Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 370:3

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:03:23
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Tình thế thể kiểm soát. Thành Đống cầm loa, định chuyện với đám công nhân bên , diễn một màn kịch để tẩy trắng cho .

đám công nhân phẫn nộ lột sạch, phơi bày hết mặt phóng viên, họ đau đớn tố cáo những việc của đám . Tới nơi chỉ chăm chăm vơ vét tiền, nhà máy rơi hỗn loạn, uy h.i.ế.p công nhân, bây giờ khiến nhà máy đóng cửa.

Loại sâu mọt tống hết tù mới hả dân.

Lại công nhân thương do đạn bắn, đưa cấp cứu. Các phóng viên chọc giận. là vô pháp vô thiên!

Những kẻ , chuyện gì cũng dám . Chặn đường khác, dám c.h.é.m cả đồng nghiệp phóng viên, còn dám lớn tiếng phát ngôn bừa bãi, phóng viên là thứ gì.

Tốt lắm! Đây là sự khiêu khích đối với thể giới báo chí! Họ kiên quyết đấu tranh đến cùng với hành vi ác độc , để bảo vệ tôn nghiêm của phóng viên!

Ngòi bút của phóng viên hóa thành những lưỡi d.a.o sắc bén.

Đám Thành Đống đời nào ngờ , việc tay với Dương Bội Bội châm ngòi cho sự phẫn nộ của ngành. Đó chính là mồi lửa.

Thư Sách

Cục trưởng Thẩm và Thành Đống cùng đám thuộc hạ giằng co với công nhân suốt ba ngày ba đêm. Công nhân ăn no mặc ấm, phiên lên "chiến đấu". Còn đám nhốt trong tòa nhà nhỏ thì gì ăn, đói đến mức hai chân nhũn .

Trong vòng ba ngày đó, bên ngoài gió mây biến đổi. Chuyện lên các mặt báo lớn, trở thành đề tài thời sự nóng hổi bàn tán.

Ba ngày , đặc phái viên từ thủ đô tới, ngăn chặn cuộc phân tranh .

Các công nhân phẫn nộ chỉ một yêu cầu: Phải cho họ một lời giải thích thỏa đáng!

Đặc phái viên nhận mệnh lệnh là dùng cách để định tình hình.

Vì thế, Ninh Yên mời đến, bình thản xuất hiện tòa nhà văn phòng.

Cô sắc mặt hồng hào, quần áo sạch sẽ gọn gàng, mặt mày mỉm , cử chỉ ưu nhã thong dong, khiến cảm tình.

So sánh với cô, đám Cục trưởng Thẩm trông như vớt từ đống rác lên, râu ria xồm xoàm, tóc tai rối bù, tỏa mùi kỳ lạ.

Đặc phái viên bên , bên , khỏi thở dài một .

Cục trưởng Thẩm thấy Ninh Yên, hai mắt đỏ ngầu lao tới: “Là cô! Nhất định là cô giở trò quỷ!”

Ông thất bại, tạm thời đình chỉ chức vụ để điều tra.

Chưa kịp đến gần, ông cản .

Ninh Yên vẻ mặt phẫn nộ: “Liên quan gì đến ? Là do các điều, tự tách khỏi quần chúng nhân dân, động một chút là dùng s.ú.n.g đạn nhắm dân thường. Vậy thì thể trách dân chúng phản kháng, đúng ?”

“Chẳng lẽ, ông còn mong dân chúng ngoan ngoãn để mặc các ông xâu xé, mà oán thán một lời? Người thì mà nghĩ cũng thật.”

“Cô…” Cục trưởng Thẩm gào thét, la hét. Ninh Yên bịt tai , vẻ mặt ghét bỏ: “Đây là tính giả điên để trốn tội ?”

“Nằm mơ !” Bí thư Ngưu cũng thấy hả giận. Toàn gây mấy chuyện trời ơi đất hỡi. Từng một chạy đến đây hái đào, bản lĩnh thì tự .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3703.html.]

Ông văn phòng đập phá tan hoang, tức đến tái mặt.

Đặc phái viên, đồng chí Thiệu, điều tra ít chuyện, dám xem thường cô gái tên Ninh Yên . Nhìn bề ngoài, cuộc hỗn loạn liên quan đến cô, nhưng cũng thấy bóng dáng của cô. Sự việc bắt đầu cũng là từ việc điều tra cô.

“Chúng lệnh thành lập tổ chuyên án, sẽ điều tra bộ quá trình vụ việc .” Ông về phía cô gái trẻ đang ngay chính giữa: “Đồng chí Ninh Yên, mời cô đến đây là nhờ cô trấn an các công nhân…”

Ninh Yên im lặng lấy một tập tài liệu dày cộm: “Đây là chứng cứ phạm tội thu thập . Giao hết cho các .”

