Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-11-10 12:08:28
Lượt xem: 170

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Mary thực sự rung động. Ai mà công thành danh toại, tận hưởng ánh mắt sùng bái của khác chứ?

… bà ngập ngừng, “Henry hy vọng một bà nội trợ thời gian, quản lý gia đình, chăm sóc con cái.”

Ngay từ nhỏ, bà giáo d.ụ.c để trở thành một vợ hiền đảm, một vật trang trí hảo.

Ninh Yên sang ngài Henry, đảo mắt một vòng : “Ngài Henry, thể vài câu ?”

Ngài Henry dù trong lòng nghĩ gì, mặt khác vẫn tỏ lịch lãm: “Mời cô.”

“Đất nước chúng câu ‘Thê giả, tề dã, dữ phu tề thể’ (Người vợ, tức là ngang bằng, cùng một thể với chồng). Ý nghĩa là gì? Vợ là cùng ngài vinh nhục , địa vị ngang hàng, là một cộng đồng chung về lợi ích và lo toan. Lợi ích của hai là một.”

“Giữa một vợ chỉ sinh con, tiêu tiền, hưởng lạc, và một vợ thể mang vinh quang, lợi ích to lớn cho gia tộc, đủ năng lực để cùng gia tộc vượt qua cơn nguy khốn, ngài sẽ chọn ai?”

Ngài Henry vẻ đăm chiêu, nhưng vẫn : “Có những mà năng lực và dã tâm tương xứng.”

Ánh mắt Mary thoáng buồn. Đây là đang ám chỉ bà năng lực.

Ninh Yên nhạt: “Thì ? Cứ học thôi. Giống như mấy đứa em của , lúc mới bắt đầu, chúng nó chẳng hiểu gì cả. Sau vài năm theo , chúng nó học cách vẽ bản vẽ thiết kế, các loại thí nghiệm, giải phương trình khó, cũng học kiến thức quản lý kinh doanh cơ bản. Bây giờ thả chúng nó ngoài, chúng nó cũng tự nuôi sống .”

“Thêm vài năm nữa, chúng nó thể tự đảm đương một phương, gầy dựng nên vương quốc sự nghiệp của riêng .”

“Nói trắng là, học sinh dốt, chỉ giáo viên dạy.”

, đều tò mò về các em của Ninh Yên. Ngài Henry về phía Ninh Nhị trong đám đông: “Đó là em trai cô ?”

Ninh Yên vẫy tay: “ , đây chào ngài Smith .”

Mọi ánh mắt đều tập trung Ninh Lỗi, căng thẳng, nhưng trong đầu chỉ một suy nghĩ: thể chị cả mất mặt.

“Chào ngài, cháu tên là Ninh Lỗi, là thứ hai trong nhà. Rất vui gặp ngài.” Tiếng Anh của khá lưu loát, chỉ là vẻ mặt quá căng thẳng.

Ngài Henry nhướng mày: “Tiếng Anh của tệ.”

Ninh Lỗi cố gắng trấn tĩnh : “Cảm ơn, chị cả dạy .”

Ngài Henry tò mò hỏi: “Có thể kể cho về tình hình gia đình ?”

Tiếng Anh của Ninh Lỗi cũng khá, đối thoại đơn giản thành vấn đề: “Đương nhiên là thể. Nhà cháu bốn đứa con, chị cả cháu là lớn nhất. Từ khi chị trở về liền bắt đầu quản lý, dạy dỗ chúng cháu, sắp xếp cho chúng cháu đủ loại chương trình học, còn lập một phòng thí nghiệm để bồi dưỡng khả năng thực hành. Có cơ hội, chị sẽ mang chúng cháu theo để mở mang tầm mắt.”

Cậu sợ sai, cũng cần ngữ pháp chuẩn mực, chỉ cần đối phương hiểu là .

“Chị thường , sách nhiều, sách là nguồn gốc của trí tuệ, trải nghiệm nhiều mới thể đối mặt với thế giới một cách vững vàng hơn.”

Thư Sách

Cậu bắt mỗi ngày học thuộc 30 từ vựng tiếng Anh, hai năm, vốn từ vựng cũng kha khá.

