Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 408

Cập nhật lúc: 2025-11-17 05:32:13
Lượt xem: 114

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trời dần về chiều, ráng đỏ đầy trời.

Tiếng chuông tan tầm vang lên, công nhân nô nức tan , về nhà, nhà ăn, mỗi mỗi ngả.

Ninh Yên buông bản kế hoạch trong tay xuống, xoa xoa cái cổ mỏi nhừ, uống một ngụm nước.

Cửa ải kỹ thuật TV giải quyết, nhưng công việc tiếp theo quá nhiều.

Các linh kiện của TV quá nhiều, nếu hai, ba ngàn công nhân thì e là thể nào kham nổi.

Trước tiên, cô xây dựng một nhà máy sản xuất ống đèn hình TV. Đây mới là kỹ thuật cốt lõi mấu chốt nhất, nắm thật chắc trong tay .

Khối nhà máy tách biệt một chút so với các nhà máy khác. Cô cần quy hoạch từ đầu, may mà lúc khi quy hoạch đợt một, cô chừa đủ đường lui.

Chỉ điều, đất đai ngày càng đủ dùng.

Phía Thị trưởng Dương thảo luận lâu như mà vẫn chút tiến triển nào, thật là phiền phức.

“Reng reng reng.” Ninh Yên thuận tay nhấc ống : “ Ninh Yên, ai ?”

“Ninh Yên, từ đến giờ vẫn luôn tự hỏi cô là thế nào.” Một giọng đột ngột vang lên, chút khó hiểu.

Ninh Yên sững một chút, nhận đây là giọng của Hầu Thần. Anh việc gì thì sẽ bao giờ gọi cho cô.

“Thư ký Hầu, ngài chuyện gì ?”

Giọng Hầu Thần trầm xuống: “Bây giờ thì cô là thế nào : thù tất báo, lòng hẹp hòi, chịu nổi một chút thiệt thòi nào.”

Ninh Yên tủm tỉm gật đầu: “ , chính là như đấy.”

Đầu dây bên im lặng một lúc, mới truyền đến giọng bực bội của Hầu Thần: “ sống ở đời, thể chịu một chút ấm ức nào? Cô đắc tội với tất cả như , bao giờ nghĩ đến tương lai ?”

Ninh Yên ngạc nhiên: “Đến một g.i.ế.c một , đến hai g.i.ế.c một đôi. Sung sướng bao.”

Hầu Thần nghẹn họng. Không qua bao lâu, mới khẽ thở dài: “Cô… hận đến ?”

“Hận ? Sao thể? Cảm xúc mãnh liệt như hợp với .” Ninh Yên thật sự hận , cần thiết.

“Cho nên, ngay cả hận cũng ?”

Sao Ninh Yên một chút tiếc nuối trong giọng đó nhỉ? Chắc chắn là do đói bụng quá nên sinh ảo giác . “Có việc gì thì ngài cứ thẳng, còn ăn tối đây.”

“Tạm biệt.” Đối phương cúp máy thẳng thừng.

Ninh Yên nhướng mày, trong mắt hiện lên một ý nhàn nhạt.

Ninh Nhị chạy tới tìm cô: “Chị cả, chị còn về nhà ăn cơm? Em lấy cơm cho chị .”

Vì công nhân ngày càng đông, nhà ăn lúc nào cũng chen chúc, còn chỗ . Vì , đều xếp hàng lấy cơm mang về nhà ăn.

Ninh Yên thu dọn đồ đạc một chút: “Đi thôi, tối nay ăn gì thế?”

“Món trứng hấp thịt băm chị thích nhất đấy.” Món nhà bếp thường xuyên , mỗi món là tranh .

Ninh Yên bất giác rảo bước nhanh hơn, dáng vẻ nhẹ nhàng vui vẻ.

Lúc cô về đến nhà, mặt đông đủ, cả nhà quây quần bên ăn tối, ăn xem thời sự.

Ninh Hãn Hải là quan tâm đến thời sự nhất, ngày nào xem cũng vô cùng tập trung. Ngược , Dương Liễu là ít quan tâm nhất, bà cảm thấy mấy chuyện đó quá xa rời cuộc sống của .

Ninh Yên thì yêu cầu các em đều xem, xem xong còn nộp bài thu hoạch, vì những kiến thức sẽ cần dùng khi thi đại học.

Ăn cơm xong, chuẩn học lớp tối, ai nấy đều bận rộn, một nào rảnh rỗi.

Các lớp học tối thường kết thúc 10 giờ, về nhà tắm rửa dọn dẹp, 11 giờ ngủ. Cứ như , thời gian tiếp xúc nhiều, nên tự nhiên cũng mâu thuẫn gì lớn.

