Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 365:5

Cập nhật lúc: 2025-11-15 07:38:18
Lượt xem: 132

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Không chỉ xưởng đậu hũ báo động, mà xưởng nước tương, xưởng đường, xưởng giấm tất cả đều kéo đến, đều cần nguyên vật liệu để khởi động. tiền, đúng là bó tay!

Qua hai ngày, cục diện càng thêm hỗn loạn: “Lãnh đạo, ! Các xưởng đều dừng sản xuất. Công nhân đang tụ tập tòa nhà văn phòng, chúng cho họ một lời giải thích. Bọn họ thể thất nghiệp!”

Cục trưởng Thẩm vò đầu bứt tai. Mẹ kiếp, ông tiếp quản đúng một mớ hỗn độn! Ông bản lĩnh đến mấy, cũng thể " bột đố gột nên hồ".

Ông bực bội: “Đi! Gọi Thành Đống tới đây! Bảo xử lý! Hắn rành nhất mấy chuyện .”

Thành Đống đang tĩnh dưỡng trong bệnh viện, Tiêu Ái Đảng giám sát nhất cử nhất động.

Vừa triệu tập, lập tức hăng hái chạy tới, đầu quấn băng trắng, cố gắng giảng giải lý lẽ với công nhân. công nhân chỉ việc, kiếm tiền.

Tiêu Ái Đảng cũng theo, bộ sự việc. Đây đúng là đang cắt đứt đường sống của mà.

Thành Đống rát cả họng mà tác dụng, khỏi tức giận: “ , sổ sách tiền! Đều Ninh Yên tiêu hết ! Các nên tìm cô mà đòi!”

Đây là sự thật, cũng là cố ý châm ngòi ly gián.

các công nhân còn phẫn nộ hơn cả : “Nói bậy! Các đến thì thứ đều . Các đến là còn tiền! Chắc chắn là các tham ô !”

Tất cả là do bọn họ hại. Tổng giám đốc Ninh như , mà bọn họ cứ nhất quyết ép cô , hại cô ! Tập đoàn Cần Phong phát triển đến ngày hôm nay, công lao của Tổng giám đốc Ninh là lớn nhất. Không , thể trụ bao lâu.

Ánh mắt Thành Đống lấp lóe: “ lừa các ! Thật sự là cô giở trò…”

Một giọng từ trong đám đông vang lên: “Chính là thằng khốn hại Tổng giám đốc Ninh, còn đ.á.n.h cô mặt !”

Trời ạ! Lời như chọc tổ ong vò vẽ. Lửa giận của bùng lên, họ vây lấy , đ.ấ.m đá túi bụi.

Dám bắt nạt một cô gái, đàn ông ? Dám đ.á.n.h Tổng giám đốc Ninh của bọn họ, quá coi thường khác! Tưởng bọn họ c.h.ế.t hết ?

Tiêu Ái Đảng nhanh nhẹn lùi , nép một góc, mắt lạnh Thành Đống đánh, trong lòng sướng rơn.

Thành Đống đ.á.n.h đến kêu cha gọi . Rõ ràng là Ninh Yên đánh! Mấy nhầm ? Hay là cố tình tìm cớ để đ.á.n.h ?

Cục trưởng Thẩm tin đánh, vội dẫn thuộc hạ chạy tới giải cứu. Lúc đến nơi, Thành Đống đ.á.n.h bất tỉnh, một nữa đưa bệnh viện.

Còn những tham gia đ.á.n.h , tất cả chạy mất. "Phép vua thua lệ làng" mà!

Cục trưởng Thẩm bắt ai. Ở đây mấy ngày, ông cảm nhận ác ý sâu sắc. Người ở đây ai cũng căm ghét ông , ngay cả trẻ con cũng dám phun nước bọt ông .

Vào nhà ăn, đến cả bà cấp dưỡng cũng thèm đếm xỉa, đưa tiền đưa phiếu cũng bán cơm cho " ngoài" như họ. Ông cũng dùng vũ lực trấn áp, nhưng bà cấp dưỡng lập tức ném muôi, vứt tạp dề, la làng ông "phi lễ", ăn vạ, đòi lên tỉnh kiện ông chơi trò lưu manh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3655.html.]

Ông tức đến mức chỉ c.h.ử.i "dân đen", từ xuống đều là dân đen! Ninh Yên thứ , mà của cô cũng chẳng gì!

