Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 352
Cập nhật lúc: 2025-11-14 05:18:17
Lượt xem: 136
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Yên gọi một cuộc điện thoại, mời đoàn của bí thư Chu đến.
Vừa đến nơi, bí thư Chu vội vàng hỏi: “Ninh Yên, cô thể giải quyết vấn đề nghèo đói của huyện, thật ?”
Chuyện khó tin, nhưng năng lực của Ninh Yên đúng là phi thường, chừng cô thật.
Các lãnh đạo khác cũng căng thẳng, đều dán mắt Ninh Yên.
“ thể lừa gạt lãnh đạo chứ?” Ninh Yên động tác tay mời, dẫn đoàn đến khu thực nghiệm.
Bí thư Chu liếc mắt là nhận ngay: “Lần chúng đến đây , đây là nhà kính trồng rau trái mùa.”
“Vâng ạ.” Ninh Yên khẽ gật đầu, nhưng dẫn họ , mà tiếp tục thêm một đoạn. Lại là một nhà kính thật lớn khác, nhưng cái dựng bằng rơm rạ.
Cô tiến lên mở cửa lớn, bên trong là một mảng xanh um tươi . Biểu cảm của bí thư Chu thoáng sững sờ: “Đây là?”
Đây rau, mà là lúa mì vụ đông chín?? bây giờ mùa! Hay là nhầm? Hay ông đang mơ?
Ninh Yên tủm tỉm dẫn : “Đây là lúa mì trồng xen canh với đậu nành. Ông xem, cứ hai hàng lúa mì xen một hàng đậu nành. Đây là phương thức xen canh khoa học nhất, dựa theo thực nghiệm, cách hàng là 18-20 centimet. Bây giờ sẽ cho thu hoạch lúa mì…”
Bí thư Chu mắt tròn xoe. Nghĩa là Ninh Yên trồng lúa mì trái mùa? Quá thể tưởng tượng nổi!
Cơ mà, đây cô cũng rau trái mùa .
Ninh Nhị mang một chiếc máy gặt cầm tay đây: “Chị cả, chúng bắt đầu thu hoạch nhé?”
Ninh Tam và Ninh Tứ cũng theo, mang đến một cái máy tuốt lúa hình thù kỳ lạ.
“Để !” Bí thư Chu xắn tay áo, nhận lấy máy gặt cầm tay, tự trận. Ông đến , lúa mì đồng loạt ngã rạp xuống đất.
Các lãnh đạo khác vội chạy tới nhặt lúa mì lên, bó thành từng bó, mang sang bên cạnh để tuốt hạt trực tiếp. Máy tuốt lúa khá , cần phơi khô, một bước là xong.
Ninh Yên cũng dẫn các em xuống , động tác thuần thục.
Mọi đồng tâm hiệp lực, nhanh thu hoạch xong một mẫu đất.
Bí thư Chu trân trân cái cân. Từng túi lúa mì cân lên, lượng càng lúc càng cao, cảm xúc của ông cũng càng thêm kích động: “Năng suất mỗi mẫu 700 cân!”
Tiếng hoan hô vang lên khắp nơi, gương mặt ai cũng rạng rỡ niềm vui mùa.
Nếu tận mắt chứng kiến, bí thư Chu tuyệt đối tin mảnh đất thể trồng lúa mì vụ đông, mà năng suất còn cao như . Đây quả thực là kỳ tích.
“Ninh Yên, cô thế nào ?”
Ninh Yên nhận chậu nước Ninh Nhị đưa qua, rửa sạch tay, thoa kem dưỡng da tay. Cái vẻ điệu đà trái ngược với sự tháo vát lúc cô xuống đồng ban nãy.
lúc , ai mà thèm để ý chuyện đó.
Nụ của cô rạng rỡ: “Lúc cứ nghĩ, đất như mà chỉ trồng một vụ lúa thì thật lãng phí. Thời tiết lạnh giá, chẳng trồng gì, mùa đông cả rau xanh mà ăn.”
“ thích ăn lẩu mùa đông, thích nhúng rau chân vịt, cải thảo, cải thìa... thế là nghĩ, liệu thể trồng rau trái mùa ? Vì thế, em tập hợp các em của , cùng trồng thử rau trái mùa trong phòng thí nghiệm ban đầu…”
Vì một miếng rau xanh, cô cũng thật cố gắng.
Bí thư Chu nhịn , phù hợp với tính cách của cô, việc thì nỗ lực, nhưng tuyệt đối bạc đãi bản . “Đó là chuyện khi nào?”
Ninh Yên thoải mái đáp: “Ba năm ạ. Lúc đó sản lượng ít lắm, cũng sợ khác bày vẽ, nên dám ngoài.”
Tuy là trong phòng thí nghiệm của , nhưng lúc đó cô vẫn tiếng , át những lời đồn đãi vớ vẩn.
Bí thư Chu chỉ một điều, cô nghĩ đến việc trồng lúa mì vụ đông: “Sau đó thì ?”
