Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 327

Cập nhật lúc: 2025-11-13 07:51:44
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Cuối cùng, nhà họ Phí cũng mặt mày xám xịt bỏ chạy.

Tâm trạng Dương Bội Bội phức tạp khó tả. Hóa , nhà họ Phí khó chơi là thế mà cũng lúc bẽ mặt. À , nhà họ Phí chỉ bẽ mặt cha cô, chứ mặt cô thì họ luôn tìm đủ cách bắt bẻ.

Ninh Yên , mỉm : “Nói trắng là họ bắt nạt kẻ yếu. Họ dám đối xử với cô như , chính là vì nắm điểm yếu của cô.”

Dương Bội Bội mím môi: “ đúng là coi trọng thể diện, thích đôi co với khác…”

vẫn nắm trọng điểm. Ninh Yên nhúng tay chuyện nhà , nên cũng ngại quản thêm một chút.

“Không, điểm yếu của cô là chồng cô. Anh chính là vũ khí nhất để khống chế cô. Cô càng để ý , bọn họ càng đắc ý, càng nắm chắc cô trong tay, hút cạn m.á.u thịt của cô vẫn còn chê cô ngu ngốc.”

Lời quá sắc bén, sắc mặt Dương Bội Bội khó coi. Lời thật đúng là mất lòng.

Thư Sách

Ninh Yên nhướng mày, liều t.h.u.ố.c mạnh tay ? Cô chủ động kéo tay Dương Bội Bội: “Đi, ăn cơm thôi.”

Dương Bội Bội cảm thấy nặng trĩu trong lòng. Dù nữa, cô vẫn luôn coi nhà họ Phí là . Bây giờ vạch mặt thế , lòng cô thoải mái chút nào.

“Cô còn nuốt trôi ?”

Ninh Yên vẻ mặt kỳ quái: “Người ăn vô chắc chắn . thua .”

Nói cũng quá lý. Dương Bội Bội im lặng. Lúc , ăn vô chính là nhà họ Phí. “Vậy mời cô , cảm ơn cô giúp .”

Vừa , mắt Ninh Yên lóe lên ý . Cô giận cá c.h.é.m thớt, cũng thẹn quá hóa giận. Ừm, bạn thể kết giao. “Được thôi, chúng xem gì ngon.”

Tại tiệm cơm quốc doanh, Ninh Yên và Dương Bội Bội tìm một chỗ yên tĩnh. Người phụ trách tiệm cơm thấy họ, mắt sáng lên: “Tổng giám đốc Ninh, đồng chí Dương, hai vị tới . Muốn ăn gì ạ?”

Ninh Yên thuận miệng hỏi: “Hôm nay món gì ngon?”

Người phụ trách quen thuộc với cô, gia vị của tiệm cơm đều nhập từ tập đoàn Cần Phong: “Có cá, thịt dê. Hay là món kho nhé?”

“Đầu bếp món cá om nồi đất ?” Ninh Yên hỏi. Thấy đối phương lắc đầu, cô liền giản lược cách : “Cá cắt khúc ướp 20 phút. Thịt ba chỉ rán sơ, mỡ thì vớt . Lấy mỡ đó rán đậu phụ cho vàng đều hai mặt. Sau đó phi thơm gừng tỏi và các loại hương liệu, cho tất cả nồi đất, thêm nước tương, tương đậu nành, đường, dầu hào, bia hoặc rượu vàng, đun sôi om nhỏ lửa, đợi cạn nước thì nêm nếm gia vị.”

Người phụ trách chuyên chú, món cũng gần giống món cá kho tộ, chỉ là nhiều gia vị như . “Chúng tương đậu nành, cũng dầu hào.”

“Vậy…” Ninh Yên nghĩ ngợi: “Không bỏ cũng . Xem nghiên cứu tương đậu nành mới .”

Người phụ trách khỏi nghi ngờ, ăn uống là giả, nhân tiện quảng cáo sản phẩm mới là thật. mà, sản phẩm của tập đoàn Cần Phong thì luôn là hàng chất lượng cao.

“Thịt dê món gì ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-327.html.]

Ninh Yên sở thích gì đặc biệt, chỉ thích ăn: “Làm món luộc . Có canh thịt dê ? Nếu thì cho thêm bát mì, lấy loại mì sợi nhỏ nhé.”

