Ngay cả bột đậu nành cũng bán , quá thần kỳ.
Ninh Yên mấy cấp , xem vẫn tự dắt một chuyến. “Ngày mai cùng đến nhà máy thực phẩm.”
Hứa Trân ngẩn : “Vẫn ạ? Không kết quả , bọn em hết .”
Ninh Yên cho họ thấy thủ đoạn bán hàng của : “Hải Đường, các cô một ít tờ rơi, cố ý ghi thêm mấy chữ ‘xuất khẩu nước ngoài’, ‘bạn bè quốc tế đều khen ngợi’.”
Trình Hải Đường lóe lên một ý tưởng, nhưng quá nhanh nắm bắt : “Vâng ạ.”
Ninh Yên quan tâm hỏi: “Hải Đường, nhà cô chuyện cả chứ?”
Trình Hải Đường mím môi: “Đều ạ.”
Ninh Yên tinh ý cỡ nào, liếc mắt một cái là nhận chuyện: “Vậy vui?”
Trình Hải Đường cực kỳ tin tưởng cô, cũng giấu giếm: “Vốn dĩ vui, nhưng ở thêm một lát, chị dâu cả liền ám chỉ, nhà chỗ cho ở, còn than nghèo kể khổ với , cứ như sợ em vay tiền chị .”
Lần về cô mang theo phúc lợi của đơn vị, nào đường trắng, giấm, nước tương, miến... cả nhà chào đón nồng nhiệt.
mới ăn một bữa cơm, chị dâu bắt đầu bóng gió đủ kiểu, cô ấm ức c.h.ế.t.
Ninh Nhị bên cạnh cũng nhịn : “Bố cô gì chị ?”
“Bố em vốn thiên vị cả, còn trông cậy vợ chồng họ dưỡng lão…” Trình Hải Đường thở dài, đúng là mỗi nhà mỗi cảnh. “Thôi, kệ , dù chị dâu đối với ông bà cũng đến nỗi nào.”
Xa nhà lâu , tình cũng nhạt dần, thứ đều đổi.
Cô còn kịp chuyện hôn sự của thì .
Mọi trò chuyện một lúc, trời tối, bèn ăn tạm bánh bao cho qua bữa.
Ăn tối xong, Nghiêm Vi lặng lẽ ngoài. Ninh Yên thấy hết, nhướng mày.
“Mọi nghỉ ngơi , mai còn dậy sớm.”
“Nhị , cũng mệt mấy ngày , ngủ sớm .”
“Em , chị cả.”
Đuổi , Ninh Yên cũng lặng lẽ khỏi phòng.
Bên cạnh nhà khách một con hẻm nhỏ, đèn đường tối tăm. Nghiêm Vi cẩn thận bước , thỉnh thoảng đông ngó tây.
Một bóng từ trong bóng tối bước : “Vi Nhi.”
Nghiêm Vi khuôn mặt quen thuộc, trong lòng chua xót tả xiết: “Sắp cưới cô em gái của , còn tới tìm gì?”
Ánh mắt Tề Chính Nam nóng rực, tràn ngập nhớ nhung: “Vi Nhi, trong lòng Thượng Du chỉ là em gái, em mới là yêu.”
“Ha hả, tưởng dễ lừa ?” Nghiêm Vi bắt đầu hoài nghi đàn ông , rốt cuộc những lời mấy câu là thật? “Kết hôn với em gái ruột?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-2899.html.]
Thư Sách
“Anh… nỗi khổ khó …” Tề Chính Nam ngập ngừng, vẻ mặt đau đớn: “Cho thêm chút thời gian nữa, ?”
Nếu là đây, Nghiêm Vi sớm đau lòng c.h.ế.t . lúc , cô gắt gao chằm chằm biểu cảm của Tề Chính Nam. “Hai xác định quan hệ khi đại học?”
“Không , với cô chỉ tình em. Trước khi đại học, cô xảy chút chuyện, tinh thần định, chịu nổi kích thích… Anh đính hôn với cô là ý của chú Hàn. Chú là đại ân nhân của , thể từ chối.”
