Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 359

Cập nhật lúc: 2025-11-14 07:43:48
Lượt xem: 159

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Cửa mở, Ninh Yên chậm rãi bước . Nhân viên công tác đưa cho cô một mẩu giấy ghi điện thoại, cô liếc , cô quen.

Ninh Yên thèm để ý đến em nhà họ Nghiêm, thẳng đến văn phòng mượn điện thoại: “Là , Ninh Yên đây.”

, ý tưởng , nhưng cụ thể cần trao đổi thêm.”

“Tốt, thành vấn đề.”

nhiều, chỉ trao đổi đơn giản vài câu cúp máy. Cô sang cảm ơn vị phó viện trưởng: “Cảm ơn ngài, phiền ngài quá.”

Cô thường xuyên đến đây mượn điện thoại. Tưởng phó viện trưởng nể mặt nhà họ Nghiêm nên cũng khách khí với cô, dù đây cũng là cháu dâu tương lai của nhà họ Nghiêm.

Ninh Yên cũng điều, hễ gì ngon đều biếu ông một phần, "ăn của thì miệng mềm" mà. Có điện thoại gì tìm cô, ông đều sẽ cho gọi giúp.

ông ngờ cô còn quan hệ với cả Bộ Ngoại giao. Rốt cuộc cô gái là ai?

“Đừng khách khí, chúng ngoài.”

Lúc Ninh Yên trở về, cô phát hiện ba cha con nhà họ Nghiêm vẫn rời , đang gì. Cô như thấy họ, kéo cửa định bước phòng.

Nghiêm Kiều gọi cô : “Chờ một chút! Ninh Yên, coi như cầu xin cô, cho chúng thăm cả , chỉ vài câu thôi.”

“Không . Bác sĩ cần tĩnh dưỡng, tiện gặp liên quan.” Ninh Yên từ chối thẳng thừng. Bất kể họ mục đích gì, cô cũng để họ đạt . “Tuy nhiên, nếu các , thể chuyển lời.”

Cô nổi hứng trêu đùa, dù cũng đang rảnh rỗi.

Nghiêm Kiều chần chừ một lát, thấy Ninh Yên định đóng cửa, cô khỏi sốt ruột: “Cô với cả, chúng đều mong sớm khỏe …”

đảo mắt: “Còn nữa, hôm nay là sinh nhật , thể nhờ chúc mừng ? cần gì cả, chỉ một gia đình trọn vẹn cả cha lẫn .”

vòng vo mấy lượt, nhưng Ninh Yên hiểu ngay: “Hóa đây là mục đích của các ? Cô yêu cầu một từ nhỏ hưởng tình thương gia đình trọn vẹn, rõ ràng là đang xát muối tim . Ác độc thật!”

Đâu em tình thâm gì, chỉ là lợi dụng Nghiêm Lẫm mà thôi.

“Cô hư hỏng như , ba cô ?”

! Cô bậy! Anh gia đình trọn vẹn, là của chắc?” Nghiêm Kiều còn tỏ đúng, cảm thấy chẳng sai chỗ nào.

“Không cha ly hôn thì mà giở thủ đoạn với cha . Chạy đến chỗ Nghiêm Lẫm giở trò, thì tác dụng quái gì?” Ninh Yên trực tiếp x.é to.ạc bộ mặt giả dối của đối phương: “Cô tưởng Nghiêm Lẫm lên tiếng là bác sĩ Nghiêm sẽ đổi chủ ý ? Chút tâm tư đó tưởng giấu ai?”

cảnh cáo các cuối, đừng giở mấy trò hạ lưu đó Nghiêm Lẫm, nếu … các sẽ hối hận cả đời.”

Nghiêm Kiều thẹn quá hóa giận: “Cô lấy tư cách gì mà ở đây phán xét? Chỉ bằng cú điện thoại của Bộ Ngoại giao ? Nhà họ Nghiêm chúng dạng !”

Ninh Yên lười phí lời với loại : “Được thôi, sẽ với ông nội Nghiêm, rằng hai em các mượn danh nhà họ Nghiêm để uy h.i.ế.p .”

tay nào là chuẩn đó, bóp trúng ngay điểm yếu của hai em họ.

Nghiêm Hàn cũng thấy lo: “Ông nội đời nào giúp một ngoài.”

