Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 431
Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:05:36
Lượt xem: 149
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người nhà họ Ngụy mặt tại đó liền chất vấn ngay tại chỗ: “Quý Bình nhà các từng lấy vợ? Mà còn là một phạm nhân? Sao các dám lừa hôn?”
Trước đây Quý Bình luôn sống ở thành phố S, rõ về quá khứ của . Hiện tại chỉ liên lạc qua thư từ, thông tin bế tắc, nên thật sự nhiều.
những gia đình thể diện bình thường đều sẽ lừa hôn. Nhà họ Quý cũng coi là m.á.u mặt, thể hành xử đàng hoàng như ?
Điều kiện nhà họ Ngụy còn hơn nhà họ Quý một chút. Đây lừa hôn thì là gì?
Quý lão thái thái cố tình gây sự trong đám cưới của Ninh Yên, bà dùng chiêu "gậy ông đập lưng ông" vì cho rằng chính Ninh Yên gây chuyện cho đứa cháu trai bà yêu quý nhất.
Ai ngờ, Ninh Yên phản ứng quá nhanh, chịu thiệt chút nào.
“Không thể nào, Quý Bình nhà chúng từng lấy vợ. Cô gái từng yêu thầm Quý Bình, nên mới bịa đặt lời dối ...”
Bà đổ thêm một gáo nước bẩn cho Ninh Yên ngay trong đám cưới của cô, màng đến hậu quả.
Sắc mặt Nghiêm Lẫm trầm xuống.
“Quý Bình ngu ngốc như , một ả Vu Tinh Tinh cũng thể chơi xoay mòng mòng, đây thích kẻ ngu ngốc.” Ninh Yên tủm tỉm, tỏ vẻ ngạc nhiên: “Không là các xóa sạch lịch sử hôn nhân của đấy chứ? Không hổ là nhà họ Quý, thâm sâu khó lường, ghê gớm thật.”
Cô giơ ngón tay cái lên, thật lòng khen ngợi nhà họ Quý.
“Hay, lắm! Nhà họ Quý lợi hại thật! Hèn gì Quý Bình luôn miệng nhà là nhất danh môn ở thủ đô, hô mưa gọi gió. Hôm nay xem như tin .”
Cô chủ động gây sự, nhưng cũng tuyệt đối sợ phiền phức.
Muốn phá hỏng đám cưới của cô, thì đừng trách cô khách khí.
Cô đây, chỉ là tự vệ mà thôi.
Vẻ mặt trở nên khác . Đệ nhất danh môn? Ai công nhận chứ? là hổ!
Nghiêm Lẫm bật . Cô tay chút nương tình, đả kích vô cùng chính xác, cái miệng còn sắc hơn cả dao. Ừm, đáng để đồng tình.
Sắc mặt Quý lão thái thái tái mét. Bà cho rằng Ninh Yên dù lợi hại đến cũng chỉ là một cô gái trẻ, thể là đối thủ của một lão già ranh ma như bà .
Bà chỉ xả giận cháu trai, ngờ rước một thị phi.
“Cô bậy! Quý Bình nhà khiêm tốn, lịch sự, văn nhã, giáo dưỡng, thể nào những lời như . Tại cô hãm hại Quý Bình?”
“Lão thái thái, nếu bà nhảy , quên mất .” Đây là lời thật. Ninh Yên gì thời gian nghĩ đến những liên quan. Vu Tinh Tinh cũng , Quý Bình cũng , đều là khách qua đường.
“À đúng , lúc hình như Vu Tinh Tinh mang thai, sinh con trai con gái nhỉ? Quý Bình bằng tuổi mà bố . Thời gian trôi nhanh thật.”
Người nhà họ Ngụy càng thêm tức giận. Mẹ kiếp, con cũng mà còn giả vờ ngây thơ cái gì?
Đôi mắt Nghiêm Lẫm sáng rực lên, véo véo bàn tay nhỏ của Ninh Yên: “Không cần hâm mộ khác , chúng cố gắng một phen, nỗ lực đuổi kịp.”
