Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 343
Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:43:20
Lượt xem: 158
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Yên bục, tư thái thong dong, ưu nhã, đôi mắt đen nhánh sáng trong.
“Đầu tiên, chúc các vị tân hôn vui vẻ, gia đình mỹ mãn, mãi mãi bên . Người thường nam nhi tự cường, còn thì nhắn nhủ đến các nữ đồng chí đang mặt ở đây: Phụ nữ tự cố gắng. Các bạn chỉ là con gái của một ai đó, vợ của một ai đó, của một ai đó. Trước hết, các bạn là chính , một cá thể độc lập.”
“Pháp luật trao cho các bạn những quyền lợi ngang bằng với nam giới. Hy vọng các bạn trân trọng và giữ gìn lấy quyền lợi đó.”
“Các bạn 'bỉ dực song phi' (chim liền cánh) nghĩa là gì ? Chính là bạn đời chia lìa, cùng kề vai sát cánh trong sự nghiệp, cùng giúp đối phương trở nên hơn.”
“Cuối cùng, chúc phúc đều một cuộc đời rực rỡ và . Cảm ơn.”
Cô đủ, những lời lẽ sướt mướt quá sâu, nhưng khiến suy ngẫm.
Đối với thông minh, cần dùng búa tạ, chỉ cần gõ nhẹ là hiểu. Còn với những kẻ cố chấp, đập nát búa cũng vô dụng.
Rất nhiều phụ nữ như đang suy tư điều gì, lòng chút rung động.
Chỉ Vương Thải Hoàng là lạnh. Hừ hừ, Ninh Yên chỉ tỏ vẻ khác để nổi bật, đúng là thích thể hiện.
Một cô dâu lưng cô nhịn hỏi: “Cô cái gì ?”
Vương Thải Hoàng bĩu môi: “ kẻ ' chuyện đau lưng'.”
“Chua ngoa thật.” Rất nhiều ưa gì thái độ của cô . Tổng giám đốc Ninh dựa chính , câu nào cũng là lời khuyên răn, chẳng vấn đề gì cả. Rõ ràng cô ý với các nữ đồng chí mà.
Vương Thải Hoàng tức đỏ mặt, định gì đó thì Liễu Bảo Thành ấn tay xuống: “Đừng quậy nữa, còn đủ mất mặt ? Anh rể giận chúng .”
Còn ầm lên nữa, khi họ đuổi ngoài thật.
Nghe , Vương Thải Hoàng lập tức xìu xuống như quả bóng xì : “Đều tại con Ninh Yên! Nó cứ ngoan ngoãn cho mượn cái áo khoác là xong chuyện , gì ?”
Cô bao giờ sai, cái sai vĩnh viễn là của khác.
Không là ai "ha hả", thầm: “Mặt dày thật.”
Thư Sách
Người cấp của cô, cũng chẳng bạn bè thiết, dựa mà chiều theo ý cô? Chỉ bằng cô thù dai nhớ ơn? Chỉ bằng cô ỷ thế h.i.ế.p ? Chỉ bằng cô điều? Hay bằng cô coi là kẻ thù?
Đổi là khác, cũng vui.
Vương Thải Hoàng thấy, tức c.h.ế.t, hung hăng trừng mắt nọ. Đối phương vội vẻ sợ hãi, miệng vẫn lẩm bẩm: “ sợ quá, nhỡ trả thù thì , cô là chỗ dựa lớn mà.”
Lời quá châm chọc, Vương Thải Hoàng tức đến phát , nhưng cũng dám gì quá đáng mặt .
Sau khi nghi thức thành là đến phần tiệc. Từng bàn tiệc tròn bày xen kẽ, từng mâm thức ăn bưng lên, khí càng lúc càng náo nhiệt.
Ninh Yên dẫn theo các em và Ninh Anh Liên một bàn, cùng với Nghiêm Lẫm, Thẩm Kiến Thiết, đều là quen , trò chuyện vui vẻ.
Gia đình ba của Đường Tam Phong cũng cùng bàn , thể tránh khỏi việc chạm mặt, nhưng đều ăn ý mỉm , nhắc chuyện vui.
Đường Tam Phong đang ăn cơm, ánh mắt ông dừng mặt Ninh Miểu. Đây là đầu tiên ông thấy cô bé , trông thật giống con gái của .
Ninh Miểu bên cạnh chị em , cũng hề sợ sệt. Cô bé mở to đôi mắt tò mò liếc Đường Tam Phong một cái , ngay đó gắp một cái cánh gà cho Ninh Yên: “Chị cả, món chị thích nhất .”
