Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 324:4
Cập nhật lúc: 2025-11-13 07:33:33
Lượt xem: 133
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở huyện thành một công việc định, xuống ruộng, tiền lương đủ để họ sống thoải mái.
“ , thanh niên trí thức còn chỉ đích danh đến đội Cần Phong. Các cô nổi tiếng quá , ha ha ha.”
Ninh Yên nhướng mày: “Chúng trưng dụng đất , còn nhận thanh niên trí thức nữa.”
“Biết chứ, họ đuổi về, liền đòi đến cái thôn nào gần các cô nhất, để thể đăng ký đơn vị của các cô.”
Tuy họ rời đội Cần Phong, nhưng tập đoàn Cần Phong càng , họ càng chỗ dựa. Ninh Yên chính là sự tự tin của họ, bất kể gặp khó khăn gì, cứ tìm cô là . Mối quan hệ là hỗ trợ lẫn , cùng lên.
Mọi lục tục kéo đến. Ninh Yên tặng mỗi một phần quà lưu niệm, mời họ ăn một bát mì trứng ốp la. Đây là đãi ngộ .
Các nữ thanh niên trí thức ăn uống trân trọng, dù cho bây giờ họ đều thể ăn no.
Đây chính là bữa cơm do Tổng giám đốc Ninh mời!
Ăn mì xong, dạo loanh quanh, chia sẻ những tin tức mà . Ninh Yên nhiều chuyện phiếm nóng hổi.
“À , ai quen phóng viên nào đáng tin cậy ?”
Chị Phương thắc mắc: “Sao em nhờ lãnh đạo huyện giới thiệu?”
Ninh Yên bây giờ đang "hô mưa gọi gió", các lãnh đạo coi trọng mà.
Ninh Yên thản nhiên dạo: “Chuyện nhỏ cần thiết phiền họ.”
Nếu chuyện gì cũng tìm lãnh đạo, sẽ nghi ngờ năng lực của .
Một nữ thanh niên trí thức đang ở bưu điện : “Em quen một ở đài phát thanh huyện, nhưng chỉ là quen sơ sơ.”
“Không , để chị thử xem.” Ninh Yên ngại gặp khó khăn.
“Vâng.”
Mọi hiếm khi gặp mặt, ai cũng chuyện vui vẻ. Những cô gái trẻ đều đến tuổi kết hôn, phần lớn đều đang chuyện yêu đương, lập gia đình. Xem tình hình là về nữa, nên dứt khoát cắm rễ ở đây luôn.
Họ đều việc ở huyện, đối tượng họ chọn tự nhiên cũng tương xứng, công nhân, nhân viên nhà nước, cũng quân nhân. Trong mắt ai cũng tràn đầy mong đợi tương lai, căng tràn sức sống.
Ninh Yên thật lòng mừng cho họ: “Nói nhé, ai kết hôn cứ bảo em một tiếng. Chỉ cần em công tác, chắc chắn sẽ đến.”
Chị Phương đang hẹn hò với một công nhân, gần đây lúc nào cũng phơi phới như mùa xuân: “Đương nhiên ! Thiếu ai chứ thể thiếu em. Mọi đều đang mong quà cưới của em đấy.”
Mọi chỉ đùa giỡn thôi. Trải nghiệm giống khiến tình cảm của họ đặc biệt , luôn đùm bọc, sưởi ấm cho . Các cô đều là fan cuồng của Ninh Yên. Phải công nhận, sức hút cá nhân của Ninh Yên là lớn.
Ninh Yên trêu : “Ra , hóa quà cáp còn quan trọng hơn cả .”
“Phụt ha ha!”
Mọi vui vẻ đùa giỡn. Cách đó xa, một ánh mắt phức tạp đang Ninh Yên trong đám đông. Ninh Yên quàng một chiếc khăn quàng cổ lông dê, che gần hết nửa khuôn mặt, trông đặc biệt kín đáo.
, Hầu Thần vẫn nhận cô ngay lập tức.
Cô gái trẻ bên cạnh bất mãn kéo tay áo : “Anh Thần, Thần, đang gì ?”
Hầu Thần hồn, lặng lẽ thu hồi tầm mắt, ôn nhu hỏi: “À, đang lơ đãng chút thôi. Sao em?”
A Huệ nhận Ninh Yên, lúc mím chặt môi, vẻ vui: “Anh ở bên em mà chán đến ? Cứ ngẩn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3244.html.]
