Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 375

Cập nhật lúc: 2025-11-15 09:44:13
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Quả nhiên, quá hai ngày, Tiêu Ái Đảng trụ nổi.

Ông đến đây là để kiếm chác vốn liếng chính trị, chứ để hủy hoại tiền đồ của . Mới bao lâu tự đẩy vũng lầy, danh tiếng cũng ảnh hưởng, thật đáng.

Ông triệu tập ban quản lý đến họp, thẳng thắn trao đổi với họ. Ban quản lý vỗ n.g.ự.c sẽ giúp ông , nhưng cuối cùng chẳng nghĩ biện pháp nào hữu dụng, đáng tin cậy.

Lúc Tiêu Ái Đảng mới hiểu , ở đây lấy một thể đưa quyết sách, tất cả chỉ răm rắp lệnh.

Một đám phế vật! Rốt cuộc bọn họ thế nào mà đến ngày hôm nay?

Vậy thì chỉ một lời giải thích: Đó chính là Ninh Yên. Cô mới là nắm giữ vận mệnh của tập đoàn Cần Phong.

Là ông quá coi thường Ninh Yên. cũng thể trách ông , vẻ ngoài của cô quá dễ đ.á.n.h lừa khác, kiều diễm như hoa, thanh lệ thoát tục, giống hệt một tiểu thư rành thế sự.

Lúc , các công nhân đang đình công kháng nghị, còn bàn lên huyện, lên thành phố biểu tình. Chuyện Tiêu Ái Đảng rầu c.h.ế.t.

Cuối cùng, ông nhịn nữa, chủ động chạy khu ruộng thí nghiệm, tìm Ninh Yên đang gieo mạ: “Đồng chí Ninh Yên, chuyện với cô.”

Ninh Yên mặc một bộ quần áo cũ, tóc búi cao, chân trần ruộng, nhưng từng cử chỉ giơ tay nhấc chân đều toát lên khí chất riêng.

Cô thong thả bước tới: “Ngài , .”

Tiêu Ái Đảng cô gái trẻ với vẻ mặt bình thản, thật sự hiểu nổi, tại trong lúc đều đang hỗn loạn, cô thể bình tĩnh đến như ? Cô lo chơi quá trớn ?

Ông hít sâu một , thẳng vấn đề: “ mời cô phó cho . Đổi , sẽ nghĩ cách giúp cha cô minh oan.”

Ninh Yên vươn tay xuống vũng nước rửa sạch, tư thái thong dong: “Không . chỉ trồng trọt.”

Tiêu Ái Đảng lúc đến đây tin chắc mười mươi, cảm thấy Ninh Yên chắc chắn sẽ vui vẻ nhận lời, ngờ cô từ chối.

“Cô rốt cuộc thế nào?”

Thư Sách

Quá bình tĩnh. Chuyện bình thường.

Ninh Yên cầm bình nước quân dụng bên cạnh lên, uống ừng ực: “An phận trồng trọt thôi ạ. Chỉ đất đai mới là gốc rễ của chúng . Gần đây đang nghiên cứu cây trồng lai, đây là một biện pháp để nâng cao năng suất. Nếu nghiên cứu thành công, sẽ là một chuyện cho cả nước cả dân.”

vẻ màng thế sự, nhưng Tiêu Ái Đảng tin một chữ nào. Ông híp mắt: “Cô cha cô trở về ?”

Ninh Yên ông dùng chuyện để khống chế . tại để ông như ý?

“Có chứ ạ. cả ngày đấu đá mưu mô, đá lót đường, lá chắn cho khác. nghĩ cha thể hiểu cho cảnh của , họ sẽ ủng hộ .”

Chuyện khó, chuyện đều đẩy cho cô xử lý, còn lợi lộc thì Tiêu Ái Đảng hưởng hết. Cô ngốc?

Tiêu Ái Đảng ngờ cô thẳng toẹt như , mặt nóng lên: “Cô nghĩ nhiều . loại đó. thật lòng trúng tài hoa của cô, cho cô một sân khấu để phát huy.”

Ninh Yên bật . Lời cũng chỉ lừa mấy đứa trẻ con: “Chỉ cần bản lĩnh, ở cũng là sân khấu. Ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng trạng nguyên. thông minh tài giỏi thế , trồng trọt cũng thể tạo thành tích lớn.”

Tiêu Ái Đảng im lặng. Nghe cô là chuyên gia nông học, lời cô cũng khả năng.

ông thật sự cần Ninh Yên giúp sức: “Tập đoàn Cần Phong là do một tay cô xây dựng nên, cô nỡ tâm huyết của hủy hoại ? Cô nỡ lòng để các công nhân tin tưởng cô rơi cảnh khốn cùng ?”