Ninh Yên sững sờ một chút, bật khẽ: “Được thôi. Em sinh một cô con gái siêu cấp đáng yêu, xinh .”
Nghiêm Lẫm gương mặt thanh tú tuyệt trần của cô, nghĩ đến việc một đứa bé xinh như , một cục phấn hồng hào, mềm mại nũng nịu, khỏi phấn khích: “Ngoại hình nhất định giống em, thể giống .”
Sinh nam sinh nữ đều , ý kiến.
“Ta thích chắt trai.” Ông cụ Nghiêm nhịn xen . Con gái đáng yêu thì ích gì, con trai mới là kế thừa gia nghiệp.
Ông cũng thương Nghiêm Vi, lúc Nghiêm Vi xuất giá, ông cho của hồi môn hậu hĩnh. tài nguyên trong nhà đều dồn hết cho Nghiêm Lẫm và Nghiêm Minh.
Thư Sách
Nói nhỉ? Phần lớn con gái đều hướng ngoại, gả cũng chỉ lo cho nhà chồng, trong lòng trong mắt đều là chồng con, cha đẻ cũng lùi về một bước.
“Ông nội, trai gái đều như . Tiểu Yên sinh gì con đều thích.” Nghiêm Lẫm chỉ định sinh một đứa. Anh và Ninh Yên công việc đều bận, nhiều thời gian chăm sóc con cái.
Ông cụ Nghiêm bình luận. Đến lúc đó cứ sinh thêm mấy đứa là xong, gì ?
Ông nghĩ thì lắm, ngờ rằng Ninh Yên bao giờ lời ông.
Người dẫn chương trình hôn lễ bên cạnh lên tiếng: “Đã đến lúc dâng cho trưởng bối.”
Hôn lễ nửa nửa tây, dù nhà vui là .
May mắn là thời buổi còn thịnh hành việc quỳ lạy dâng , là .
Nghiêm Lẫm và Ninh Yên nhận lấy , hai tay nâng lên dâng cho ông cụ Nghiêm: “Ông nội, mời ông dùng .”
Ông cụ Nghiêm nhận lấy, uống một ngụm: “Ngoan. Kết hôn là lớn, hiểu chuyện hơn, vợ chồng nương tựa lẫn , chăm sóc lẫn .”
Cả hai ngoan ngoãn .
Ông cụ Nghiêm đưa cho họ một chùm chìa khóa. Đó là chìa khóa một căn nhà lầu nhỏ, là thứ hứa đó. “Ta và Ngọc Chiêu tặng các con quà cưới, hy vọng các con sẽ trân trọng.”
“Cảm ơn ông nội, cảm ơn ba.” Miệng Ninh Yên ngọt, nụ càng ngọt ngào hơn.
Nghiêm Ngọc Chiêu cô con dâu cứ như chuyện gì xảy , tâm trạng vô cùng phức tạp.
Có oán, giận, thích, nhưng thể đây? Nghiêm Lẫm chính là thích cô.
Ông cảm thấy thiếu nợ nhất chính là đứa con trai , tình cảm cha con vốn xa cách, thứ ông thể chỉ là bù đắp.
Thực , dù ông thích , Nghiêm Lẫm cũng sẽ đổi chủ ý.
Đánh thì đành gia nhập.
Ông cũng uống con dâu dâng, chỉ một câu: “Hai đứa sống cho .”
Cha con ông cụ Nghiêm đều uống , thái độ hòa nhã vui vẻ. Các vị khách đều thấy rõ, ai nấy đều suy nghĩ riêng.
Xem lời đồn thể tin , đ.â.m d.a.o gì chứ, nhất định là kẻ ghen ăn tức ở.
Còn những vị khách nắm rõ thông tin, cũng gì để . Người chấp nhận , đây là chuyện nhà của nhà họ Nghiêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-431.html.]
Xấu hổ nhất chính là Quý lão thái thái, mặt già đỏ bừng. Bà thanh minh cho cháu trai, nhưng tìm cơ hội thích hợp.
