Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 353
Cập nhật lúc: 2025-11-14 05:34:22
Lượt xem: 138
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Yên một nữa bước văn phòng của thị trưởng Dương, cô quen thuộc với nơi .
Thị trưởng Dương cô hồi lâu với vẻ mặt phức tạp.
“Đồng chí Ninh Yên, bí thư Chu nguyện ý dùng tính mạng để đảm bảo, kế hoạch 'một năm ba vụ' của cô là khả thi.”
Ông cử đến tập đoàn Cần Phong để kiểm chứng. Cấp trở về báo cáo, lúa mạch thì thấy, chỉ thấy mầm đậu nành mọc .
Bởi vì đây là chuyện cơ mật, việc nhiều, chỉ mấy chị em nhà họ Ninh cùng bí thư Ngưu và Ninh Xuân Hoa. Khu thực nghiệm kiểm soát nghiêm ngặt, thường thể , cho nên tin tức vẫn rò rỉ ngoài.
Điều cũng gây khó khăn lớn cho việc kiểm chứng, dễ gì xác thực.
Ninh Yên là ông gọi tới, cô thoải mái lấy một tập tài liệu dày cộp: “Chắc ngài xem báo cáo , cũng thêm gì nữa. Đây là sổ tay thực nghiệm, mời ngài xem qua.”
Bản báo cáo chi tiết, bộ kế hoạch gồm ba giai đoạn, trình bày rành mạch 5000 chữ, đều là lời lẽ thực tế, nội dung.
Còn cuốn sổ tay thực nghiệm , bắt đầu từ ba năm , ghi từ việc gieo trồng rau trái mùa trong phòng thí nghiệm nhỏ ban đầu, đến việc xây dựng hầm biogas, chuồng heo và cả nhà kính trồng rau.
Từ thí nghiệm tăng năng suất lúa nước, ba năm liền sản lượng tăng đều đặn.
Chu kỳ sinh trưởng của lúa mì, những điều cần chú ý, kỹ thuật gieo trồng đều rõ ràng.
Hiện tại đang ghi chép quá trình sinh trưởng của đậu nành, mới đến giai đoạn tỉa cây con, còn xa mới đến kỳ thu hoạch, nhưng mầm mọc .
Mấy cuốn sổ dày cộp, ghi mỗi một thí nghiệm mà Ninh Yên . Những dòng chữ chi chít đều là tâm huyết của cô.
Bí thư Chu ( Thị trưởng Dương giao cho xem tài liệu) lật xem lâu, thể nhiều điều từ trong đó. Ninh Yên là một chuyên gia về trồng trọt, điều quá ngoài dự đoán của ông.
Cô còn gì mà ?
“ thể chép một bản ?”
Ông dự định mang về cho chuyên gia nông học xem, để khả thi .
Thư Sách
Ninh Yên lập tức đồng ý: “Người khác thì , chứ ngài thì đương nhiên là thể.”
Bí thư Chu gọi bí thư (của ) tới, bảo tự chép một bản, nửa điểm sai sót.
“Bao lâu thì xong?”
Người bí thư cuốn sổ dày cộp, nuốt nước miếng: “Cho một ngày.”
Bí thư Chu khẽ gật đầu: “Được, nhanh lên.”
Kế hoạch tuy , nhưng đảm bảo vạn vô nhất thất ( sai sót gì) thì vẫn còn khó khăn. Bất kỳ một quyết sách nào của họ đưa đều sẽ mang ảnh hưởng to lớn, cho nên vô cùng thận trọng.
Ninh Yên và thị trưởng Dương trò chuyện lâu. Không ai họ gì, chỉ lúc Ninh Yên bước khỏi văn phòng, trông cô vô cùng nhẹ nhõm. Còn thị trưởng Dương thì mặt mày đầy vẻ ngưng trọng.
Hiếm khi lên thành phố, Ninh Yên ghé qua cửa hàng bách hóa một vòng, trúng mấy cuộn len đủ màu sắc, cô mua một mười cân.
Trông thì nhiều, chứ về chia cho mấy đứa em trong nhà, đan hai cái áo len cho các giáo sư, biếu bố một ít, là cũng hết veo.
Mọi kinh ngạc Ninh Yên, như thể thấy sinh vật lạ. Ai đời mua một lúc nhiều len như ?
Ninh Yên chẳng thèm quan tâm khác nghĩ gì, xách túi tiếp, dạo đến quầy TV, cô nhịn dừng chân xem.
Không kỹ thuật TV khi nào mới thể đột phá, hy vọng sẽ chờ quá lâu.
Một giọng vang lên: “Ninh Yên!”
Ninh Yên đầu , là Dương Bội Bội. Trùng hợp thật.
Dương Bội Bội mặc một bộ vest tây, vặn mà tinh xảo, trang điểm nhẹ nhàng, trông như một mỹ nhân thời thượng: “Cô đến thành phố tìm ?”
Ninh Yên cũng tìm cô lắm, nhưng lúc nhạy cảm, nên tránh mặt thì hơn. Chờ thị trưởng Dương đưa quyết định hẵng .
