Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 315

Cập nhật lúc: 2025-11-12 11:51:38
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Mày tâm thuật bất chính, cho mày tập đoàn việc là tao quyết định. Mày hận tao, tao cũng trách, ai bảo tao dạy con.” Bí thư Ngưu thật sự hiểu, tại hận đến như ?

Dù hai vợ chồng chúng nó tập đoàn việc, nhưng con cái của chúng nó vẫn hưởng phúc lợi, tương lai cũng thể đây .

Nó cho rằng chỉ cần đuổi Ninh Yên thể về, dựa thế lực của ông bố để một chức lãnh đạo nhỏ ?

Đừng đùa, Ninh Yên, tập đoàn Cần Phong trụ bao lâu. Ông tự năng lực của chỉ ở mức bình thường, đang điên cuồng học tập, chỉ hy vọng thể theo kịp bước chân của . Một ông gánh nổi cả tập đoàn, mà khác cũng .

Tập đoàn Cần Phong là do một tay Ninh Yên gầy dựng, cô là linh hồn của tập đoàn, là lãnh tụ tinh thần của vô .

Nói cho cùng, dã tâm của Ngưu Nhị quá lớn, mà thực lực tương xứng.

mày nên âm mưu hủy hoại tâm huyết của bao nhiêu . Tập đoàn Cần Phong mà sụp đổ, vô sẽ thất nghiệp, dân làng về những ngày tháng cơ cực đây.”

Mà nhà họ Ngưu sẽ ngàn lên án. Đây là điều ông tuyệt đối thấy.

Ngưu Nhị tái mặt: “Ba, con hiểu ba gì. Con trong sạch.”

Ông già tuổi lớn nên càng ngày càng lú lẫn. tin rằng, Ninh Yên mê , sẽ trở thành đứa con ông thương yêu nhất.

Trước khi Ninh Yên đến, ông già một lòng bồi dưỡng kế nghiệp. Ninh Yên đến, liền trở thành quân cờ vứt bỏ.

Trịnh Dược Văn thấy hết, khẽ lắc đầu. Ông công tác , , mắt tinh, thể nhận Ngưu Nhị vấn đề? Huống chi, tố chất tâm lý của vợ chồng Ngưu Nhị cũng cao, vẻ mặt chột bán bọn họ.

Thư Sách

Ông cực kỳ căm ghét loại chỉ tư lợi, bán khác, đúng là một tên phản đồ! Ngay cả cha ruột cũng mắng , đủ thấy nhân phẩm kém cỏi đến mức nào.

, dù thế nào, ông cũng tra một chút, để còn báo cáo cho cấp .

Ninh Yên khẽ: “Xem khôn , tự thư tố cáo nữa. Như , chỉ hai khả năng: một là tìm hộ, hai là, dùng chữ cắt từ báo dán .”

Nghe cô , Ngưu Nhị kinh ngạc đến mức tròng mắt sắp rớt ngoài, dám tin. Cô là ác quỷ ?

Ninh Yên vẫn đang phân tích: “Tìm hộ, thì thêm một sẽ thêm một phần nguy hiểm. Người từng trải qua quá trình thẩm tra tự nhiên cách . Cho nên, mạnh dạn suy đoán, là loại thứ hai. Đồng chí Trịnh, ?”

Trịnh Dược Văn cũng phục. Cô gái quá thông minh: “Cô đoán đúng .”

Thảo nào trong thời gian ngắn như tạo dựng cơ ngơi lớn thế , danh tiếng truyền xa.

Ninh Yên đảo mắt: “Thật , chỉ cần thì ắt sẽ để dấu vết. Có thể cho xem lá thư tố cáo ?”

Cái tính là phạm quy. Trịnh Dược Văn lấy lá thư tố cáo đưa cho cô. Hành động khóe miệng Ninh Yên nhếch lên, xem chuyện phiền phức như cô tưởng.

Trịnh Dược Văn hề ác cảm với cô, thậm chí còn phần tán thưởng.

Trên phong bì ba chữ "Thư tố cáo", đơn giản và thô bạo. Mở xem, quả nhiên là chữ cắt từ báo dán .

“Không dấu bưu điện, chứng tỏ là tự mang đến. Chỉ cần điều tra khu vực xung quanh nơi gửi thư, hỏi thăm những nhà gần đó, thể nào cũng thấy.”

Nghe cô phân tích, Ngưu Nhị khỏi nóng nảy: “Đồng chí Trịnh, ai tố cáo thì quan trọng gì? Quan trọng là điều tra rõ chuyện Ninh Yên cấu kết với mấy tên gián điệp !”

Bí thư Ngưu thể nhịn nữa, vung tay tát một cái: “Tao đứa con như mày! Từ hôm nay trở , mày còn là nhà họ Ngưu nữa! Mày mà còn dám bước chân nhà họ Ngưu, tao sẽ đ.á.n.h gãy chân mày!”

Nghiệt tử! Tức c.h.ế.t ông mà!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-315.html.]