Mọi đều điều, ai chạy đến hỏi bà , nên bà cũng tiện sấn tới gì.
Làm trông sẽ chột .
Vấn đề là, ngoài mặt nhắc đến, nhưng ngầm sớm lan truyền.
Danh tiếng mà Quý Bình vất vả gầy dựng ở thủ đô hủy hoại , còn liên lụy đến thanh danh của cả nhà họ Quý.
Tiệc rượu bày ở nhà ăn. Người nhà họ Ninh ở bàn chính. Ông cụ Nghiêm tiếp khách, khí vô cùng hòa thuận.
Người nhà họ Ninh ai nấy trông cũng sáng sủa, quần áo tươm tất, cử chỉ phóng khoáng, đúng mực, khiến nhiều bất ngờ.
Nói là nhà nông ? Thông tin sai lệch ?
Người nhà họ Ninh mỗi quý đều hai bộ quần áo mới, đắt tiền nhưng sạch sẽ, gọn gàng. Cuối năm sẽ thêm một bộ quần áo để mặc dịp quan trọng. Giống như bộ áo khoác họ đang mặc lúc , đều là vải do Ninh Yên tìm cách mua , tìm thợ may lão luyện may đo riêng.
Theo lời cô , con lúc nào cũng một bộ quần áo tử tế để gặp khách.
Bây giờ thì ích đấy.
Từ nhỏ nhất là Ninh Tứ, đến lớn tuổi nhất là Ninh Xuân Hoa, đều rèn luyện, từng trải, nên biểu hiện đúng mực.
Càng khỏi đến Ninh Yên. Cô từng thấy qua bao tình huống, tự tin, phóng khoáng ung dung, đối đáp tự nhiên, khiến bằng con mắt khác.
Ninh Yên còn mời rượu, mời thuốc, thu hoạch cũng kha khá, nhận bao lì xì mỏi cả tay.
Đến bàn của Quý lão thái thái, đều im lặng, đồng loạt sang.
Gây sự khó coi như mà Quý lão thái thái vẫn rời . Phải công nhận, tâm lý bà vững.
Ninh Yên tỏ như chuyện gì xảy , liếc ly nước mặt Quý lão thái thái, thản nhiên hỏi: “Quý lão thái thái, bà đang uống nước lọc? Hay là rượu trắng ạ?”
Sắc mặt Quý lão thái thái trông thật khó tả: “Rượu trắng.”
Ninh Yên sắc mặt đổi, rót đầy rượu trắng ly cho bà : “Quý lão thái thái, mời bà.”
Quý lão thái thái chén trong tay cô: “Cô định dùng để uống với ?”
Nghiêm Lẫm thấy bà cố tình khó, liền nhíu mày: “Quý lão thái thái, cháu xin uống với bà.”
“Đều là phụ nữ, một đàn ông như xen náo nhiệt gì?” Quý lão thái thái liếc xéo Ninh Yên: “Sao? Không nể mặt ?”
Ninh Yên hai lời, cầm lấy chén rượu trong tay Nghiêm Lẫm, uống một cạn sạch. Cô dốc ngược chén rượu xuống để tỏ lòng kính trọng: “Cháu xin kính , bà tùy ý.”
Tiếng hoan hô xung quanh vang lên. Cô con dâu nhà họ Nghiêm cưới sai, đúng là phóng khoáng, tầm giống ai.
Nghiêm Lẫm lo lắng vợ. Bình thường cô uống rượu, chỉ thích uống chút rượu nho nhà , ngọt ngọt, say.
Ninh Yên biểu hiện càng xuất sắc, trong lòng Quý lão thái thái càng khó chịu: “Ninh Yên, hy vọng cô thể rõ một chuyện, Quý Bình nhà ...”
Bây giờ mới cứu vãn, là quá muộn ?
Nghiêm Lẫm chút vui: “Hôm nay là ngày đại hỷ của chúng cháu, bà thể nhắc đến chuyện mất hứng ? Quý lão thái thái, bà chỉ một đứa cháu trai.”
