Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 416
Cập nhật lúc: 2025-11-17 08:40:21
Lượt xem: 134
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lẽ thường mà , kế cũng coi là .
Thế nhưng, ông cụ Nghiêm thà để con dâu cả mặt tiếp đãi khách nữ, chứ đàn bà xuất hiện mắt .
Ninh Yên mắt trợn tròn. Ồ, dám đối đầu thẳng mặt với ông cụ luôn? Lá gan cũng to thật đấy.
Người nhà họ Nghiêm cũng sững sờ, dám tin. Người phụ nữ ngày xưa ngay cả lớn tiếng cũng dám, bây giờ dám chất vấn ông cụ?
Ông cụ Nghiêm lạnh lùng liếc Tôn Mỹ Hoa một cái, khí thế uy nghiêm khiến run sợ.
Tim Tôn Mỹ Hoa run lên, chút hoảng sợ, nhưng nghĩ đến chỗ dựa phía , bà lập tức tự trấn an .
Chỉ là một ông già thôi, gì mà sợ?
Bác sĩ Nghiêm yên. Người đàn bà lên cơn điên gì nữa ?
Thư Sách
Ông tiến lên, túm lấy cánh tay Tôn Mỹ Hoa, lôi ngoài: “Đi ngoài!”
Ông vô cùng mất kiên nhẫn, thèm nể nang chút tình cảm nào, sớm ngán đến tận cổ .
Lần ông đòi ly hôn, bà sống c.h.ế.t đồng ý, còn cầm d.a.o lam chạy đến bệnh viện, mặt mà cứa từng nhát tay , lấy cái c.h.ế.t uy hiếp.
Giữa tâm bão dư luận như , ông thể gì chứ?
Ông bao giờ bộ mặt thật của đàn bà đáng sợ đến thế, đạt mục đích thì bao giờ bỏ cuộc, tàn nhẫn với khác, mà cũng tàn nhẫn với chính .
“Ba, ba buông !” Nghiêm Kiều ưỡn cái bụng bầu xông tới, chắn ở giữa: “Ông nội còn gì, ba vội cái gì? Không sợ ngoài chê ?”
Bác sĩ Nghiêm càng thêm đau đầu. Toàn mấy chuyện quái quỷ gì , một ai khiến bớt lo.
Nghiêm Kiều ỷ đang mang thai, chút kiêng nể: “Ông nội, con tuy là vợ kế, nhưng về mặt pháp luật, bà chính là con dâu nhà họ Nghiêm, điểm ai thể phủ nhận. Bà tư cách tham dự những dịp như thế .”
Bọn họ bắt đầu oai , còn lôi cả pháp luật để với ông cụ.
Ông cụ Nghiêm vốn ưa bọn họ, cho phép họ tùy tiện bước nhà cũ, tình cảm với hai đứa cháu cũng nhàn nhạt.
Về , Tôn Mỹ Hoa ầm ĩ đến mức thể thống gì, khiến nhà họ Nghiêm trở thành trò cho giới thượng lưu, ông càng ghét bỏ hơn.
“Tao chính là ngứa mắt nó đấy! Điều luật nào quy định nó bắt buộc tham gia, mày tìm cho tao xem!”
Nghiêm Kiều tức đến đỏ bừng mặt, giận bực: “Ông nội, ông lý ?”
Cô chính là cho Nghiêm Lẫm và Ninh Yên yên . Dựa cái gì mà Nghiêm Lẫm thiên vị như ?
Ông cụ Nghiêm tức quá hóa . Sớm bọn họ loại hồn, nhưng ngờ điều đến mức . “Tao lý đấy, mày gọi đến bắt tao .”
Còn là ỷ chỗ dựa ? Cái vẻ tiểu nhân đắc chí, đúng là khó coi.
Nghiêm Kiều tức đến run cả . Trước ông coi thường bọn họ, bây giờ cô gả cho một đàn ông quyền thế, ông vẫn thèm nể mặt, ngay cả đám cưới của cô cũng tham dự, khiến nhà chồng chê cô .
Ông coi cô là cháu gái, thì cô cũng cần coi ông là ông nội.
Nghiêm Hàn vội vàng đỡ lấy cô , liên tục nháy mắt: “Ông nội, ông đừng nóng giận. Chị Nghiêm Kiều ăn thôi, chứ trong lòng chị tôn trọng ông. Vì ông dự đám cưới mà chị cả đêm đấy ạ.”
Bọn họ đang đòi quyền lợi chính đáng cho , hòa với ông cụ.
Có ông cụ chống lưng, bọn họ mới thể xa hơn.
Nhắc đến chuyện , vẻ mặt của nhà họ Nghiêm đều khó . Nghiêm Ngọc Xương càng lắc đầu quầy quậy. Đứa cháu gái dã tâm lớn, đáng tiếc thông minh cho lắm.
Ông cụ Nghiêm lạnh một tiếng: “Bọn mày giỏi nhất là trò tiền trảm hậu tấu, lợi dụng dư luận để ép buộc khác. Cẩn thận đừng để tự rước họa . Gả cho một lão già hơn hai mươi tuổi, gì vẻ vang lắm ? Tao còn thấy mất mặt !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-416.html.]