“Sau đó, liền nghĩ, rau trái mùa còn trồng , tại thể thử trồng một vụ lúa mì đông?” Ninh Yên , nhưng thật , cô tính toán việc ngay từ đầu, chỉ là cơ hội chín muồi.
Trước khi thực nghiệm thành công, thứ đều là mây bay, gì cũng vô dụng. Chỉ tổ là viển vông, lãng phí đất đai.
Đương nhiên, nếu cô như từ sớm, thì đúng là "yêu nghiệt" quá, khác sẽ sợ hãi. Phải tìm một lý do hợp lý.
“ là thuộc phái hành động, là , cứ từ từ mày mò, mạnh dạn thử nghiệm, cuối cùng năm nay thành công. Vì , mời các vị đến tận mắt chứng kiến, để tránh là giở trò bịp bợm.”
Tai là ảo, mắt thấy mới là thật.
“Cô đấy, lắm ý tưởng thật.” Bí thư Chu rạng rỡ, mặt mày hớn hở: “Rất , vô cùng ! Đồng chí Ninh Yên, chúng chính là cần những đồng chí nhiều sáng kiến như cô.”
Ông chỉ mầm non xanh biếc đồng ruộng: “Mầm đậu nành là ?”
Thư Sách
Ninh Yên sắp xếp cả : “Là thế ạ, 20 ngày gieo hạt đậu nành. Thu hoạch lúa mì xong là thể tỉa cây con, đến tháng Sáu là thu hoạch , lỡ vụ cấy lúa tháng Sáu. Tháng Mười thu hoạch lúa xong, thể trồng lúa mì vụ đông. Hoàn hảo một năm ba vụ.”
Lời sức sát thương quá lớn. Như một hòn đá ném xuống mặt hồ, tất cả các lãnh đạo đều kinh ngạc đến nên lời.
Một năm ba vụ? Bọn họ lầm chứ?
Môi bí thư Chu run lên, mắt sáng rực: “Nghĩa là, một năm thể trồng ba vụ cây trồng?”
Miền Bắc mùa đông quá lạnh, loại cây trồng nào sống nổi, đó cũng là lý do "ngủ đông".
“ ạ. Chỉ là nông dân sẽ vất vả hơn.” Ninh Yên khẽ vuốt mầm đậu nành, ánh mắt đầy trìu mến. Vấn đề nan giải về đậu nành của cô, cứ như mà giải quyết.
Một vị lãnh đạo nhịn : “Nông dân chúng sợ vất vả.” Chỉ sợ vất vả mà vẫn đủ ăn đủ mặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-352.html.]
Đến lúc , bí thư Chu mới thực sự hiểu câu của Ninh Yên. Đây chính là biện pháp giúp cả huyện thoát nghèo!
Lúa nước nộp thuế một nửa, một nửa còn thể đảm bảo dân làng c.h.ế.t đói, nhưng cũng thể ăn no.
nếu thêm một vụ lúa mì thì sẽ khác. Nông dân thể ăn no, mặc ấm.
Mà đậu nành thể bán lấy tiền. Nông dân chỉ ăn thịt mà còn thể xây nhà, chất lượng cuộc sống lập tức nâng cao, thế là thoát nghèo.
Đây thật là một ý tưởng vĩ đại!
Vấn đề nan giải vốn luôn họ đau đầu, cứ như một cô gái trẻ tròn hai mươi tuổi giải quyết.
Bí thư Chu mầm non xanh biếc, lúa mì mùa, hốc mắt ông đỏ lên: “Ninh Yên, cô một việc vô cùng ý nghĩa cho bà con. mặt bà con, cảm ơn cô.”
“Đây là việc nên ạ. Nhìn thấy sống khổ cực, lòng cũng chịu nổi.” Ninh Yên năng đĩnh đạc: “'Nghèo thì lo , giàu thì giúp đời'. Hiện tại một chút năng lực, nên sẵn lòng giúp đỡ thoát nghèo, cùng vươn tới ấm no.”
Tâm trạng bí thư Chu phơi phới, nụ vô cùng sung sướng: “Cô . sẽ báo cáo tình hình lên cấp ngay. Chắc chắn sẽ sớm xuống tìm hiểu tình hình, cô chú ý một chút.”
“ hiểu .” Ninh Yên hiểu ý ông.
Toàn bí thư Chu như đang bay bổng, phấn khởi vô cùng: “Nói cho tình hình cụ thể, cô thế nào ?”
Nếu mô hình nhân rộng thành công, chỉ dân chúng lợi, mà đám cán bộ như họ cũng thành tích. Mà đây thành tích nhỏ, đủ để họ một bước lên mây.
Ninh Yên cũng giấu giếm, cô giải thích cẩn thận: “Lúc công tác, em cố ý sưu tầm nhiều hạt giống. Lúa mì chọn loại chín sớm, bông lớn... lợi dụng năng lượng ánh sáng, hầm biogas... để cải thiện điều kiện chiếu sáng... Đậu thì chọn giống trung-muộn…”
Thật , hạt giống đều là từ trong gian của cô, là giống ưu việt trải qua vô cải tiến. Đây mới là lý do thực sự giúp cô thành công.
