Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 308:8
Cập nhật lúc: 2025-11-12 09:11:50
Lượt xem: 155
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh sát xong, tiến nhà họ Nhiếp. Một lúc , ông cầm một cái ví màu xanh xám: “Có cái ?”
Ninh Yên khẽ gật đầu, lớn: “! Là nó! Các tìm thấy ở ?”
“Dưới gối trong phòng chính.” Cảnh sát khỏi lắc đầu.
Hiện trường lập tức ồ lên, quần chúng kích động: “Trời ơi, là thật! Nhà họ Nhiếp trông cũng dáng con , mà lưng cái chuyện thất đức .”
“Quá đáng thật. Thời buổi ai cũng thiếu tiền, cướp bóc như khác nào đẩy chỗ c.h.ế.t. là bậy.”
“Nhà họ Nhiếp ác tâm thật, ngày thường .”
Nhà họ Nhiếp dọa cho hết hồn: “Không ! Là cô đưa cho Vu Hồng Hà, Hồng Hà nộp lên…”
Tất cả đều đổ dồn ánh mắt về phía Vu Hồng Hà. Sắc mặt chị trắng bệch như tờ giấy, môi run lẩy bẩy.
Nhiếp Đại giận tím mặt: “Mày mau! Có đ.á.n.h ?”
Vu Hồng Hà càng sợ hãi, run rẩy, nước mắt lưng tròng: “Là… là cướp…”
Hai chữ đó đóng đinh tội danh. Nhà họ Nhiếp tức điên, màng đau đớn, lao tới định đ.á.n.h , nhưng cảnh sát và dân làng cản .
Bọn họ càng điên cuồng, càng thêm ác cảm. Sống ở đời mà kiêu ngạo quá.
Ninh Yên mở ví tiền , kiểm tra kỹ lưỡng, "A" lên một tiếng kinh ngạc: “Tiền thiếu ! Vốn dĩ 478 đồng, hai mươi cân tem phiếu gạo quốc, tem phiếu vải…”
Hiện tại chỉ còn hai tờ mười đồng, một tờ năm đồng, và một ít tiền lẻ.
Cả nhà họ Nhiếp ngây . Cô gài bẫy họ hết đến khác, vẫn xong hả?
“Cô láo! Rõ ràng chỉ 55 đồng!”
Ninh Yên đưa ví tiền qua, vẻ mặt nghiêm túc: “Đồng chí cảnh sát, phiền các chủ công đạo.”
Cảnh sát thở dài. Cô gái năng rành mạch, trình tự, nhanh mồm nhanh miệng, bình thường. “Đưa bọn họ .”
Trưởng thôn cau mày: “Đồng chí cảnh sát, họ… tù ?”
Cảnh sát phần lớn dân làng đều mù luật, hiểu pháp luật, nên kiên nhẫn giải thích: “Đương nhiên. Cướp bóc là trọng tội, tiền lớn như , sẽ xử nặng.”
Cả nhà họ Nhiếp mắt tối sầm: “Cô đ.á.n.h gãy tay chúng , cũng bắt cô chứ!”
Ninh Yên thần sắc thản nhiên: “ là phòng vệ chính đáng, vô tội.”
“ .” Cảnh sát nhà họ Nhiếp, lắc đầu: “Các ngày thường chịu khó học luật một chút, thì đến nỗi vô pháp vô thiên như .”
Bố Nhiếp bỗng nhiên gào lên: “Một nó đ.á.n.h gãy tay cả nhà chúng , nó hung tàn như , chúng cướp đồ của nó? Nó dối! Phải bắt nó !”
Cuối cùng ông cũng tìm kẽ hở.
Mọi sững . , điều hợp lý.
Cảnh sát cũng hoài nghi về phía Ninh Yên. Ninh Yên thản nhiên đáp: “Ban đầu, nể tình các là nhà chồng của chị Vu Hồng Hà, nương tay. các nên, tuyệt đối nên, tay đ.á.n.h chị ngay mặt . Nếu các coi chị là con , thì cần gì coi các là con , đúng ?”
Thư Sách
Nói quá lý, thể phản bác.
Dân làng thầm nghĩ nhà họ Nhiếp quá ngu. Đánh vợ thì đóng cửa mà đánh, ai đ.á.n.h mặt nhà bên vợ như thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3088.html.]
Mẹ Nhiếp tức : “Chúng thật sự oan!”
Ninh Yên lạnh lùng mỉa mai: “Tội phạm nào cũng như .”
“Mày…” Mẹ Nhiếp tức vội: “Tao sẽ bỏ qua cho mày !”
“Mọi thấy ?” Ninh Yên bà , mặt cảm xúc: “Đây là uy hiếp, đe dọa. Tội càng thêm nặng.”
