“Ăn ạ. Hôm nay đồ ăn ở nhà ăn ngon lắm. Mẹ khỏe ?”
Bà Vu thở dài một : “Haiz, em gái con gây chuyện, nhà ai cũng vui…”
Thư Sách
Vu Hồng Hà mất kiên nhẫn ngắt lời: “Con chuyện của Vu Tinh Tinh.”
Tuy chỉ gặp qua một , nhưng ánh mắt khinh bỉ và coi thường của Vu Tinh Tinh khiến chị thấy lạnh lòng. Lúc chị về nương tựa nhà đẻ, gia đình những cưu mang mà còn đuổi khỏi cửa, miệng những lời khó , đòi cắt đứt quan hệ. Giây phút đó, tim chị nguội lạnh .
Thôi, cắt đứt cũng , sống cuộc sống của , bao giờ nhắc với ai là con gái nhà họ Vu nữa.
Chị vốn tuyệt vọng, nhưng Ninh Yên sắp xếp thứ cho chị , bảo chị cầm thư gặp xưởng trưởng Tằng, cho chị một công việc. Lương tuy ít, nhưng bao ăn bao ở, giúp chị định cuộc sống.
Bà Vu chuyện tổn thương đứa con gái , nhưng bà cũng hết cách: “Không Tinh Tinh, là em út.”
Sắc mặt Vu Hồng Hà biến đổi: “Em út xảy chuyện gì? Mẹ mau!”
Bà Vu lấy tờ báo giấu . Vu Hồng Hà thấy, lập tức vui mừng mặt: “Em út lợi hại thật! là phụ nữ thua kém đàn ông, ha ha ha!”
Chị ngay Ninh Yên là giỏi nhất mà.
“Haiz.” Bà Vu thở dài.
Vu Hồng Hà lúc mới nhớ lời bà : “Mẹ, đây là chuyện mà, thở dài cái gì?”
Chị rõ nên vui sướng nỗi đau của khác, nhưng vẫn nhịn : “Lúc đuổi con bé , nghĩ tới ngày hôm nay đúng ? Hối hận chứ gì?”
Bà Vu lí nhí: “Tinh Tinh thư hòa.”
Chuyện liên quan đến Ninh Yên, Vu Hồng Hà mỉa mai một câu: “Ha hả, đúng là tiểu nhân.”
Bà Vu cảm thấy Vu Hồng Hà đổi, tính tình còn mềm mỏng như xưa. trải qua biến cố lớn, tính cách đổi cũng là bình thường. “Con gì thế? Đó là em gái ruột của con đấy.”
“Con chỉ một em gái, là em út.” Vu Hồng Hà chỉ công nhận Ninh Yên. Đôi khi, huyết thống chẳng đại diện cho điều gì cả.
Bà Vu im lặng.
So với tâm tư khác của ở thành phố S, bên phía Ninh Yên vô cùng bình tĩnh.
Từ khi Nghiêm Vi trở về, cô liền chuyện thẳng thắn với bí thư Chu một , và bí thư Chu đồng ý lực ủng hộ công việc của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3366.html.]
Nghiêm Vi và Hàn Thượng Du việc dáng, vô cùng chuyên tâm.
Ninh Yên chọn một ngày, gọi hai họ đến, dạy cho họ công thức tinh dầu ngay tại phòng thí nghiệm.
Ngoài dự đoán của Ninh Yên, Hàn Thượng Du thiên phú trong lĩnh vực . Cô nhạy cảm với mùi hương, học nhanh như bay, và bắt đầu nảy sinh hứng thú nồng hậu.
“Hóa học đúng là một môn khoa học thần kỳ! học quá!” Trước học chỉ là học vẹt, chẳng học gì, chút ấn tượng nào.
Ninh Yên thuận miệng : “Vậy thì cô thể qua đây học ké. Bọn lớp học buổi tối, lớp chuyên về hóa học.”
Hàn Thượng Du vui sướng khôn xiết: “Vâng ạ! Tốt quá! thể thường xuyên đến phòng thí nghiệm ? học về hương liệu.”
“Được chứ, thầy Từ Đạt là chuyên gia trong lĩnh vực .”
Nghe tin Hàn Thượng Du chủ động đòi học, cha con nhà họ Hàn kinh ngạc đến nên lời, chỉ .
“Em chắc là em gái học dốt của chủ động đòi học đấy chứ?”
Ninh Yên đảo mắt: “Trước khi khác học dốt, nên xem ?”
Hàn Lực Tranh: ... Thôi , cũng là đồ học dốt.
Bỗng nhiên, Hàn xưởng trưởng vỗ vai con trai, vẻ mặt kích động: “Con cũng học !”
Hàn Lực Tranh bực bội: “Ba! Con là nhân tài văn nghệ ưu tú!”
Mắt Hàn xưởng trưởng trợn lên: “Vớ vẩn! Cho con học là học! Nếu con mà học bằng mấy đứa trẻ con nhà , thì đừng hòng về!”
Ông mong con trai thành tài, học thêm chút kiến thức. Hát hò nhảy múa chỉ là nghề kiếm cơm lúc trẻ thôi. Nếu thể, ông hy vọng con trai kế nghiệp.
Hàn Lực Tranh: ?? Đây là ba ruột ?
Ninh Yên giật giật khóe miệng. Cô cho cha con nhà họ Hàn , vượt qua mấy đứa em nhà họ Ninh, đời là khả năng .
Thôi, sự thật quá tàn nhẫn, cô vẫn nên nhân từ giấu thì hơn.
Cứ như , hai em nhà họ Hàn và Nghiêm Vi trở thành học viên của lớp học buổi tối. Họ chỉ chọn học những môn thấy hứng thú, giống như đám Ninh Nhị cái gì cũng học, phát triển diện.
dù , chênh lệch vẫn lộ rõ. Nền tảng của mấy đứa em nhà Ninh Nhị vững chắc, chỉ Toán, Văn, Anh mà Thiên văn, Địa lý, Hóa học, Lịch sử đều học, hiện tại đang chuyên tâm công phá mảng chế tạo máy móc, công trình kiến trúc, nông học, đều nhập môn.
Hàn Thượng Du còn đỡ, nền tảng bình thường, nhưng khả năng thực hành mạnh, năng khiếu trong việc chế tạo tinh dầu.
Hàn Lực Tranh thì khổ sở vô cùng. Cứ hễ thầy giảng bài là mí mắt nặng trĩu, ngủ gật lúc nào . Ninh Yên từng tận mắt chứng kiến, ngủ chỉ trong vòng năm giây, thật là… cạn lời.
Đã thế, còn gân cổ cãi, đòi thi thố một phen với Ninh Tứ. Ninh Tứ là đứa nhỏ tuổi nhất, chỉ là một học sinh trung học, lý nào bằng .
Ninh Tứ: ... Anh lịch sự ?