Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 329
Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:01:23
Lượt xem: 166
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiết trời đông ấm áp, tập đoàn Cần Phong hôm nay đặc biệt náo nhiệt, các lãnh đạo trong huyện đều tới, Ninh Yên đích đưa họ tham quan.
Bí thư Chu phát hiện, mỗi đến đây đều thấy sự đổi khác biệt.
Ví dụ như, cổng thôn trạm gác, lạ thể tùy tiện , kiểm tra nghiêm ngặt.
Ví dụ như, nhà xưởng đang xây dựng thêm, quy mô ngày càng lớn, một khung cảnh tưng bừng, hưng thịnh.
Ví dụ như, thêm hai dãy ký túc xá mới, một dãy nam và một dãy nữ.
Ví dụ như, quảng trường thêm nhiều cửa hàng, thở cuộc sống nồng đậm, các tiện ích ngày càng đầy đủ.
Bí thư Chu thấy một hàng dài đang xếp hàng cửa tòa nhà lớn của tập đoàn, nhịn hỏi: “Đây là tình hình gì ?”
Ninh Yên giải thích: “Là hiện trường tuyển dụng ạ. Ngày nào cũng tuyển , phòng nhân sự bận ngơi tay.”
Bí thư Chu cảnh tượng thịnh vượng , hài lòng: “Nghe còn huấn luyện nữa ?”
Ninh Yên chỉ bảng thông báo ở cửa, đó đủ loại thông tin công khai: “ ạ. Huấn luyện khi , để họ quen thuộc các loại quy chế, hiểu về văn hóa doanh nghiệp, bồi dưỡng sự gắn kết của công nhân đối với tập đoàn.”
“Ngoài , nhằm các nhóm đối tượng khác , chúng sẽ định kỳ tổ chức huấn luyện kỹ năng nghề nghiệp, huấn luyện các lớp văn hóa, và huấn luyện bồi dưỡng cho cấp quản lý cao cấp.”
Bí thư Chu cảm thấy cô ý tưởng. Bất kể là huấn luyện đầu huấn luyện kỹ năng nghề nghiệp, đều là vì lợi ích của công nhân mới.
“Cái lớp huấn luyện bồi dưỡng quản lý cao cấp của cô là dạy cái gì?”
“Quản trị doanh nghiệp ạ. Mỗi năm một khóa, bây giờ là khóa thứ hai .”
Đang chuyện, một giọng vang lên: “Ninh Yên.”
Ninh Yên đầu , lập tức tươi. Là Ninh Anh Dũng lái xe đưa đoàn của Dương Bội Bội tới.
“Phóng viên Dương tới , hoan nghênh, hoan nghênh.”
Bà Dương ( của Dương Bội Bội) cũng dắt theo hai đứa trẻ đến. Bà tự nhận cũng là từng trải, thấy nhiều sự đời, nhưng khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng , nội tâm vẫn kinh ngạc.
Nhà cửa khang trang, thứ gọn gàng ngăn nắp, đường phố sạch sẽ. Tuy rằng các công trình phụ trợ bằng thành phố, nhưng cũng quá náo nhiệt.
Dương Bội Bội giới thiệu . Ninh Yên nhiệt tình chào hỏi, vô cùng vui vẻ chào đón bà.
Bí thư Chu nhận bà Dương, thấy bà ông cũng ngạc nhiên: “Chủ tịch Dương, bà cũng đến đây?”
Bà Dương là Chủ tịch Hội phụ nữ thành phố, phụ trách công tác phụ nữ và trẻ em: “ bên trẻ con sinh là thể gửi nhà trẻ, học thẳng đến hết cấp ba, cha cần lo lắng gì. liền đến xem thử. Hai đứa nhỏ ai trông, nên dắt theo luôn.”
“Cứ để bọn nhỏ cho chúng trông, bà yên tâm công tác.” Ninh Yên hiệu, Ninh Nhị lập tức dẫn theo các em bước , bên cạnh con Dương Bội Bội. Có bọn họ chăm bọn trẻ, con Dương Bội Bội thể yên tâm việc.
