Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 348:4

Cập nhật lúc: 2025-11-14 04:30:30
Lượt xem: 143

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Ninh Yên cảm thấy đầu óc sắp nổ tung, nhưng mặt vẫn cố tỏ bình tĩnh: “Em với chênh lệch tuổi tác lớn quá. Đợi đến lúc già nổi, em vẫn còn trẻ, như thế thiệt thòi lắm.”

Ninh Miểu cho là : “Chỉ kém tám tuổi thôi, cũng mà chị. Vợ chồng phó đoàn trưởng Liễu chênh lệch tuổi tác mới lớn kìa.”

Ninh Yên chút đau đầu. Vấn đề giáo d.ụ.c đứa trẻ khó quá, đặc biệt là mấy đứa trẻ đang tuổi dậy thì, suy nghĩ cứ kỳ kỳ quái quái.

“Em thích ?”

Ninh Miểu gật đầu lia lịa: “Thích chứ ạ. Anh đàn ông thông minh nhất em từng thấy.”

Chỉ vì thôi á? Ninh Yên hề thấy vẻ ngượng ngùng thiếu nữ mặt cô bé, tức là "tình yêu sét đánh" vẫn .

“Ở mặt ngoài đừng lung tung.”

Ninh Miểu lớn lên bên cạnh Ninh Yên, trưởng thành sớm hơn các cô gái cùng trang lứa: “Em ngốc . Em chỉ với chị thôi, ngay cả Hai bọn họ cũng .”

Ninh Yên day trán: “Lâm Vũ Mặc ?”

Nếu là Lâm Vũ Mặc chủ động, cô nhất định sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t . Ninh Miểu còn thành niên, tam quan hình thành, nhưng Lâm Vũ Mặc thì khác.

Ninh Miểu khẽ lắc đầu: “Tạm thời . Em là cô gái giữ quy củ mà, báo cáo với gia trưởng , mới tính bước tiếp theo.”

Còn kế hoạch nữa. Mà "gia trưởng" trong miệng cô bé, đương nhiên là chỉ Ninh Yên.

Ninh Yên im lặng. Con bé rốt cuộc hiểu "giữ quy củ" nghĩa là gì ? rõ một điều, nếu cấm đoán thô bạo, sẽ chỉ kích thích sự nổi loạn của thiếu nữ tuổi dậy thì.

“Thế , chờ em 18 tuổi mà vẫn nghĩ như , chị sẽ đồng ý. Còn đó mà trò gì, chị chấp nhận đấy.”

Ninh Miểu ngay chị cả của là một bậc phụ cởi mở, vui vẻ: “Vâng ạ! Cứ vui vẻ quyết định nhé.”

Ninh Yên nổi. Cô bao giờ cảm thấy khó xử như thế . Đứa trẻ tự tay nuôi nấng, sớm chiều ở chung bao năm, sớm tình cảm.

ý nghĩ lướt qua trong đầu cô: “ là đàn ông trưởng thành, thể lấy vợ bất cứ lúc nào.”

Ninh Miểu kỳ quái chị: “Chị quên ? Trong vòng 5 năm tới, vẫn là 'phạm nhân'. Phạm nhân thì lấy vợ kiểu gì? Đến lúc đó em sớm trưởng thành .”

Nói lý, Ninh Yên gì để phản bác. mà, em gả cho một 'phạm nhân', chuyện bình thường ?

“Em tạm thời đừng chuyện với , đừng ảnh hưởng đến công việc nghiên cứu.”

Ninh Miểu vẻ ngoan ngoãn lời: “Em . Em còn quan sát thêm một thời gian nữa.”

“Quan sát cái gì?” Ninh Yên đầu tiên tư duy của cô em gái thứ ba nhà kỳ quái đến .

Ninh Miểu nghiêm túc : “Nếu sức khỏe quá yếu, em cũng lấy . Sinh con khỏe mạnh.”

Ninh Yên: …

Quá nhiều điểm để phản bác, cô nhất thời nên gì. Cô thử hỏi: “Em tuổi còn nhỏ, nghĩ đến chuyện con?”

“Để dưỡng lão, việc nhà ạ.” Đây là câu trả lời của Ninh Miểu.

Ninh Yên thật thừa nhận nền giáo d.ụ.c của thất bại. câu , đúng là suy sụp.

Cô thử uốn nắn quan niệm của Ninh Miểu, cho cô bé , việc nhà thể thuê , tiền thì cần lo lắng vấn đề dưỡng lão… Hôn nhân là hai yêu , cùng xây dựng một gia đình nhỏ, chia sẻ vui buồn, cùng vượt qua sóng gió.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3484.html.]

Ninh Miểu chỉ một đứa con xinh thông minh, thế nào cũng .

“Anh Lâm Vũ Mặc bớt việc, lời, thế là đủ .”

Hóa , cô bé một "công cụ" lời và thể sinh con ?

Ninh Yên rầu c.h.ế.t. Cô cũng nên bàn chuyện giáo d.ụ.c con cái với ai. Nói với ai cũng tiện. Nghiêm Lẫm ở đây, tìm để than thở.

Lâm Vũ Mặc dắt bà ngoại chơi mấy ngày, vui vẻ trở về việc.

