Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 278

Cập nhật lúc: 2025-11-10 11:10:18
Lượt xem: 160

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ninh Yên cảm thấy thoải mái. Đôi khi trong nước quá coi trọng sĩ diện, quá ngại ngùng khi đến chuyện tiền bạc.

Dù nghèo đến c·hết, cũng vay tiền để đãi bạn.

Thật hiểu họ cái gì, chỉ vì một lời khen của khác ? Mà khác chắc cảm kích.

Nói tiền thì mất lòng, tình thì mất tiền. Vậy thì cô thà chọn vế còn hơn.

Tiền bạc sòng phẳng đôi bên, chẳng hơn ?

Cô nhận lợi ích thực tế, bạn bè nước ngoài cũng thoải mái, thật bao.

Ninh Yên thầm mắng trong lòng, nhưng mặt vẫn tươi rói: “ một ít sách tiếng Anh, ví dụ như sách dạy nấu món Tây và bánh ngọt kiểu Âu, em gái thích món . Thêm một ít sách gốc về máy móc, và cả tiểu thuyết nổi tiếng nữa, như Gulliver du ký của Swift, tiểu thuyết của chị em nhà Brontë như Jane Eyre, Đồi gió hú…”

Nhắc đến sách, cô liền thao thao bất tuyệt, thể dừng .

Vị lãnh đạo sốt ruột c·hết, cô rốt cuộc đang cái gì ? Đừng mếch lòng khách chứ. Ông bèn nhỏ giọng nhắc nhở: “Đồng chí Ninh Yên, cô ít vài câu thôi.”

Người phiên dịch cũng kinh ngạc, cô gái dám vòi vĩnh ! Gan to thật!

so với việc đòi tiền sặc mùi vật chất, việc xin sách vẻ tao nhã hơn nhiều.

Mary tỏ vẻ ngạc nhiên, nhưng ngay đó bật , sảng khoái đồng ý. Đây chỉ là chuyện nhỏ.

“Cô thích cuốn nào nhất của chị em nhà Brontë?”

Hiển nhiên, bà cũng thích sách.

Ninh Yên thuận miệng : “Đồi gió hú.”

Mary kỳ quái: “ cứ nghĩ cô sẽ thích Jane Eyre hơn.”

Phải nhỉ? Jane Eyre nổi tiếng hơn, cũng dễ các cô gái yêu thích hơn. Về bản chất, nó là một câu chuyện tình yêu, đúng gu của các cô gái.

Ninh Yên những cuốn sách khi còn trẻ, ấn tượng sâu sắc. “Cách xây dựng khí của truyện đặc sắc, cái phong cách thê lương, u ám pha chút thần bí kỳ ảo, tình yêu vô vọng và lòng hận thù mãnh liệt đó quá chấn động. Lối cũng độc đáo. Đương nhiên, đó chỉ là cái cá nhân của thôi.”

“Cũng lý.” Mary bắt đầu hứng thú: “Vậy cô thấy Jane Eyre thế nào?”

Ninh Yên rõ một điểm: “Các tác phẩm của chị em nhà Brontë đều một điểm chung, đó là theo đuổi sự bình đẳng nam nữ. Họ là những nữ tác gia rực rỡ trong lịch sử văn học. Nữ chính trong Jane Eyre dám yêu dám hận, tuy xinh nhưng độc lập và tư tưởng. Giữa tôn nghiêm và tình yêu, cô chọn vế . So sánh thì nam chính kém cỏi hơn nhiều, thậm chí ‘tra’…”

“Nam chính rõ ràng là kết hôn, mà còn lừa gạt tình cảm của một cô gái trẻ, đúng là tra! Nhốt vợ   bệnh của , còn tỏ ấm ức, tra! Trước khi cưới mở to mắt , bảo lừa hôn, nhưng rõ ràng nhận một khoản hồi môn kếch xù của mà, tra!”

Mary thỉnh thoảng gật đầu, lúc lắc đầu, điểm tán đồng, cũng ý kiến khác. tóm , hai trò chuyện vui vẻ, ngớt.

Chia sẻ về sách vở thể nhanh chóng kéo gần cách giữa hai .