Ninh Yên dẫn đến khu vực tuyển dụng xem một lát. Có ba khu thi , ai đạt đủ điểm sẽ vòng phỏng vấn. Mọi thứ thể thành trong một ngày. Người đến , những gương mặt tràn đầy mong đợi trông vô cùng sinh động.
Dương Bội Bội cầm máy ảnh lên chụp vài tấm: “Mỗi ngày tiếp đón bao nhiêu ứng viên ?”
Ninh Yên trực tiếp phụ trách tuyển dụng, nhưng nắm tình hình rõ như lòng bàn tay: “Chúng nhận hơn chục ngàn hồ sơ đăng ký, mỗi ngày sắp xếp một ngàn , chia trong mười ngày.”
Bí thư Chu khỏi bật : “Khối lượng công việc cũng lớn đấy.” Lại thể giải quyết thêm một đống vấn đề việc khó khăn, thật quá.
“Quen sẽ thôi ạ.”
Dương Bội Bội sang một khu khác. Ở đầu hành lang cũng một hàng đang xếp hàng, nhưng khác biệt rõ rệt so với những hàng khác. Phải thế nào nhỉ, những khác đến ứng tuyển đều cố gắng ăn mặc tươm tất, còn hàng thì quần áo rách rưới, mặt mày hốc hác, chỉ một chữ thôi: Nghèo. Cái nghèo thể thấy bằng mắt thường.
“Những đều qua vòng thi ?” Trông giống học.
“Đây là những tuyển dụng theo diện đặc biệt.” Đây chính là một nửa chỉ tiêu mà bí thư Chu xin, đều là những gia đình đặc biệt khó khăn, văn hóa, quanh năm chỉ nông.
Ninh Yên yêu cầu đối với họ cao, chỉ cần chịu khó việc và lời là . Có những công việc chỉ cần sức lao động, nông dân gì khác ngoài sức lực.
Sau khi trở thành công nhân chính thức, mỗi tuần họ sẽ sắp xếp học lớp văn hóa, học chữ và tính toán cơ bản, chắc là khó. Chỉ cần bản chịu khó tiến tới, tương lai sẽ vô hạn khả năng.
Dương Bội Bội liên tục gật đầu. Những mới là cần công việc nhất.
Tại chuồng heo, tuy là nơi nuôi heo nhưng quét dọn sạch sẽ, điều kiện vệ sinh khá . Các chuồng heo xếp thành hàng, ở giữa là một lối . Ninh Yên chỉ dãy chuồng bên trái, nơi đàn heo béo hơn một vòng: “Đàn nuôi bằng thức ăn chăn nuôi, thể xuất chuồng.”
Cô gọi phụ trách tới, cân heo ngay mặt .
“120 cân? Cái cân chuẩn ?”
“Đương nhiên là chuẩn.” Ninh Yên tủm tỉm: “Để cho xem.”
Cô hề kiêng dè, tự bước lên cân thử. 46 cân.
“ cũng thử xem.” Dương Bội Bội xung phong: “Cách đây lâu cân, là 48 cân.”
Cô bước lên , cân chỉ 47.9 cân.
“Xem là thật . Heo nuôi bằng cám công nghiệp 120 cân, heo dùng cám thì ?”
Ninh Yên vẫy tay, đàn heo bên đưa lên cân. 95 cân.
Trời ạ! Chênh lệch đúng 25 cân!
Các lãnh đạo mặt lộ vẻ vui mừng. Thức ăn chăn nuôi hiệu quả thật! Tập đoàn Cần Phong nghiên cứu thành công , nhà máy thức ăn gia súc thể chính thức bán ngoài. Không thể thừa nhận, Ninh Yên tài.
Sau khi cân hết tất cả heo, liệu thực nghiệm nhanh chóng đưa . Chênh lệch giữa hai đàn heo là 27.5 cân.
Tai là ảo, mắt thấy mới là thật. Mọi tận mắt chứng kiến, ai nấy đều vui mừng khôn xiết.