Lúc , cô lạnh nhạt liếc Cục trưởng Thẩm và của ông . Cô cũng hề rảnh rỗi. Những chuyện xa mà Cục trưởng Thẩm và thuộc hạ từng , cô đều cho thu thập hết.

Lúc đắc thế, khác bọn họ. khi thất thế, nhiều nạn nhân chủ động nhảy , cho họ một đòn chí mạng.

Đồng chí Thiệu lật xem vài trang, sắc mặt càng lúc càng khó coi.

Cục trưởng Thẩm tim đập thình thịch: “Tất cả đều là bịa đặt! Đừng tin cô ! Cô là kẻ âm hiểm nhất, trốn trong bóng tối chỉ đạo tất cả chuyện!”

Trong mắt Ninh Yên hiện lên một tia mỉa mai nhàn nhạt: “Đồng chí Thiệu, thể đề xuất một yêu cầu ?”

Đồng chí Thiệu cẩn trọng: “Cô xem.”

Ninh Yên chỉ tay về phía đám đối diện: “Những sụp đổ tập đoàn Cần Phong của chúng , hủy hoại tâm huyết của chúng , còn dùng s.ú.n.g đạn b.ắ.n công nhân của chúng . Hành vi ác độc như tuyệt đối thể tha thứ. hy vọng, thể cho họ một cơ hội chuộc tội.”

Mọi đều sững sờ, ngay cả ban quản lý của tập đoàn Cần Phong cũng hiểu: “Gì cơ?” Tổng giám đốc Ninh ngốc ?

“Bắt bọn họ bồi thường tiền! Bồi thường tổn thất tinh thần, tiền t.h.u.ố.c men, tiền tổn thất do ngừng việc, tiền phá hoại của công…” Ninh Yên thao thao bất tuyệt, lấy một tập tài liệu khác: “Cộng tổng cộng là 30 vạn.”

Đầu Cục trưởng Thẩm ong lên: “Nói bậy! Sao cô cướp luôn ?”

Ninh Yên thèm để ý đến ông : “Đồng chí Thiệu, ngài xem, mỗi một khoản tiền đều căn cứ. cũng sắp xếp cả , tiền sẽ dùng .”

Mỗi công nhân phát 100 đồng để trấn an tinh thần. Hai công nhân thương, mỗi 2000 đồng tiền t.h.u.ố.c men. Một vạn đồng dùng để sửa chữa tài sản công đập phá.

Số còn hơn tám vạn, một nửa quyên góp cho huyện, một nửa quyên góp cho thành phố, dùng để giúp đỡ các cụ già neo đơn, trẻ mồ côi và tàn tật.

Đồng chí Thiệu trong lòng d.a.o động, nhưng ngoài mặt biểu lộ: “Bọn họ lấy nhiều tiền như …”

Ninh Yên căn bản định buông tha cho những . Chỉ tù thôi thì mà đủ? Nói chừng vài năm nữa ai đó lén lút thả .

chặt đứt đường lui của họ . Không tiền, họ chẳng là cái thá gì, còn Đông Sơn tái khởi? Nằm mơ !

“Đồng chí Thiệu, ngài gì về thực lực của họ . Mấy năm nay vơ vét mồ hôi nước mắt của nhân dân, tiền bạc sẽ thiếu. Chúng nên 'lấy của dân, trả cho dân'.”

Mọi khóe miệng giật giật. Còn thể như nữa ? Cục trưởng Thẩm tham tiền như , thể nghèo rớt mồng tơi ? Ninh Yên chắc chắn, tiền của ông thiếu, mà còn là tiền bẩn.

Tiền thể thông thần, " tiền thể sai khiến cả ma quỷ". Cô sẽ cho ông cơ hội dùng tiền đút lót, chạy tội.

“Chuyện khác , vết thương dễ xử lý . Giá chợ đen là bao nhiêu? Mà họ mấy khẩu s.ú.n.g lận. Nói , đám tâm địa quá đen tối, thể tay với dân lành của ? Loại chỉ tù, c.h.é.m đầu cũng đủ để răn đe những kẻ dã tâm khác.”

Cô nghiêm trang bừa: “Phải cho , hãm hại dân thường, coi dân như cá thớt, chỉ chịu trừng phạt, mà còn móc hết của cải để bồi tội. Như mới thể cảnh giác, mới nhớ kỹ bài học.”

Các thành viên trong tổ đặc phái : “Nói cũng vài phần lý.”

Cục trưởng Thẩm phun một ngụm máu, cơ thể lảo đảo, ngã quỵ xuống.

Ừm, trúng gió .

Loading...