Mọi xung quanh đều sững sờ. Ông Smith (chồng Mary) dở dở vợ, nhịn ngắt lời: “Mary, em bế con , mời khách xuống hẵng chuyện.”

Mary lúc mới sực tỉnh, nhiệt tình mời Ninh Yên xuống, gọi và bánh kiểu Anh, dáng trò chuyện tâm đầu ý hợp.

Cô bé đáng yêu vẫn quấn Ninh Yên, cứ trong lòng cô chịu xuống, khiến Mary vô cùng bất đắc dĩ. Con bé đến cả bố ruột cũng bỏ rơi luôn ?

Vị lãnh đạo hiệu cho phiên dịch. Anh bèn đến bên cạnh Ninh Yên, thì thầm nhắc nhở cô chuyện chú ý chừng mực, đừng mếch lòng khách nước ngoài.

Ninh Yên đảo mắt, nhưng cũng ráng nhịn: “Biết , yên tâm .”

lấy lòng ai, thì nhiều cách. Chỉ một lát , Mary cô dỗ dành cho vô cùng vui vẻ: “Cô sách gì cứ , đều sẽ tìm cho cô.”

Ninh Yên nở nụ ngọt ngào: “Vậy thì quá, để danh sách sách nhé.”

“Được.”

Ninh Yên lấy giấy bút mang theo bên , loẹt xoẹt tên sách. Ngoài mấy cuốn tác phẩm kinh điển thế giới, còn đều là sách nấu ăn, sách về máy móc, sách khoa học thường thức, tổng cộng gần 50 cuốn.

Rất nhiều cuốn trong đó thể mua ở trong nước, những cuốn quý.

Cô ngượng ngùng đỏ mặt: “Không cẩn thận nhiều, là, gạch bớt mấy cuốn nhé.”

Ừm, cô chỉ bộ tịch thôi.

“Không .” Đối với Mary mà , mười cuốn năm mươi cuốn cũng khác gì .

Bà thích những nho nhã, lịch sự, kiến thức uyên bác. Ninh Yên cách chuyện, những lời khen ngợi lộ liễu của cô luôn gãi đúng chỗ ngứa, khiến bà vui như mở cờ trong bụng.

Ninh Yên xinh , khí chất , dễ khiến khác cảm tình. Mấu chốt nhất là, cô toát một khí chất thản nhiên, ung dung, hề một chút tự ti nào.

giống những trong nước thời nay. Cô đến từ tương lai, một tổ quốc hùng mạnh cho cô sự tự tin, nên khi gặp khách nước ngoài cô cũng đối xử bình thản.

Còn hiện giờ, đất nước đủ cường đại, dân đủ tự tin, vẫn còn đang trong giai đoạn " gai nếm mật", nên thái độ đối với khách nước ngoài phần quá coi trọng.

Ninh Yên thể hiểu, cũng tôn trọng những nhân viên công tác , bọn họ cũng dễ dàng gì.

Ai mà ngẩng cao đầu ? Ai mà thẳng lưng một câu: “Phạm Trung Hoa, dù xa cũng c·hết!”

Đừng thời đại , ngay cả đến những năm 90, vụ đ·ánh b.o.m đại sứ quán ở Nam Tư, chẳng chúng cũng nhịn xuống ? Phải ẩn chờ thời, phát triển mười mấy năm, mới đội ngũ ngoại giao cứng rắn .

Nước yếu ngoại giao, lạc hậu là sẽ ăn đánh.

Đạo lý cô đều hiểu, nhưng cô nhân viên ngoại giao, cô để chịu thiệt.

Đương nhiên, cô vẫn chừng mực, “gặp tiếng , gặp quỷ tiếng quỷ”.

Ninh Yên "ăn ké uống ké", chơi với cô bé một lúc, thấy thời gian cũng hòm hòm, bèn dậy cáo từ.

hiểu , cô bé đặc biệt thích cô, ôm chặt bắp chân cô buông.

Mary thấy , chợt nảy ý: “Ninh, trong thời gian công tác ở Trung Quốc, mời cô chăm sóc Louisa, ?”

