Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 298:8

Cập nhật lúc: 2025-11-12 07:00:39
Lượt xem: 144

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Cuối cùng, cảnh sát lôi , cả như quả bóng xì , cú đả kích quá lớn đập tan niềm tin của .

Xảy chuyện như , cũng chẳng còn tâm trạng nào mà bàn công việc, lượt rời .

Hàn xưởng trưởng kích thích quá lớn, sắc mặt vô cùng tồi tệ.

Ninh Yên dậy cáo từ, Hàn xưởng trưởng cố gắng gượng dậy: “ tiễn các cô ngoài.”

Gần đến cửa, Ninh Yên chợt nhớ một chuyện: “Hàn xưởng trưởng, Tề Chính Nam là cô nhi, vẫn luôn ở nhà ông ?”

Hàn xưởng trưởng khẽ gật đầu: “ , chuyện gì ?”

Ninh Yên nhắc một câu: “Nghiêm Vi, cô thư từ tín vật gì riêng tư rơi tay ?”

“Có.” Sắc mặt Nghiêm Vi đổi mấy : “Chúng thường xuyên thư cho .”

Thư tình thì chắc chắn sến sẩm, nếu rơi tay kẻ ý đồ, đó sẽ là một mầm họa.

Hàn Thượng Du là con gái, nên nhạy cảm hơn, cô kéo kéo áo Hàn xưởng trưởng. Ông cũng phản ứng ngay: “ đưa các cô về tìm thử.”

Thư Sách

Nhà họ Hàn là một căn biệt thự kiểu tây hai tầng. Phòng chính ở tầng một hướng về phía nam chính là phòng ngủ của Tề Chính Nam.

Đồ đạc trong phòng tinh xảo, giường lớn, tủ quần áo, kệ sách đều tươm tất, thể thấy cuộc sống thường ngày thoải mái.

Trong mắt Hàn xưởng trưởng thoáng qua một tia xót xa, đau buồn.

Hàn Thượng Du là đầu tiên xông : “Cùng tìm , tiêu hủy mầm họa.”

Lục tung cả căn phòng, họ chỉ tìm thấy những lá thư Hàn Thượng Du cho , đều xếp ngay ngắn bàn việc.

thư từ của Nghiêm Vi thì tìm thấy, cô chút sốt ruột.

Ninh Yên xắn tay áo lên, gõ gõ đập đập một hồi, dừng kệ sách. Trên kệ bày đầy các loại sách.

Tay cô luồn phía , sờ soạng một lúc liền lấy một phong bì lớn, giấu cũng thật kỹ.

Ninh Yên xem, mà đưa thẳng cho Nghiêm Vi.

Nghiêm Vi mở , mấy tấm ảnh rơi ngoài.

Mọi đều thấy rõ, cả ảnh chụp riêng của Nghiêm Vi, lẫn các kiểu ảnh chụp chung mật.

Nghiêm Vi nhặt ảnh lên, đếm thư từ, tổng cộng 23 bức, tất cả đều ở đây.

Cô chạy bếp, ném bộ thư từ và ảnh lò, tận mắt chúng cháy thành tro.

Trong làn khói lượn lờ, mối tình vốn trói buộc cô bấy lâu nay tan biến, cả cô thấy nhẹ nhõm.

Từ nay về , cô sẽ vì mà sống.

Đàn ông, dẹp hết sang một bên!

Một đàn ông đẩy cửa bước : “Ba, em gái, về sớm ?”

Hàn xưởng trưởng thấy con trai bước , khẽ cau mày: “Con đến giờ tan mà?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-2988.html.]

Hàn Lực Tranh vài nét giống Hàn Thượng Du, là một mỹ nam tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng.

“Con về lấy đồ. Ủa, nhà khách ạ?”

Hàn xưởng trưởng hiểu một ngọn lửa giận bỗng bốc thẳng lên đầu, ông hung hăng chọc trán con trai: “Cho mày chí tiến thủ! Cho mày việc đàng hoàng !”

Phải chi con trai ông cố gắng hơn một chút, ông dốc sức bồi dưỡng Tề Chính Nam, còn tự tác hợp hôn sự của nó với Thượng Du.

Hàn Lực Tranh vội né: “Ba, ba nổi điên gì ? Công việc ở đội tuyên truyền quan trọng, việc đàng hoàng? Để khác thấy là phê bình đấy. Ai, ba đúng là đồ cổ hủ, hiểu giới trẻ chúng con gì cả, vẫn là em rể hiểu con…”

“Câm miệng! Tề Chính Nam bắt , hôn sự của nó với Thượng Du cũng hủy .”