Ninh Yên mỉm nham hiểm: “Ngại quá, ' ngoài' như đây thì gần như ngày nào cũng gặp ông. Còn các ? Những kẻ ngay cả cổng lớn cũng .”

“Cô… Sao cô tính như ?” Hai em Nghiêm Kiều tức nổ phổi, đ.á.n.h trúng tim đen. võ đức.

“Các đơn vị công tác chứ?” Ninh Yên tỏ vẻ, cô còn thể tính hơn nữa: “Vậy để cho lãnh đạo đơn vị các một lá thư tố cáo nhé. Cứ là các công khai bất mãn với đơn vị, bất mãn với lãnh đạo, mượn cơ hội đoạt quyền.”

Mặt hai em nhà họ Nghiêm tái mét. Cô là ác quỷ ?

Nghiêm Kiều tức phát điên: “Ba! Ba thấy cả chứ? Cô chính là một con đàn bà thối tha chuyên gây chuyện, thấy chúng con yên !”

Ninh Yên đặc biệt ghét bỏ bọn họ: “Bác sĩ Nghiêm, mau mang hai cái của nợ ngu tính . Chọc điên lên, thật sự chuyện gì cũng dám đấy.”

Lời bác sĩ Nghiêm tin, và ông cũng tin cô bản lĩnh đó. Một phụ nữ thể "thuần phục" cả Nghiêm Lẫm và ông nội Nghiêm, thể là hạng tầm thường? “Đi thôi.”

“Ba!” Cả hai vẫn tỏ ấm ức.

Bác sĩ Nghiêm mỗi tay tóm một đứa, lôi xềnh xệch.

Ninh Yên nhún vai, đầu trở phòng bệnh. Nghiêm Lẫm đang giường bệnh : “Lợi hại thật, hổ là phụ nữ chọn.”

Anh thích kiểu phụ nữ dịu dàng, mềm yếu, là thấy phiền. Ninh Yên thì khác, vĩnh viễn tràn đầy sức sống, mạnh mẽ mà thẳng thắn. Còn cảm giác cô bảo vệ nữa, thật .

Ninh Yên vênh mặt tự đắc: “Đó là đương nhiên, cũng xem em là ai.”

Cô lôi cuốn sổ tay trong túi , chuẩn việc. Nghiêm Lẫm thấy , liền giang hai tay : “Lại đây thêm lúc nữa .”

Ninh Yên lườm một cái, buộc tóc lên: “Đừng quậy, em việc nghiêm túc.”

Nghiêm Lẫm vẻ đáng thương: “Bồi là việc nghiêm túc ?”

Ninh Yên dở dở . Anh đóng vai đáng thương nghiện thì : “Trưởng phòng Giang tối nay sẽ đến. Trước lúc đó em xong bản kế hoạch, còn nhiều thời gian.”

Việc quan trọng! Thôi , Nghiêm Lẫm cũng quấy rầy cô nữa, .

Ninh Yên dừng dừng, tay mỏi nhừ. Giá mà cái máy tính thì . Máy tính ? Hình như nước ngoài cũng phổ cập thì .

Trưởng phòng Giang đến nơi thì là đêm khuya, cả đầy gió bụi mệt mỏi. Ninh Yên thấy , hỏi một câu: “Anh ăn gì ?”

“Không thời gian.”

Ninh Yên về phía cái bếp lò đất nhỏ trong góc phòng, đó đang hầm một nồi canh giò heo đậu nành. Vốn dĩ cô định để ăn khuya.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-359.html.]

Cô múc cho trưởng phòng Giang một bát: “Anh ăn lót , vội.”

Giò heo hầm nhừ, tan ngay trong miệng, hương thơm xộc mũi. Trưởng phòng Giang uống một bát lớn mới hồn , cả thấy thoải mái.

“Bây giờ việc chính . Cấp hứng thú với kế hoạch .”

Ninh Yên ngay mà: “Được, xong kế hoạch , xem qua .”

Hai bàn bạc về bản kế hoạch hồi lâu. Tuy kế hoạch chút "ý nghĩ kỳ lạ", nhưng trưởng phòng Giang vẫn cảm thấy thể thử một .

Chủ yếu là vì kế hoạch do Ninh Yên đề xuất. Cô chính là phụ nữ thể bán cả món bình thường như bột đậu nành cho nước ngoài, thần kỳ.