Cô giơ giơ cái túi trong tay: “ nhiệm vụ, ' nhà quê lên tỉnh', .”
Cô đùa dí dỏm, Dương Bội Bội bật : “Còn bày đặt 'nhà quê lên tỉnh'. Tổng giám đốc Ninh, cô đúng là đùa. Đi thôi, mời bọn tớ ăn cơm, hôm nay tớ mời , từ chối.”
Ninh Yên nghĩ nghĩ, cũng từ chối: “Được thôi.”
Vẫn là tiệm cơm quốc doanh, vẫn vị trí cũ, và vẫn những món ăn đó.
Ninh Yên phát hiện Dương Bội Bội là hoài niệm, gọi món gọi những món từng ăn.
“Dạo khí sắc cô nhỉ, chuyện gì vui ?”
Cô chỉ thuận miệng , Dương Bội Bội liền vui mặt: “ ! thăng chức!”
Chức vụ vốn dậm chân tại chỗ từ khi kết hôn cuối cùng cũng thăng! Điều cô đặc biệt vui vẻ, ba cô cũng mừng.
“Chúc mừng nhé!” Ninh Yên thật lòng mừng cho cô . Phụ nữ thành công trong sự nghiệp, khí sắc đúng là , rạng rỡ hẳn lên.
Dương Bội Bội mặt mày hớn hở: “Vẫn là nhờ phúc của cô đấy. Bài báo của cô đăng lên, lãnh đạo liền khen trình độ nghiệp vụ của cao, thế là đề bạt luôn.”
Cô vốn chí tiến thủ, khi kết hôn chỉ tâm ý lo cho gia đình. bây giờ, suy nghĩ của cô đổi. Thay vì nâng đỡ đàn ông, bằng tự vươn lên, cũng cần sắc mặt nhà chồng.
Ừm, từ khi cô thăng chức, chồng cô thư về cũng nhiều hơn, mà nhà chồng cũng sắc mặt cô. Cảm giác thật sung sướng.
Ninh Yên khen cô một câu: “Đó là do hành văn của cô , ý tứ sâu sắc, là do cô thực lực.”
Hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-353.html.]
Dương Bội Bội chợt nhớ một chuyện: “Cách đây lâu, chồng thư ở xã quen, khó dễ, xin điều về, ở bên cạnh con gái trưởng thành. Cô xem, nên đồng ý ?”
Loại chuyện riêng tư cô kể với đồng nghiệp bạn bè, nhưng với Ninh Yên thì chút vướng mắc tâm lý nào. Ninh Yên là kín miệng, hơn nữa chừng mực.
Ninh Yên vẻ mặt thản nhiên: “Tùy cô thôi, cô vui là . Chỉ cần cô vững , thứ đều là vấn đề.”
Phụ nữ chỉ cần quyết đoán, rõ ràng thì sẽ chịu khổ.
Dương Bội Bội như đang suy nghĩ điều gì. , cho dù chồng cô về thành phố, nhưng nhà họ Dương nâng đỡ, cũng chỉ là một trưởng khoa quèn. Cả đời một trưởng khoa quèn cũng .
Còn cô thì cứ từ từ lên, đặt nền móng cho con gái, bồi dưỡng con cái thật . Đồ cô đều là để cho con gái, chứ đàn ông thì khó lắm, nhà họ Phí trọng nam khinh nữ như , chừng mang về cho cháu trai.
Ừm, cứ vui vẻ quyết định như .
Nửa tháng , bí thư Chu đích gọi điện cho Ninh Yên, báo cho cô một tin.
Kế hoạch cô đưa thông qua, sẽ thí điểm mở rộng trong phạm vi huyện Hoành Sơn.
Ninh Yên thở phào một . Vấn đề thiếu hụt đậu nành của họ cuối cùng cũng thể giải quyết.
Bí thư Chu đưa một yêu cầu: “Ninh Yên, kế hoạch là do cô đề xuất, cô đảm nhiệm vai trò chỉ đạo kỹ thuật.”
“Vâng ạ.” Ninh Yên từ chối. Không cô, ai thể thúc đẩy kế hoạch .
Nhân lúc vụ trồng lúa, họ liền triển khai cải tạo rầm rộ: xây hầm biogas, xây chuồng heo, xây trạm thủy điện nhỏ, thiết năng lượng mặt trời.
Đất nông nghiệp của đội Cần Phong cũ ưu tiên . Ninh Yên lệnh một tiếng, thứ nhanh chóng khởi động. Họ kinh nghiệm, kỹ thuật hỗ trợ, cần , gặp trở ngại gì, nhanh sắp xếp xong xuôi phần đất đai của .
các đội sản xuất khác phản đối, cảm thấy đây là đang xằng bậy.
Ngay cả khi cán bộ huyện giải thích đây là mệnh lệnh cấp , cũng thèm . Các lão nông vô cùng phản cảm, họ đang phá hoại đất đai, hại họ mất mùa.
