Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 380
Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:23:22
Lượt xem: 149
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Yên dẫn tham quan một vòng. Khung cảnh xung quanh vẫn gọn gàng ngăn nắp, tràn đầy sức sống, hề chút dấu hiệu hỗn loạn nào, chẳng khác gì .
Điều giống với lời đồn.
Tiêu Ái Đảng chờ ở cửa phòng triển lãm, nhiệt tình chào hỏi các vị khách.
Các vị khách ngoài mặt biểu lộ gì, nhưng trong lòng vô cùng tò mò, đây là tình huống gì ? Lẽ nào ông hề kiêng kị Ninh Yên, tiền nhiệm, mà còn để cô mặt thế ? Chuyện cũng bình thường chút nào.
Tiêu Ái Đảng mời phòng triển lãm. Thứ đập mắt đầu tiên là một cỗ máy. Công nhân đem đậu nành rửa sạch và nước đổ , chỉ một lát , sữa đậu nành nóng hổi chảy từ một đầu khác.
Mọi đều đến ngây . Bây giờ tiên tiến đến ? Họ từng thấy thứ bao giờ. “Tiêu tổng, đây là cái gì ?”
Tiêu Ái Đảng nghiêng : “Mời đồng chí Ninh Yên giải thích cho .”
Ninh Yên ung dung bước : “Đây là máy sữa đậu nành tự động, chỉ cần đổ đậu nành là , trong vòng vài phút là thể uống ngay sữa đậu nành thành phẩm. Mọi nếm thử xem hương vị thế nào?”
Một nhân viên bên cạnh bưng khay tới, bên là những ly sữa đậu nành.
Mọi tò mò nếm thử: “Vị chuẩn thật, ngon, khác mấy so với loại xay cối đá.”
“Đặc biệt tươi mới, ngon hơn loại để nguội.”
“Đó là đương nhiên, mới lò còn nóng hổi, chỉ tươi mà còn bổ dưỡng nhất.”
Mọi càng càng động lòng, chủ động hỏi: “Đồng chí Ninh Yên, máy bán ?”
Thế đấy, tất cả đều để mắt đến cái máy , nó tiện lợi quá, bình thường sữa đậu nành mất lâu.
Đây là máy sữa đậu nành cỡ , một thể cho hai mươi cân đậu, phù hợp cho các nhà ăn lớn.
Ninh Yên tủm tỉm: “Không bán, chỉ tặng.”
Đây là thứ cô cho nghiên cứu , so với dây chuyền sản xuất công nghiệp thì phù hợp hơn với các đơn vị thông thường.
Mọi sững sờ, dám tin: “Cái gì? Cô nữa xem.”
Ninh Yên dứt khoát đưa đáp án: “Tặng cho ba đơn vị lượng nhập hàng cao nhất trong mấy năm qua.”
Mọi : …
Trời ạ, quá! là một bất ngờ lớn!
Không ai trong top 3 đây?
Ninh Yên vội công bố kết quả, dẫn tham quan quầy triển lãm, bên trong bày đầy những sản phẩm tươi mới lò.
Cô bố trí theo kiểu siêu thị của đời , mới mẻ độc đáo.
Sau đó, cô mời xuống, cho bưng lên những món ăn chuẩn kỹ lưỡng.
Từng đĩa thức ăn đặt lên bàn, bày theo kiểu tiệc (buffet), để tự do lựa chọn.
Mọi thưởng thức món , nếm thử món , khí vô cùng náo nhiệt.
Ninh Yên tủm tỉm : “Như hứa, mỗi vị khách sẽ tặng năm cân sản phẩm từ đậu, thể tự lựa chọn theo sở thích.”
Sản phẩm bày ngay tại phòng triển lãm, thích lấy gì thì lấy.
Đề nghị hợp ý . Ai nấy cầm lấy giỏ phát, vui vẻ chọn hàng.