“Không nỡ chứ. đó là trách nhiệm của ông.” Ninh Yên cảm thấy thật buồn . Mấy cứ động một chút là "bắt cóc đạo đức", trình độ thấp quá. Bọn họ lúc nào cũng tự đề cao bản , coi thường khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-375.html.]

Cô nghiêm túc : “Đồng chí Tiêu, tin tưởng ông sẽ mang cuộc sống hơn cho . xem trọng ông lắm đấy!”

Tiêu Ái Đảng cảm giác như thấu tâm can mặt Ninh Yên. Cô thấu suy nghĩ của ông , khiến ông khỏi chút hổ, bực bội: “Cô… tâm cơ quá nặng.”

Ninh Yên mở to đôi mắt tò mò: “Có ý gì ạ? Sao hiểu?”

Người đang ở thế khó là cô, mà là ông . Người đang sốt ruột cũng là ông . Vậy dựa mà ông dám dùng tư thái "đấng cứu thế" để chuyện với cô?

Tiêu Ái Đảng phất tay áo bỏ . Khóe miệng Ninh Yên cong lên. Mới thế chịu nổi ? Năng lực chịu đựng kém quá.

Cô uống thêm ngụm nước, đặt bình nước về chỗ cũ, tiếp tục xuống đồng việc.

Tiêu Ái Đảng về đến văn phòng, nhận tin : “Tổng giám đốc Tiêu, bí thư Chu huyện gọi điện tới, hỏi ông rốt cuộc khi nào thì khôi phục sản xuất? Cho một ngày cụ thể. Nghe khẩu khí lắm.”

“Tổng giám đốc Tiêu, ngân hàng đến đòi nợ.”

“Tổng giám đốc Tiêu, bên ủy ban thôn đến đòi tiền.”

“Được ! Im miệng!” Tiêu Ái Đảng nôn nóng thôi. Tất cả đều đang ép ông !

Ông nhốt trong văn phòng cả ngày. Đến tối mịt, ông mới bước , thở dài một . Thôi, cứ . "Đã đ.â.m lao thì theo lao".

Đồng chí Thiệu bận rộn cả ngày, lúc tan , thấy Tiêu Ái Đảng thì sững : “Sao ông đến đây? Mọi việc xong xuôi cả ?”

Ông vẫn luôn bận rộn phá án, cũng sắp kết thúc , bận từ sáng đến tối, rảnh hỏi thăm chuyện khác.

Tiêu Ái Đảng trông gầy cả một vòng, râu ria xồm xoàm: “ về kinh.”

“Gì? Ông về như ?” Đồng chí Thiệu kinh ngạc: “Chỉ sợ địa phương để ông dễ dàng .”

Đến thì dễ, chứ thoát thì khó. Mọi ánh mắt đều đang đổ dồn ông . Bây giờ thứ rối tung lên, rút lui e là khó, trừ phi… ông cần tiền đồ chính trị nữa. Ông bây giờ điều về địa phương, , lãnh đạo địa phương quyền lên tiếng.

Tiêu Ái Đảng đạo lý . Không chỉ huyện một ngày mấy cuộc gọi thúc giục, mà thành phố cũng gọi vài , nghiêm khắc hơn .

“Bên ông xử lý cũng gần xong chứ? Khoản tiền bồi thường 30 vạn cho tập đoàn Cần Phong khi nào thì về tài khoản?”

Đồng chí Thiệu sững sờ. Đây là yêu cầu của Ninh Yên mà: “Ông thật đấy ?”

“Không thật.” Tiêu Ái Đảng rút lui, nhưng khi , ông xử lý việc cho thỏa, để cấp lẫn cấp đều hài lòng, gây khó dễ cho ông .

Vì thế, ông nghĩ đến khoản tiền : “Mà là cả thành phố, cả huyện đều đang thúc giục đòi. Công nhân cũng réo rắt đòi khoản tiền . Bọn họ đều coi đó là vật trong túi . Nếu các ông lo khoản tiền , e là sẽ nghi ngờ tham ô, tố cáo là điều thể thiếu.”

Đồng chí Thiệu trợn mắt há mồm. Dư luận đến mức ? Ai ? Tâm tư ông cuồng: “Là ai tiết lộ ngoài?”

Còn thể là ai nữa? Tiêu Ái Đảng khổ: “Bây giờ mới hiểu, tại ban quản lý ngay từ đầu chống đối . Bọn họ sớm trị nổi cái mớ hỗn độn , sớm muộn gì cũng .” Đây cũng là để dứt khoát hết hy vọng.

Đồng chí Thiệu mà biến sắc: “Sao thể?”

Tiêu Ái Đảng coi như rõ hiện thực: “ hơn cả Ninh Yên, cho nhiều hơn cả cô , mới thể thắng lòng .”

 

 

 

 

 

Loading...