“Vâng ạ.” Người phụ trách cô thích ăn mì sợi nhỏ: “Còn đồng chí Dương thì ạ?”

thích mì sợi to.”

“Vâng, xin chờ một lát.”

Ninh Yên cũng khách sáo, gọi phục vụ xin một ly nước lọc, chậm rãi uống. Dương Bội Bội trĩu nặng tâm sự: “Phí Du điều đến xã xa xôi cán bộ , cứ để ở đó vài năm cho mài giũa bớt tính nết.”

Đây là ý của ba cô. Ly hôn là thể nào, cô khác chê . Hơn nữa, vợ chồng họ cũng tình cảm, còn một đứa con gái. Ly hôn, chịu ảnh hưởng lớn nhất chính là con trẻ.

Vậy thì cứ đè Phí Du xuống, để dựa chính , dựa nhà họ Dương. Phải cho , sống sung sướng thì đối xử với vợ, dù là giả vờ cũng giả vờ cả đời. Chờ cha cô già , con gái cô cũng lớn, lúc đó cần e dè nhiều nữa.

Ninh Yên cũng đoán phần nào suy tính của nhà họ Dương. Không thể , đây cũng là một giải pháp.

“Thay vì nâng đỡ đàn ông, bằng tự vươn lên.” Tự chủ sướng hơn ? Đầu tư đàn ông rủi ro.

Dương Bội Bội nuông chiều từ nhỏ, cha bảo bọc quá kỹ, cũng yêu cầu gì cao với cô. Tâm tư cô đơn thuần, nhiều mưu mô: “ việc đó.”

Những cô gái xuất như thế chính là "món mồi" yêu thích của "phượng hoàng nam" (đàn ông nhà nghèo lấy vợ giàu), đơn thuần dễ dỗ, thể dựa nhà vợ để lấy tài nguyên, thăng tiến. Chờ leo lên cao , "đá" vợ cũng tốn chút sức lực nào.

Ninh Yên cảm thấy, lẽ ngay từ đầu nên cho cơ hội. “Vậy thì hãy bồi dưỡng con gái cô từ nhỏ. Con gái sống đời gian nan hơn đàn ông, nên cho con bé học hỏi nhiều thứ, năng lực tự bảo vệ , và nhiều lựa chọn hơn.”

Dương Bội Bội nhịn , cô nghĩ đơn giản thật: “Cô còn con, hiểu mấy chuyện ?”

Ninh Yên mỉm : “ ba đứa em, chúng nó đều do quản.”

“Hả?” Dương Bội Bội chút kinh ngạc: “Chị cả như . Cô chăm sóc ba đứa em, việc, vất vả quá.”

“Sao vất vả?” Ninh Yên dạy dỗ các em đều cách riêng: “ chỉ nắm bắt phương hướng chung. Một mặt giao cho chúng nó nhiệm vụ học tập nặng nề, một mặt bắt chúng nó việc để tự nuôi sống bản . Cả hai đều chậm trễ, cũng thời gian mà nghĩ ngợi linh tinh.”

“Chỉ khi cuộc sống gian khổ, kiếm tiền dễ dàng, chúng nó mới càng thêm nỗ lực.”

Dương Bội Bội trông vẻ đăm chiêu: “Cũng lý. gặp các em của cô.”

“Đợi hôm cô đến phỏng vấn, sẽ để em gái cùng cô. Việc vặt cứ giao cho nó, cũng là để nó mở mang tầm mắt, rèn luyện thêm.” Ninh Yên tủm tỉm: “Chỉ cần cơ hội, sẽ dắt chúng nó theo bên để thấy nhiều hơn sự đời ấm lạnh, tiếp xúc với nhiều hạng . Bây giờ trông chừng, sẽ xảy chuyện gì.”

Dương Bội Bội chấn động: “Chúng nó còn nhỏ mà?”

Ninh Yên cho là : “ 16 tuổi thanh niên trí thức, huấn luyện công nhân cho đội vận chuyển và xưởng cơ khí để kiếm tiền. 17 tuổi, thuyết phục cán bộ đội Cần Phong, thành lập xưởng đậu hũ Cần Phong. 18 tuổi, thành lập tập đoàn Cần Phong. lên như , tại các em thể, đúng ?”

Dương Bội Bội mà choáng váng. là một lợi hại! Không lẽ các em của cô cũng lợi hại như ? Càng tò mò gặp.

 

 

 

Loading...