Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 384

Cập nhật lúc: 2025-11-16 04:15:32
Lượt xem: 146

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trưởng phòng Giang im lặng. Phải rằng, Ninh Yên là một kẻ lập dị trong thời đại , tư tưởng của cô chút nguy hiểm.

Đây là thời đại mà chủ nghĩa tập thể lên ngôi, mặc quần áo giống hệt , để kiểu tóc giống hệt , và tư tưởng cũng thống nhất tuyệt đối.

Mọi việc đều đại cục, ý kiến cá nhân quan trọng, luôn đòi hỏi trả giá và cống hiến quên .

Bạn phép quá xuất sắc, nếu sẽ tố cáo.

Ăn nhiều hơn một miếng thịt cũng sẽ tố cáo.

Bị lấy mất đồ, đó là vinh hạnh của bạn, bạn phép oán giận nửa lời.

, Ninh Yên đến từ thời mạt thế, cô tôn sùng nguyên tắc kẻ mạnh vua, tài sản cá nhân là thần thánh bất khả xâm phạm. Hễ ai dám động đồ của cô, thì đừng hòng yên.

vốn định nộp lên một chiếc áo chống đạn, nên mới đặt hai chiếc. Các thế khiến cảm thấy nỗ lực và công sức của chẳng còn ý nghĩa gì nữa.”

Tính cách kiêu ngạo, bất tuân của cô bộc lộ rõ rệt. Đạo đức, tình cảm cái gọi là đại nghĩa đều thể trói buộc cô.

Cô chính là cô, luôn một bộ nguyên tắc của riêng .

“Vậy thì còn gì nữa? Dẹp hết .”

Theo lý mà , tư tưởng của cô ngược thời đại, sẽ phỉ nhổ, nhưng ai bảo cô bản lĩnh chứ.

Trưởng phòng Giang đang việc cần nhờ vả cô, nên thái độ nhún nhường: “Ninh Yên, chờ nghiên cứu thành công, chiếc áo chống đạn đầu tiên sẽ thuộc về cô. Điểm thể bảo đảm.”

“Thật sự là đưa hết đến phòng thí nghiệm ?” Ninh Yên thấy bực bội trong lòng, thì đừng ai mong sống . “ nghi ngờ sâu sắc kẻ nào đó lạm dụng đặc quyền, nẫng tay …”

Không đợi cô xong, Trưởng phòng Giang vội xua tay: “Tuyệt đối chuyện đó.”

tin ông.” Ninh Yên tốn bao công sức mới mang về hai chiếc áo chống đạn, chừa cho cô một chiếc nào, thật quá đáng. “Một thất tín, vạn bất tin.”

Sắc mặt Trưởng phòng Giang đại biến. Thị trưởng Dương thấy tình hình , vội vàng giảng hòa: “Có đến mức đó , Ninh Yên. Đồng chí Giang cũng cố ý. Quan lớn hơn một cấp đè c.h.ế.t , vài việc cũng cản .”

Thư Sách

“Nếu tôn trọng như , cô thế cô, cũng chẳng gì, chỉ còn cách là bớt lo chuyện bao đồng.” Ninh Yên tỏ vẻ chán nản thất vọng: “Trưởng phòng Giang, chúng vẫn nên bớt qua thì hơn. ghét nhất là công cho kẻ khác hưởng.”

“À , hết thời , bản vẽ thiết kế cũng cạn ý tưởng , các vị mời cao nhân khác giùm cho.”

Trưởng phòng Giang kinh hãi. Đây là định đình công? Như ?

Bà Smith bên chỉ công nhận thiết kế của Ninh Yên. Ngay cả khi chữ ký, bà vẫn thể nhận chính xác tác phẩm của Ninh Yên giữa vô bản thảo.

Khi hai bên hợp tác ngày càng chặt chẽ, tầm quan trọng của Ninh Yên càng lộ rõ. Cô luôn thể nắm bắt xu hướng thời trang và sở thích của phụ nữ.