Không chỉ , cô còn kéo về cho họ mối ăn  về ngọc trai, thành công một vụ, kiếm về ít ngoại hối, cho nên cấp khen ngợi.

Ninh Yên cũng xong hai vụ ăn, bột đậu nành và đường trắng đều xuất hàng, ngoại hối đổi thành nhân dân tệ cũng nhận về tay, kiếm một khoản kha khá.

Những việc đều thông qua Bộ Ngoại giao trung gian. Trưởng phòng Giang chính là phụ trách kết nối, quen cả nên giao tiếp tương đối thuận lợi.

Trưởng phòng Giang vô cùng công nhận năng lực của Ninh Yên. Vừa nhận điện thoại của cô, ông báo cáo ngay với cấp . Hiển nhiên, cấp của ông cũng ấn tượng sâu sắc với Ninh Yên, lập tức đập bàn, tỏ ý thể thử. Dù nếu thất bại, cũng tổn thất gì lớn.

Hai bàn bạc lâu, cuối cùng cũng chốt xong việc.

Không lâu , phòng thí nghiệm truyền đến tin , Ninh Yên lập tức chạy tới. Đây là một phòng thí nghiệm bí mật, việc kiểm soát nghiêm ngặt. Ninh Yên đợi ở cửa một lát, chờ trưởng phòng Giang tới mới cùng .

Cô Kim Tích Như thấy Ninh Yên thì vô cùng vui mừng, vẫy tay rối rít: “Tổng giám đốc Ninh, mau tới thử hương.”

Mấy lọ nước hoa xếp thành một hàng, chất lỏng trong mỗi lọ màu sắc khác .

Ninh Yên lấy giấy thử hương, bắt đầu từ lọ 1. Đó là mùi hoa thanh đạm, nốt hương chủ đạo là hoa nhài và hổ phách xạ hương, xen lẫn hương cỏ vetiver mềm mại tươi mát, các tầng hương đan xen, gợi cảm mềm mại.

Lọ 2 là hương trái cây, chủ đạo là bưởi chùm và mộc lê, hoa nhài, lan hương, toát lên vẻ ưu nhã, thanh khiết của phụ nữ.

Lọ 3 và 4 là các biến thể, chỉ cần đổi vài vị hương liệu là biến thành mùi hương khác.

Cô dùng giấy thử từng loại một, ghi chép cẩn thận.

Thầy Từ Đạt sang: “Tổng giám đốc Ninh, cô thấy loại hương đầu nào hơn?”

Đây đều là tâm huyết của ông, là kết quả của vô thí nghiệm. Ông cảm thấy chúng đều hảo.

Ninh Yên chỉ một trong các lọ: “ Cháu thích lọ 3,   cháu thấy bừng tỉnh.”

Sở thích mỗi mỗi khác. Thầy Từ Đạt chút kinh ngạc nhướng mày, ông cũng thiên về loại hơn. Không ngờ khẩu vị của họ tương tự .

“Ừm, hương đầu là mùi tinh dầu hoa cam.”

Trưởng phòng Giang ngửi qua mỗi tờ giấy thử, nhưng cảm thấy loại nào cũng na ná , gì khác biệt: “Vậy chúng chọn 3 nhé?”

Ninh Yên xua tay: “Vội gì chứ? Nước hoa ba tầng hương: hương đầu, hương giữa và hương cuối. Còn thử nghiệm cả thời gian lưu hương nữa.”

Trưởng phòng Giang sững sờ: “Sao phiền phức ? Thế thì cần bao nhiêu thời gian?”

“Ít nhất cũng một ngày.” Ninh Yên quét mắt một vòng, phát hiện các thiết thí nghiệm ở đây khá , ít nhất là xịn hơn phòng thí nghiệm hiện tại của cô. “Muốn kiếm tiền của phụ nữ thì bỏ nhiều thời gian và tâm tư hơn.”

Trưởng phòng Giang thể hiểu nổi sở thích của phụ nữ. Trong mắt ông, đó đều là mấy thứ tình cảm xa xỉ, phù phiếm của tiểu tư sản. Nào là trang sức, quần áo, giày dép, vĩnh viễn bao giờ thấy đủ, đủ kiểu dáng. Ông thì thấy quần áo na ná , nhưng phụ nữ thể cả đống điểm khác biệt.

