Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 339
Cập nhật lúc: 2025-11-13 11:46:12
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay doanh trại quân đội một khí khác hẳn, tưng bừng, rộn rã, ai nấy đều tươi rạng rỡ.
Ninh Yên dắt theo cả đám em trai em gái, Ninh Anh Liên cũng cùng. Đông cho náo nhiệt.
Tất nhiên, Ninh Yên ý định đến ăn ké, cô chuẩn quà cho mỗi cặp đôi mới cưới là hai cân đường trắng, thế là đủ .
Nghiêm Lẫm thấy Ninh Yên, mắt liền sáng rực. Hôm nay cô cố ý trang điểm, chỉ một lớp trang điểm nhẹ nhàng, khoác áo khoác caro cùng một chiếc mũ nồi (mũ Beret), thời thượng, tao nhã, mang theo chút tinh nghịch. Đây cũng là quà mà bà Smith tặng cô.
“Đẹp quá.”
Ninh Yên cong cong mắt, cô thích kiểu khen ngợi thẳng thắn : “Mắt chọn bạn gái của thật đấy.”
“Phụt.” Nghiêm Lẫm bật : “Anh cũng thấy . Bạn gái của là cô gái xinh nhất thế gian.”
Trai tài gái sắc bên , mỉm đối phương, ánh mắt dịu dàng ngọt ngào. Cảnh tượng khiến bao nhiêu kinh ngạc, ngưỡng mộ.
Ninh Anh Liên khẽ lắc đầu, cái mùi tình yêu sến súa c.h.ế.t tiệt . Ừm, là cũng nên tìm một bạn trai nhỉ? Chưa vội kết hôn, chỉ yêu đương thôi.
Ninh Miểu kéo kéo tay áo cô: “Chị Anh Liên, chúng dạo một vòng .”
Còn Ninh Nhị và Ninh Tứ thì chạy chơi mất tăm, con trai mà, lúc nào cũng hiếu động.
Ninh Anh Liên liếc cô em họ: “Hai đứa định gây sự đấy chứ?”
Ninh Miểu khoác tay cô về phía : “Chị cả của em , mấy năm nay chị đều tính chuyện kết hôn.”
Thư Sách
Cho nên, yêu đương thì cứ yêu, chị cả của cô thông minh lắm, chịu thiệt .
Hội trường chính đang bố trí đấy, do Thẩm Kiến Thiết giám sát. Các chú rể một bên, mặt mày hớn hở chuyện phiếm.
Trong phòng hóa trang, các cô dâu đang trang điểm, chải chuốt. Giờ lành còn tới, một cảm giác hưng phấn hồi hộp đang bao trùm lấy họ.
Nghiêm Lẫm dắt Ninh Yên dạo khắp nơi, tận hưởng thời gian nhàn nhã hiếm .
Ngày thường cả hai đều bận, thể lúc nào cũng dính lấy như những cặp đôi bình thường, nhưng mỗi gặp mặt đều vô cùng trân trọng.
Những mắt cũng sẽ đến quấy rầy họ, cố gắng dành cho họ một gian riêng.
Nghiêm Lẫm thấy vui vì điều : “Mấy đứa nhóc nhà Ninh Lỗi cuối cùng cũng trưởng thành , còn kỳ đà cản mũi nữa.”
Ninh Yên nhướng mày, cho rằng, mấy đứa nhóc đó cảm thấy đủ thực lực để "cuỗm" mất chị cả nhà chúng nó , cứ để chị cả chơi đùa một chút, coi như giải trí cho thể xác và tinh thần.
Nếu Nghiêm Lẫm mà , chắc tức hộc máu.
Một tiếng hét thất thanh đột nhiên vang lên: “A a a! Chị cả, cứu mạng!”
Là giọng của Ninh Miểu.
Ninh Yên đột ngột xoay , chạy như bay qua. Nhìn kỹ , là bà ?
Ninh Miểu co rúm trốn lưng Ninh Anh Liên. Liễu Thanh Thanh dắt theo mấy cô gái trẻ ở phía đối diện, khí vẻ lắm.
Ninh Yên bước nhanh tới, chắn mặt Ninh Miểu, lạnh giọng quát: “Làm gì đấy?”
Liễu Thanh Thanh thấy cô thấy đau đầu. Con nhóc quá cứng rắn, tính tình cũng . “ đưa con bé gặp mợ của nó.”
Hôm nay cũng là ngày vui của Liễu Bảo Thành và Vương Thải Hoàng. Bà là chị gái, cũng là lãnh đạo, đương nhiên mặt để chứng kiến thời khắc .
Ninh Yên chút mất kiên nhẫn: “Mẹ là con một, chúng . Phó đoàn trưởng Liễu, cái tật nhận vơ họ hàng của bà nên sửa . Dù bà cũng là phận.”
Cô từ chối, mà Liễu Thanh Thanh vẫn cố tình tìm đến Ninh Miểu, đúng là điều.
Người nhà họ Ninh đều thèm để tâm đến chuyện nhận họ hàng của Liễu Thanh Thanh, sớm quên sạch. Liễu Thanh Thanh nhớ mãi quên: “Bảo Thành chính là ruột của các cháu, còn là dì ruột, là m.á.u mủ ruột rà.”