Bí thư Chu khẽ gật đầu: “Thức ăn chăn nuôi thể nhân rộng . Cô tìm trại heo của huyện chuyện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-329.html.]
Ninh Yên hiểu ý ông, phi vụ , mối ăn đầu tiên. “Vâng ạ.”
Đoàn dạo quanh chuồng heo một vòng, thấy một đàn dê cái: “Ủa, còn nuôi cả dê?”
Ninh Yên tủm tỉm giải thích: “Chúng cháu đang nghiên cứu thức ăn cho dê và giá trị kinh tế của dê ạ.”
“Giá trị kinh tế?”
“Lá cây cao lương ngọt mà chúng trồng thể dùng thức ăn cho dê, tận dụng phế phẩm.” Ninh Yên vẻ tính toán chi li: “Còn lông dê thể dệt áo len, quần len, khăn quàng cổ, tất; da dê thể áo khoác, áo bông, găng tay... Sữa dê thể thức ăn, cũng thể thành các chế phẩm từ sữa, bổ sung dinh dưỡng cho cơ thể.”
Thật , cô chỉ là uống một ly sữa dê và ăn một cái bánh quy nướng thôi.
Nghe vẻ , đều động lòng: “Các xã khác cũng thể nhân rộng mô hình chứ?”
Họ vẫn luôn nghiên cứu sự thành công của tập đoàn Cần Phong, phát hiện mô hình thể chép , nhưng nuôi dê thì thể.
“Được chứ ạ, cũng chiếm dụng nhiều đất canh tác.” Ninh Yên thêm một câu: “Trong huyện thể mở một nhà máy chế biến sản phẩm từ sữa dê, ví dụ như sữa bột, sữa phiến, váng sữa. Mấy thứ dễ bảo quản, mà sữa dê còn mệnh danh là vua của các loại dinh dưỡng, còn bổ hơn cả sữa bò.”
Cô thuận miệng một ý tưởng, các lãnh đạo liền đăm chiêu suy nghĩ. Sữa bột là thứ , ngày thường còn mua .
Bí thư Chu chút bất ngờ: “Tập đoàn Cần Phong của các cô ?”
“Cháu thấy 'một cây chẳng nên non', nhất là kéo cùng thoát nghèo.” Ninh Yên , nhưng thực là cô lười .
Cô thể ôm hết ngành nghề tay . Ngành chế biến sữa đơn giản như tưởng tượng. Làm nhỏ lẻ thì thú vị, nhất là với quy mô nhất định, đả thông cả kênh online lẫn offline, việc cần tiêu tốn nhiều tâm sức.
Mà bước cờ tiếp theo của cô là đặt ngành điện tử.
Bí thư Chu khen cô một câu: “Suy nghĩ của cô . Viết cho một bản kế hoạch phương án . Báo cáo nghiên cứu thực nghiệm của cô lúc nào xong cũng cho một bản.”
Ninh Yên nhướng mày: “Báo cáo nghiên cứu thì vấn đề gì, nhưng kế hoạch phương án thì vẻ thích hợp lắm?”
Cô kế hoạch, nhưng ai sẽ là chấp hành? Nếu thực thi lý tưởng khác biệt, sẽ khó để .
“Người tài thì đa năng.” Bí thư Chu cô nhiều ý tưởng mới lạ, kiến thức vượt xa : “Coi như là đóng góp cho kinh tế của huyện nhà.”
Ông đến mức , Ninh Yên đành đồng ý: “Vâng ạ.”
Dương Bội Bội cầm máy ảnh chụp lia lịa, thu thập ít tư liệu sống, nơi quá nhiều thứ để chụp.
Cô bỗng nhiên kinh ngạc thốt lên: “Nhiều rau quá! Mùa trồng thế ?”
Mọi vội chạy tới. Chỉ thấy một nhà kính thật lớn, cửa hông đang mở, ở cửa , bên trong xanh um tươi , là các loại rau củ.
Cà tím, dưa chuột, cải bẹ xanh, rau chân vịt, rau mùi, tần ô, xà lách, cải thìa, rau cần, rau muống, ớt, đậu Hà Lan... giữa mùa đông giá rét, chúng như một bức tranh phong cảnh rực rỡ.