Dương Liễu ban đầu cũng quen, nhưng lâu dần thấy hứng thú, riết cũng thành thói quen.

“Mẹ đàn trọn vẹn mười bài đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-408.html.]

Thời trẻ, ai mà mơ mộng là một tài nữ âm nhạc chứ?

“Mẹ lợi hại thật!” Ninh Tứ lập tức tâng bốc, khiến Dương Liễu nhịn .

Ninh Yên xách ba lô ngoài: “Con tăng ca đây.”

“Ba dạy học.” Ninh Hãn Hải mỗi tuần dạy hai buổi, ông là giáo viên, tối nay đúng phiên của ông.

“Ba, con với ba.” Ninh Nhị vội chạy theo. Cậu nhóc thích nhất là học ké, lớp của thầy cô nào cũng .

“Con đến phòng thí nghiệm trực, con hứa với thầy Kim là ghi chép thí nghiệm cẩn thận.” Ninh Tam cũng nhiệm vụ của .

Mọi chia tay ở cửa, mỗi về hướng của .

Nhà bên cạnh, một cái đầu ló , tấm tắc khen lạ: “Cả nhà chú Ba liều mạng thật.”

Đó là Ninh Anh Kiệt, việc nên về thăm nhà một chuyến, ngờ thấy bên biến hóa mới.

là mỗi năm mỗi khác.

Anh dứt lời, gáy vỗ một cái: “Người thông minh nỗ lực như , con lười biếng thế hả? Mau giảng bài , con mà cầu tiến là tụt phía đấy.”

Đó là Ninh Xuân Hoa, ông cũng chuẩn ngoài học lớp tối.

Không tiến thì sẽ lùi, đều đang tiến bộ, chỉ con chí tiến thủ, như ?

Ninh Anh Kiệt cau mày: “Con ghét nhất là học.”

Mỗi về nhà, đều cảm thấy khí học tập ở đây ngày càng nồng nhiệt. Không chỉ phòng sách của các em ngày càng nhiều sách, mà ngay cả ba cũng học.

Trương Thục Phương thì học lớp xóa mù chữ, Ninh Xuân Hoa đặc biệt mê các lớp kỹ thuật, còn lớp bổ túc ông cũng nghiệp thuận lợi.

“Anh Kiệt , lỡ ngày nào đó con thành đội sổ trong nhà, ngay cả con cũng theo kịp, thì ?”

Ninh Anh Kiệt: …

Ninh Xuân Hoa lựa lời khuyên nhủ: “Hay là con xin điều về đây . Làm việc ở thủ đô tuy , nhưng ở đây mới là nơi để rèn luyện và học tập.”

“Không .” Ninh Anh Kiệt từ chối thẳng thừng: “Con vất vả lắm mới gầy dựng các mối quan hệ, thứ quỹ đạo, giờ ba bảo con vứt bỏ hết để từ đầu, thể chứ?”

“Em gái con cũng nhà máy rèn luyện, giờ một vị trí nhỏ trong tập đoàn . Còn con thì ?” Ninh Xuân Hoa thở dài. Con trai cả là ông đặt nhiều kỳ vọng nhất, mà giờ xem đám em họ vượt mặt.

Ninh Anh Kiệt chỉ im lặng.

Ninh Yên tăng ca mấy ngày thì một cuộc điện thoại gọi lên thành phố, gặp Thị trưởng Dương.

Thị trưởng Dương trịnh trọng tuyên bố: “Phương án của cô thông qua.”

Từ khi Ninh Yên báo cáo rằng kỹ thuật TV đột phá và xây dựng một nhà máy TV quy mô lớn, cái phương án từng coi là viển vông lập tức nhận sự đồng ý từ xuống .

Ninh Yên vui mặt: “Cảm ơn lãnh đạo ủng hộ.”

Sắc mặt Thị trưởng Dương khá phức tạp. Một đổi bộ công xã Vĩnh Ninh. “Hơn nữa, tập đoàn Cần Phong từ nay sẽ trực thuộc sự quản lý của thành phố.”

Đây là thời cơ nhất.

Ninh Yên mấy bận tâm đến việc , dù cũng ảnh hưởng lớn đến cô, chỉ là đổi bộ phận nộp thuế mà thôi.

hiểu .”

“Phần công việc giao cho cô quyền phụ trách. Cứ từng bước một, cần vội.” Thị trưởng Dương yên tâm dặn dò: “Hoàn thành trong vòng 5 năm là .”

Thư Sách

ạ.” Ninh Yên kinh nghiệm liên quan nên trong lòng rõ ràng.

Thị trưởng Dương dặn dò thêm đủ hạng mục công việc, Ninh Yên ngoan ngoãn gật đầu, hai bên trao đổi thêm ít chi tiết.

 

 

 

 

 

Loading...