Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 397

Cập nhật lúc: 2025-11-16 06:34:40
Lượt xem: 138

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhà ăn vẫn sáng đèn, các công nhân viên chức ca đêm đang vội vàng ăn bữa khuya, họ chỉ nửa tiếng để ăn cơm.

Diệp Hưng Học cầm khay cơm lấy đồ ăn: “Ninh tổng, cô ăn gì? mời.”

Ninh Yên liếc qua một lượt: “Một bát hoành thánh thịt rau.”

Diệp Hưng Học tự gọi cho một phần mì thịt băm xào tuyết thái (rau củ muối), nóng hổi, hương thơm hấp dẫn.

Hai chọn một góc tương đối yên tĩnh, đối mặt ăn khuya.

Từng viên hoành thánh thịt rau căng mọng nổi lên, hành lá xanh biếc rắc mặt nước dùng, trông bắt mắt. Giữa đêm khuya, bát mì trông ấm áp lạ thường.

Ninh Yên c.ắ.n một miếng, thịt nhiều nhưng nhân nêm nếm thơm, độ dai, ăn ngon.

“Nói .”

Diệp Hưng Học ngập ngừng một chút: “ công tác xa, đẩy mạnh tiêu thụ dấm của xưởng chúng .”

Thư Sách

Ninh Yên nhướng mày: “Anh sốt ruột ?”

Người dã tâm, thể dã tâm nhất trong bộ tập đoàn. xét đến hiện tại, xưởng dấm phát triển đạt kỳ vọng của , cảm thấy cách chênh lệch cũng là điều dễ hiểu.

Diệp Hưng Học giãy giụa một thời gian dài, cuối cùng vẫn quyết định tìm đến cô: “ . Dấm là thứ mà đối với nhiều , là nhu yếu phẩm. Tình hình tiêu thụ ở chỗ chúng chỉ ở mức bình thường.”

Dấm giống như muối, dầu, gạo, mì, ăn cũng .

Cho nên, doanh của xưởng dấm chỉ thể định, giống như xưởng đường, đang điên cuồng mở rộng và tuyển thêm .

một nơi thích ăn dấm. Trong xưởng bây giờ định, thứ quỹ đạo . công tác bên ngoài, thể giao cho phó xưởng trưởng quản lý, sẽ xảy sai sót gì.”

Ninh Yên húp một ngụm canh nóng, suy nghĩ, đổ một chút dấm cho thêm vị: “Đã nghĩ kỹ ?”

Diệp Hưng Học ngay cần suy nghĩ: “Khu vực Sơn Tây, Vân Nam, Trùng Khánh, Quý Châu. Nghe lượng tiêu thụ dấm ở đó lớn, một vòng.”

Xem , sớm lên kế hoạch và tìm hiểu kỹ càng.

Ninh Yên sâu mắt , nhắc nhở một câu: “Vậy nghĩ tới, những nơi đó thích ăn dấm, thì cũng sản xuất nhiều dấm ?”

nghĩ .” Diệp Hưng Học thỏa mãn với hiện trạng: “ vẫn ngoài xem . Chỉ ngoài mới bó buộc chân tay, mới thể hiểu rõ chính hơn.”

Ninh Yên cảm thấy, tính cách của hợp với việc khai phá thị trường hơn. Anh còn trẻ, nhuệ khí đầy .

“Được. Anh cũng thể lấy danh nghĩa là học tập tham quan, xem cách sản xuất dấm thế nào, học hỏi thêm.”

Diệp Hưng Học thở phào một : “Cảm ơn Ninh tổng.”

Ninh Yên vẫn công nhận năng lực bán hàng của , đây chính là vua bán hàng của tập đoàn Cần Phong, tài.