Giám đốc Hợp tác xã Cung tiêu huyện bỏ đậu hũ khô và mì căn chiên mà thích giỏ: “Cảm giác tự do lựa chọn thế tuyệt thật.”
Thư Sách
Không giống như ở Hợp tác xã, mua gì cũng nhờ nhân viên bán hàng lấy.
Đi bên cạnh ông là giám đốc Tiệm cơm quốc doanh. Ông thích ăn đậu hũ, chọn vài hộp, lấy thêm ít váng đậu: “Ý tưởng quả thật mới mẻ độc đáo, chắc chắn là của Ninh Yên .”
Giám đốc Hợp tác xã Cung tiêu cũng , ông khâm phục tài kinh doanh của Ninh Yên: “Ông xem, rốt cuộc đây là tình huống gì?”
Giám đốc Tiệm cơm quốc doanh nghĩ nghĩ: “Đang diễn tuồng 'Tướng Tướng hòa' (Tướng quân và Tể tướng hòa) ?”
“Cũng khả năng.” Giám đốc Hợp tác xã Cung tiêu : “Vị Tiêu tổng gặp khó khăn , nên mới dùng cách để vãn hồi tình thế. ông sợ quyền hành rơi tay Ninh Yên ? Ninh Yên cũng dạng .”
Một khác ghé gần: “ thấy họ đang chơi một ván cờ lớn.”
“Còn ? Cứ chờ xem.”
Chờ chọn lựa xong, Ninh Yên liền tủm tỉm tuyên bố: “Ba đơn vị doanh cao nhất mấy năm qua là: Hợp tác xã Cung tiêu thành phố Hải Thanh, nhà máy dệt và nhà máy dược. Chúc mừng ba đơn vị nhận một máy sữa đậu nành tự động.”
Ba vị phụ trách vui mặt, trong lòng sướng rơn.
“Đồng chí Ninh Yên, thể giúp chúng giao hàng tận nơi ?”
“Không thành vấn đề.”
Những khác hâm mộ đến đỏ cả mắt. Vị phụ trách Tiệm cơm quốc doanh thành phố nóng lòng: “Đồng chí Ninh Yên, cũng cái máy đó, cô giá .”
Ông mua về là thể tự sữa đậu nành bán cho khách hàng. Ừm, tuyệt đối vì bản ông uống .
“Ngại quá, máy chỉ tặng thôi. Nếu ông nhất định , thì…” Ninh Yên lấy một chồng giấy báo giá, “Đặt hàng trị giá năm mươi nghìn tệ sẽ tặng một máy, lượng hạn chỉ mười máy, ai đến .”
Mọi : …
Giám đốc Tiệm cơm quốc doanh thành phố cúi mắt suy tư. Đơn hàng năm mươi nghìn tệ, một năm cũng gần tiêu thụ hết, cô giới hạn thời gian, còn tặng một cái máy tự động. Quá hời.
Có Ninh Yên ở đây, tập đoàn Cần Phong thể sụp đổ . Chất lượng đậu hũ trở chính là minh chứng rõ nhất.
Chỉ là… đột ngột đổi nhà cung cấp hàng hóa thế , cũng phiền phức.
cũng giải quyết , đổi là xong chứ gì?
“Được, đăng ký một suất.”
“Ok luôn.” Ninh Yên vẫy tay, thư ký liền đưa hợp đồng chuẩn sẵn lên, chỉ cần điền tiền là xong.
Cô chuẩn chu đáo đến , đối phương cũng chần chừ, trực tiếp ký hợp đồng.
Thấy đầu, những khác cũng hùa theo, tranh ký hợp đồng.
Tiêu Ái Đảng thấy hết, khỏi thán phục. Mấy đầu mối tiêu thụ lớn nhất trong tỉnh cô thâu tóm thuận lợi như . Dòng tiền sắp khơi thông . Ninh Yên thật sự là thiên tài.
