Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 420:1
Cập nhật lúc: 2025-11-17 08:58:16
Lượt xem: 107
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghiêm Lẫm quen sinh tử, tâm tính kiên định, cũng cảm thấy cô gì sai.
Khi bạn tay hại khác, thì chuẩn sẵn tinh thần trả thù một cách điên cuồng.
trong mắt khác, hành động của cô đúng là kinh thế hãi tục, coi thường sinh mạng, phù hợp với giá trị quan chủ đạo.
“Nghiêm Hàn …”
“Yên tâm, c.h.ế.t . Em tay chừng mực.” Ninh Yên chỉ cứu em gái, chứ g.i.ế.c .
Mấy năm nay, cô vẫn luôn kiềm chế, tay nhuốm m.á.u tanh, dù gì đây cũng là thời mạt thế, nơi mà quy tắc sụp đổ.
“Anh lo cho em.” Nghiêm Lẫm dù lập trường công tư, đều Nghiêm Hàn c.h.ế.t, ít nhất là thể c.h.ế.t tay Ninh Yên.
Cô thể vết nhơ.
“Không , vẫn đến bệnh viện một chuyến. Tối nay em cứ ngủ ở bệnh viện một đêm, kê thêm ít thuốc.”
Ninh Yên sững sờ: “Em bệnh.”
Nghiêm Lẫm nhắc nhở: “Diễn kịch thì diễn cho trót.”
Ninh Yên nghĩ nghĩ, thời buổi cũng máy móc gì để xét nghiệm.
Được , cứ thế .
Trong bệnh viện, tại một phòng bệnh đơn, Ninh Yên quần áo bệnh nhân, đang nghịch bình t.h.u.ố.c nhỏ, bên trong là t.h.u.ố.c viên màu trắng.
Nghiêm Lẫm sờ trán cô, ánh mắt đầy thâm tình: “Ngủ một giấc thật ngon nhé, ngày mai chuyện sẽ cả thôi.”
“Vất vả cho .” Ninh Yên ngọt ngào với , xuống nghỉ ngơi.
Tiếp theo chính là sân nhà của Nghiêm Lẫm.
Nghiêm Lẫm khỏi bệnh viện, liền thấy nhà họ Ninh vội vã chạy tới. “Bác trai, bác gái.”
Ninh Hãn Hải chạy tới, nắm lấy cánh tay , vội vàng hỏi: “Tiểu Yên ?”
Nghiêm Lẫm khẽ cau mày, vẻ lo lắng, sốt ruột: “Tiểu Yên khỏe, ngủ ạ.”
Dương Liễu nóng lòng hỏi: “Bác sĩ ?”
“Uống t.h.u.ố.c ạ.” Nghiêm Lẫm chỉ hai chữ: “Bác trai, con còn chút việc xử lý, . Mọi cử một ở trông chừng nhé, em ở phòng bệnh 318.”
“Cậu . Ta xem Tiểu Yên.” Lòng Ninh Hãn Hải đang treo lơ lửng, tâm trạng nhiều.
Cả đoàn tìm đến phòng bệnh 318, lặng lẽ đẩy cửa bước . Nhìn thấy Ninh Yên đang ngủ say, đều thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ninh Hãn Hải lặng lẽ khép cửa : “Ba ở , về nhà khách nghỉ ngơi .”
“ cũng ở .” Sắc mặt Dương Liễu tệ. Một ngày hôm nay cứ như tàu lượn siêu tốc, chuyện nọ nối tiếp chuyện , quá kích thích.
Con gái út bắt cóc, con gái cả rút d.a.o đ.â.m , còn bệnh viện…
Ban đầu bà còn cảm thấy Ninh Yên quá ác, thủ đoạn quá tàn nhẫn, nhưng lúc chỉ còn lo lắng cho sức khỏe của con.
Ninh Hãn Hải xua tay: “Dương Liễu, bà đưa Miểu Miểu về nghỉ ngơi . Tối nay nó dọa sợ , bà ở bên trấn an nó.”
Ninh Miểu cần suy nghĩ, ngay: “Con ở với chị cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-4201.html.]
Cô bé ngay, chị cả nhất định sẽ cứu , chị cả là tuyệt nhất.
, chị cả ngã bệnh , buồn quá.
Ninh Tứ cũng chịu : “Ba, con cũng ở .”
Ninh Nhị ôm ngực, cũng dọa sợ, tim vẫn còn đập thình thịch: “Con lo cho chị cả, con ở thể phụ giúp một chút.”
“Được , cứ lời ba.” Ninh Hãn Hải về phía Ninh Xuân Hoa đang vẻ mặt cổ quái: “Anh cả, em giao bọn nhỏ và Dương Liễu cho , giúp em trông chừng họ.”