“Cô chắc là vị sẽ bằng lòng trao đổi chỉ vì một lọ nước hoa ?”

“Anh gì về sức hút của nước hoa .” Ninh Yên chắc chắn, bởi vì bà Smith theo đuổi cái đến mức cực đoan. Hơn nữa, ai thể cưỡng sự cám dỗ của nước hoa chứ? “Rất nhiều bằng lòng vung tiền như rác chỉ vì một lọ nước hoa độc nhất vô nhị.”

“Giống như việc bà vì bộ trang sức t ngọc  trai mà xây dựng cả một thương hiệu ?” Trưởng phòng Giang nhớ , hôm đó họ chỉ chuyện phiếm, chút đồ thủ công, thế mà tạo cả một thương hiệu.

.” Ninh Yên khẽ gật đầu, đống chai lọ trong phòng, cô bỗng nổi hứng, xắn tay áo lên: “Để em thử xem.”

“Cô cũng cái ?”

“Anh hiểu lầm gì về Tổng giám đốc Ninh của chúng ?” Cô Kim Tích Như trìu mến Ninh Yên: “Con bé thông minh tuyệt đỉnh, khả năng thực nghiệm mạnh, năng lực lĩnh hội thì chỉ cần một là hiểu ngay. Nếu nhà máy mà chuyên tâm nghiên cứu, con bé cũng thể tạo nên danh tiếng đấy.”

Thầy Từ Đạt bồi thêm một câu: “Con bé là một kỳ tài khoa học việc kinh doanh chậm trễ.”

Trưởng phòng Giang: … Tâng bốc như thật ? Khoa trương quá đấy các đồng chí! Còn để cho thường sống nữa ?

Thư Sách

Ninh Yên trông bình tĩnh, nhưng thật , nội tâm hổ. Cô chỉ thông minh hơn bình thường một chút, chứ căn bản thiên tài nghiên cứu khoa học gì. Cô chỉ là " vai khổng lồ", hấp thụ kinh nghiệm thành công của tiền nhân, mới tạo dựng tập đoàn Cần Phong.

Đương nhiên, cô vẫn luôn nỗ lực học tập, hấp thụ kiến thức mới, một khắc nào dám lơ là.

"Thiên tài là 1% linh cảm, cộng thêm 99% mồ hôi." (Chú thích 1) Rất nhiều thiên tài thần đồng từ nhỏ nổi danh, nhưng lớn lên mờ nhạt như bao . Nguyên nhân thì nhiều, nhưng quan trọng nhất là đủ chăm chỉ.

Nói cho cùng, dù bạn thông minh đến mấy mà chịu nỗ lực, thì vẫn thể thành công. Người thông minh thường tật là tự cho quá cao, dễ tự đưa ngõ cụt. Còn Ninh Yên, từ nhỏ chăm chỉ mới là con đường dẫn đến thành công.

Trên bàn việc bày đủ các loại hương liệu và tinh dầu xử lý. Ninh Yên cần từ đầu, cô cứ dựa theo sở thích của mà tùy ý điều chế.

Các bước nước hoa nhiều, thứ gì cho , thứ gì cho , tỷ lệ các loại hương liệu khác sẽ tạo mùi hương khác , thiên biến vạn hóa, khiến mê đắm.

Hôm nay trạng thái của cô đặc biệt , linh cảm tuôn trào, như thần trợ, cô liên tiếp điều chế vài mùi hương.

đắm chìm công việc, để ý đến thứ xung quanh, quên cả cảnh, trong mắt chỉ còn thí nghiệm của .

Trưởng phòng Giang thao tác thuần thục của Ninh Yên, tâm trạng chút phức tạp. Xem hai vị giáo sư hề khoác lác, cô ưu tú thật. Đây đầu tiên cô khiến ông kinh ngạc.

Mãi đến khi Ninh Yên cảm thấy mệt mỏi, dừng tay , thì là lúc chạng vạng.

Cô Kim Tích Như là đầu tiên cầm lên thử mùi, khi thử từng loại một, bà bỗng "Ồ" lên một tiếng, mặt lộ vẻ kinh ngạc: “Lão Từ, ông mau đây ngửi thử mùi xem, mùi hương chút thần kỳ…”

(Chú thích 1): Câu của Edison.

 

Loading...