Ninh Yên vẫn xong: “Đặt hàng mười nghìn tệ sẽ tặng mười cân đường trắng, mười cân giấm và mười cân xì dầu. Chỉ một thôi nhé. À đúng , giờ sang năm, chúng vẫn sẽ bình chọn top 3, và sẽ quà tặng bất ngờ.”
Người phụ trách Hợp tác xã Cung tiêu thành phố nhướng mày, đây là đang kích cầu mua sắm đây mà: “Vẫn là máy sữa đậu nành tự động ? Chúng một máy đủ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-380.html.]
Những lấy máy thì vô cùng ghen tị: “Vậy tặng cho chúng .” “Phải đó, đó.”
Ninh Yên mỉm : “Không chỉ máy sữa đậu nành, còn những món đồ thực dụng khác, đảm bảo là hàng độc thị trường, sẽ khiến hài lòng, thua gì cái máy . xin tạm giữ bí mật một chút nhé.”
Thế là, những vị phụ trách còn chê đơn hàng năm mươi nghìn tệ là quá lớn, kham nổi, cũng nhịn mà đặt hàng.
Hơn nữa, con đều tâm lý đám đông. Thấy đều đặt hàng, cũng tham gia, thể để tụt phía .
Cứ như , mỗi đều một đơn đặt hàng.
Dòng tiền chảy về là chuyện chắc chắn, các kênh tiêu thụ lớn cũng giữ chân, thị trường một nữa chiếm lĩnh. Cửa ải khó khăn nhất giải quyết dễ như trở bàn tay.
Tiêu Ái Đảng thầm thở phào nhẹ nhõm, ban quản lý cũng như trút gánh nặng, lòng tràn đầy vui sướng.
Đến đây, cho rằng việc xong, đang định cáo từ về.
Ninh Yên cong cong mày, giọng trong trẻo vang lên: “À , mời đ.á.n.h giá sản phẩm mới của tập đoàn chúng .”
Lại sản phẩm mới? Mọi tò mò.
Ninh Yên phất tay, cấp đưa lên mấy chai thủy tinh.
Một vị phụ trách cầm chai thủy tinh lên kỹ, bên trong là chất lỏng màu vàng óng. Ông ngửi thử, mùi gì đặc biệt. “Đây là cái gì?”
“Mời ông đoán xem.”
Vị phụ trách đổ một ít chén nhỏ, dùng ngón tay chấm một chút, cho miệng nếm. Một lúc , ông lộ vẻ kinh ngạc: “Là dầu, nhưng màu của nó vàng óng thế ?”
Dầu ăn hiện nay là dầu hạt cải, dầu hạt bông, màu đục, trong và chất lượng cao như .
Những khác chút tin, cũng xúm xem.
“Đây là dầu đậu nành do chúng nghiên cứu phát triển.” Ninh Yên động tác mời, “Đi nào, chúng bếp xem thử. Dùng loại dầu xào vài món ăn, nếm thử xem gì khác với dầu ăn hiện tại .”
Dầu ăn cũng là vật tư khan hiếm, là thứ thể thiếu nhất trong nhà bếp. Mỗi mỗi tháng chỉ nửa cân dầu ăn, cung cấp theo định lượng.
Không đủ dùng thì ? Chỉ thể láng một lớp dầu mỏng đáy nồi để xào rau.
Vì , các món ăn quá ít dầu mỡ cũng là một vấn đề lớn ở các nhà ăn, là nguyên nhân khiến bực bội.
Mọi đều ở cửa nhà ăn, tận mắt chứng kiến bếp trưởng dùng loại dầu để nấu ăn.
Chỉ là vài món ăn thường ngày: cà chua xào trứng, Địa Tam Tiên (khoai tây, cà tím, ớt xanh xào), đậu hũ xào cay, rau xanh xào mì căn, kiến bò lên cây (miến xào thịt băm), thịt băm xào cay (kiểu Tứ Xuyên), nhưng món nào cũng thơm nức mũi, khiến thèm chảy nước miếng.