“Yên tâm.” Ninh Xuân Hoa đồng ý ngay, ngập ngừng một lúc, ông mới một câu đầy ẩn ý: “Chú cũng cần lo lắng quá.”
“Hửm?” Ninh Hãn Hải lộ vẻ dò hỏi.
Ninh Xuân Hoa về phía hai đứa con trai , hiệu: “Các con đưa , với chú Hải vài câu.”
Đợi , Ninh Hãn Hải mới hỏi : “Anh cả, gì?”
Trên mặt Ninh Xuân Hoa hiện lên một tia hoài niệm: “Lần đầu tiên gặp Ninh Yên là lúc nó 16 tuổi xuống nông thôn. Khi đó nó nhỏ xíu, lên ngọt ngào, để cho ấn tượng sâu sắc.”
Thư Sách
“Dưới sự dẫn dắt của nó, đại đội của chúng xây trạm thủy điện nhỏ, cả thôn đều điện, máy gặt lúa cầm tay, còn mở cả xưởng đậu hũ. Mọi đều thấy nó thông minh, ai cũng tôn trọng nó.”
“, đó chỉ là tôn trọng, sự tôn trọng dành cho một học thức, chứ là sự kính phục và yêu mến từ tận đáy lòng.”
Ninh Hãn Hải chút mờ mịt, tại đột nhiên nhắc đến chuyện ? Ông sớm qua mà.
Ninh Xuân Hoa vẫn tiếp tục : “Năm đó, kẻ nhòm ngó xưởng đậu hũ của chúng , dắt theo cả một xe tải , mang theo cả s.ú.n.g đến cướp xưởng, còn ép cưới Anh Liên…”
Chuyện Ninh Hãn Hải , ai với ông cả. “Sau đó thì ?”
Ninh Xuân Hoa mỉm : “Lúc đó dân làng đều bó tay hết cách. Thời điểm nguy nan nhất, chính Ninh Yên , một cầm d.a.o kinh động trường. Đối mặt với đám giang hồ hung ác mà mặt đổi sắc, còn dùng mưu kế hạ gục cả đám đó.”
“Ninh Yên trí dũng, đảm lược hơn , khiến tâm phục khẩu phục. Nó cứ như , từng bước một lên vị trí cầm quyền. Hãn Hải , thật sự ghen tị với chú đấy.”
Nói xong, ông vỗ vỗ vai Ninh Hãn Hải, thong thả rời .
Ninh Hãn Hải ngây ngốc bóng lưng ông xa, tiếp nhận quá nhiều thông tin, đầu óc ông nhất thời chút rối loạn.
Ý là, Ninh Yên vung d.a.o là đầu tiên? Lần , trong tay đối phương còn súng, nguy hiểm gấp trăm ?
Một như , trái tim vô cùng mạnh mẽ, thể kích thích mà phát bệnh ? Đừng đùa.
Lúc ông mới nhớ , cả nhà Ninh Xuân Hoa từ đầu đến cuối đều bình tĩnh.
Không là dọa đến ngốc, mà là… sớm thấy quen nên còn kinh ngạc nữa?
Ông ánh đèn trắng bệch đầu, kìm mà ngửa mặt khổ. Con nhóc thối !
Tại nhà họ Nghiêm, ông cụ Nghiêm đang day trán, sắc mặt lắm.
Nghiêm Ngọc Xương đối diện ông, sắc mặt cũng chẳng khá hơn.
Mai Lan bưng một ấm kỷ tử táo đỏ , tiên rót cho ông cụ một ly: “Ba, chúng nên đến bệnh viện thăm Ninh Yên một chút ? Con bé như cũng đáng lo lắm.”
Mặc dù bộ dạng Ninh Yên lúc đ.â.m d.a.o đáng sợ, nhưng con bé cũng phát bệnh. Haiz, đúng là một mớ bòng bong.
Khóe miệng ông cụ Nghiêm giật giật. Thấy , con cáo nhỏ đó cao tay hơn một bậc.
Nó mà phát bệnh, thì chuyện lớn bằng trời cũng lùi một bước. Vậy mà vẫn tin thật!
“Không cần quan tâm đến nó.”
Mai Lan thấy ông cụ vẻ đang bực, cũng thông cảm. Dù thì cháu trai ruột đ.â.m thành m.á.u ngay mắt.
Không thấy thì thôi, tận mắt chứng kiến thì cảm giác khác hẳn.
Bà cẩn thận hỏi: “Vậy… ngày mai còn để con bé phù dâu nữa ạ?”