Cấu trúc câu đúng cũng , chỉ cần phát âm rõ ràng từng từ là . Cậu chậm, thỉnh thoảng còn dừng suy nghĩ.

May mà ngài Henry hiểu: “Cha các cháu ? Không quan tâm các cháu ?”

Ninh Nhị buông tay: “Bố cháu việc ở thành phố khác, cách chúng cháu xa vạn dặm. Bọn cháu đều sống cùng chị cả.”

Mọi : ... Gia đình kỳ lạ thật. Cha vẫn còn, mà chỉ sống cùng cha hoặc ông bà, chứ sống cùng chị cả.

Ngài Henry Ninh Yên, ung dung nhất trong đám đông, thật khó tin cô gái xuất bình thường.

“Cha nghề gì?”

“Công nhân bình thường ạ.”

Mary bỗng nhiên nắm một điểm mấu chốt: “Cái gì gọi là ‘ khi chị trở về’?”

“Chuyện …” Ninh Lỗi chút khó xử, theo bản năng về phía Ninh Yên: “Chị cả, thể ạ?”

Ninh Yên khẽ gật đầu: “Nói .”

“Lúc mới sinh ở bệnh viện, chị cả bế nhầm, mãi đến ba năm mới phát hiện …” Cảm xúc của Ninh Nhị chút kích động, lúc tiếng Trung, lúc tiếng Anh. Lúc , phiên dịch mới tác dụng, vội vàng dịch .

“Sau đó xảy nhiều chuyện. Bố việc ở thành phố khác, thường xuyên ốm đau, nhà đông con, nghèo. Người chị  giả trộm tiền chữa bệnh chạy về nhà bố ruột của chị …”

Mọi đều mà ngơ ngác. Bế nhầm con? Thật giả thiên kim?

“Trời ạ, như cũng thiếu đạo đức quá.”

“Cậu thật sự bịa chuyện đấy chứ?” Có nghi ngờ tính chân thực của câu chuyện.

“Là thật ạ.” Ninh Nhị khổ: “Mọi đều thấy hoang đường, đúng ? chúng trong cuộc, lúc đó cảm giác như trời sập đất nứt. Haizz, đả kích quá lớn, tài nào chấp nhận nổi.”

Mọi , bán tín bán nghi.

“Muốn về với cha ruột thì cũng thôi , nhưng trộm tiền thì quá đáng . Nhà đối xử với cô ?”

Ninh Nhị bĩu môi: “Chị là con cả trong nhà, cái gì cũng hưởng nhất. Một quả trứng gà, chị nửa quả, ba chị em chúng chia nửa quả còn .”

Đến giờ nghĩ vẫn thấy ấm ức.

Trưởng phòng Giang Ninh Yên với vẻ mặt bình tĩnh, Ninh Nhị đang tức giận, quả nhiên, chị cả vẫn là chị cả.

là bản tính bạc bẽo. Vậy chị gái ruột của thì ?”

Trong mắt ông, cô là một cô gái tầm thường, một khí chất khó tả, hề sợ hãi, thích dùng lợi ích để đo lường, nhưng thể bắt bẻ điểm gì sai.

Ninh Nhị chìm hồi ức, tự lúc nào chuyển về tiếng đẻ quen thuộc: “Chị cứ thế trở về. Lúc đó chúng với chị chút nào, nền tảng tình cảm, còn bài xích chị , cảm thấy chị cùng một thế giới với chúng .”

Đều là cái tuổi ương bướng, tình cảm gắn bó từ nhỏ, nên lòng đầy phản nghịch.

Khi đó thật hiểu chuyện.

Trưởng phòng Giang thấy dừng , nhịn hỏi: “Sau đó thì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-281.html.]

Ninh Nhị nhớ những năm tháng gian khổ nhất, hốc mắt ửng đỏ: “Tiền trong nhà trộm mất, tức đến phát bệnh. Trong một đêm mưa sa gió giật, bà bệnh đến dậy nổi. Lúc đó chúng vẫn là những đứa trẻ chẳng gì, sợ hãi vô cùng, cũng . Chị gái ruột của đội mưa to gió lớn đưa đến bệnh viện. Bác sĩ , chỉ cần chậm một chút nữa là mất mạng, vô cùng nguy hiểm.”

