ, cô buông một câu: “Mọi náo động phòng ?”

“Không cho phép.” Khóe miệng Nghiêm Lẫm giật giật, xoa khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô: “Giờ đang bài trừ ‘Tứ Cựu’ (bốn cái cũ).”

Ninh Yên ngơ ngác hiểu, hai chuyện thì liên quan gì đến ?

Thôi bỏ . Đám cưới hôm nay là giản lược hết mức mà cũng đông như , một chuyện thể quá câu nệ.

“Căn nhà lầu ông nội cho ở ?”

Nghiêm Lẫm đành thừa nhận cưới một cô vợ mê tiền, nhưng mà... thật sự quá đáng yêu. “Cách đây xa, lái xe mười lăm phút là tới.”

Anh kìm , ôm lấy cô hôn một cái: “Bà xã, đây là đêm động phòng hoa chúc của chúng .”

Ám chỉ quá rõ ràng. Ninh Yên thấy buồn . Thôi , dỗ chồng một chút.

Cô vươn tay ôm cổ , hôn đáp một cái, một cái nữa, nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước, nhưng khiến Nghiêm Lẫm nóng bừng, nhiệt huyết dâng trào...

Đêm khuya, Nghiêm Ngọc Chiêu uống rượu trong phòng khách, lòng trĩu nặng tâm sự.

Nghiêm Ngọc Xương uống nước, thấy em trai đang uống rượu giải sầu thì nhướng mày, xuống bên cạnh: “Cũng rót cho một ly .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-432.html.]

Hai em sát bên uống rượu. Nghiêm Ngọc Xương bỗng khẽ : “Lâu lắm chúng uống rượu cùng . Gặp cũng khó, trân trọng.”

Đêm khuya tĩnh lặng, Nghiêm Ngọc Chiêu nhịn mà thổ lộ: “Anh, lòng em khó chịu quá.”

“Trên đời , chuyện như ý chiếm hết tám, chín phần, cố gắng vượt qua là .” Nghiêm Ngọc Xương thể hiểu tâm trạng của em trai lúc . “Trước đây con bé Tiểu Vi vứt bỏ tất cả, đến cha , nhà cũng màng, một mực đòi chạy theo gã đàn ông . Khi đó cũng tức đến c.h.ế.t , đ.á.n.h , mắng xong.”

bây giờ , đó cũng chỉ là một bài học rèn luyện đường đời mà thôi.”

Nghiêm Ngọc Chiêu im lặng hồi lâu: “Anh, xem... A Lẫm và A Hàn liệu ngày em hòa thuận ?”

Ông chỉ hai đứa con trai, hy vọng chúng nó tình cảm em sâu đậm là xa xỉ lắm ?

Nghiêm Ngọc Xương uống một ngụm rượu: “Muốn lời thật ?”

“Anh cứ .”

“Không thể nào. Giữa chúng nó quá nhiều ngăn cách, dùng sức là giải quyết .” Nghiêm Ngọc Xương dùng lời dối trá để dỗ dành em trai, mà em tỉnh táo . “Chúng nó tình nghĩa bầu bạn thời thơ ấu, cũng tình cảm cùng trưởng thành thời thiếu niên, bây giờ thì mong cầu tình em sâu đậm cái gì?”

một ly, một dặm. Nghiêm Ngọc Chiêu khẽ thở dài.

Nể tình em, Nghiêm Ngọc Xương đưa một lời khuyên: “Tìm cách tách A Hàn khỏi Tôn Mỹ Hoa, tìm cho nó một cô vợ đáng tin cậy. Tâm ngay thẳng, kiên định, vững vàng, gánh vác chuyện, gia thế quan trọng.”

Tôn Mỹ Hoa ảnh hưởng đến hai đứa con quá lớn, mà là ảnh hưởng tiêu cực.

Nghiêm Ngọc Chiêu đăm chiêu: “Vậy phiền chị dâu giúp giới thiệu một .”

Ông cụ Nghiêm chắc chắn nhúng tay chuyện , mà ông là đàn ông, cũng quen cô gái trẻ nào.

“Chú đúng là tìm việc cho mà. Haiz, ai bảo của chú cơ chứ.” Nghiêm Ngọc Xương bất đắc dĩ thở dài. Đứa em trai từ nhỏ thông minh, nhưng trời sinh thiếu mất một dây thần kinh, tâm tư đều dồn hết học tập và công việc.

Đến tuổi trung niên mới bắt đầu để ý đến gia đình thì muộn .

Nghiêm Ngọc Chiêu nâng ly kính : “Cảm ơn cả, cũng cảm ơn chị dâu.”

Nghiêm Ngọc Xương đè ly rượu của em trai xuống: “Vậy thì bớt uống một ly .”

Nghiêm Ngọc Chiêu khẽ gật đầu, đặt ly rượu xuống. “Em vẫn lo cho A Lẫm. Nó quá để tâm đến Ninh Yên, em sợ...”

Dùng tình quá sâu thường là chuyện , dễ khác khống chế.

Nghiêm Ngọc Xương là ngoài cuộc nên rõ hơn: “Trong thế giới của A Lẫm, nó tình yêu thương của cha , chỉ mỗi ông nội. Tình cảm của nó thiếu thốn tột độ, mà Ninh Yên chính là gánh vác tình cảm đó, bù đắp nhu cầu tình cảm cho nó, nên nó mới coi trọng như .”

Nghe những lời , hốc mắt Nghiêm Ngọc Chiêu đỏ lên: “Là của em.”

“Chú cũng cần quá lo lắng. Anh quan sát Ninh Yên , cô gái thông minh tuyệt đỉnh, cậy tài khinh , kiêu ngạo khó thuần, nhưng nguyên tắc và giới hạn của riêng , trong lòng sự kiên định, nợ ân tình của ai.”

“Chỉ cần chọc , cô khá dễ chuyện.”

Chọc thì d.a.o vung lên, thứ kết thúc.

Nghiêm Ngọc Chiêu tâm trạng phức tạp, nhưng sở thích của ông cũng ảnh hưởng ai. “Anh xem trọng cô ?”

Nghiêm Ngọc Xương vỗ vai em trai: “ . Nếu cô là đàn ông, thành tựu sẽ .”

Ninh Yên thực sự lên từ hai bàn tay trắng, xuất phát điểm khác hẳn bọn họ. Cô từng bước đến ngày hôm nay, thật sự dễ dàng.

Sáng hôm ( đám cưới), Nghiêm Lẫm và Ninh Yên về mặt.

Ninh Nhị và Ninh Tứ canh ở cổng lớn từ sớm. Thấy chiếc xe jeep quen thuộc chạy tới, cả hai phấn khích la lên: “Chị cả về !”

Chờ Ninh Yên xuống xe, cả nhà họ Ninh ùa , vây quanh cô hỏi han ân cần.

 

 

 

 

 

Loading...