Có chị cả ở đây, cô bé sợ gì chứ.
Ninh Yên c.ắ.n một miếng cánh gà kho, thịt mềm mọng nước, tệ: “Món kho ăn ngon, chúng kho cánh gà thử xem.”
Mắt Ninh Miểu sáng lên: “Kho đầu heo cũng ngon lắm! Chị cả, Tết mổ heo ạ?”
“Có.” Ninh Yên bán một phần heo, coi như nộp đủ nhiệm vụ, phần còn đều để nhà ăn và cấp thêm cho nhà ăn.
“Vậy chúng mua một cái đầu heo về kho ăn chị.” Ninh Miểu mắt long lanh chị cả: “Em ở thủ đô ăn món đó ngon lắm, kho nhừ, ngon miệng, tan ngay trong miệng, ăn ăn nữa.”
Ninh Nhị và Ninh Tứ cũng dừng đũa, hâm mộ vô cùng. Đồ ăn ở thủ đô cơ ? Bọn họ cũng ăn.
Chỉ cần chuyện nguyên tắc, Ninh Yên đều bao dung: “Được thôi, thành vấn đề, để chị với một tiếng.”
“Cảm ơn chị cả!” Ninh Miểu vui c.h.ế.t : “Đến lúc đó kho một nồi, cho nhiều gia vị, kho thêm đậu hũ khô, trứng kho, thịt kho…”
Tiếng nuốt nước miếng vang lên: “Em cũng ăn!”
Là Đường Mẫn Nhi. Cô bé mắt long lanh mấy chị em nhà họ Ninh, hai mắt sáng rực, nước miếng sắp chảy tới nơi. Lần nào gặp cũng thấy họ đang nghiên cứu đồ ăn! Ghen tị c.h.ế.t mất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-343.html.]
Ninh Miểu gương mặt giống hệt , tâm trạng khá phức tạp. Vừa cảm thấy thiết, lo lắng, sợ cướp mất sự chú ý của chị cả.
“Bảo ba mua .” Nhà họ Đường là gia đình cán bộ, chắc chắn tiền, lẽ nào mua nổi món đầu heo kho ?
Đường Mẫn Nhi vẫn còn là trẻ con, hứng thú nhất là đồ ăn: “Tớ cá là đồ mua bên ngoài chắc chắn ngon bằng các kho.”
“Điều đó là chắc chắn !” Ninh Miểu khoe khoang, tay nghề của cô bé ai cũng khen. Chị cả , chỉ cần bằng tay nghề , cả đời cô bé cũng sợ c.h.ế.t đói. Đương nhiên, cô bé đầu bếp.
Đường Mẫn Nhi càng ăn, bây giờ? Cô bé đảo mắt, đột nhiên dậy, lao đến bên cạnh Ninh Miểu, ôm chầm lấy cô bé, khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh đầy vẻ nịnh nọt: “Chị ơi, từ hôm nay trở , chị chính là chị ruột của em! Chị nhận đứa em gái 'khác cha khác ' !”
Mọi : … Chỉ vì một miếng ăn, cần 'bán ' như ?
Ninh Yên bật , con bé thật thú vị. Liễu Thanh Thanh con thì gì, nhưng sinh cô con gái cũng tệ, ngây thơ hồn nhiên, lòng rộng rãi.
Liễu Thanh Thanh cảm thấy mất mặt hổ, vỗ một cái kéo con gái về, ấn xuống ghế: “Lo ăn cơm ! Người thèm nhận con !”
Đường Mẫn Nhi ngừng giãy giụa, chìa hai bàn tay mũm mĩm về phía Ninh Miểu, gào khản cổ: “Chị ơi, cứu em! Kẻ bắt em , chia rẽ hai chị em !”
Ninh Miểu: …
Liễu Thanh Thanh hình, cứng đờ. Đứa con phá phách đúng là thiếu đòn. Bà giơ tay lên, Đường Tam Phong ở bên cạnh cản : “Con gái đánh. Bà mà đ.á.n.h nó thương, tha cho bà .”
Đây là cô con gái út ông thương yêu nhất, tính cách, tính tình đều hợp với ông, là đứa con ông cưng nhất. Nếu vì đứa bé , Liễu Thanh Thanh cũng chẳng thể diện gì mặt ông.