Vốn dĩ định ngày cưới, nhưng vì vụ bê bối của Hầu Lệ, hôn kỳ trì hoãn. Cha hai bên nghĩ thế nào, dường như cũng còn mặn mà với chuyện nữa.
Cô là sốt ruột nhất, hận thể "tiền trảm hậu tấu", nhưng Hầu Thần c.h.ế.t sống chịu, nhất quyết đợi cha hai bên đồng ý.
Hầu Thần day trán: “Xin em. Năm nay thành tích công tác đủ nổi bật, sắp cuối năm nên lo, áp lực quá.”
Thật , công việc đáng ghi nhận, cũng ít việc thực tế.
mà, hào quang của Ninh Yên quá rực rỡ, che khuất tất cả .
Thử nghĩ mà xem, Ninh Yên, một thanh niên trí thức bình thường, chỉ bằng sức sáng lập nên tập đoàn Cần Phong, giải quyết kế sinh nhai cho bao nhiêu . Còn những "công bộc" như họ, xuất sắc bằng một cô.
Không so sánh thì đau thương.
Hơn nữa, đội Cần Phong vốn thuộc địa bàn quản lý của Hầu Thần, nay " riêng", thoát khỏi tầm kiểm soát của . Không bao nhiêu kẻ đang thầm nhạo bất tài.
Thư Sách
A Huệ rạng rỡ kéo tay : “Em còn tưởng chuyện gì. Đi thôi, chúng đến nhà chú Chu chơi, em mang theo ít đồ đây.”
Lòng Hầu Thần nặng trĩu: “Đến chơi thì , nhưng tặng quà.”
A Huệ xuất , mặt những bằng thì kiêu ngạo vô lễ, nhưng mặt trưởng bối cùng đẳng cấp thì ngoan ngoãn.
Nói trắng , cô điều, mà là " mặt bắt hình dong".
Hầu Thần nghiêm mặt: “Nghe .”
A Huệ si mê : “Trông nam tính quá!”
Hầu Thần: …
Ninh Yên cũng thấy họ, cô chỉ lạnh nhạt liếc qua tiếp tục về phía . Hai lướt qua .
Ninh Yên ghé qua đài phát thanh huyện một chuyến, nhưng ở lâu. Đây là nền tảng mà cô .
Haiz, vẫn là lên thành phố, tìm các tờ nhật báo, những cơ quan truyền thông chính thống lượng độc giả lớn.
Đứng cửa tòa soạn báo Hải Thanh, Ninh Yên dừng chân vài , về phía cổng bảo vệ, gặp phụ trách tòa soạn.
ông bảo vệ xem giấy giới thiệu xong cũng cho cô , là hẹn .
Ninh Yên im lặng, năn nỉ nửa ngày trời mà cũng thuyết phục nổi ông bảo vệ cứng nhắc.
Chẳng lẽ về tay ?
“Ninh Yên?”
Ninh Yên đầu . Đây là con gái của thị trưởng ? “Đồng chí Dương Bội Bội, chúng gặp mặt .”
Cô gái trẻ bước tới, tò mò hỏi: “Cứ gọi là Bội Bội. Sao cô ở đây?”
Trên cô toát vẻ đơn thuần, rành thế sự. Một đôi mắt trong veo, đúng kiểu một đóa hoa nuông chiều trong nhà kính.
Ninh Yên hất cằm: “ đến đây để bàn công việc, nhưng .”
“Thế thì cùng .” Dương Bội Bội khẽ gật đầu với ông bảo vệ: “Cô là bạn .”
Ông bảo vệ việc đúng nguyên tắc: “Vậy cũng đăng ký khách đến thăm.”
Dương Bội Bội cũng đòi đặc quyền, lấy sổ đăng ký : “Ninh Yên, cô .”
Ninh Yên loẹt xoẹt vài nét là xong, thuận lợi theo Dương Bội Bội trong. “Cô việc ở đây ?”
Dương Bội Bội thiện cảm với Ninh Yên: “ , là phóng viên. thiên phú về mảng lách.”
Đây đơn thuần là sở thích của cô, cha cô cũng ủng hộ, cảm thấy phóng viên cũng là một công việc tử tế, thể diện.
Mắt Ninh Yên sáng rực lên. là "buồn ngủ gặp chiếu manh".