Vận mệnh của cả nhà họ đổi long trời lở đất khi gặp Ninh Yên.

“Lúc đó mưa gào gió thét, con đường tối đen như mực, cảm giác như thể thổi bay bất cứ lúc nào. Đến giờ vẫn nhớ rõ cảm giác tuyệt vọng và sợ hãi khi đó. chị cả sợ gì cả, chị dũng cảm, bước thấp bước cao chạy đến bệnh viện. Kể từ đó, chúng vô cùng ỷ chị .”

“Lần nào chị cũng thể xoay chuyển tình thế, cứu vớt khỏi lúc nguy cấp, vô cùng đáng tin cậy, mang cảm giác an cho những xung quanh. Đây lẽ cũng là lý do Louisa thích bám lấy chị cả , trẻ con nhạy cảm.”

Cậu Ninh Yên với đôi mắt sáng ngời. Chỉ cần ở bên cạnh chị, họ liền cảm thấy vô cùng an . Đây là cảm giác an mà ngay cả cha cũng thể mang cho họ.

Một nhân viên công tác trẻ tuổi kích động : “Đồng chí Ninh Yên, cô lợi hại thật.”

Ninh Yên tủm tỉm gật đầu: “ thích khen là , lòng hơn.”

Vẻ mặt rạng rỡ, tự tin và xán lạn của cô khiến cũng thấy vui lây.

“Ha ha ha.”

Vợ chồng Mary phiên dịch thuật , nên phản ứng chậm hơn một chút. “Ninh, cô quá tuyệt vời. tự hào vì bạn như cô.”

Xuất bình thường, ý chí vươn lên, thật khiến khác khâm phục. Bà thích điều .

Ninh Yên nhẹ hỏi: “Vậy bà trở thành một bạn khiến tự hào ?”

Mary: ...

Ngài Henry càng cảm thấy hứng thú với Ninh Yên: “Ninh, thể kể cho về quá trình khởi nghiệp của cô ?”

“Được thôi.” Ninh Yên cách chuyện, khéo léo xây dựng cho hình tượng một doanh nhân thiên tài.

Mặc dù chỉ kể sơ qua, nhưng vẫn khiến say sưa.

Từ một xưởng đậu hũ đến một tập đoàn năm nhà máy, chỉ tốn vỏn vẹn hơn hai năm, quá giỏi.

Giờ đây, cô mang sản phẩm đến Thượng Hải để khai thác thị trường, thể là một câu chuyện trưởng thành đầy nghị lực.

Ánh mắt ngài Henry lóe lên, đang nghĩ gì: “ thể xem thử sản phẩm của các cô ?”

Ninh Yên ngạc nhiên: “Được chứ, Hai.”

Ninh Nhị lấy từ trong chiếc túi mang theo bên một túi đường trắng, một lọ giấm nhỏ, một lọ nước tương nhỏ và một gói bột đậu nành, đặt tầm tay của ngài Henry bắt đầu dùng tiếng Anh giới thiệu các sản phẩm đó.

“Đây là sản phẩm mới chúng nghiên cứu phát minh, bột đậu nành. Nó giàu dinh dưỡng, tác dụng chống lão hóa, bổ não. Nếu thêm bánh mì, thể kéo dài thời hạn bảo quản, cho bánh mì kết cấu mềm mại và ngon hơn. Chúng nghiên cứu nhiều , nếu thêm 3% bột đậu nành bánh mì là thích hợp nhất…”

Lúc , tự tin và ung dung, còn vẻ ngượng ngùng nữa.

Ngài Henry nếm thử mỗi loại: “Sản phẩm của các cô đều tệ. Bột đậu nành mới đầu, thí nghiệm thử xem thật giả thế nào.”

Ninh Yên thản nhiên gật đầu: “Việc gì khó? Cứ bảo đầu bếp hai phần, một phần thêm bột đậu nành là .”

Ngài Henry sang nhân viên cùng, họ tỏ ý là thể.

“Cô Ninh, ngưỡng mộ một nhân tài như cô. thể giúp cô di cư nước ngoài, đến việc cho công ty thuộc tập đoàn của gia tộc chúng .”