“Khó khăn lắm mới ngoài một chuyến, thì lớn luôn. Anh đem sản phẩm của cả tập đoàn chào hàng luôn, chốt thêm vài hợp đồng thì càng .”

hiểu .” Diệp Hưng Học cảm kích lãnh đạo như Ninh Yên. Cô là rộng rãi và phóng khoáng, bao giờ sợ  cấp  vượt mặt, cũng sợ so sánh, sợ quyền hành rơi tay kẻ khác.

Sự giúp đỡ và nâng đỡ cô dành cho công nhân là từng . Đây là lý do vô kính trọng cô. Không một doanh nghiệp nào giống như tập đoàn Cần Phong, tạo cơ hội cho công nhân học hỏi thêm, suy nghĩ cho tương lai của họ.

Ninh Yên bỗng nhớ một chuyện: “À , tiện thể giúp thầy Từ Đạt tìm con của thầy, thăm hỏi họ một chút.”

“Vâng.”

Ninh Yên ăn hết mười cái hoành thánh, húp cạn cả nước canh, ngẩng đầu đàn ông đối diện: “Còn chuyện gì nữa ?”

“Cái đó…” Diệp Hưng Học cẩn thận mở lời: “Trước đây cô vẫn luôn mở một xưởng thùng giấy, đó thôi?”

Xưởng thùng giấy là tận dụng phế liệu, nguyên vật liệu là rác thải công nghiệp, tốn mấy chi phí.

Ninh Yên thản nhiên : “ nghiên cứu liệu , giai đoạn cần thiết xây xưởng riêng. Giao cho một nhà máy bên mở thêm một phân xưởng là .”

Xưởng đường một phân xưởng bìa giấy , sản phẩm đều tiêu thụ nội bộ, hoặc dùng phúc lợi phát xuống.

Diệp Hưng Học là một tự tin và mạnh mẽ, nhưng ở mặt Ninh Yên, kìm sự căng thẳng.

“Vậy thể ưu tiên xem xét xưởng dấm của chúng ? Xưởng đậu hũ nhiều sản phẩm, phát triển đủ loại mặt hàng. Xưởng xì dầu thì bán hàng các thành phố lớn như thủ đô và Thượng Hải, sản lượng cao. Còn xưởng đường thì khỏi , là xưởng doanh thu nhất tập đoàn.”

Xưởng đường một, xưởng đậu hũ hai, xưởng xì dầu ba. Đây là ba trụ cột của tập đoàn Cần Phong.

Còn xưởng dấm thì tụt phía . Các xưởng mới mở, chừng vượt mặt. Điều Diệp Hưng Học, một đầy dã tâm, cảm thấy thất bại và lo lắng, lúc nào cũng suy nghĩ để đột phá.

Anh tự thâm niên và quan hệ của đều bằng mấy vị xưởng trưởng , nên khả năng điều chuyển. Vậy chỉ còn một con đường: cầu mong sự đổi.

“So với các xưởng khác, sản lượng của xưởng dấm chúng lớn, thể tiếp nhận thêm một bộ phận nữa.”

Ninh Yên vẫn đang trong giai đoạn cân nhắc, đưa câu trả lời chắc chắn: “Viết một bản báo cáo trình lên , sẽ xem xét.”

“Vâng!”

Ninh Yên lau miệng, liếc đồng hồ, 11 giờ rưỡi: “Anh mấy năm nay về thăm nhà, thật sự vấn đề gì ?”

Vì chuyện cưới xin của Diệp Hưng Học, ba sắp phát điên , còn gọi điện cả cho cô, nên cô mới hỏi thêm một câu.

Diệp Hưng Học im lặng: “ chừng mực.”

Ninh Yên cũng lo chuyện bao đồng nữa. Đều là trưởng thành cả , thể tự xử lý vấn đề của .

dậy, thong thả ngoài. Diệp Hưng Học lặng lẽ theo .

Hiện giờ đang ở tại khu nhà dành cho giáo sư, đây là phúc lợi cấp xưởng trưởng. mắt, chỉ ở. Những khác đều là địa phương, ở cùng gia đình.