Cô thao thao bất tuyệt là thuật ngữ chuyên ngành, hiểu gì cả.
Mỗi chữ đều nhận , nhưng ghép với thì hiểu.
Cái gì là "lợi dụng năng lượng ánh sáng"? Hầm biogas? Là cái gì?
Bí thư Chu cũng hiểu, nhưng ông cách tổng kết: “Ý cô là, mấu chốt là gieo trồng khoa học?”
“ ạ.” Ninh Yên lấy một tập liệu thực nghiệm dày cộp cho xem.
cũng hiểu gì, quá chuyên nghiệp.
Bí thư Chu nỗ lực tiếp thu kiến thức mới: “Hầm biogas… nghĩa là xây chuồng heo? Phải nhà kính?”
Ninh Yên lấy một tờ giấy, vẽ phác thảo giải thích: “Đây là hệ thống tuần biogas 4 trong 1. Chi phí nhà kính tuy cao, nhưng lợi nhuận từ việc nuôi heo thể bù đắp . Biogas còn thể dùng để phát điện, nhiên liệu và phân bón, dùng cho sản xuất nông nghiệp, cũng tiết kiệm sức lao động, còn cải tạo kết cấu đất…”
Đây là thí nghiệm cô suốt bao nhiêu năm, cuối cùng cũng kết quả.
Nghe cả buổi, chỉ hiểu một điều: nếu nhân rộng mô hình , vẫn để Ninh Yên tay. Chỉ cô mới giải quyết nổi mớ công việc .
Chỉ riêng việc xây hầm biogas thế nào cũng nhiều kỹ thuật.
Trồng trọt cũng đơn giản như . Làm để chọn giống , ươm mầm, để đạt năng suất cao, để luân canh ba vụ cây trồng, lợi dụng năng lượng ánh sáng để cải thiện điều kiện chiếu sáng... tất cả đều là cả một hệ thống.
Mỗi một bước đều liệu chống đỡ. Cái gọi là trồng trọt khoa học.
Bí thư Chu khỏi kỳ quái: “Sao cô nhiều như ?”
Làm kinh doanh lợi hại, trồng trọt cũng xuất sắc như . Đây bình thường ?
Trồng trọt vốn là nghề cũ của Ninh Yên, cô học chuyên ngành , còn vai khổng lồ, hấp thụ vô kinh nghiệm thành công của các bậc tiền bối.
“ ngày nào cũng học tập, ngừng tiếp thu kỹ thuật mới, còn mỗi ngày xuống đồng thực nghiệm. Hai mẫu đất là do cùng các em tự tay khai hoang, hề nhờ vả ai.”
Chỉ riêng sổ ghi chép thực nghiệm cũng vài cuốn, mỗi cuốn đều do Ninh Yên tự tay , tất cả đều là tâm huyết của cô.
“Hơn nữa, tập hợp mấy vị giáo sư bản lĩnh, sự hỗ trợ kỹ thuật của họ, mới ngày hôm nay.”
Không thành công nào là tự nhiên mà .
Bí thư Chu lật xem cuốn sổ ghi chép, là chữ chi chít, nét bút thật quen thuộc.
“Ta ngờ khi cô trở thành Tổng giám đốc tập đoàn Cần Phong mà vẫn tự xuống đồng.”
Người ưu tú còn nỗ lực như , bảo thường sống đây?
Ninh Yên mỉm : “Chỉ như mới giúp giữ vững sơ tâm, lạc lối trong niềm vui quyền lực.”
Bí thư Chu cô thật sâu. Người phụ nữ tỉnh táo đến đáng sợ. cũng chỉ như mới thể đạt thành công to lớn.
“Ninh Yên, khâm phục cô.”
“Ngài quá khen ạ.”
Đoàn của bí thư Chu vội vàng đến, vội vàng , thu hút quá nhiều sự chú ý của . Ai cũng quen với việc lãnh đạo tới lui.
Họ hề , việc gây một chấn động lớn trong phạm vi tỉnh. Đương nhiên, chỉ là trong giới lãnh đạo cấp cao.
Bí thư Chu thẳng lên thành phố báo cáo tình hình, lập tức nhận sự chú ý đặc biệt của cấp thành phố. Sự việc liên quan đến dân sinh, đều vô cùng coi trọng.
Thị trưởng Dương nét chữ quen thuộc bản báo cáo, ngay là của Ninh Yên. Chữ của cô phong cách riêng.
Cô gái thỉnh thoảng mang đến cho ông một bất ngờ, nhưng ngờ là một vố lớn như .
“Ninh Yên, Ninh Yên,” ông lẩm nhẩm cái tên: “Ông chắc chắn là thật chứ?”
Bí thư Chu vỗ n.g.ự.c bảo đảm: “Thị trưởng Dương, đích đến đó. Lúa mì là do tự tay thu hoạch, cũng là tự cân. Những liệu là chân thật đáng tin cậy, dám dùng tính mạng đảm bảo.”