“Ninh Yên, cô nhất định ?”

Ninh Yên đảo mắt suy nghĩ. Cô thể nuốt trôi cục tức . “Thị trưởng Dương, thể mượn điện thoại một chút ?”

Thị trưởng Dương xem như , Trưởng phòng Giang Ninh Yên. “Cứ gọi .”

Ninh Yên bấm một dãy quen thuộc: “Là cháu, Ninh Yên. Không, cháu tìm Nghiêm Lẫm. Phiền chuyển máy cho ông cụ Nghiêm ạ, là cháu việc gấp.”

Ông cụ Nghiêm? Mọi , đó là ai?

Chẳng lẽ là… vị tai to mặt lớn ở nhà họ Nghiêm thủ đô?

Ông cụ Nghiêm đang ở nhà, nhanh nhấc máy: “Ninh Yên, xảy chuyện gì?”

Ninh Yên vòng vo, thẳng: “Cháu tốn bao công sức từ nước ngoài mang về cho Nghiêm Lẫm hai chiếc áo chống đạn nhất thế giới, nẫng tay mất. Dù xét về công tư, cũng thể để kẻ đó đạt mục đích. Ngài xem chuyện ?”

Ông cụ Nghiêm lập tức nổi giận đùng đùng. Đồ của cháu trai ông mà cũng đứa dám động ? Có áo chống đạn chẳng khác nào thêm một cái mạng. “Đang ở trong tay đứa nào?”

Dám chặn cướp đồ của ông, đúng là gan to bằng trời.

“Cháu cũng rõ lắm.” Ninh Yên đẩy hết việc cho ông cụ Nghiêm. Ông sẽ quản chuyện của cô, nhưng việc liên quan đến Nghiêm Lẫm, ông nhất định sẽ tay. “ cháu tin là ngài thể điều tra .”

Ông cụ Nghiêm chút do dự: “Được, sẽ xử lý việc . Mặc kệ là thằng nào cầm, cũng ói cho .”

Ninh Yên cúp điện thoại, khóe miệng khẽ nhếch, vứt bỏ chuyện đầu.

Trưởng phòng Giang thấy đầu óc ong ong. Cô kéo cả ông cụ nhà họ Nghiêm , việc chắc chắn sẽ ầm ĩ lên, thủ đô sắp sóng to gió lớn . “Ninh Yên, cô tùy hứng quá .”

“Chẳng ông sớm là loại ?” Ánh mắt Ninh Yên thâm thúy mà kiên định: “Dám cướp đồ từ tay mà còn an rút lui , mơ quá nhỉ.”

Trưởng phòng Giang ôm trán thở dài. Ông nhớ đầu Ninh Yên xuất hiện, ông đây là một kẻ khác biệt.

Cô dám điều kiện với ông, dám lừa gạt nước ngoài, việc đều thích dùng lợi ích để cân đo đong đếm. chỉ trong vài ngày, cô mấy hợp đồng lớn, giúp kiếm về ít ngoại hối. thủ đoạn.

“Vẫn chiếu theo lượng , nội dung đổi, gia hạn hợp đồng ba năm, chứ?”

Có việc cầu thì chỉ thể dỗ dành, chứ bây giờ?

Ninh Yên khẩy: “Từ chối.”

Việc đó vốn là việc ông nên , cô còn miễn phí thiết kế bản vẽ cho họ. Sao ông thể mặt dày lấy đó điều kiện trao đổi?

Trưởng phòng Giang đau đầu: “Không cô thích TV ? kiếm cho cô một cái hàng nhập khẩu.”

Ninh Yên từ chối cần suy nghĩ: “Không cần.”

Cô đang chờ TV do nhà nghiên cứu phát minh mắt, vội.