Liễu Thanh Thanh tức c.h.ế.t: “Chính là ông nuông chiều nó nên nó mới hư, mới vô pháp vô thiên, ngay cả ruột cũng dám !”
Đường Tam Phong lạnh lùng liếc bà một cái: “Thế nó ? Bà nên tự xem .”
Liễu Thanh Thanh tức đến méo miệng. Có ai dạy con kiểu ?
“Sinh con gái thì ích gì…” Chẳng nhờ vả gì cả.
Đường Mẫn Nhi bĩu môi, lẩm bẩm: “Lại cái bài ca đó. Nói cứ như thể là phụ nữ .”
Cô bé ghét nhất là mấy lời . Cô bé là con gái thì ? Chỗ nào bằng con trai? Chuyện con trai , cô bé cũng , thậm chí còn hơn.
Liễu Thanh Thanh hung hăng lườm con bé. Nó cũng sợ: “Trừng cái gì mà trừng? Ba con , con họ Đường, là con gái nhà họ Đường, thế nào cũng hơn đứt đám con nhà họ Liễu các .”
Mẹ cô bé lúc nào cũng khoe nhà họ Liễu (nhà ngoại) thế nào. Tốt mà cứ lén lút trợ cấp? Lại còn tự ý lấy đồ yêu quý của cô bé mang về nhà ngoại. Một , hai vô , cô bé thể thích nhà họ Liễu mới là lạ.
Lòng Liễu Thanh Thanh đắng ngắt. Chẳng là do bà dúi tiền, dúi đồ cho Liễu Bảo Thành, con bé bắt gặp vài nên nó mới vui. Sao nó chịu hiểu, đó là ruột, là chỗ dựa tương lai của nó chứ?
Bà chỉ sinh một đứa con gái , tuổi tác cách xa các chị (con riêng của chồng) quá, gì tình cảm. Lão Đường thì già , còn che chở nó bao lâu?
Ninh Yên liếc mắt một cái là vấn đề của hai con : tam quan bất đồng. Liễu Thanh Thanh xuất từ nông thôn thông tin bế tắc, từ nhỏ "tẩy não", cho dù bay khỏi núi lớn thành phượng hoàng, trong xương cốt vẫn là tư tưởng phong kiến.
Còn Đường Mẫn Nhi là "hổ nữ nhà tướng", từ nhỏ lớn lên trong doanh trại, Đường Tam Phong hết mực yêu thương, tầm mắt, tư duy và môi trường giáo d.ụ.c đều khác hẳn Liễu Thanh Thanh.
Lúc nhỏ còn lừa gạt , chứ chờ Đường Mẫn Nhi suy nghĩ của riêng , mâu thuẫn giữa hai con liền bộc lộ .
Liễu Thanh Thanh tuy là , nhưng đầu chuỗi thức ăn trong nhà là Đường Tam Phong, mà Đường Tam Phong cưng con gái. Cho nên, Liễu Thanh Thanh thể bắt con gái răm rắp theo sắp đặt của bà .
Đường Mẫn Nhi sang: “Chị cả ơi, em đến nhà chị ăn pudding!”
Ninh Yên giật giật khóe miệng, gắp một đũa thức ăn nhét miệng, động tác khoa trương: “Đói quá, ăn cơm ăn cơm!”
Cô hề dính líu chuyện nhà họ Đường.
Cô mở miệng, mấy đứa em nhà họ Ninh lập tức nâng bát cơm, gật đầu lia lịa: “Đói, đói quá!”
Ý là: Đừng chuyện vô ích với chúng nữa, chúng chỉ ăn cơm thôi.
Động tác của chúng y hệt , đáng yêu vô cùng.
Đường Mẫn Nhi thấy cũng cầm đũa bắt chước y chang, gật đầu lia lịa lẩm bẩm "đói", trông đặc biệt hài hước.
Mọi nín nội thương. Thật... đáng yêu hết sức.
Nghiêm Lẫm mặt mày tràn đầy ý , nhịn đưa tay xoa đầu Ninh Yên.
Đường Tam Phong thì vẻ mặt đầy tự hào kiểu: "Con gái đáng yêu ! Con gái thông minh ! Mọi mau !"
Tâm trạng Liễu Thanh Thanh khá phức tạp. Con gái thích nhà họ Liễu, nhưng thiết với nhà họ Ninh. Rốt cuộc là tại ?
“Chị.” Một giọng vang lên, vợ chồng Liễu Bảo Thành bưng chén rượu tới.