Ngưu Nhị ngửa , né cái tát, vẻ mặt bất cần: “Ba, ba đừng ngớ ngẩn nữa. Giờ là lúc ba phủi sạch quan hệ đấy.”

Hắn chẳng lo lắng chút nào. Lần ầm ĩ đến thế, chẳng cũng xử lý ? Ông ba tàn nhẫn đến mấy, cũng chỉ là diễn cho khác xem thôi.

Bí thư Ngưu tức đến đau ngực: “! Tao sẽ đăng báo từ mặt mày!”

“Ba, ba đúng là lú lẫn thật .” Ngưu Nhị khịt mũi coi thường.

Trịnh Dược Văn mất kiên nhẫn: “Tất cả im miệng! Ninh Yên, cô điều gì ?” Giọng điệu của ông coi như ôn hòa, khiến các thuộc hạ cùng liếc . Đây giống phong cách thường ngày của ông .

Ninh Yên thản nhiên hỏi : “ chỉ hỏi một câu, đặc vụ nào tốn công tốn sức xây dựng nhà máy, một lòng dẫn dắt dân làng thoát nghèo? Một lòng mưu phúc lợi cho các quân tẩu?”

Câu hỏi quá chí mạng. , đặc vụ chỉ phá hoại.

“Hỏi thêm một câu nữa, gián điệp như rốt cuộc mưu đồ cái gì? Dân làng ở đây hai bàn tay trắng, gì đáng để mưu đồ?”

Vợ Ngưu Nhị hung hăng trừng mắt: “Mày là để vơ vét tiền, kiếm một khoản kinh phí hoạt động khổng lồ cho gián điệp trong nước!”

rõ ràng là con dâu bí thư chi bộ thôn, đáng lẽ vẻ vang, mà ngay cả nhà máy Cần Phong cũng , chê . Nhà đẻ thì chê ả vô dụng, là đồ bỏ , những khác thì châm chọc mỉa mai, khiến tâm lý ả mất cân bằng, đổ bất mãn lên đầu Ninh Yên.

Mọi : …??? Đây là phát ngôn kiểu gì ?

Ninh Yên hề chột : “Thu nhập lương tháng của đều thể tra, sổ sách của tập đoàn rõ ràng rành mạch, mỗi một khoản chi tiêu đều rõ ràng.”

Lương của cô thuộc mức cao nhất, một tháng cả thưởng cũng hơn một trăm đồng, nhưng những khác thu nhập cũng cao, sợ điều tra.

Ngưu Nhị lạnh: “Tập đoàn Cần Phong là của riêng cô, một tay cô che trời, sổ sách giả thì ai mà ?”

Ninh Yên gật đầu lạnh lùng: “ hiểu . Đây là chê quá cao, kéo xuống, đó xông chia một miếng bánh. Ý là ai nghĩ ? Chắc hai , hai cái đầu đó .”

Cô thật lòng khinh thường Ngưu Nhị, tính ngu xuẩn, chút bản lĩnh nào, chỉ ném đá giấu tay.

Ngưu Nhị cảm thấy sỉ nhục nặng nề: “Mày bậy! Vợ chồng tao thông minh thì ! Đồng chí Trịnh, mau lôi mấy kẻ đầu trâu mặt ngựa đây!”

Trịnh Dược Văn đến giờ vẫn gặp mấy tố cáo, ông định cho gọi họ , Ninh Yên đanh thép tỏ thái độ:

“Họ là công nhân của , dốc hết tâm huyết cho sự phát triển của tập đoàn Cần Phong, cống hiến bằng tất cả nhiệt huyết, nghiên cứu phát minh nhiều sản phẩm mới hữu dụng. Sự cống hiến của họ đều ghi nhớ trong lòng, và trách nhiệm bảo vệ công nhân của .”

“Có ở đây ngày nào, sẽ cho phép bất cứ ai tổn hại họ, trừ phi đ.á.n.h gục .”

Mọi đều xúc động. Đây mới là một nhà lãnh đạo đủ tư cách, phóng khoáng và trách nhiệm, là lãnh đạo mà vô tin tưởng. Được một như che chở, lòng họ cảm thấy vô cùng vững chãi.

Ngưu Nhị như vớ điểm yếu, gào lên: “Mày chột ! Mày đang ngụy biện!”

Ninh Yên khinh thường, thèm chuyện với . Trong mắt cô, chỉ là một sự tồn tại đáng kể.

“Đồng chí Trịnh, vất vả cống hiến như , đổi là hết đến khác vu khống. Là ai cũng sẽ thấy lạnh lòng. Chẳng lẽ cứ tố cáo một là các điều tra một ? thật sự thể chấp nhận .”

thỉnh cầu tổ chức trả cho sự trong sạch, hơn nữa, vạch mặt đám yêu ma quỷ quái , bắt chúng nó trả cái giá xứng đáng.”

“Mỗi đều chịu trách nhiệm cho hành vi của , ai là ngoại lệ.”

 

 

 

 

 

Loading...