Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 379:9
Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:16:17
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô vẫn luôn cho rằng đường ai nấy , mỗi tự lo cho là kết cục nhất.
Vu Tinh Tinh lòng đố kỵ quá nặng, hiếu thắng, ích kỷ, luôn một tâm lý kỳ quặc với cô, đó là: Thấy mày cao, tao vui, tìm cách kéo mày xuống.
Đối mặt với loại , Ninh Yên buộc đ.á.n.h trả thật mạnh, đ.á.n.h cho đối phương đau thì thôi.
Nếu , mấy trò đ.â.m chọc lén lút cứ tiếp diễn mãi cũng phiền phức.
Tiêu Ái Đảng im lặng một lúc: “Ba cô chỉ là công nhân bình thường, gì năng lực quan hệ để vươn thẳng tới cấp như .”
Chỉ một lá đơn tố cáo thì thể nào tạo thanh thế lớn như , còn lập hẳn một tổ điều tra đặc biệt.
Ninh Yên cũng điều , trong lòng đoán vài phần, nhưng cố tình : “Vậy thì cứ điều tra cẩn thận, oan uổng một . Nếu cô , thì cứ coi như bụng tiểu nhân.
“ mà, bao giờ đoán sai.”
“Được, sẽ cho điều tra.” Lần , Tiêu Ái Đảng đồng ý dứt khoát.
Ninh Yên xứng đáng để ông .
Ngày hôm , Ninh Yên gọi một cuộc điện thoại : “Trưởng nông trường Lục, chào ông, là Ninh Yên.”
Trưởng nông trường Lục của nông trường Hồng Quang qua với Ninh Yên, quan hệ cũng tệ, ông trêu chọc: “Ninh tổng, đột nhiên gọi điện thế? Nhớ ba cô ? Để gọi Ninh Hãn Hải…”
Ninh Yên ngắt lời ông : “Trưởng nông trường Lục, văn bản phục hồi danh dự của ba sắp chuyển đến nông trường của các ông , phiền ông ký nhận một chút. Bên sẽ cử em trai đến đón , phiền ông chiếu cố giúp một hai.”
Trưởng nông trường Lục kinh ngạc đến biến cả giọng: “Ninh Hãn Hải minh oan ?”
“ , hôm qua nhận văn bản .” Ninh Yên nhẹ nhàng , “Bên các ông chắc vài ngày nữa sẽ nhận . Dạo bận quá dứt , nên thể tự qua đón …”
Lúc trưởng nông trường Lục cúp điện thoại, đầu óc vẫn còn ong ong.
Trợ lý của ông gõ cửa mãi thấy trả lời, lo lắng đẩy cửa bước , thấy trưởng nông trường Lục đang thất thần, khỏi hoảng hốt: “Trưởng nông trường, ông ?”
Trưởng nông trường Lục hồn, vẻ mặt phức tạp: “Đi gọi Ninh Hãn Hải đến đây.”
Ninh Hãn Hải vội vàng chạy tới: “Trưởng nông trường, ông tìm ?”
Trưởng nông trường Lục vẫn còn vẻ bàng hoàng: “Vừa , con gái ông, Ninh Yên, gọi điện tới.”
“Có chuyện gì ?” Sắc mặt Ninh Hãn Hải trắng bệch. Bình thường chủ yếu là thư, chỉ đêm giao thừa mới gọi điện thoại một .
“Để gọi ngay.”
Giọng sâu xa của trưởng nông trường Lục vang lên: “Cô , ông minh oan .”
Thư Sách
Đây là vụ án minh oan đầu tiên ở nông trường Hồng Quang. Chuyện thể nào xảy , khiến ông vô cùng kinh ngạc.
Không hổ là Ninh Yên trí dũng song , việc gì cô .
“Cạch.” Ống điện thoại tay Ninh Hãn Hải rơi xuống bàn. Ông đột ngột , dám tin mà trừng lớn mắt, môi run lẩy bẩy, mở miệng gì đó nhưng cổ họng như nghẹn , thốt chữ nào.
Trưởng nông trường Lục vỗ vỗ vai ông, hâm mộ ghen tị: “Ông một cô con gái lợi hại thật đấy. Có đứa con gái như , còn cầu mong gì hơn.”
Lúc nguy nan thì gánh vác, một tay gồng gánh cả gia đình, nuôi dạy các em, tính kế cho ba , cứu cả nhà khỏi vũng lầy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3799.html.]
Một cô con gái như đúng là 'con nhà ', khiến ông ghen tị c.h.ế.t.
“Hay là chúng thông gia .”
Ninh Hãn Hải: “…”
Đây là đầu tiên Ninh Nhị xa một . Để đảm bảo an , Ninh Yên mua vé giường mềm cho , dặn dò đủ thứ mới tiễn , còn bên cũng sắp xếp đón xe.
