Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 382:2
Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:57:24
Lượt xem: 106
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Ái Đảng những an ủi, ngược còn buồn rầu hơn.
Mọi việc tiến triển thuận lợi, Ninh Yên cuối cùng cũng nhớ tới Nghiêm Lẫm, liền gọi điện cho .
Nghiêm Lẫm xuất viện, đang ở nhà tịnh dưỡng và tập vật lý trị liệu phẫu thuật. Nghe thấy giọng Ninh Yên, vui: “Không bao lâu nữa sẽ về. Em chờ nhé.”
“Vâng, , nhớ mang đồ ăn ngon về cho em.”
“Biết . Em cũng ăn cơm đầy đủ, ngủ đúng giờ, thức khuya.”
“Được , cũng , mau khỏe nhé.”
Hai trò chuyện vài câu, Ninh Yên đột nhiên hỏi: “À đúng , với Quý Đồng lắm ?”
“Là bạn nối khố (bạn từ nhỏ), nhưng theo con đường chính trị, giống con đường của , mấy năm nay ít gặp…” Nghiêm Lẫm bỗng nhiên ý thức điều gì đó, “Sao em?”
Vô ý nghĩ lướt qua trong đầu Ninh Yên: “Có cơ hội thì quen một chút.”
Nghiêm Lẫm chút lo lắng, tự dưng nhắc đến Quý Đồng? “Em… bên đó việc thuận lợi chứ?”
“Rất thuận lợi. Tiếp theo em lên kế hoạch xây dựng xưởng tinh dầu cam và xưởng dầu ăn, đó là hai nhiệm vụ lớn của năm nay…” Ninh Yên đổi chủ đề, “Ừm, chỉ là… nhớ .”
Từ điện thoại truyền đến tiếng trầm thấp đầy vui sướng của Nghiêm Lẫm. Tai Ninh Yên nóng lên. Cô đúng là nhớ thật.
Ngoài cửa sổ mưa phùn rả rích, tình ý cũng mềm mại như nước.
Thư Sách
Lại một ngày tăng ca, trời tối mịt, tiếng gõ cửa vang lên. Ninh Miểu nhanh nhẹn chạy : “Chị cả, em mang bánh quy nướng cho chị đây, chị ăn chút .”
Ninh Yên nhặt một chiếc bánh quy lên, hương thơm xộc mũi, dùng để ăn khuya thì tuyệt. “Ngon lắm.”
Ninh Miểu ngoài trời mưa, khẽ nhíu mày: “Không Hai đến . Anh một ngoài, thật lo lắng.”
Đây là đầu tiên Ninh Nhị xa một , thuận lợi .
“Chị nhờ nhân viên tàu hỏa để ý , đến trạm cũng đón, xảy chuyện gì .” Ninh Yên sắp xếp cả , một thanh niên to con như thì thể xảy chuyện gì chứ? “Ba sắp về , nhà cửa thu xếp xong hết ?”
“Cũng hòm hòm ạ. Đồ cần giặt đều giặt, phòng ngủ cũng dọn dẹp sạch sẽ, chăn đệm cũng trải xong, em còn lấy một bộ chăn mới tinh , với cả chuẩn quần áo mới, giày mới cho ba …” Ninh Miểu sắm sửa đồ mới, tươi.
Ninh Yên chăm chú lắng : “Làm lắm. Chị bảo ba chỉ cần mang vài bộ quần áo giặt, còn cứ để hết cho bạn bè bên đó.”
Ở đây cái gì cũng , mua sắm cũng tiện, giống bên , cái gì cũng khan hiếm.
Ninh Miểu một hồi, tựa đầu chị: “Chị ơi, mấy hôm nay em cứ như đang mơ , cảm giác thật chút nào. Ba thật sự thể về , đúng chị?”
“ .” Ninh Yên xoa đầu em gái, ánh mắt đầy thương yêu. Ai cũng vất vả .
Hốc mắt Ninh Miểu đỏ hoe, những giọt nước mắt to như hạt đậu lăn xuống: “Em nhớ họ lắm, mơ cũng mong cả nhà đoàn viên.”
Ai mà hy vọng cả nhà đoàn tụ chứ? Huống hồ cô bé vẫn còn ở tuổi cần cha , vẫn là tuổi nhung nhớ.
Nói , cô bé nhiều năm gặp ba, tính kỹ thì cũng sáu bảy năm.
Gương mặt cô bé đổi nhiều (trổ mã), ba còn nhận ?