Cậy già lên mặt cũng giới hạn. Bà cứ tiến lui như thật sự phiền phức, còn kéo thêm ít thù hận cho nhà họ Quý.
Vì một Quý Bình, đáng ?
Sắc mặt Quý lão thái thái vui: “Ta nhớ và Quý Đồng từ nhỏ quan hệ tệ. Nếu Quý Đồng em của tôn trọng bà nội nó như , sẽ nghĩ thế nào.”
Lúc trẻ bà là một điều, nhưng càng tuổi, tính tình càng trở nên kỳ quái, tùy hứng tự cho là đúng.
Hèn gì những vị hoàng đế minh thần võ khi về già trở nên ngu ngốc, vô đạo.
Nghiêm Lẫm và Quý Đồng là bạn nối khố, nhưng mấy năm nay quan hệ xa cách. Quý Đồng việc thể tham dự hôn lễ, gửi quà mừng .
“Quý lão thái thái, khác tôn trọng, dựa việc quấy rối, châm ngòi ly gián phá hoại đám cưới của khác. Quý Bình là cháu ruột của bà, Quý Đồng ? Mấy năm nay nó gây dựng sự nghiệp dễ dàng gì, bà hủy hoại thanh danh của nó. Cháu thật thấy lạnh lòng cho nó.”
Anh là sắc sảo, nhưng đây là ngày vui của , ai phá hoại, đó chính là kẻ thù.
Năm bảy lượt ầm ĩ, thật sự tưởng là lão thái quân, ai dám động đến bà ?
Ông cụ Nghiêm thấy liền tới: “Ta gọi điện cho lão Quý , ông sắp đến ngay. Nghiêm Lẫm, các con mời rượu tiếp .”
Sắc mặt Quý lão thái thái biến đổi: “Lão Nghiêm, chúng mấy chục năm giao tình, ông thương cháu trai, chắc chắn thể hiểu tâm trạng yêu thương cháu của ...”
Bà chỉ Ninh Yên rõ chuyện, khôi phục danh dự cho cháu trai .
Lại nghĩ, tại phối hợp với bà để lừa dối khác? Nếu Ninh Yên lật lọng, khác sẽ cô thế nào?
“Ta thương cháu trai, là bồi dưỡng nó nên , để nó trở thành ích cho đất nước.” Ông cụ Nghiêm cũng là tính tình, sa sầm mặt : “Còn bà, chỉ dung túng vô điều kiện cho cháu trai phạm sai lầm. Cho nên, thể hiểu .”
Sắc mặt Quý lão thái thái sa sầm, nhưng ông cụ Nghiêm nể mặt, bà cũng đành chịu.
Chờ ông cụ Quý đến, cố ý mang đến một phần quà mừng chuẩn kỹ lưỡng, lúc mới đón về. Chắc chắn khi về sẽ một trận cãi vã lớn.
Nghiêm Lẫm và Ninh Yên mời rượu xong, mệt đói, bàn tiệc thì chỉ còn đồ thừa, gì còn tâm trạng ăn uống?
Ninh Hãn Hải từ xuất hiện, bưng hai bát mì thịt băm: “Ăn tạm con.”
Hai ăn ngấu nghiến, cảm thấy ngon lạ thường.
“Kết hôn mệt thật đấy, ba . Hay là lúc về chúng đừng tổ chức thêm một nữa nhé.” Ninh Yên nghĩ, hôn lễ giản lược hết mức cũng 40 bàn, chỉ riêng việc mời rượu mệt lử.
Ninh Hãn Hải từ chối thẳng thừng: “Không . Tỉnh Hắc mới là địa bàn của con. Sao con thể hổ mà chỉ nhận quà mà mời ăn cơm?”
Cô kết hôn, đến việc công nhân tặng quà , nhưng dân làng chắc chắn sẽ mừng, đó là tập tục.
Ninh Yên bĩu môi, thôi .
Dương Liễu ghé sát , vẻ mặt ngưng trọng: “Lúc nãy các con đến Vu Tinh Tinh, nó ? Sao thành tù nhân?”