Ninh Yên thành công khơi dậy ý định "cuỗm " của ngài Henry. Ai mà chiêu mộ nhân tài xuất sắc về trướng chứ?

Hiện trường ồ lên. Không chứ?

Ninh Yên là bình tĩnh nhất: “ càng thích dựa chính phấn đấu hơn. Với năng lực của , ở cũng thể hô mưa gọi gió.”

Cô mặc bộ quần áo đơn giản, trang điểm, đeo bất cứ trang sức nào, nhưng vẫn là tỏa sáng nhất trong đám đông.

Ánh hào quang của cô, ai thể che lấp .

Ngài Henry thấy tài hoa và năng lực của Ninh Yên, liền đưa một cái giá cao: “Tổng tài điều hành của công ty đa quốc gia, lương một năm 50 vạn đô la Mỹ, sắp xếp nhà cửa, xe cộ, thế nào?”

Hiện trường ồ lên một tràng. 50 vạn đô la Mỹ đổi tiền Nhân dân tệ là mấy triệu bạc. Trời ạ, trong cái thời đại mà "hộ gia đình vạn tệ" là điều ao ước, đây thật sự là một cái giá trời.

Nhân viên tiếp đãi của phía Trung Quốc đều sững sờ. Coi trọng đến ? Trong mắt , Ninh Yên là nhân vật tầm cỡ ?

Mọi khỏi sốt ruột, nhân tài ai mà , đất nước họ thể để tuột mất?

Ninh Yên chút bất ngờ: “ cũng khá rung động đấy…”

“Chị cả!” Ninh Nhị vội nắm chặt lấy tay Ninh Yên, lòng đầy lo lắng. Đừng , đừng bỏ rơi bọn họ.

Ninh Yên vỗ về lên tay em: “ mà,   thích thuê cho khác. Sự nghiệp của là do chủ. Có lẽ trong 5 năm tới, đều kiếm con đó, nhưng ? còn trẻ thế . Có thừa kế cả một tập đoàn gia tộc, còn thì thể tự tạo một cái.”

Chính là tự tin và kiêu hãnh như .

Ra nước ngoài du lịch, học tập thì , chứ định cư thì bao giờ.

Ngài Henry vẫn từ bỏ, nhân tài thì dễ kiếm, chứ "tướng tài" thì khó tìm. “Cô cứ suy nghĩ kỹ , lúc nào rời thì cho câu trả lời.”

“Vâng.” Ninh Yên sang Mary, đôi mắt sáng rực: “Ngài Henry, vì lôi kéo , bồi dưỡng một ? Vợ của ngài sẽ vĩnh viễn phản bội ngài, chứ lôi kéo về thì khó lắm.”

“Một thương hiệu thành công chỉ hái tiền, mà còn đại diện cho các mối quan hệ và nguồn lực mạnh mẽ. Giống như khai sinh đế chế thời trang, quý bà Chanel, bà vô cùng thành công. Chỉ phụ nữ mới hiểu phụ nữ nhất.”

“Năng lực đủ thì ? Ngài thể trở thành đàn ông lưng bà mà.”

“Bất kể nam nữ, đều tôn trọng một cường giả thành công. Ai sẽ tôn trọng một con chim hoàng yến trong lồng chứ? Người đời đều sùng bái kẻ mạnh.”

Mà Mary chính là một con chim hoàng yến, cho dù của hồi môn kếch xù, vẫn bám đàn ông, quyền độc lập tự chủ.

Cô dốc sức thuyết phục: “Mary, chỉ tài phú tự tạo mới thực sự là của bà. Nếu , bà chỉ là giữ của. Thay vì sống một cuộc đời vô vị, tại nỗ lực một phen, để trở thành một ngôi tỏa sáng của thời đại?”

Mary vô cùng rung động, ánh mắt tràn đầy khao khát thử.

Anh phiên dịch: ... Lần đầu tiên hiểu thế nào là “gặp tiếng , gặp quỷ tiếng quỷ”.

Ai mà ngờ , cô nỗ lực như chỉ là để bán ngọc trai nước ngoài. Thủ đoạn , tài ăn , ai mà chống đỡ nổi? Cứu mạng, cũng thấy rung động luôn !

 

 

 

Loading...