Tề Chính Nam nắm c.h.ặ.t t.a.y Nghiêm Vi, hốc mắt đỏ hoe: “Anh thật lòng với em , em cảm nhận ?”
Tim Nghiêm Vi như một bàn tay vô hình bóp nghẹt, khó thở. Cô ngốc, một đàn ông thật lòng yêu , cô thể nhận ?
Họ quen và yêu ở trường đại học, tình cảm vô cùng sâu đậm. Cô mong chờ cầu hôn khi nghiệp, nhưng thứ chờ là tin dữ.
Tề Chính Nam vẫn đang thổ lộ: “Đối với , cô là nhà quan trọng. Vì cô , nguyện hy sinh hạnh phúc của …”
Trái tim Nghiêm Vi như kim châm: “Em hiểu , hy sinh vĩnh viễn là em.”
Anh trọng tình trọng nghĩa, vì nhà mà nguyện trả giá thứ, cô đều thể hiểu. Cô cũng tổn thương vô tội, nên cố gắng tránh xa.
, trái tim vẫn đau.
Tề Chính Nam cô đắm đuối: “Xin , em trách cũng , hận cũng , đều chấp nhận. Chỉ xin em đừng đau khổ… Em… hãy quên . Em xứng đáng với đàn ông hơn.”
Nghiêm Vi tức uất, hất mạnh tay : “Tề Chính Nam, quá thất vọng.”
Tề Chính Nam vội nắm tay cô, đ.ấ.m mạnh n.g.ự.c : “Em đ.á.n.h mấy cái cho hả giận . Chỉ cần em vui, bảo gì cũng .”
Nghiêm Vi thấy ngọt ngào đau khổ, đường tình của cô gập ghềnh đến ?
Cô gặp đàn ông nhất, nhưng giữa họ quá nhiều rào cản.
Không khí dần trở nên ngọt ngào, nhưng đúng lúc , một tiếng quát vang lên: “Ai ở phía ?”
Nghiêm Vi thấy giọng liền căng thẳng: “Không , là Ninh Yên. Anh mau, đừng để cô thấy.”
“Nghiêm Vi, Ninh Yên tâm cơ sâu, cô đều đang diễn kịch đấy…” Tề Chính Nam thích Ninh Yên, cô quá sắc bén, quá hung hăng, nhiều chiêu trò, thể kiểm soát.
Nghiêm Vi lập tức nổi giận: “Câm miệng! Không cô .”
“Sao em bênh cô ?”
“Cô chỉ là bạn em, mà còn là nhà của em.” Nghiêm Vi kính trọng Ninh Yên, hơn nữa, Ninh Yên là bạn gái của Nghiêm Lẫm, là chị dâu tương lai của cô. “Em cho phép bất cứ ai tổn thương nhà của em.”
Cô dùng sức đẩy : “Còn mau ?”
“Em cùng …” Tề Chính Nam vẫn thuyết phục cô, nắm c.h.ặ.t t.a.y buông.
Cách đó xa bỗng truyền đến một tiếng hét thất thanh: “Có kẻ biến thái! Mau tới bắt kẻ biến thái!”
Tề Chính Nam giật thót tim, bất giác buông tay: “Khi nào thời gian đến tìm em.”
Nói xong, xoay bỏ chạy.
Mới chạy vài bước, “Bốp!” một tiếng, lưng một hòn đá bay tới đập trúng, đau đến mức hít một ngụm khí lạnh, vội chạy nhanh hơn. chân vấp đá, ngã sấp mặt.
Anh kịp xem xét vết thương, vội vàng bò dậy, chạy thục mạng.
Ninh Yên từng bước tới. Nghiêm Vi lao tới, ôm chầm lấy cô: “Ninh Yên, là chị.”
Ninh Yên một tay đỡ lấy cô, một tay cầm hòn đá, theo bóng dáng lảo đảo chạy xa , khóe miệng nhếch lên một nụ lạnh.
Mẹ kiếp, hóa là một gã PUA!
Cứ đợi đấy! Không chỉnh cho mày tàn ma dại, chị là Ninh Yên!