Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 364

Cập nhật lúc: 2025-11-15 07:38:17
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

thể chứng, Lý Nhiên vô tội!” Người chính là thông gia của nhà họ Lý, tên Ngô Kiến.

“Danh tiếng của nay vẫn , thật thà, đặc biệt chăm chỉ. Trước đây còn với cản đường một . Lúc đó hiểu, mãi đến khi xảy chuyện mới bừng tỉnh ngộ.”

Sắc mặt Cục trưởng Thẩm trầm xuống: “Cậu thật như ?”

Ngô Kiến vội gật đầu: “Thật sự ạ! Thật sự! Xin lãnh đạo hãy chủ cho đồng chí Lý Nhiên!”

Lại thêm vài , tất cả đều là công nhân của tập đoàn Cần Phong, khiến ban quản lý tức điên. Một lũ phản đồ!

Đối xử với bọn họ còn đủ ? Đến thời khắc mấu chốt c.ắ.n ngược.

Thật , những đều chứng cứ thực tế, cũng vật chứng, nhưng khổ nỗi Cục trưởng Thẩm chống lưng.

Ninh Yên lạnh nhạt liếc qua. Đây là những bọn họ mua chuộc ?

“Ngô Kiến, cách đây lâu đăng ký lớp bồi dưỡng, đ.á.n.h trượt. Tôn Hoa Lê, đ.á.n.h với đồng nghiệp, ghi một . La Tiểu Đông, trong giờ việc để xảy sự cố, khai trừ…”

Những kẻ nhảy ít nhiều đều vấn đề, ai cũng tư tâm riêng, thể nào bền chắc như thép .

Lúc cô còn ở đây, thể đè nén họ. , đám yêu ma quỷ quái liền nhảy hết.

Thật , đây cũng là chuyện , coi như thanh lọc một lượt.

“Cục trưởng Thẩm, mắt của ông lắm.”

Như một cái tát trời giáng mặt Cục trưởng Thẩm, mặt ông tái mét.

Ngô Kiến sắc mặt đại biến, là đầu tiên : “Tổng giám đốc Ninh, cô tuyển , cũng một lời công đạo. Nếu , lương tâm bất an. Cô đối xử với Lý Nhiên quá độc ác! Mười năm đấy! Đời mấy cái mười năm?”

Ninh Yên như : “Đây mà gọi là nhân chứng ? Tiếp theo là nên ngụy tạo chứng cứ ? đang rửa mắt mong chờ đây.”

Thư Sách

Mặt Cục trưởng Thẩm nóng ran: “Đồng chí Ninh Yên, phản ánh, chúng buộc điều tra rõ việc . Cho nên, cô và ban quản lý đều tạm thời đình chỉ chức vụ để tiếp nhận thẩm tra.”

Ninh Yên nhướng mày: “Muốn nhốt chúng ?”

Cục trưởng Thẩm , nhưng đám công nhân lưng cô, nghĩ đến "ô dù" của cô, ông thể nhịn xuống. Ông chuyện cho ai bắt bẻ .

“Đương nhiên . Các cô phạm nhân, cứ về nhà chờ đợi là . Chúng sẽ điều tra công bằng, chính trực, oan uổng .”

Ninh Yên bộ mặt giả dối của ông , mỉm : “Vậy tập đoàn Cần Phong thì ? Không quản lý, chờ nó sụp đổ ? Nhiều gia đình như sẽ gặp khó khăn, ai sẽ chịu trách nhiệm?”

Cục trưởng Thẩm tỏ vẻ "việc nhân đức nhường ai": “ sẽ chịu trách nhiệm!”

Ninh Yên ông thật sâu, như : “Được thôi. Vậy cho ông mười ngày.”

Cô vung tay, một đám theo cô nhanh chóng rời , chỉ để Cục trưởng Thẩm cùng thuộc hạ, và đám Ngô Kiến, chị Hoa.

Cục trưởng Thẩm ngờ chuyện thuận lợi như , chút dám tin. Cư nhiên hề phản kháng? Ông tính toán ngàn vạn , nhưng thể nào tính phản ứng của họ.

Điều khoa học! Ha hả, Ninh Yên chỉ là đồ "thùng rỗng kêu to", chỉ cái miệng lưỡi lợi hại mà thôi.

“Ngô Kiến, từ hôm nay trở , tạm thời giữ chức phó tổng giám đốc, trợ thủ cho , phụ trách sản xuất kinh doanh.”

Ông cần một quen thuộc nội bộ, Ngô Kiến là một lựa chọn tồi.

Ngô Kiến vui mừng khôn xiết, lớn tiếng đáp: “Vâng ạ!”

Chị Hoa hứng thú với quyền lực, cô chỉ cứu chồng : “Lãnh đạo, chồng thì ạ?”

Cục trưởng Thẩm từ cao xuống, giọng lạnh lùng: “Nửa tháng nữa sẽ kết quả.”

Thấy giọng điệu ông , Ngô Kiến lập tức kéo chị Hoa một bên trấn an.

Chỉ lát , Cục trưởng Thẩm dẫn thuộc hạ tiến tập đoàn Cần Phong, việc đầu tiên là khống chế phòng tài vụ, thu giữ sổ sách.