Trưởng phòng Giang vắt óc suy nghĩ để lay động Ninh Yên: “Cô tủ lạnh ? Mùa hè bỏ thức ăn sẽ hỏng, thể để đồ uống lạnh, thể đá. Muốn ăn dưa hấu ướp lạnh, chè đậu xanh ướp lạnh, chỉ trong nháy mắt. kiếm cho cô cái , thế nào?”

Tiêu Ái Đảng mà động lòng. Đây đúng là thứ , chỉ là quá đắt.

Ninh Yên : “Không hiếm lạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-384.html.]

Đối với cô, tủ lạnh tác dụng lớn. Cô ăn đồ lạnh, còn về nguyên liệu nấu ăn, cô thích đồ tươi mới hái, như mới là ngon nhất.

Trưởng phòng Giang cô khó chơi, nhưng ngờ khó chơi đến . Ông kể vài món đồ hiếm , nhưng vẫn lay động Ninh Yên.

Ông hết cách, liền liên tục nháy mắt với thị trưởng Dương. thị trưởng Dương vờ như thấy. Ông ngốc, nhúng tay cũng chẳng lợi lộc gì, còn đắc tội với Ninh Yên, tội gì chứ.

Trưởng phòng Giang thấy kế hoạch nhờ thị trưởng Dương giúp đỡ thất bại, đành suy nghĩ hồi lâu tung chiêu cuối: “Xe mô-tô ba bánh (sidecar) thì ?”

“Không…” Ninh Yên theo thói quen định từ chối, nhưng lập tức phản ứng . Cái , chỉ đắt mà còn là hàng hiếm tiền cũng mua . “Là tặng ?”

Trưởng phòng Giang thấy cô vẻ xuôi xuôi, vội trong kích động: “ , tặng cho cá nhân cô.”

Ninh Yên trầm ngâm một lát: “Thế thì chỉ coi như đền cho cái máy tính. Còn mấy món , cứ để của các ông tự mà tranh giành.”

“Được, cô quyết định.” Trưởng phòng Giang thầm thở phào. Ông hết sức thể. “Vậy bản thiết kế của tháng ? Cô đừng hỏng việc đấy nhé.”

Thật , Ninh Yên vẽ mấy mẫu , nhưng cô đưa dễ dàng như : “Dạo bận quá, rảnh .”

“Vậy cô nhanh lên nhé.” Trưởng phòng Giang dừng một chút, đột nhiên đưa một yêu cầu: “ công thức của loại nước hoa 'Captivating', vị phu nhân vô cùng thích nó.”

Màn chính cuối cùng cũng đến. Ninh Yên chờ giây phút . Khóe miệng cô nhếch lên: “'Captivating' dịch tiếng Trung là gì?”

Trưởng phòng Giang tiếng Anh , dịch ngay: “Là 'Quyến rũ', 'Mê hoặc'.”

Ninh Yên vẫy vẫy tay: “Không, là ‘Yên’, trong Ninh Yên. Đặt theo tên của .”

Trưởng phòng Giang chút hiểu tâm tư con gái: “Vậy thì ?”

“Công thức thì thể đưa , đừng hòng nghĩ tới.” Đầu óc Ninh Yên xoay chuyển cực nhanh: “ các ông thể mua thành phẩm từ . Còn các ông mang tặng bán , quản.”

Trưởng phòng Giang há hốc mồm kinh ngạc. Chiêu trò của cô đúng là ai lường , ông theo kịp suy nghĩ của cô.

Trong đầu ông lóe lên một tia sáng: “Cô giăng bẫy từ , chính là để chờ ngày hôm nay!”

Đây là một câu khẳng định.

Ninh Yên . Có những chuyện thấu nhưng nên toạc , thì quan hệ mới bền.

Vẻ mặt Trưởng phòng Giang vô cùng phức tạp: “Cô đang lợi dụng chúng .”

Ninh Yên kỳ quái hỏi : “Chúng vẫn luôn là quan hệ lợi ích mà? Lợi dụng lẫn , cùng lợi, chẳng lẽ ?”

Quan hệ lợi ích mới là lâu dài nhất. Cứ đến tình cảm là sứt mẻ ngay.