Dù , cái gọi là "trồng trọt khoa học", họ tin một chữ nào.
Cái gì mà trồng lúa theo cách đó, năng suất thể tăng gấp đôi? Toàn là lừa đảo, phét! Bọn họ ruộng mấy chục năm nay, lẽ nào bằng một con nhóc vắt mũi sạch?
Họ còn nhiều lời khó , nào là Ninh Yên vươn tay quá dài, "bay" quá cao, trời cao đất dày, dã tâm quá lớn...
Thậm chí còn trơ trẽn : “Bắt chúng cô cũng , nhưng mỗi mẫu đất trợ cấp cho chúng một trăm đồng.”
Ninh Yên chỉ phụ trách chỉ đạo kỹ thuật, chủ trì công việc. khổ nỗi cô quá nổi tiếng, ai cũng lôi cô .
Cô thấy câu , liền đầu bỏ . Đáng đời các nghèo!
Mọi sững sờ: “Này, cô đấy? Đây là công việc của cô ? Cô còn khuyên một tiếng nào bỏ , quá vô trách nhiệm!”
Cán bộ chính phủ thì nhẹ nhàng, khuyên giải, bọn họ , còn đòi Ninh Yên đưa tiền. Ninh Yên quen chiều mấy thói . Cô là lao động nghĩa vụ, lấy tiền công.
“Các nhầm ? là Tổng giám đốc tập đoàn Cần Phong, dẫn dắt tập đoàn phát triển mới là công việc của . Ngày thường bận c.h.ế.t, thể tranh thủ thời gian qua đây chỉ đạo là phúc đức cho các .”
Cô chẳng chính trị, thì cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn đến cô.
“ thiện tâm, thấy các nghèo khổ như , mới bụng chỉ điểm. Nếu các ơn thì thôi, rảnh rỗi lo chuyện bao đồng.”
Vẻ mặt cô thản nhiên, khiến đám dân làng ngược thấy sốt ruột: “Cô thương hại chúng thì cho chúng tiền !”
Ninh Yên tức giận mỉa mai: “Không chí tiến thủ, chỉ há miệng chờ sung, mất mặt!”
Một ông lão hùng hổ: “Vậy cô cung cấp việc cho chúng !”
“ cũng đang thắc mắc đây. tuyển nhiều như , các vẫn còn ở đây?” Ninh Yên , vẻ mặt mất kiên nhẫn: “ chỉ thể , những nghèo là lý do. Vừa ngu, ngốc, vô dụng.”
Ném những lời đó, cô dứt khoát bỏ .
Bị cô "dỗi" cho một trận, đám dân làng , nét mặt chút bất an. Chẳng lẽ, đây là chuyện thật ?
mà, họ từng đến mấy thứ bao giờ. Nào là xây cái , đào cái , đáng tin chút nào.
Ninh Yên liền gọi điện cho bí thư Chu: “ nữa! Ai thế nào thì !”
Bí thư Chu thấy nóng nảy: “Sao ? Đừng lời giận dỗi.”
Ninh Yên cảm thấy cách thức triển khai . bí thư Chu và tương đối chính thống, việc theo quy trình.
“ đưa tài liệu cho ngài , ngài cứ sắp xếp . Để các xã tự nghĩ cách. Nếu gặp vấn đề nan giải, thì bỏ tiền mời giải quyết. công !”
Cùng lắm thì cô đem tiền quyên góp.
Giọng điệu vui bí thư Chu đau đầu: “Ninh Yên, cô đừng trẻ con như .”
“Đồ biếu tận cửa thì ai quý. Phải cầu cạnh mà , mới trân trọng.” Tính tình Ninh Yên lắm, kiên nhẫn giảng giải lý lẽ với khác, mà những đó cũng chịu .
“ chỉ cho ngài một chiêu: Cứ tung tin ngoài, là lượng hạn, huyện chỉ năm suất, ai đến thì .”
“Sẽ gây rối loạn đấy.” Bí thư Chu rõ một ở ngoan cố đến mức nào.
“Vậy thì tùy ngài. Dù đây cũng việc của .” Ninh Yên thích đặt thế động. Thôi, " ở chức vụ đó thì mưu sự việc đó". Cô chỉ là chỉ đạo kỹ thuật, chủ quản, tiếng cũng trong tay cô, chỉ thể đưa kiến nghị. Người , cô thể khống chế .
Cô ngước đồng hồ: “Bí thư Chu, ngài bận , cũng bận đây. Hôm nay công việc tồn đọng nhiều quá, tăng ca .”
Bí thư Chu tiếng "tút tút" trong điện thoại, dở dở . là cái tính khí nóng nảy.
Ông cũng hiểu Ninh Yên phần nào, trầm ngâm một lát: “Bí thư Tiền, hỏi thăm xem, xảy chuyện gì.”
Bí thư Tiền việc năng lực, nhanh ngóng . Bí thư Chu xong, khóe miệng giật giật, đúng là kỳ cục.
“Thông báo cho các xã, bảo bí thư xã đến họp.”
“Vâng ạ.”