Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 427:1

Cập nhật lúc: 2025-11-17 11:33:33
Lượt xem: 123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Bảo là xen cơ mà?

“Ông cụ, ông và cha quen nhiều năm, là bạn cũ, tình nghĩa mấy chục năm của hai nhà dễ gì . Nếu ông thể giúp, xin ông cũng đừng can thiệp.”

Ông cụ Nghiêm ha hả: “Cậu còn nhiều thời gian .”

đếm đến mười. Đồng ý , giống đàn ông thì dứt khoát một chút.” Ninh Yên bắt đầu đếm : “Một, hai...”

Nghiêm Kiều bỗng nhiên liều mạng giãy giụa. Ninh Yên cũng lười giơ tay mỏi, bèn nhẹ nhàng nới lỏng. Cô liền lao như bay về phía... ông cụ Nghiêm, bất chấp cái bụng to, bộ quỳ xuống: “Ông nội, cứu con, đưa con đến bệnh viện, bụng con đau quá!”

luôn lấy cái bụng để chuyện, cứ như thể đó là lá bùa hộ mệnh.

nhận , thứ đó chỉ tác dụng với quan tâm cô mà thôi.

Nói khó một chút, con của cô thì liên quan gì đến khác? Dựa mà bắt khác nhượng bộ vì đứa bé đó?

Ông cụ Nghiêm với vẻ mặt cạn lời. Người nhà họ Nghiêm ai cũng thông minh, riêng Nghiêm Kiều thì ngu như heo, di truyền gen của nó.

“Bảy, tám...” Ninh Yên vẫn đang đếm.

Giọng Nghiêm Kiều lạc vì gấp gáp: “Ông nội, con cầu xin ông, dù con ngàn sai vạn sai, nhưng đứa bé là vô tội...”

“Chín, mười.” Ninh Yên đếm xong, thấy Lâm Cảnh Vĩ phản ứng, bèn vẫy tay: “Đi thôi, chúng một vụ lớn cho trò.”

Trong bóng tối tiếng sột soạt vang lên.

Lâm Cảnh Vĩ hít sâu một : “Đứng ! đồng ý với cô, nhưng cô ký giấy cam đoan.”

“Được thôi.”

Nghiêm Kiều đau lòng c.h.ế.t. Sao thể ? Cô kiên quyết đồng ý, đó đều là đồ của con cô . “Cảnh Vĩ, mau đưa em đến bệnh viện, em hình như sắp sinh !”

Ninh Yên khẽ lắc đầu: “Cô ngốc thật giả ngốc ? Đừng là đến bệnh viện, cho dù cô chạy nước ngoài, thì thứ cần đưa vẫn đưa, chuyện cần giải quyết vẫn giải quyết.”

Mặt Nghiêm Kiều tái mét, tức tối : “Cô tham tiền như , sợ tiền đè c.h.ế.t ?”

“Tham tiền gì chứ?” Ninh Yên mở to đôi mắt ngây thơ, mặt tỉnh bơ láo: “Rõ ràng là tiền bồi thường vì các hãm hại . Là các lóc đòi đưa cho , nhận đấy chứ.”

Nghiêm Kiều: ...

Lâm Cảnh Vĩ: ...

Thư Sách

Một giờ , tên Ninh Yên thêm hai căn tứ hợp viện ở vị trí cực . Cô vui vẻ : “Chuyện coi như xóa sổ. Hoan nghênh đến, nhà họ Lâm các còn nhiều thứ lắm.”

Lâm Cảnh Vĩ hít sâu mấy mới đè nén cơn giận. “Ký giấy cam đoan .”

Tờ giấy cam đoan đưa khiến Ninh Yên khó chịu lắc đầu, nội dung cứ như thể cô mới là phạm sai lầm.

Cô lấy giấy bút , loẹt xoẹt một tờ mới: “ sẽ một lá thư thông cảm, yên tâm, giữ chữ tín.”

Trọng điểm là, đây giấy cam đoan, mà là "thư thông cảm". Chỉ đổi một chữ, ý nghĩa đổi. Cô tha thứ cho hành vi b·ắt c·óc của họ, nhưng sẽ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-4271.html.]

Sắc mặt Lâm Cảnh Vĩ đổi mấy bận. Ninh Yên mỉm với : “Để tỏ thành ý, sẽ xóa ảnh và phim ngay bây giờ.”