Ông còn giải quyết vấn đề nguyên vật liệu thế nào, phiền phức kéo đến.

Trình hành trưởng (Giám đốc ngân hàng) của tỉnh đến cầu kiến. Ông còn thấy kinh ngạc: “Cậu Trình, đến đây?”

Trình hành trưởng sững sờ. Cục trưởng Thẩm vốn luôn bảo dưỡng , giờ gầy cả một vòng? Quầng thâm mắt cũng lộ . Xem sống lắm? “ đến để đòi nợ.”

Cục trưởng Thẩm phản ứng kịp: “Nợ gì? nợ tiền ?”

Trình hành trưởng lấy giấy tờ : “Tập đoàn Cần Phong vay ngân hàng chúng 30 vạn. Nay đến kỳ hạn, nên trả.”

Cục trưởng Thẩm dám tin: “30 vạn?” Cả đời ông cũng thấy nhiều tiền như !

. Trả tiền , nhanh lên.” Trình hành trưởng chuyện của tập đoàn Cần Phong, sợ nó sụp đổ, nên vội vàng chạy tới đòi nợ. Không còn cách nào khác, nếu thu hồi khoản tiền , ông cũng toi đời.

Đầu óc Cục trưởng Thẩm ong ong. Dù ông tiền cũng thể nào lôi để lấp cái hố . “Là Ninh Yên nợ! đưa tìm cô !”

Ông dẫn về phía nhà Ninh Yên. Trình hành trưởng bên cạnh, vẻ mặt khó hiểu: “Ông Thẩm , ông tội gì ' việc tự tìm việc' thế?”

Phá sập tập đoàn Cần Phong thì ông lợi lộc gì? Ông , kế sinh nhai của mấy ngàn công nhân đều dựa tập đoàn đấy. Còn nữa, xưởng đường quan hệ mật thiết với quân đội, nếu đóng cửa, vợ con quân nhân thể đồng ý ?

Sắc mặt Cục trưởng Thẩm âm u: “ đây là một lòng vì công, nhổ những phần tử ý đồ đen tối, đảm bảo sự trong sạch của đội ngũ…”

Trình hành trưởng trợn trắng mắt. Mấy lời quỷ quái ai mà tin? Lão già xa nhất.

Thư Sách

Đoàn đến cửa nhà họ Ninh, gõ cửa: “Ninh Yên! Đồng chí Ninh Yên!”

Gõ nửa ngày trời, bên trong vẫn im ắng.

Cửa nhà bên cạnh mở , Trương Thục Phương thò đầu , vẻ mặt mất kiên nhẫn: “Đừng gọi nữa! Cô nhà!”

Cục trưởng Thẩm , sắc mặt đại biến: “Cái gì? Cô chạy trốn ?”

Thật , trong lòng ông đang thầm vui sướng. Tốt quá! Chạy là ! Cái gọi là bỏ trốn! Dù chạy đến chân trời góc bể, ông cũng sẽ lôi cô về. Lần xem như "xuất binh danh nghĩa" .

Ông cố tình đụng đến cô , chính là để chờ nước cờ .

“Ông bệnh ? Động một chút là chụp mũ cho khác!” Trương Thục Phương hung hăng trừng mắt ông , mắt tóe lửa: “ thấy ông mới là lão già xa nhất. Từng tuổi chịu yên phận, thấy khác sống , sợ báo ứng ?”

Cục trưởng Thẩm tức giận. Một mụ đàn bà nhà quê mà dám ông như ? “Nói mau! Rốt cuộc cô ?”

“Đi bộ đội !” Trương Thục Phương sợ ông . Bà là bản địa, dân trong thôn nay luôn đoàn kết bài ngoại. Bà ghét cay ghét đắng đám , chạy đến đây khuấy gió khuấy mưa, hại ngày nào yên .

Cục trưởng Thẩm trợn tròn mắt. Nơi khác ông còn thể vươn tay , chứ doanh trại quân đội thì ông chịu, thể đụng đến. “Cô đến bộ đội gì?”

“Không !” Trương Thục Phương tức giận lườm ông một cái, nhà, đóng sầm cửa .

Cục trưởng Thẩm tim đập loạn xạ, mờ mịt xung quanh. Dường như ngay từ bước đầu tiên ông sai . Ông quá coi thường phụ nữ tên Ninh Yên .

Lúc , ông vẫn , đây sẽ là cú trượt ngã lớn nhất trong cuộc đời .

Loading...