Diệp Hưng Học đưa Ninh Yên về đến tận cửa nhà, bỗng nhiên một câu: “ thích .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-397.html.]

Ninh Yên ngáp một cái, phất phất tay: “Khuya , về nghỉ ngơi .”

Cô đẩy cửa bước . Một bóng cửa cô giật nảy . Định thần , là Ninh Nhị.

“Sao em còn đây?”

“Còn mỗi chị cả về nhà, em lo lắng thôi.” Ninh Nhị khóa cổng , vẻ mặt cứ kỳ kỳ: “Xưởng trưởng Diệp ý gì ? Không là thích chị đấy chứ?”

Câu ban nãy đều thấy hết.

Ninh Yên nhướng mày, về phía phòng ngủ: “Anh thích là cô Giang Như Tuyết.”

Ninh Nhị kinh ngạc tột độ: “A? Sao chị ? Anh .”

Diệp Hưng Học trông tệ, dáng vẻ lịch sự nhã nhặn, đến từ thủ đô, còn là xưởng trưởng. Có nhiều cô gái cảm tình với , cả trong thôn, nữ thanh niên trí thức, lẫn nữ công nhân.

Lần còn thấy một nữ công nhân mang đồ ăn tự cho Diệp Hưng Học, cái vẻ săn đón đó rõ rành rành.

Diệp Hưng Học đối với ai cũng khách sáo, đối xử như .

Ninh Yên hết, chỉ là toạc thôi: “Anh thường xuyên đến tìm cô Giang, đối xử với con của cô cũng .”

Ninh Nhị thể tin nổi. Điều kiện của hai chênh lệch quá lớn: một tài vợ, tiền đồ như gấm, một là phụ nữ ly hôn còn dắt theo con, gia cảnh phức tạp.

“Anh đến để học chữ mà.” Cậu từng gặp vài , hai vẫn giữ cách xã giao, gì khác thường.

Ninh Yên vỗ vỗ lưng em ngốc của : “Ánh mắt là lừa .”

mà, hai vấn đề.

“Bớt suy nghĩ mấy chuyện , mau ngủ, mai còn .”

Ninh Yên mỗi ngày đều xử lý một đống công việc, còn ruộng thực nghiệm dạo, bận tối mắt tối mũi.

Tại ruộng thực nghiệm, cây cao lương lai trồng theo cặp cha-. Chờ đến lúc hoa, Ninh Yên sẽ tự tay thụ phấn. Bước quan trọng, tuân thủ đúng tổ hợp giống.

Mỗi một cây đều một tấm thẻ nhỏ ghi thông tin, ghi các loại dữ liệu.

Không chỉ cao lương lai, mà lúa mì lai, lúa nước lai đều đang thí nghiệm, mỗi một bước đều ghi chép .

La Ái Quốc, quản lý ruộng thực nghiệm, dẫn theo cấp của cùng phụ giúp: “Ninh tổng, cái bao giờ mới kết quả?”

“Phải mất mấy năm mới . Phải chọn lọc, nhân giống qua nhiều thế hệ, thường mất sáu bảy năm, đặc tính của cây trồng mới dần định.” Sắc mặt Ninh Yên thản nhiên: “Làm thí nghiệm là một quá trình vất vả và lâu dài, chịu sự cô đơn.”

công việc luôn cần .

“Chưa đến cái khác, chỉ riêng cây cao lương lai , khi thành công, sản lượng thể tăng gấp đôi. Không chỉ trồng ở đất mặn, đất phèn, mà còn thể trồng ở sườn đồi, ở ruộng cạn.”

Công lao là cho ngàn đời , chứ nhất thời.

La Ái Quốc kính nể: “Ninh tổng, ngày thường cô bận rộn như , tìm mấy chuyên gia nông nghiệp giỏi mới .”

Công việc đồng áng bình thường thì họ , nhưng cần tinh thông nông nghiệp dẫn dắt, dù cũng là chuyện lâu dài.