Mấu chốt nhất chính là, nhà họ Lâm và nhà họ Nghiêm thuộc hai phe phái đối địch. Cuộc hôn nhân của Nghiêm Kiều khiến ông cụ tức nghẹn họng. Nếu ông tỏ rõ thái độ, trong nhà sẽ ông thế nào?
Còn tưởng nhà họ Nghiêm bắt tay giảng hòa với bên chắc.
Mặt Nghiêm Kiều đỏ bừng, là vì tức giận vì hổ.
Cái gì mà lão già, đó là một ông chú đang ở độ tuổi chín muồi, một đàn ông quyền thế.
Cô đảo mắt một vòng, bỗng nhiên quát lên: “Ninh Yên, cô đúng là điều một chút nào! Còn mau khuyên can ? Muốn chúng thừa nhận cô là con dâu mới, cô cũng thể hiện chút gì chứ.”
Ninh Yên đang lười biếng xem kịch , ngờ ngọn lửa cháy đến chỗ . “ điều đấy, thì nào? Đến đ.á.n.h , đến đây!”
đấy, kiêu ngạo đấy.
Nghiêm Ngọc Xương cuối cùng cũng hiểu vì ông cụ thích Ninh Yên. Cái tính cách , đúng là y hệt .
Nghiêm Kiều tức điên : “Ông nội, ông xem kìa! Người như thế ông thể để cô bước cửa nhà ? là một chổi!”
“Mẹ con chúng mày mới là chổi! Đứa nào đứa nấy tranh vợ kế, mất mặt nhà họ Nghiêm!” Ông cụ Nghiêm đang vui vẻ thì phá đám, chút khó chịu: “Tưởng chỗ dựa là dám vênh váo với tao ? Lão Đại, tung tin ngoài ngay, Tôn Mỹ Hoa và các con của nó, tao thừa nhận là nhà họ Nghiêm!”
Chẳng là bám nhà họ Lâm ? Cứ như là hoàng quốc thích, khoe khoang chịu .
Không nhà họ Nghiêm, bọn họ chẳng là cái thá gì. Tên Lâm Trung Hoa coi trọng Nghiêm Kiều thật ? Là coi trọng cái mác nhà họ Nghiêm thì !
Nghiêm Kiều còn tưởng khôn ngoan, một cuộc hôn nhân thể diện, thể hãnh diện, trút bỏ hết oán khí tích tụ bao năm qua.
Nghiêm Ngọc Xương dứt khoát đáp: “Vâng ạ.”
Ông ngại đám con cháu nhánh hai vô dụng, nhưng việc bọn họ cấu kết với phe đối địch chạm đến giới hạn của ông .
“Ông nội!” Hai em Nghiêm Kiều sắc mặt đại biến.
“Ba!” Tôn Mỹ Hoa như một gáo nước lạnh dội từ đầu xuống. Trái tim đang phơi phới vì con gái bám chỗ lập tức nguội lạnh.
Bà đến đây là để phá đám, chứ để đuổi khỏi nhà.
Nếu họ chạy đến mặt ông cụ gây yêu quái, ông cụ cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. dám nhảy múa mặt ông, tưởng ông hiền thật ?
“Tưởng nhà họ Lâm chống lưng là thể gì thì , dám hò hét mặt tao ? Cứ ở đó mà mơ mộng hão huyền .”
Tôn Mỹ Hoa hối hận kịp. Tại bà nghĩ rằng ông cụ sẽ lơ mãi chứ? “Ba, con , con dám, ba hiểu lầm ! Con… con đặc biệt đến đây để gặp mặt thông gia.”
Ông cụ Nghiêm lười quản chuyện nhà của con trai, nhưng thủ đoạn của con Tôn Mỹ Hoa ngày càng lệch lạc. “Đi ngoài!”
Tôn Mỹ Hoa lóc, cầu xin t.h.ả.m thiết: “Ba, coi như nể mặt hai đứa nhỏ, ba tha cho con …”
Ông cụ Nghiêm lười liếc thêm một cái, lệnh cho cảnh vệ lôi .
Trước khi lôi , Tôn Mỹ Hoa hung hăng lườm… Ninh Yên. Đều tại con khốn đó!
Ninh Yên nhướng mày. Không trách ông cụ vô tình đuổi họ , trách bác sĩ Nghiêm thờ ơ lạnh nhạt, ghi hận cô?
Chỉ vì trông cô giống quả hồng mềm?
Cô thản nhiên một động tác cứa cổ đáp trả. Dám đến thì diệt!
Cửa phòng đóng , cuối cùng cũng yên tĩnh. Ninh Yên đầu , liền thấy đang chằm chằm .
Cô vờ như chuyện gì, ngọt ngào: “Xem kịch đúng là tốn sức thật. Em gọi một bát bánh trôi tàu ngọt ngào để bồi bổ, ai ăn cùng ?”
Mọi : …