Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-11-11 13:13:12
Lượt xem: 171

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ninh Yên theo tầm mắt của  Nghiêm Vi, cách đó xa là một đôi nam nữ trẻ tuổi. Người nam đeo kính gọng vàng, ăn mặc lịch sự, trông dáng nho nhã. Người nữ thì gọn gàng, xinh .

Có vẻ như ánh mắt của cô quá lộ liễu, khiến cô gái trẻ chú ý và .

Ninh Yên nhướng mày, mỉm tự nhiên thản nhiên dời mắt , giơ tay lên: “Cho gọi món.”

một phần bít tết fillet đặc trưng, gà Hungary, salad tôm, một ly cà phê. Nghiêm Vi, chị gì?”

Người đàn ông nghiêng về phía họ bỗng cứng đờ, đầu nhưng cố gắng kìm nén.

Nghiêm Vi chút mất hồn: “Giống  em.”

Ninh Yên bình thản liếc : “Trước đây chị đến đây lắm ? Salad tôm ở đây ngon thật ?”

“Cũng .” Nghiêm Vi tỏ mấy hứng thú, nhưng liếc trộm đàn ông , ánh mắt vô cùng phức tạp, dường như u oán, tức giận, cả bất đắc dĩ.

Ninh Yên thấy hết nhưng gì thêm, thản nhiên lấy sổ tay công việc từ trong túi xem.

Tối nay gọi điện cho bí thư Ngưu, ở nhà việc ? Có tình huống gì đột xuất ?

Đã hẹn là việc thì gọi, gọi tức là thứ bình yên, nhưng vẫn chút yên tâm.

Ngày mai đến mấy xưởng thực phẩm trọng điểm để thăm hỏi, tạo dựng quan hệ.

Ngày đến xưởng chăn nuôi heo xem , tìm hiểu một chút, xưởng chăn nuôi ở đây đặc biệt lớn.

Còn nữa, đến nhà máy TV ở đây tham quan học tập, xem thể "đào" vài kỹ thuật viên về .

TV Thượng Hải nổi tiếng cả nước, kỹ thuật cũng thuộc hàng nhất.

nhận một ít tài liệu kỹ thuật TV từ ông Smith, đương nhiên, đó là kỹ thuật cốt lõi mà chỉ là đồ loại bỏ.

Thứ tiên tiến nhất chắc chắn thể cho cô, điểm ai cũng ngầm hiểu.

Về phần thiết bán dẫn, vẫn chờ vợ chồng Smith về nước mới sắp xếp , vội .

Cô nhớ nhiều linh kiện đều nhập khẩu từ nước ngoài, cần dùng ngoại hối. Nếu thể tự khắc phục khó khăn, tự sản xuất thì .

Nói đến đây, thể đến cửa hàng đồ cũ tìm đồ, nhiều hàng thanh lý loại bỏ, mua một ít về nghiên cứu cũng tệ.

Nghĩ , thấy còn quá nhiều việc, cô liền lia lịa ghi chép .

“Này đồng chí nữ, tại cô cứ chằm chằm bạn thế?” Một giọng bất ngờ vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Ninh Yên.

Ninh Yên ngẩng đầu, khẽ nhíu mày, là cô gái ban nãy.

Nghiêm Vi với vẻ mặt vui, thế mà Nghiêm Vi, luống cuống?

Ninh Yên nhịn liếc mắt, cái khí chất lợi hại ngày thường ? Người nên căng thẳng là cô ?

Cô đảo mắt mấy vòng: “Bạn cô trông cũng tệ, đeo kính trông giống một... tên 'văn nhã bại...'” Chữ "bại hoại" lắm, cô lập tức lái : “Trông giống một thầy giáo đại học, văn hóa. 'Bản tính thích cái ', gặp trai xinh gái thêm vài thì gì sai? Cô cũng .”

Lời ngon tiếng ngọt thốt , cô gái liền giữ vẻ mặt nghiêm nghị, thoáng mỉm : “Cho nên, lúc nãy cô là vì thấy ?”

Lời khen từ một đồng giới cũng xinh càng dễ lay động lòng .

.” Ninh Yên tủm tỉm gật đầu: “Cô tên gì? Làm ở ? Chúng kết bạn ?”

Cô gái nhịn , thật thẳng thắn, thật đáng yêu. “ tên Hàn Thượng Du, ở Xưởng 11 Thượng Vô. Còn cô?”

là Ninh Yên, Tổng giám đốc của tập đoàn Cần Phong.” Ninh Yên tự nhiên giới thiệu, Hàn Thượng Du sững sờ, Tổng giám đốc tập đoàn? Trông cô còn trẻ, xinh như .

Ninh Yên hôm nay mặc một bộ váy liền sọc ca rô đỏ đen, cổ búp bê, thiết kế thắt eo, cổ áo và cổ tay áo đều đính ngọc trai, phối cùng giày da nhỏ kiểu Anh màu đen. Vẻ ngoài ưu nhã xen lẫn chút đáng yêu, vô cùng bắt mắt. Cùng với dung mạo xinh của cô, thể cô là tâm điểm của cả nhà hàng.