Ninh Yên quyết tâm dính dáng gì đến bà , đừng là trong nước giám định DNA, cho dù , cô cũng xét nghiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-339.html.]
“Chứng cứ ? Chỉ dựa cái miệng của bà thôi ?”
Liễu Thanh Thanh tức c.h.ế.t, lời thật khó chịu.
Một thuộc hạ lưng bà nổi giận: “Cô ăn kiểu gì đấy? Được nhà của phó đoàn trưởng Liễu chúng là vinh hạnh lắm đấy, đừng cho mặt mũi mà cần!”
Đây là một cô gái mới đoàn, trông chỉ 15-16 tuổi, gương mặt vẫn còn non nớt nhưng xinh .
“Người nhà của thể xếp hàng từ đây đến thủ đô. Mặt mũi là tự kiếm lấy, khác cho.” Ninh Yên chẳng quan tâm cô lớn nhỏ, chọc giận cô thì cô "dỗi" hết. Cô cũng chẳng , mắc gì nuông chiều.
“Tuổi còn trẻ thì lo thêm sách , đừng suốt ngày trò .”
Ninh Yên vẻ mặt ghét bỏ: “ phó đoàn trưởng Liễu, bà thời gian rảnh nhận vơ họ hàng, bằng mở mấy lớp văn hóa cho thuộc hạ của bà .”
Cô kéo Ninh Miểu định , Liễu Thanh Thanh chặn đường: “Miểu Miểu, cháu thêm yêu thương ? Cậu cháu nấu ăn ngon, mợ cháu thì khéo tay, đan áo len…”
Lần Ninh Miểu còn sợ nữa. Có chị cả ở đây, cô bé cũng dám bật . Dù cũng ai dám bắt nạt cô bé ngay mặt chị cả.
“Bà nghĩ là điểm yếu của nhà họ Ninh ? Là quả hồng mềm dễ bắt nạt nhất?”
Người khác tìm, cố tình tìm đến cô bé, điều cô bé bực , đúng là coi thường cô bé.
“Ách?” Sắc mặt phó đoàn trưởng Liễu biến đổi: “Cháu hiểu lầm . Chỉ là cháu trông giống con gái , cháu cứ như thấy con gái , cảm giác đặc biệt thiết…”
Vừa còn yếu ớt, giờ Ninh Miểu trở nên hoạt bát, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ hất lên, tự tin mười phần: “ tin một chữ nào. Hơn nữa, bà tìm cũng vô ích, nhà ai dám cãi lời chị cả.”
Ninh Yên trong mắt hiện lên ý : “Ừ, ai lời thì đuổi khỏi nhà.”
Ninh Miểu mật khoác tay Ninh Yên: “Chị cả, em là lời nhất đó.”
“Ngoan.” Ninh Yên xoa đầu cô bé.
Liễu Thanh Thanh vô cùng ấm ức: “Ninh Yên, tại cô chịu nhận ? Cô điều kiện gì cứ , đều đáp ứng.”
Từ nhỏ đến lớn, thứ gì bà , đều tìm cách để . Mà tâm nguyện là của bà lúc lâm chung vẫn buông xuống , và bà cũng thể buông. Cho nên, việc nhận là bắt buộc.
Ninh Yên hiểu rõ tính cách của bà , bảo thủ, ai khuyên. Vậy thì cần thiết nhiều.
“Nghiêm Lẫm, hôm nay Sư đoàn trưởng Đường tới ?”
Nghiêm Lẫm lập tức hiểu ý cô: “Có.”
Ninh Yên mỉm : “Vậy sẽ chuyện rõ ràng với ông .”
Cô chỉ tìm đầu để giải quyết, dứt khoát lưu loát, dây dưa lằng nhằng.
Liễu Thanh Thanh c.ắ.n răng, cái tính cách kiêu ngạo ngang ngược thật đáng ghét. “Cũng , cứ để Lão Đường chuyện với cô. Lão Đường vui khi thêm một mối thích đấy.”
Ninh Yên thèm để ý đến bà , một tay kéo Ninh Miểu, một tay kéo Ninh Anh Liên, hất cằm: “Đi thôi, chúng xem gì ngon ?”
Nghiêm Lẫm , bất đắc dĩ thở dài: “Có bánh cưới.”
Ninh Yên vui vẻ hỏi: “Trông thế nào? Ăn ngon ?”
“Ngon lắm.”
Liễu Thanh Thanh bóng lưng họ xa, tức c.h.ế.t. Thuộc hạ bên cạnh vội khuyên: “Phó đoàn trưởng, ngài đừng so đo với loại điều đó, tức giận hại .”
“Phó đoàn trưởng, cô kiêu ngạo thế? Ỷ đàn ông bên cạnh ? Có gì ho chứ, chồng của ngài mới là thủ trưởng.”
Liễu Thanh Thanh im lặng hồi lâu: “Sau khi về, mở thêm mấy lớp văn hóa cho các cô, nâng cao tố chất văn hóa của bản .”