Ninh Yên mời cùng ăn thử. Kết quả, chỉ lo ăn, chẳng ai năng gì.
Món nào cũng gắp hết sạch. Ninh Yên xin một bát cơm trắng, múc một ít thịt băm xào cay , trộn đều lên, ăn ngon lạ thường.
Chính là vị , ngon quá. Cô thỏa mãn nheo mắt .
Tiêu Ái Đảng bên cạnh thấy , cũng bắt chước cô, trộn cơm ăn thử. Vừa ăn một miếng, lông mày ông giãn .
“Ninh Yên, cô đúng là ăn thật.”
Ninh Yên tủm tỉm: “ thích ăn cơm trộn, món gì cũng trộn . Cà chua xào trứng trộn cơm cũng ngon lắm.”
Chủ yếu là vì nó tiện.
Ninh Xuân Hoa khẽ gật đầu: “Trộn mì cũng ngon nữa.”
Lần ở nhà Ninh Yên, bà ăn món mì lạnh ba loại xốt cũng ngon, mà về nhà tự hương vị đó.
Một bữa cơm kết thúc, ai nấy đều thỏa mãn.
Ninh Yên nhẹ giọng hỏi: “Các vị thấy thế nào?”
Giám đốc Hợp tác xã Cung tiêu thành phố đặt hàng ngay cần suy nghĩ: “ đặt một nghìn chai, loại 500g một chai.”
Chất lượng dầu vượt xa các loại thị trường, cách nào mà chế tạo . Không hổ là Ninh Yên, luôn cách mang đến bất ngờ.
Người phụ trách nhà máy dệt giật : “ đặt 2000 chai, chia cho công nhân phúc lợi là hợp lý nhất.”
“ 500 chai.”
“ 300 chai.”
…
Không cần thêm gì nữa, hành động của họ chứng minh tất cả.
Xưởng dầu còn xây xong mà bán nhiều hàng, hẹn tháng Mười giao hàng.
Tiễn các vị phụ trách , Ninh Yên cầm một chồng hợp đồng dày cộm, thở phào một thật dài.
“Thư ký Ngưu, đem hợp đồng lưu trữ, ai phụ trách mảng nào thì ghi chép .”
“Vâng.”
Ninh Yên về phía : “Mọi ai về vị trí nấy, lo sản xuất . nhắc nữa, kiểm soát chất lượng thật nghiêm ngặt, vệ sinh đặt lên hàng đầu.”
Mọi đều rạng rỡ: “Rõ.”
Chờ giải tán, Tiêu Ái Đảng giơ ngón tay cái lên: “Ninh Yên, cô thật sự bằng con mắt khác.”
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cô sắp xếp thỏa việc, đường dây tiêu thụ cũng đả thông.
“Đây chỉ là thao tác thường lệ thôi.” Ninh Yên thản nhiên, “Thủ đoạn marketing còn nhiều lắm, còn tung chiêu cuối .”
Tiêu Ái Đảng: …
“Reng reng reng.” Điện thoại vang lên, Ninh Yên nhấc máy: “Xin chào, là Ninh Yên, ai đấy ạ?”
Trong điện thoại truyền đến giọng thư ký Chu: “Chúc mừng cô nhé, đồng chí Ninh Yên, hôm nay cô lắm.”
Tin tức của ông thật nhanh nhạy. Ninh Yên nhướng mày: “Cảm ơn lời khen.”
“Ngày mai cô lên huyện một chuyến.”
“Vâng.”
Vừa đặt ống xuống, điện thoại reo, là tìm Tiêu Ái Đảng.
Tiêu Ái Đảng chuyện điện thoại khá lâu. Sau khi cúp máy, ông cứ chằm chằm Ninh Yên. Ninh Yên đang gặm trái cây, nhướng mày : “Nhìn gì? Có liên quan đến ?”
“Đã tra tố cáo cô .”
Ninh Yên lập tức tập trung tinh thần: “Là ai?”