Louisa vốn bảo mẫu, nhưng để một đứa trẻ nhỏ như lẻn ngoài, bảo mẫu đó quá tắc trách, còn đáng tin cậy nữa.

Mà bà thì cùng chồng để việc, cách nào chăm sóc con lúc nơi. Ninh Yên quả thực là một lựa chọn thích hợp.

Người phiên dịch bên cạnh nãy giờ liền hiệu cho Ninh Yên, nhận , đây là chuyện , khác cầu còn .

Ninh Yên sững sờ một chút, lập tức lắc đầu từ chối: “Xin , phụ trách của cả một tập đoàn, còn công việc quan trọng cần xử lý.”

Mary tỏ vẻ kinh ngạc: “ cứ tưởng cô là sinh viên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-278.html.]

“Không ạ.” Ninh Yên giơ một bàn tay lên, mỉm như hoa: “Dưới trướng năm nhà máy. Mục đích chuyến của là để mở rộng kinh doanh.”

Mary gương mặt trẻ trung phi thường của cô, ánh mắt thêm một tia thận trọng: “Xin , là thất lễ. Cha để cô gánh vác công việc sớm như ? Xem năng lực của cô nhất định mạnh.”

Mời một sinh viên bảo mẫu thì vấn đề gì. bảo một bà chủ lớn của cả tập đoàn bảo mẫu cho con thì đúng là quá đáng, là bà chừng mực.

Tuy phận phân sang hèn, đều bình đẳng, tại cả một đám vây quanh phục vụ cặp vợ chồng ? Trong đó, thậm chí cả lãnh đạo thành phố.

Ánh hoàng hôn xuyên qua cửa sổ chiếu lên Ninh Yên, khiến cô trông thần bí xinh .

đối phương hiểu tình hình trong nước, cũng bận tâm: “Cũng hẳn. Đây là cơ đồ mà dùng hai bàn tay trắng gầy dựng trong vòng hai năm qua.”

Hai năm? Ánh mắt Mary cô lập tức đổi. Trời ạ, chẳng lẽ bà quen một kỳ tài trong giới kinh doanh ?

“Henry, mau đây!” Bà gọi chồng đang chuyện sôi nổi với một đám , kích động hỏi: “Anh đoán xem cô là ai?”

Những đàn ông ở đầu đang bàn chuyện nghiêm túc đều ngơ ngác. Tình hình gì đây?

Vị lãnh đạo sang phiên dịch. Anh nãy giờ cứ chằm chằm cuộc đối thoại của Ninh Yên và Mary, cũng đang sững sờ. Cô gái ưu tú đến ?

Henry tò mò đ.á.n.h giá Ninh Yên vài , chỉ cảm thấy cô quá nhỏ, thành niên ?

Mary reo lên như đào báu vật: “Cô dùng hai bàn tay trắng mà trong vòng hai năm mở năm nhà máy, tài giỏi! Con yêu nhà vớ một cái trúng ngay lợi hại như , siêu may mắn!”

Henry nhịn cô bằng ánh mắt khác. Người bản lĩnh thì ở cũng tôn trọng.

“Rất vui quen với cô, cô Ninh.”

cũng .” Cử chỉ, lời của Ninh Yên đều tao nhã, tiếng Anh lưu loát, mày thanh mắt minh, lên siêu ngọt. Mấu chốt là cô bản lĩnh. Khi cô trò chuyện với Henry về chuyện kinh doanh, hai nhiều chủ đề chung.

Một quan điểm của cô khiến Henry sáng cả mắt, hai chuyện say sưa.

Cặp vợ chồng khi chuyện với nhân viên công tác phía Trung Quốc, rõ ràng là khách sáo thì nhiều mà thiết thì ít.

Thư Sách

khi chuyện với Ninh Yên thì vẻ thiết.

Điều thật quá đáng!

Bọn họ vất vả chiêu đãi cặp vợ chồng , thứ đều ưu tiên theo sở thích của họ, thái độ khỏi là chu đáo đến mức nào. Kết quả thì ? Chỉ đổi sự khách sáo xã giao.

Còn Ninh Yên? Chỉ trong chốc lát kết với họ.

so với ...