Ninh Yên khẽ gật đầu: “Anh đúng.”

Cô thu dọn tài liệu thí nghiệm, nhét túi xách, chạy lên thành phố, tìm thẳng đến Thị trưởng Dương.

thẳng vấn đề, rõ mục đích: “Thị trưởng Dương, vài chuyên gia nông nghiệp. cần giúp cùng các thí nghiệm quan trọng.”

Thị trưởng Dương co giật khóe miệng. Chuyên gia nông nghiệp là báu vật đấy, cô ? “Không .”

Ninh Yên vốn cũng trông mong gì, đành lui một bước: “Vậy chú cho cháu một cái giấy giới thiệu . Cháu đến Học viện Nông nghiệp xem .”

Giấy giới thiệu của tập đoàn Cần Phong, sẽ coi gì, gì đến chuyện chiêu mộ nhân tài.

Thị trưởng Dương chút đau đầu. Cô hết chiêu đến chiêu khác, trò gì cũng : “Chỉ là giới thiệu thôi đấy.”

Ninh Yên gật đầu nghiêm túc: “Đương nhiên , cháu là văn minh, cái trò cưỡng ép bắt .”

Chỉ cần cho cô cơ hội tiếp xúc với những liên quan, kiểu gì cô cũng thuyết phục .

Thị trưởng Dương hết cách với cô, đành cho cô một tờ giấy giới thiệu.

Ninh Yên vui vẻ cảm ơn, vội vã dậy cáo từ.

Thị trưởng Dương cô gái trẻ đầy nhiệt huyết và ý chí chiến đấu hừng hực, nhịn dặn thêm một câu: “À , nhà họ Quý đang điều tra cô đấy. Ngày thường thu một chút.”

Ninh Yên vẻ mặt mờ mịt: “Nhà họ Quý? Nhà họ Quý nào ạ?”

Cô tự nhủ để lộ chút sơ hở nào. Mình chỉ cung cấp thông tin, hề nhúng tay, kiểu gì cũng tra .

Thị trưởng Dương khà khà: “Đã đắc tội với ai, chẳng lẽ trong lòng cô tự ?”

Ông cố ý tra tình hình nhà họ Quý gần đây. Cháu trai nhà họ Quý gặp đại bê bối ngay trong ngày cưới. Chuyện lan truyền khắp nơi, nhà họ Quý đúng là mất hết mặt mũi.

Tra kỹ thêm, ối giời ơi, cô dâu chính là Vu Tinh Tinh, con gái nuôi cũ của nhà họ Ninh, cũng là bế nhầm với Ninh Yên.

Mà Vu Tinh Tinh từng tố cáo Ninh Yên, khiến cô gặp một phen sóng gió.

Càng trùng hợp hơn là, sóng gió của Ninh Yên lắng xuống, Vu Tinh Tinh liền gặp chuyện. Thật là trùng hợp ?

Với sự hiểu của ông về Ninh Yên, chuyện thể nào liên quan.

Bề ngoài Ninh Yên trông vô hại, nhưng con dễ động , tâm tính cứng rắn như đá. Nhìn con đường cô , phàm là kẻ nào dám đối đầu với cô, đều kết cục .

Ví dụ như những kẻ gây khó dễ cho đội sản xuất Cần Phong, đám vây công các nữ thanh niên trí thức, là tổ điều tra gần đây nhất.

Những đều thua trong tay cô, kết cục t.h.ả.m hơn .

Ninh Yên mở to đôi mắt vô tội: “Thị trưởng Dương, chú hiểu lầm gì về cháu ? Cháu chỉ là một theo chủ nghĩa lý tưởng ngây thơ hồn nhiên, an phận ở trong thế giới nhỏ bé của , một lòng xây dựng, màng đến chuyện bên ngoài.”

Thị trưởng Dương: …

 

Loading...