Trưởng phòng Giang: …

“Phụt.” Tiêu Ái Đảng nhịn . Chuyện thể trách ông , biểu cảm của Trưởng phòng Giang lúc quá tức .

Thị trưởng Dương cũng mặt , cố nhịn .

Trưởng phòng Giang hít sâu một , đè nén cảm xúc đang cuộn trào, tự nhủ với lòng: Đây là Ninh Yên, là một con yêu nghiệt, thể tức giận, thể tức giận.

Ông nghĩ đến lời dặn của lãnh đạo khi , rằng bằng giá lấy công thức, bất kể dùng biện pháp gì.

lãnh đạo hiểu con Ninh Yên. Cô gần như điểm yếu.

“Giá cả thế nào?”

Ninh Yên với vẻ mặt thản nhiên: “Một vạn tệ một lọ.”

tùy ý, nhưng như một hòn đá ném xuống mặt hồ, tạo nên sóng lớn. Tất cả những mặt đều kinh ngạc. Một vạn?

“Rốt cuộc là bảo bối gì ?” Tiêu Ái Đảng mà lùng bùng lỗ tai, đến giờ vẫn họ đang thảo luận về món hàng gì.

thì tập đoàn Cần Phong cũng món nào đắt như . Ninh Yên đúng là một thần kỳ.

Thị trưởng Dương cũng tò mò, nhưng ông hỏi nhiều.

Trưởng phòng Giang nghi ngờ tai vấn đề: “Cô cái gì? rõ.”

Ninh Yên ngắm bàn tay trắng nõn, thon thả của , khóe miệng nhếch lên: “Một vạn một lọ, một tháng giới hạn năm lọ. Vượt quá thì bán.”

Biểu cảm của Trưởng phòng Giang đóng băng nữa: “Cô điên ? Cô đây là ăn cướp giữa ban ngày!”

Chỉ là một lọ nước hoa thôi mà bán giá trời, ai sẽ chịu mua chứ? Coi khác là kẻ ngốc nhiều tiền ?

Ninh Yên tỏ vẻ như kẻ nhà quê, chiều rảnh thì nên sách nhiều : “Ông 'Marketing tạo khan hiếm' là gì ? Có 'hàng xa xỉ cao cấp' là gì ? Chờ khi nào ông hiểu , hẵng đến tìm .”

Cứ nghĩ đến những thương hiệu xa xỉ, vài nghìn đô la cũng đắt.

Họ thể bán giá đó, tại thể?

Nước hoa của cô chỉ thơm, mà còn thể an thần, đối với mất ngủ thì đó là phúc âm, là t.h.u.ố.c cứu mạng.

mất ngủ thường là tiền.

Người nghèo lụng cả ngày, mệt c.h.ế.t mệt sống, đặt lưng xuống giường là ngủ ngay, phiền não mất ngủ.

Ừm, cái gọi là cướp của nhà giàu chia cho nhà nghèo. Xin hãy gọi cô là hiệp khách Ninh Yên.

Trưởng phòng Giang đúng là hiểu những thứ . Ông chỉ cảm thấy đắt đến mức thì sẽ thị trường, đến lúc đó sẽ chê . “Cô đùa đấy chứ?”

“Vô cùng nghiêm túc.” Ninh Yên ngay từ đầu tính toán con đường cao cấp, kiếm tiền của nước ngoài, chứ một xưởng gia công giá rẻ.

tung mồi câu, và kết quả cũng trong tầm kiểm soát của cô.

“Trưởng phòng Giang, ông công tác ngoại sự thì chuyên nghiệp, nhưng về kinh doanh và marketing, thì mới là cao thủ hàng đầu.”

Người thời nay thật đơn thuần, thật thà, cách kinh doanh quá cũ kỹ, dễ dắt mũi. Vậy thì hãy để cô dạy cho họ một bài học.

Hiện trường chìm im lặng.

 

Loading...