Mọi nhịn nuốt nước miếng. Mùa đông trồng rau gì, ăn cải trắng và củ cải dự trữ. Giờ thấy cả một vườn rau xanh mướt, ai cũng thèm.
Ninh Yên chỉ xuống bên : “Phía hầm biogas, nhiệt lượng sinh dùng để trồng rau là thích hợp.”
Dương Bội Bội chần chừ: “ thể chụp một tấm ảnh ?”
“Được chứ.”
Thư Sách
Dương Bội Bội cẩn thận , một luồng ấm ập tới, quả nhiên, trong nhà kính ấm áp.
Cô giật : “Ninh Yên, cô cũng , ở vị trí , chụp cho cô một tấm.”
“Được.”
Trên nền rau xanh mướt, một cô gái trẻ với đôi mắt ngọc mày ngài khẽ nhếch miệng , sáng như trời, rực rỡ chói lòa.
"Tách" một tiếng, bức ảnh chụp . Dương Bội Bội xem thử, hài lòng gật gật đầu. Bức ảnh dùng ảnh tuyên truyền thì quá hảo.
Có chằm chằm mớ rau xanh, ăn: “Đồng chí Ninh Yên, chỗ rau xanh xử lý thế nào? Có bán ?”
Ninh Yên tủm tỉm: “Để một ít cho nhà ăn của chúng , còn cung cấp cho các nhà ăn lớn và tiệm cơm quốc doanh.”
Hàng cung đủ cầu, đặc biệt đắt khách, còn đặt . Các đơn vị phụ trách vì thêm suất mà tìm đủ cách năn nỉ, thiếu chút nữa là đ.á.n.h .
Các lãnh đạo : “Sao nhà ăn của chúng ?”
“Khụ khụ.” Ninh Yên hắng giọng: “Vì chê đắt ạ.”
Cô hỏi nhà ăn của ủy ban huyện , nhưng phụ trách cần.
Mọi : …
“Đắt cỡ nào?”
“Chỉ gấp đôi giá thường thôi. Chi phí của chúng cháu cao mà, dựng nhà kính , đào hầm biogas , đều tốn tiền. Đây thực sự là giá hữu nghị .” Ninh Yên thật thấy đắt. Mùa đông rau xanh ăn thảm, nhiều chợ đen tìm mà cũng , dù một ít thì giá cũng đặc biệt cắt cổ.
“Tiền kiếm từ đây đều trợ cấp ngược cho nhà ăn. A, đến giờ cơm , mời dùng bữa cơm đạm bạc.”
Đồ ăn sớm đặt , Ninh Yên dẫn qua là thể ăn ngay.
Mười món ăn, năm mặn năm chay. Các món chay bưng lên gắp hết sạch, đặc biệt chào đón.
“Đây là món gì ? Ngon quá!” Dương Bội Bội gắp miếng rau xanh cuối cùng, luyến tiếc nỡ nuốt ngay.
“Súp lơ xanh, vua của các loại rau đấy.” Ninh Yên đặc biệt thích món , nên lúc thu thập hạt giống trong gian lấy thêm một ít, trồng nhiều nhất.
“Món rau chân vịt nhỏ cũng tuyệt thật! Mùa đông mà ăn một miếng, cả thấy sảng khoái.”
Mười mấy ăn căn bản đủ. Ninh Yên chút bất ngờ, lẽ vì ai cũng thích ăn rau xanh. Cô bảo nhà ăn lấy thêm vài món đang bán: cải trắng xào chay, khoai tây sợi xào, đậu phụ khô xào, đỗ đũa xào. Đây đều là những món thường thấy ở nhà ăn, công nhân thích ăn.
đúng lúc , Mã Đại Chí chạy như bay , vẻ mặt kích động vô cùng: “Tổng giám đốc Ninh! Tổng giám đốc Ninh!”
Tim Ninh Yên thót : “Sao ? Đừng kích động, từ từ .”
“Người Thượng Hải đến!”