Cô gọi một tiếng, một đàn ông từ trong bóng tối bước , đưa chiếc máy ảnh trong tay cho Ninh Yên, đó lưng ông cụ Nghiêm. Đó là cảnh vệ của ông cụ.

Ninh Yên xem cuộn phim trong máy ảnh, chụp rõ nét.

“Đây, tự ông tay , ông tin mà.”

Lâm Cảnh Vĩ nhận lấy máy ảnh liếc , sắc mặt trầm xuống. Không chỉ chụp rõ mặt mấy gã đàn ông , mà còn chụp cả vẻ mặt đắc ý dữ tợn của Nghiêm Kiều, ngay cả cũng chụp . Góc bên còn cả thời gian.

Hắn nhanh chóng xóa hết cuộn phim, tâm trạng vô cùng phức tạp: “Cô từ khi nào?”

Sắp xếp chu đến ai phát giác, thủ đoạn thật sự tầm thường.

“Tối hôm qua.” Tâm trạng Ninh Yên .

Lâm Cảnh Vĩ theo bản năng về phía Nghiêm Kiều. Lẽ nào cô tiết lộ? Không đúng, thời điểm khớp. Hôm nay tin Ninh Yên xuất hiện mới sắp xếp màn kịch , cô thể nào .

Hắn càng nghĩ càng kỳ quái: “Làm ?”

Ninh Yên liếc một cái đầy ẩn ý: “Muốn đáp án ? Dùng tiền mà mua. Một câu hỏi một ngàn, mặc cả.”

Mẹ kiếp! Gã đàn ông nay luôn giữ cuối cùng cũng mất bình tĩnh, nhịn mà c.h.ử.i thề.

Ninh Yên tỏ vẻ ghét bỏ: “Tố chất, đồng chí Lâm, tố chất của kém quá đấy.”

Ông cụ Nghiêm Ninh Yên thản nhiên như mây gió, gã đàn ông đang tức nổ phổi, bỗng cảm thấy chua xót sảng khoái.

Ừ, chính là cái cảm giác quen thuộc đây.

“À đúng , đồng chí Lâm Cảnh Vĩ, ngày mai nhà họ Nghiêm chúng hỷ sự, trân trọng mời đến tham dự.”

Tâm trạng Lâm Cảnh Vĩ đang tệ, nhưng nhanh chóng lấy lý trí: “Chúc mừng, nhất định sẽ đến.”

Hắn bây giờ chỉ bóp c.h.ế.t Ninh Yên! Mối thù nhất định sẽ báo! Hắn nghĩ mấy chục kế hoạch trả thù !

Ninh Yên họ Ninh, họ Nghiêm. Ông cụ Nghiêm bảo vệ cô cũng giới hạn, dù ngay cả cháu gái ruột ông còn bỏ là bỏ.

Nói cho cùng, lão cáo già coi trọng nhất là lợi ích gia tộc, giá trị thì sẽ vứt bỏ. Những sống sót đến hôm nay đều là tinh trong những kẻ khôn ranh. Người ngay thẳng, đơn giản sớm c.h.ế.t sạch, hóa thành tro bụi từ lâu.

Ông cụ Nghiêm tươi : “Không hỏi xem là hỷ sự gì ?”

Lâm Cảnh Vĩ căn bản quan tâm, dù cũng chỉ đến một lát , giữ phép lịch sự ngoài mặt là .

“Là tiệc mặt của Nghiêm Vi ?”

Ông cụ Nghiêm vui vẻ mặt: “Không . Là ngày lành Nghiêm Lẫm nhà cưới vợ. Nhất định tới đấy nhé.”

Lâm Cảnh Vĩ bỗng nhiên phản ứng : “Chờ , cưới ai?”

Một giọng mỉm vang lên: “Ngoài Ninh Yên , còn thể là ai nữa?”

Là Nghiêm Lẫm, xuất hiện từ , mặt mày hớn hở.

Lâm Cảnh Vĩ lập tức sững sờ, dám tin về phía Ninh Yên. Bọn họ kết hôn? Đây là thật!

Ninh Yên chớp đôi mắt ngây thơ: “Nhớ chuẩn quà mừng thật hậu hĩnh đấy nhé.”

Đầu óc Lâm Cảnh Vĩ trống rỗng, chỉ còn một ý nghĩ: Tạm thời... thể trả thù , c.h.ế.t tiệt!

Loading...