Đây là bộ quần áo Mary tặng, cô vui vẻ mặc nó, nhiều cũng đang trộm cô.

phớt lờ ánh mắt của khác, tươi như hoa: “Nhà cô còn /chị tên là ‘nỗ lực’ (gắng sức) ?”

Hàn Thượng Du ha ha : “Cô đoán đúng , tên Hàn Lực Tranh.”

Ninh Yên chủ động kéo tay Hàn Thượng Du, tỏ vẻ thiện chí: “ thích nhất mấy cô gái đáng yêu sảng khoái như cô. Chúng chung .”

Hàn Thượng Du thoáng chút do dự, về phía bạn nam của .

Người bạn nam của cô trông như sét đánh, vẻ mặt vô cùng kỳ quái.

Nghiêm Vi khỏi lo lắng: “Ninh Yên.”

thể trách Ninh Yên, vì Ninh Yên gì, nhưng chung bàn thật sự là một ý tưởng tồi.

“Đừng hẹp hòi thế, em chỉ thích kết bạn thôi mà.” Ninh Yên ngọt như mật, “ chị yên tâm, chị mãi mãi là bạn nhất của  em.”

Hàn Thượng Du cũng là con gái, hiểu tâm lý độc chiếm bạn . Không hiểu , cô cố ý : “Được thôi, đông cho náo nhiệt.”

qua vài câu với bạn nam. Anh liên tục lắc đầu, nhưng cuối cùng vẫn thắng Hàn Thượng Du, kéo qua.

Người đàn ông cứ cúi gằm mặt, trông gượng gạo.

Ninh Yên thoải mái sắp xếp chỗ . Cô và Nghiêm Vi cùng một bên, đối diện là Hàn Thượng Du và bạn nam của cô .

Cứ như , Nghiêm Vi và đàn ông đối mặt , khí cứng đờ đến lạ.

Ninh Yên cầm ly nước uống vài ngụm, liếc mắt về phía đàn ông: “Đồng chí nam vẻ căng thẳng, ?”

Hàn Thượng Du mỉm : “Bạn giỏi giao tiếp với con gái, nhưng , dịu dàng và chu đáo.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-287.html.]

Ninh Yên nhướng mày. Ồ, kiểu "cả thế giới quan tâm, chỉ với em"? Kiểu thiết lập nhân vật tệ nha.

Cô gái nào mà chống đỡ nổi? Đây chắc là cao thủ tình trường .

vội kết luận, tiếp tục quan sát: “Chưa giới thiệu một chút ?”

Người đàn ông liếc cô, sang Nghiêm Vi, ánh mắt phức tạp. “Kỹ thuật viên Xưởng 11 Thượng Vô, Tề Chính Nam. Chào các cô.”

Ninh Yên thật sâu. Xưởng 11 Thượng Vô, chính là nhà máy TV Thượng Hải, nơi sản xuất loại TV nổi tiếng. Gã là kỹ thuật viên, trình độ thế nào.

Đây là trùng hợp, trùng hợp?

“Chào .”

Nghiêm Vi cúi đầu, đáp , trông như một đứa trẻ tự kỷ.

Ninh Yên nhịn liếc mắt. Con , dù khôn khéo tài giỏi đến mấy, hễ vướng cái gọi là tình yêu là y như rằng đầu óc mụ mị.

Muốn yêu thì cứ yêu, hận thì cứ hận, gặp thích thì nỗ lực tranh thủ, thất bại thì từ bỏ. Đơn giản thôi mà.

Dây dưa dứt, bắt cá hai tay là thứ đáng ghét nhất.

Cô thấy khó chịu trong lòng, bắt đầu tay: “Tề Chính Nam, thấy quen mắt thế nhỉ?”

Tề Chính Nam căng thẳng, bất giác liếc Nghiêm Vi: “ từng gặp cô. đàn ông đắn, thích kiểu tiếp cận .”

Lời , sắc mặt đều , khí trở nên cực kỳ khó xử.

Hàn Thượng Du cau mày, nghi ngờ Ninh Yên. Cô để ý bạn trai ?

Ninh Yên lật mặt ngay tại chỗ: “Anh đang ám chỉ cái gì? quyến rũ ? Là ý đó ? Anh soi gương ? Nhan sắc của chỉ thuộc dạng trung bình thấp, còn là đại mỹ nhân cấp bậc tiên nữ. Giữa cả một con sông Hoàng Phố đấy. Đừng vượt cấp mà kéo để tự dát vàng lên mặt .”

“Khen vài câu, tưởng là soái ca thật ? Đó là phép lịch sự, hiểu ?”

Cô quá hung hãn, Tề Chính Nam mặt đỏ bừng, vì tức hổ. “Cô...”