Ninh Yên cũng an ủi em, chỉ thở dài một : “Haiz.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3822.html.]
Ninh Miểu vội gạt nỗi buồn, quan tâm hỏi: “Chị, chị ?”
Ninh Yên giả bộ ủ rũ thở dài: “Chị đột nhiên nghĩ đến, địa vị trụ cột gia đình của chị sắp giữ nữa , buồn quá .”
Vẻ mặt hợp với cô, trông kỳ cục, Ninh Miểu bật : “Phụt.”
Cô bé kéo tay Ninh Yên lắc lắc: “Chị, chị mãi mãi là ‘lão đại’ trong lòng em.”
So với ba hiếm khi gặp mặt, bỏ rơi mấy chị em để theo ba, cô bé vẫn thiết với chị cả hơn.
Trong lúc khó khăn nhất, chính chị cả cứu họ.
Cũng là chị cả che mưa chắn gió, tạo một mảnh trời yên bình, bao bọc họ lớn lên an , còn lo liệu tương lai rõ ràng cho họ.
Không chị cả, thì họ của ngày hôm nay.
Ninh Yên c.ắ.n một miếng bánh quy, như : “Nếu lỡ ba và chị ý kiến hợp , em ai?”
“Ai đúng thì đó.” Ninh Miểu buột miệng , nhưng lập tức phản ứng , vội vàng chữa lời: “Đương nhiên, chị cả vĩnh viễn là đúng nhất.”
Trong độ tuổi hình thành tam quan, cô bé ảnh hưởng quá sâu bởi Ninh Yên.
Ninh Yên khỏi vui vẻ: “Cái miệng nhỏ dẻo thật.”
Mưa rơi cả đêm, ngày hôm trời hửng nắng. Trên đường đến huyện, Tiêu Ái Đảng ngừng thúc giục, bảo Ninh Yên mau chóng dọn dẹp mớ hỗn độn .
Ninh Yên đáp một câu: “Ông cũng mau thúc giục tiền về đây. thả tin ngoài , nếu mà mất mặt, sẽ khiến tất cả cùng mất mặt!”
Tiêu Ái Đảng co giật khóe miệng. Cô lúc câu trông cô giống hệt vai ác ? “Một khoản tiền lớn như mà ngay ?”
Bên tổ đặc phái cũng mấy hợp tác.
“Ông 'trả góp' ?” Ninh Yên tủm tỉm: “Đưa mười vạn , phát tiền xuống cho .”
Tiêu Ái Đảng nhẹ giọng giải thích: “Đồng chí Thiệu, cũng khó xử, một quyết .”
Nhiều tiền như ai mà động lòng? Chính ông cũng động lòng.
Người đưa cho tập đoàn Cần Phong, cũng là lẽ thường tình.
“Vậy cũng .” Chưa đợi Tiêu Ái Đảng thở phào, Ninh Yên tiếp: “Vậy thì cứ để thành phố và huyện đòi nợ. Địa phương nghèo mà, nếu thủ đoạn đòi nợ khó coi một chút, chắc cũng hiểu , đúng ?”
Tiêu Ái Đảng đau đầu. Cô quá nhiều chiêu trò, tâm cũng quá đen, thể phòng, “Chúng nên văn minh một chút.”
Ninh Yên tươi như hoa: “Yên tâm, cùng lắm là điều tra lý lịch của từng thành viên trong tổ, xem m.ô.n.g họ sạch sẽ .”
Tiêu Ái Đảng: … Thế mà gọi là văn minh ?
thể , thủ đoạn uy h.i.ế.p hữu dụng. Thời buổi ai mà chịu nổi việc bới móc chứ.
Cứ tố cáo là dính.
Ninh Yên quả thực là một tiểu ma nữ, hành sự bất chấp chính tà, nổi điên lên thì chính cũng sợ.
“Tại cô để thấy bộ mặt của cô? Bình thường cô đóng giả giỏi lắm cơ mà?”
“Gặp loại nào thì dùng thái độ đó thôi.” Ninh Yên ngắm nghía ngón tay, giọng thản nhiên: “Sức chịu đựng của ông kém đến , ông cũng đừng giả vờ nữa. Thời gian còn nhiều, chúng cần thiết thăm dò lẫn .”
Đều là cáo già ngàn năm, còn giả nai gì.
Tiêu Ái Đảng im lặng hồi lâu. là dễ lừa gạt, đạo hạnh quá cao, ông thăm dò lâu như mà cũng thấu cô .
Ông chủ động chìa tay : “Kết đồng minh chứ?”