Nhiếp Đại sắp phát điên . Hắn còn trẻ như , còn con trai! “Trưởng thôn, tù! Cứu chúng với!”
Trưởng thôn trừng mắt lườm bọn họ. Nhân chứng vật chứng đều ở đây, tội danh của họ là chắc như đinh đóng cột, khả năng duy nhất… “Vậy, nếu trả tiền thì ?”
Cảnh sát luôn: “Trả tiền, đồng thời hại tha thứ, thể giảm án.”
Trưởng thôn trong thôn mấy tù, ảnh hưởng quá lớn đến danh tiếng của thôn, đành cầu tình: “Đồng chí Ninh Yên, cô là em gái của Vu Hồng Hà, nhà họ Nhiếp là nhà chồng của Hồng Hà, là chúng giải quyết riêng?”
Ninh Yên năng đanh thép: “Không thể . Đừng là chị em nhà chồng, cho dù là cha ruột phạm tội, cũng sẽ đại nghĩa diệt . Trưởng thôn, lập trường của ông hình như chút vấn đề đấy.”
Mặt trưởng thôn tái mét: “Đồng chí Ninh Yên, khâm phục phẩm hạnh chính trực vô tư của cô, nhưng cô phụ nữ mà đàn ông thì khổ thế nào …”
Khóe miệng Ninh Yên khẽ nhếch, như : “Bị đàn ông đ.á.n.h thì khổ ?”
Trưởng thôn: ...
Đây là đang trách họ kịp thời ngăn cản vụ đ.á.n.h ? nhà ai chẳng . Con dâu nhà họ Nhiếp đẻ con trai, đ.á.n.h cũng là đáng đời.
lời ông tuyệt đối dám mặt Ninh Yên. Ông trực giác, một khi , ngọn lửa sẽ cháy sang đầu ngay. “Hay vầy , để nhà họ Nhiếp trả hết tiền cho cô, bồi thường thêm cho cô hai trăm đồng…”
Nhà họ Nhiếp nghèo rớt mồng tơi, gì tiền tiết kiệm, lập tức sốt sắng: “Trưởng thôn!”
“Im miệng!” Trưởng thôn hết kiên nhẫn, đúng là một lũ ngu xuẩn. Ông nịnh: “Đồng chí Ninh Yên, cô thấy ?”
Ninh Yên thể bỏ qua dễ dàng: “Ông nghĩ là thiếu tiền ? là công bằng.”
Cô để bất cứ kẽ hở nào, cho khác bắt bẻ .
“Vu Hồng Hà, chị xuất là giai cấp công nhân vinh quang, lập trường rõ ràng. Nhà họ Nhiếp đều là tội phạm, chị vạch rõ ranh giới với họ. Nếu , con cái chị, gia đình chị đều sẽ ảnh hưởng. Chị nỡ lòng ?”
Chỉ dùng lý do bạo hành gia đình là đủ? Vậy thì thêm tội danh.
“Đương nhiên, việc liên quan đến . Dù , họ Ninh.”
Con giành quyền lợi thì tự lên.
Người khác giúp cô một , chứ thể giúp cô cả đời.
Vu Hồng Hà cuối cùng cũng phản ứng , chị c.ắ.n chặt răng, lấy hết can đảm : “… ly hôn! Vạch rõ ranh giới với bọn họ!”
Ninh Yên giúp chị trải sẵn đường, nếu chị còn tự lên , chỉ thể , chị xứng đáng sống .
Chị yếu đuối, vô dụng, nhưng đó là vì chị cầu cứu ai giúp, ai chịu đỡ lời. Nhà đẻ cũng chống lưng, còn dân làng thì thấy chị đẻ con trai là tội lớn.
Chị lắp bắp, nhưng đều rõ.
Mắt Nhiếp Đại tối sầm đáng sợ: “Mày mơ! Mày sống là nhà họ Nhiếp, c.h.ế.t cũng là ma nhà họ Nhiếp!”
Cho dù c.h.ế.t, cũng bắt nó ở cả đời.
Đều tại con chổi , đưa đến một kẻ phá hoại như , hại bọn họ thê t.h.ả.m thế .
Ninh Yên mỉm : “Vu Hồng Hà, chị chuẩn . Ngày mai tìm đến lãnh đạo thành phố mà kiện. Cứ , nhà chồng là tội phạm, chị đồng lõa, vạch rõ ranh giới, nhưng đè đầu cho.”
“Chị cứ hỏi thẳng: Đây còn là xã hội mới nhân dân chủ ? Đây còn là xã hội hôn nhân tự do ? Đây còn là xã hội nam nữ bình đẳng ?”
Cô nâng tầm vấn đề lên chính trị, giương cao ngọn cờ.
Dân làng đều sốt sắng. Đây là chọc thủng trời !