Ninh Yên cố tình đến phòng thí nghiệm. Tầng bốn bốn phòng thí nghiệm, lúc , thầy Từ Đạt và cô Kim Tích Như mỗi chiếm một phòng, Ninh Tứ và Ninh Tam trợ lý nhỏ. Ninh Yên dạo qua một vòng, đều đang chuyên tâm nghiên cứu, cô phiền mà thẳng lên tầng năm.

Tầng năm là phòng nghiên cứu TV. Lâm Vũ Mặc và Quý Khả An đang dẫn dắt các kỹ thuật viên nghiên cứu, Ninh Nhị ở bên cạnh trợ lý.

Lúc , Lâm Vũ Mặc đang ở trong một phòng thí nghiệm riêng, hí hoáy vẽ. Ninh Yên ở cửa nhịn thêm vài .

Lâm Vũ Mặc nhạy cảm, chỉ lát nhận ánh mắt của cô, ngẩng đầu lên: “Tổng giám đốc Ninh, cô gì dặn dò ?”

Ninh Yên sầm mặt. Trông kiểu gì cũng thấy ngứa mắt. “ mở một nhà máy sản xuất glycerin. Cậu nghiên cứu phương pháp chế tạo glycerin cho sớm một chút.”

Lâm Vũ Mặc càng thấy kỳ quái: “Cô chứ?”

“Cậu cái gì?” Ninh Yên lườm một cái.

Lâm Vũ Mặc cảm thấy ánh mắt của cô hôm nay là lạ, , nhưng cũng dám chọc: “Ý là, đây là lĩnh vực chuyên môn của thầy Từ Đạt, cô tìm nhầm .”

Ninh Yên khẩy: “ cứ tưởng thông minh lắm, cái gì cũng , xem cũng chỉ đến thế mà thôi.”

Lâm Vũ Mặc bực bội. Sao công kích cá nhân mạnh như , trêu chọc gì cô . “ thông minh lúc nào? Đó là cô tự nghĩ, chứ sự thật.”

Cậu tâm tư phức tạp của Ninh Yên: “ tính năm nay sẽ mở thêm một nhà máy sản xuất thùng giấy, sản xuất bìa carton, sản xuất các loại thùng. vấn đề lớn nhất là ngành dễ gây ô nhiễm môi trường, biện pháp gì giải quyết ?”

Lâm Vũ Mặc nghiêm túc suy nghĩ một lát: “Trong quá trình sản xuất sẽ thải một lượng lớn nước thải và khí thải, mà những thứ đó đều là hóa chất. Đây cũng là lĩnh vực chuyên môn của thầy Từ Đạt.”

là giải quyết ô nhiễm, mà là thế nào để tránh ô nhiễm.” Ninh Yên dự định năm nay sẽ mở cả hai nhà máy : “Ví dụ như, công nghệ mới, kỹ thuật mới và thiết mới.”

như , việc trồng cao lương ngọt mở rộng tỉnh, hiện tại mới chỉ trồng trong phạm vi thành phố. Cô sẽ để cho trưởng phòng nguyên vật liệu Đinh Tiểu Linh phụ trách xử lý, cô kinh nghiệm, mảng cũng thuộc phạm vi công việc của cô .

“Vậy để nghiên cứu.” Lâm Vũ Mặc chần chừ một chút: “ mà, mảng kỹ thuật TV sẽ lùi .”

“Dù nhất thời cũng vội , cứ để mấy kỹ thuật viên lo .” Ninh Yên thể đặt cược hết TV, kế hoạch của cô thể xáo trộn. “Cậu cứ giải quyết vấnDđề nan giải mắt .”

“Được.”

Lúc rời khỏi phòng thí nghiệm, Ninh Yên bỗng nhiên đầu một câu: “Cậu ngày thường đừng 'rắc thính' lung tung.”

Lâm Vũ Mặc hiểu, ngơ ngác theo, miệng lẩm bẩm: “Sao thế nhỉ? Chị hôm nay uống nhầm t.h.u.ố.c ?”

Ninh Nhị ở cửa từ lúc nào, tức giận trừng mắt: “Anh mới uống nhầm thuốc! Anh đắc tội gì với chị cả của ?”

Lâm Vũ Mặc thấy oan: “ . A, chẳng lẽ…”

“Chẳng lẽ cái gì?” Ninh Nhị xắn tay áo lên.

Thư Sách

“Hay là do tặng quà cho chị !” Lâm Vũ Mặc nhiều mang đồ ăn ngon đến cho Tổng giám đốc Ninh: “Để bảo bà ngoại món điểm tâm sở trường cho chị ăn!”

Hy vọng vẫn còn kịp bổ cứu. Nói thật, Ninh Yên đối xử với hai bà cháu . Ừm, đúng là chút thất lễ, Tết nhất mà chuẩn gì, lễ, tham gia tiệc cưới, chỉ lo chơi mấy ngày.

mà, là 'phạm nhân' cơ mà, tại suy nghĩ đến chuyện quà cáp xã giao chứ?

Vẻ mặt Ninh Nhị cứng đờ. Là thật ? Cậu cứ thấy gì đó đúng. “Chị cả như . Trong lòng , chị tham ăn đến thế ?”

Lâm Vũ Mặc gật đầu: “Ừm, ngoài ăn , chị hình như chẳng sở thích nào khác.”

Ninh Nhị: … Chị cả của cần mặt mũi nữa ?

Loading...