Ninh Yên vẫn tha: “Đã bình thường mà còn tự tin như . Ha hả, lấy điểm nào để so với ? Đồ hổ, chút tự trọng nào.”

“Nghiêm Vi, chị cho cái là ai , bạn trai  em xuất sắc thế nào, trai thế nào.”

Cô bỗng nhiên nổi đóa Nghiêm Vi cũng giật . Vừa nãy còn đang yên lành, chuyện thành thế ? “Ninh Yên, em đừng như , chỉ là hiểu lầm thôi mà.”

kẹt ở giữa nên khó xử, chỉ dĩ hòa vi quý.

Ninh Yên ngày thường luôn tủm tỉm, trông đáng yêu, nhưng Nghiêm Vi từng thấy thủ đoạn của cô, đây chính là một đóa "bá vương hoa" (hoa vua, ý chỉ mạnh mẽ, ghê gớm).

Một khi nổi giận thì ai cản nổi.

Ninh Yên Nghiêm Vi với vẻ thất vọng tột độ: “ Em cứ nghĩ bạn bè là dù bất cứ lúc nào cũng sẽ về phía vô điều kiện. Haiz, em luôn coi chị là bạn nhất, xem là em tự đa tình .”

bộ như phản bội, đau lòng hết sức, khiến Nghiêm Vi hoảng sợ, bao nhiêu u sầu cũng bay biến hết, vội vàng ôm lấy Ninh Yên: “Không , Tiểu Yên, em là bạn nhất, đáng tin nhất của  chị.”

“Chị bênh em mà bênh ngoài, em buồn quá.” Ninh Yên dụi dụi mắt, cố cho nó đỏ lên, vẻ mặt kiên quyết: “Từ hôm nay trở , chúng tuyệt giao...”

“Đừng mà!  Chị đ.á.n.h giúp  em!” Nghiêm Vi cuống đến giậm chân, đầu nóng lên, kịp suy nghĩ vung tay tát mạnh cánh tay Tề Chính Nam.

“Bốp.”

Tề Chính Nam trợn mắt há mồm, thể tin nổi. Cô điên ? Dám đ.á.n.h ?

Hai , đều ngơ ngác. Đầu óc Nghiêm Vi trống rỗng, cô cũng tại , chỉ là do gấp gáp...

Hàn Thượng Du tức giận nhảy dựng lên, chỉ mặt Nghiêm Vi mắng: “Sao cô đ.á.n.h lung tung thế? Còn lý lẽ ?”

Ninh Yên lập tức móc một viên sô cô la, dúi thẳng tay Hàn Thượng Du: “Cho cô cái , coi như xin .”

“Khoan , các cô đ.á.n.h , cho sô cô la để xin ...” Khí thế của Hàn Thượng Du lập tức xẹp xuống. Logic gì đó đúng.

Ninh Yên hỏi đúng một câu: “Thế ăn ? Không ăn thì trả đây.”

Hàn Thượng Du vội nắm chặt viên sô cô la. Đây là nhãn hiệu cô thích ăn nhất, loại siêu đắt, đặc biệt khó mua. “Ăn!”

Nghiêm Vi: ...

Tề Chính Nam: ...

Bàn bên cạnh truyền đến tiếng khúc khích: “Phì.”

Những vị khách xung quanh chứng kiến đều nhịn , quá đáng yêu, ?

Hàn Thượng Du "ngoạm" một cái ăn luôn viên sô cô la, vị ngọt lịm cô say sưa. Ngon quá, hổ là nhãn hiệu ngon nhất thế giới.

Ninh Yên liếc nhẹ Tề Chính Nam một cái. Tề Chính Nam bỗng thấy lạnh sống lưng, ảo giác như sắp "xử lý" thế ?

Ninh Yên chống cằm, mở to đôi mắt đen láy, trông vô tội đáng yêu: “Thượng Du, cô giận nữa chứ?”

Thư Sách

Hàn Thượng Du ăn ké nên cũng thấy ngại: “Không giận nữa. Một cái tát đổi một viên sô cô la, lời chán.”

Nói nữa, đàn ông da dày thịt béo, phụ nữ thì chẳng bao nhiêu sức, đau đến chứ?

Tề Chính Nam biểu cảm một lời khó hết.

Đôi mắt sáng của Ninh Yên sang Nghiêm Vi: “Em vẫn còn đang bực đây! Cái đồ ' xí' đó dám sỉ nhục em!”

“Cũng lắm...” Nghiêm Vi theo bản năng phản bác, nhưng Ninh Yên liếc một cái sắc lẻm, cô lập tức đổi giọng: “Xấu! Quá ! Em đúng, chúng đừng chấp vặt .”

Tề Chính Nam cạn lời. Mấy đều bình thường! Cực kỳ bình thường!

Cái gọi là "yêu nhất" ? Chỉ thế thôi ?!

 

Loading...