“Bị bắt? Sao thế?” Hàn Lực Tranh thất kinh, quên cả né, bố chọc cho hai cái: “Ba, ba còn đây gì? Mau cứu về…”

Hắn chậm mấy nhịp mới phản ứng : “Hủy hôn ước?”

Hàn xưởng trưởng ở nhà máy còn giữ hình tượng, về nhà thì ông thoải mái hơn: “Ông đây hận thể đ.á.n.h gãy hai chân nó! Hàn Lực Tranh, mày nhớ kỹ cho tao, vĩnh viễn nhắc đến thằng đó nữa.”

Hàn Lực Tranh thấy bố tức đến , thầm lo lắng: “Em gái, ?”

“Anh nhiều chuyện , tố giác .” Hàn Thượng Du cũng phiền lòng, hôn ước thì giải quyết xong , nhưng lời tiếng thì tránh : “Anh, đừng nhắc đến tên tiểu nhân hèn hạ đó nữa.”

Hàn Lực Tranh vẫn ngơ ngác: “Sao thành tiểu nhân hèn hạ? Anh đối xử với chúng như , luôn ủng hộ chúng theo đuổi ước mơ…”

Sắc mặt Hàn xưởng trưởng biến đổi: “Mày cái gì? Mày chịu học hành tử tế, khăng khăng đòi đội tuyên truyền, là nó ủng hộ mày?”

, là vẫn luôn cổ vũ con…”

Hàn xưởng trưởng mắt tối sầm, cơ thể lảo đảo, ngã khuỵu xuống đất.

“Ba!”

“Hàn xưởng trưởng!”

Mọi vội vàng đưa Hàn xưởng trưởng đến bệnh viện. May mắn , ông chỉ là tức giận quá mà công tâm, gì đáng ngại.

Vất vả đến tận chạng vạng, Ninh Yên mới trở về nhà khách, đến cửa thấy Phùng Hạo đang chờ: “Đồng chí Ninh Yên, hôm nay cô rảnh ?”

“Có.” Ninh Yên tuy mệt, nhưng tìm đến tận nơi.

Phùng Hạo mấy ngày nay đều bận, vất vả lắm mới rút chút thời gian là đến tìm cô ngay, chuyện hứa với cô vẫn thực hiện . “Vậy cùng bàn hợp đồng.”

“Được ạ.” Ninh Yên lập tức tỉnh táo: “Chờ một lát, lấy ít đồ.”

Cô về phòng rửa mặt, chiếc áo sơ mi trắng xé hỏng, tiện tay lấy một chiếc áo sơ mi đen : “Nghiêm Vi, chị mệt , nghỉ ngơi .”

Nghiêm Vi rã rời, cả thể chất lẫn tinh thần đều mệt lử, ngay cả ngón tay cũng nhấc nổi, cô bẹp giường nhúc nhích: “Em cũng mệt mà, để hôm khác?”

Ninh Yên lấy kem dưỡng thoa mặt, vỗ nhẹ lên má, cố gắng cho trông tỉnh táo hơn: “Trưởng phòng Phùng cũng bận, việc nhờ , thể từ chối ?”

Tinh thần Nghiêm Vi lắm: “Ngày mai liền Vân Nam.”

Ninh Yên nhanh chóng nhét tài liệu túi đeo chéo: “Chị một an , tìm bạn cùng .”

Nghiêm Vi chút tự trách, Ninh Yên mắng sai, cô đúng là đồ ngốc. “Chị cứ tưởng em thích chị.”

“Chị vẫn là quá rảnh rỗi, nghĩ mấy chuyện vô ích.” Ninh Yên đảo mắt: “Em gọi chị đến đây, thì trách nhiệm bảo đảm an cho chị. Chị tìm bạn đồng hành ? Nếu , em nhờ Phùng Hạo giới thiệu cho chị hai quân nhân xuất ngũ, trợ lý, vệ sĩ.”

Mắt Nghiêm Vi sáng lên: “Ý đấy! Có nữ quân nhân xuất ngũ ?”

“Em hỏi giúp chị xem.” Ninh Yên mở cửa ngoài, , cô mang theo Trình Hải Đường và Mã Đại Chí để mở mang tầm mắt.

Đoàn khỏi nhà khách, một chiếc xe jeep đỗ bên cạnh liền lái tới, dừng ngay bên họ. Người đàn ông ghế lái thò đầu , rạng rỡ chào hỏi:

“Đồng chí Ninh Yên, chúng gặp mặt .”

Loading...