Mọi hưng phấn như ăn Tết, vui mặt. Tập đoàn Cần Phong siêu cấp tiền, phúc lợi nổi tiếng , cuối năm nào cũng phát nhiều đồ và tiền.

Thành Đống từ thủ đô đến là vì quyền, còn bọn họ thì phần nhiều là vớt vát tiền bạc. Cái gọi là " c.h.ế.t vì tiền, chim c.h.ế.t vì mồi".

nhanh, họ nổi nữa: “Cục trưởng Thẩm, sổ sách còn một xu nào!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-364.html.]

Cục trưởng Thẩm đột ngột đầu, mắt trợn tròn: “Sao thể?”

Thuộc hạ đưa sổ sách đến mặt ông : “Mới ngày hôm qua chi ba khoản tiền khổng lồ.”

“Cái gì?” Cục trưởng Thẩm giật lấy. Chỉ thấy một khoản dùng để mua sắm thiết điện tử TV từ Thượng Hải.

Khoản thứ hai dùng để mua các loại thiết thí nghiệm ở thủ đô.

Khoản thứ ba dùng để mua các loại nguyên vật liệu công nghiệp ở thủ đô, lượng lớn.

Mỗi một khoản đều là con cực lớn, tiêu sạch tiền sổ sách.

Cục trưởng Thẩm thiếu chút nữa hộc máu: “Tốt lắm! Ninh Yên! Quả nhiên là cao tay!”

Lại dám đào hố cho ông . Làm lắm!

Ông hung hăng gào lên: “Cô dám tiêu tiền bừa bãi như , lạm dụng công quỹ, tội càng thêm nặng! Tao sẽ cho mày ăn hết, gói mang về!”

Thuộc hạ cẩn thận nhắc nhở: “Lãnh đạo, nên truy hồi mấy khoản tiền về ? Nói chừng vẫn còn kịp.”

Cục trưởng Thẩm như bừng tỉnh: “Mau ! Cứ tiền vấn đề, khi điều tra rõ ràng thì thể sử dụng.”

“Vâng!” Thuộc hạ vội vàng tra, nửa ngày ủ rũ về.

Cục trưởng Thẩm thấy biểu cảm của , tim lạnh một nửa: “Thế nào?”

Thuộc hạ lí nhí: “Bên , đây là hợp đồng ký, hủy hợp đồng là chuyện mơ tưởng.”

Cục trưởng Thẩm tức méo miệng: “Láo xược! Bọn họ là đơn vị nào? sẽ gọi điện cho cấp của bọn họ!”

Thuộc hạ vội vàng báo cáo: “Bộ Thương mại, Bộ Ngoại giao, và chính quyền Thượng Hải ạ.”

Cục trưởng Thẩm: … (Chửi thề)! Đều là những nơi ông động nổi!

Thuộc hạ thấy ông im, hỏi: “Lãnh đạo, gọi điện nữa ạ?”

Cục trưởng Thẩm cả như nổ tung, sắc mặt xanh mét: “Câm miệng! Mày ai bảo mày câm !”

Ông dám ? Ông thể ? Ông ở tỉnh nhà thì còn tiếng , chứ khỏi tỉnh, mấy ai ông là ai?

Mẹ kiếp! Bị lừa ! Quá lừa đảo! Thảo nào Ninh Yên sảng khoái đồng ý như , hóa là đang chơi chiêu "rút củi đáy nồi".

“Đi! Gọi Ngô Kiến tới đây!”

Ngô Kiến mới ấm chỗ ở văn phòng phó tổng giám đốc, vội vàng chạy tới. Vừa bước , một món đồ bay thẳng mặt . Do kịp đề phòng, trán đập trúng, m.á.u lập tức tuôn . Ngô Kiến mắt tối sầm: “Lãnh đạo, ngài ?”

Cục trưởng Thẩm trong lòng phiền c.h.ế.t, hận thể đập nát thứ: “Trên sổ sách tiền! Cậu xem thế nào?”

Ngô Kiến sững sờ. Hắn ngân hàng đẻ tiền, thể cách gì chứ?

“Ngài đừng vội. Tập đoàn Cần Phong dòng tiền mặt lớn. Hàng bán mỗi ngày thể thu về nhiều tiền, chỉ cần chờ hai ngày là thôi.”

Cục trưởng Thẩm nghĩ cũng , sắc mặt dịu một chút: “Cậu , đừng để thất vọng.”

“Vâng ạ.”

Đây mới chỉ là khởi đầu. Những ngày tiếp theo khiến bọn họ nếm trải tư vị "khổ mà nên lời".

Dòng tiền mà họ mong đợi chảy về nhất định là thể thực hiện . Mười ngày mới quyết toán một , nhưng bọn họ thể đợi nổi mười ngày.

Ngô Kiến cẩn thận chạy tới tìm Cục trưởng Thẩm: “Lãnh đạo, xưởng đậu hũ đủ nguyên liệu đậu nành, nếu cung cấp nữa là dừng sản xuất.”

Cục trưởng Thẩm vẻ mặt mất kiên nhẫn: “Vậy thì tìm nguyên vật liệu !”

Bọn họ đến đây là để "hái đào", để giúp đỡ sản xuất!

“Không tiền ạ.” Ngô Kiến mặt mày đau khổ.

 

 

 

 

Loading...