Hai ngày , tập đoàn Cần Phong guồng bận rộn, ai nấy đều việc hừng hực khí thế.
Ninh Yên là bận rộn nhất. Cô tuần tra từng nhà máy, đảm bảo sản xuất khôi phục bình thường, đảm bảo chất lượng sản phẩm, khôi phục nguyên khí.
Ngày đầu tiên nhà ăn mở cửa trở , cô cố ý xách cặp lồng cơm đến lấy cơm, tự kiểm tra các món ăn. Hơn nữa, cô còn đảm bảo với thể nhân viên nhà ăn và những đến ăn cơm rằng, chỉ cần cô còn ở đây một ngày, nhà ăn sẽ còn mở cửa một ngày.
Cô đặt mua vật tư y tế và t.h.u.ố.c men, tự đưa đến trung tâm y tế, trấn an tinh thần của các bệnh nhân.
Những hành động khiến lòng định trở .
Ninh Yên bố trí quầy triển lãm ở tầng một, từng mệnh lệnh ban xuống, chuẩn cho hoạt động giảm giá lớn sắp tới.
Mãi đến đêm khuya việc mới xong xuôi, Ninh Yên lúc mới yên tâm về nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm , Ninh Yên cho xe tải xuất phát, chia nhiều ngả, đón những phụ trách các điểm bán hàng.
“Ninh tổng, họ đến .”
Ninh Yên chỉnh quần áo, dẫn theo ban quản lý cùng cổng lớn đón khách.
Một đoàn lượt bước xuống xe, Ninh Yên tươi rạng rỡ tiến lên chào hỏi, hàn huyên.
Các vị khách nhận lời mời cũng tập đoàn Cần Phong đang tính gì, nhưng tất cả đều đồng loạt mặt, thiếu một ai.
Thứ nhất, 'viên đạn bọc đường' quá hấp dẫn, thể từ chối. Bốn món quà lớn (trong thư mời) lay động họ. Thời buổi đường trắng là thứ quý giá, khách quý đến nhà mà mời một cốc nước đường là tiêu chuẩn tiếp đãi cao nhất .
Những món khác cũng là đồ , khiến động lòng.
Thứ hai, đơn giản là vì tò mò. Chuyện của tập đoàn Cần Phong ầm ĩ như , tổ điều tra từ thủ đô về điều tra Ninh Yên, tập đoàn Cần Phong ngừng sản xuất, công nhân kháng nghị… tất cả đều lên báo.
Một loạt động tĩnh dẫn đến việc cấp cử tổ đặc phái xuống, nào là đình sản, nào là bắt , tình tiết đổi chóng mặt, kịch tính lên xuống còn hơn cả phim truyền hình.
Sự việc ồn ào huyên náo, các loại tin đồn bay đầy trời. Nay cơ hội thấy chân tướng, tất cả đều tìm đến.
Họ vốn nghĩ sẽ thấy một cảnh tượng tiêu điều, lạnh lẽo, ai ngờ thấy ngay nhân vật trung tâm của lời đồn đại – Ninh Yên.
Ninh Yên mặc một bộ vest xám thẳng thớm, tinh tế duyên dáng. Ngũ quan cô tinh xảo, trang điểm nhẹ nhàng, mày mắt thanh lệ như vẽ, đôi mắt đen láy lấp lánh như trời.
Đôi khuyên tai ngọc trai ẩn hiện giữa mái tóc, hài hòa với chiếc trâm cài áo ngọc trai ngực.
Trông cô tràn đầy sức sống, thần thái rạng rỡ, vẻ sa sút tiều tụy như tưởng tượng.
Cô ung dung, đường hoàng chào hỏi , như thể từng chuyện gì xảy .
Mọi , Giám đốc Hợp tác xã Cung tiêu của huyện vốn khá với Ninh Yên, lên tiếng: “Ninh tổng, lâu gặp.”
Ninh Yên mỉm : “Cứ gọi là Ninh Yên , cũng còn là 'Ninh tổng' gì nữa.”
Mọi sững sờ, hiểu chuyện gì.
Không đúng, vị trí của cô rõ ràng là vị trí lãnh đạo, ban quản lý tập đoàn Cần Phong vẫn vây quanh lấy cô trung tâm, y hệt như đây.
“Vậy, là ai mời chúng đến?” Thư mời dùng danh nghĩa của tập đoàn Cần Phong mà.
“Ninh tổng…” Thư ký Ngưu vội sửa cách xưng hô, “Không, đồng chí Ninh Yên tuy còn giữ chức vụ, nhưng tất cả chúng đều theo sự sắp xếp của cô .”
Ninh Yên động tác mời: “Các vị, Tiêu tổng của chúng đợi lâu ở phòng triển lãm. Mời bên .”