Ninh Yên trò chuyện một lúc dậy cáo từ, cô về hội quân với Trình Hải Đường và những khác để bắt đầu công việc.

Cô đặt cô bé lòng Mary, hôn lên má bé. Cô bé đáng yêu mắt rưng rưng, vẻ tủi , khiến tim Ninh Yên cũng tan chảy: “Chị rảnh sẽ đến thăm em.”

Cô bé giơ ngón út lên: “Ngoéo tay.”

Ninh Yên nhịn , trẻ con thế giới đều chơi trò ? Cô cúi xuống, phối hợp giơ tay lên: “Được, ngoéo tay.”

Cô thật sự thích cô bé . Vợ chồng Mary thấy thế, đều mỉm vui vẻ.

Con gái cưng nhà đúng là ai gặp cũng quý.

Mary gói một phần bánh ngọt đưa cho Ninh Yên, từ chối.

Hai chị em Ninh Yên bước khỏi cửa hàng, phía truyền đến tiếng bước chân dồn dập: “Đồng chí Ninh Yên.”

Là vị lãnh đạo lúc nãy đuổi theo, ông chủ động giới thiệu: “ họ Giang, ở bên bộ phận ngoại sự. Muốn nhờ đồng chí Ninh Yên giúp một việc.”

Ninh Yên nhướng mày: “Chuyện gì gấp ?”

Đồng chí Giang nghiêm túc : “Vợ chồng ông Smith đều quý cô, nên chúng mời cô cùng hợp tác tiếp đãi khách. Tin tưởng cô tham gia, công việc của chúng sẽ suôn sẻ hơn.”

Ninh Yên lịch sự từ chối: “ còn công việc của .”

Đồng chí Giang ngờ cô sẽ từ chối, mày nhíu : “Công tác ngoại sự vô cùng quan trọng, cô cái đại cục…”

Cái gọi là "cái đại cục" chính là hy sinh lợi ích của một bộ phận , Ninh Yên quá hiểu điều . tại hy sinh là cô?

Chuyện khác còn dễ , chứ chiêu đãi khách nước ngoài thì thôi , cô nghĩa vụ .

ở vị trí đó, bàn chuyện đó. quản lý, chịu trách nhiệm với doanh nghiệp của , đó mới là trách nhiệm của .”

Đồng chí Giang trầm giọng: “Cô cứ coi như đây là đóng góp một phần sức lực cho quốc gia.”

Ông như , Ninh Yên cũng tiện từ chối: “Nhiệm vụ công tác của ở Thượng Hải vẫn thành, thời gian gấp. Cho nên… chúng giúp đỡ lẫn .”

Ừm, cùng khó một chút .

Đồng chí Giang ngây : “Gì?”

Ninh Yên tủm tỉm: “ giúp các ông chiêu đãi khách, ông giúp tiêu thụ 500 tấn đường trắng, 500 tấn nước tương, và cầu nối cho thiết lập quan hệ hợp tác lâu dài với các đơn vị liên quan.”

Đây chính là nhiệm vụ trong chuyến của cô.

Đồng chí Giang: …

Tại kỳ quặc như ? Dám điều kiện với ông! Coi như là trao đổi!

Thấy vẻ mặt ông đổi liên tục, Ninh Yên ngạc nhiên hỏi: “Ông chỉ chiếm hời đấy chứ? Đó là thói quen nha. Giúp đỡ lẫn , hỗ trợ , qua , đúng ?”

Nếu là đây, đồng chí Giang sớm bắt đầu giảng giải lý lẽ, phân tích sự thật, thậm chí mắng đối phương hiểu chuyện. Ninh Yên… Khi cô ở cạnh khách nước ngoài, thái độ kiêu ngạo siểm nịnh, hào phóng đúng mực, chút câu nệ nào, dễ dàng khiến khách quý mến. Đây là một năng lực đáng nể.

Bắt kẻ yếu cúi đầu là chuyện bình thường, bắt cường giả cúi đầu… đó là bệnh.

“Để xem xét một chút.”

Ninh Yên quyết định luôn cho ông : “Được. Sáng mai 8 giờ ngoài, giờ đó mà ông đến, sẽ coi như ông từ bỏ. Cứ .”

Cô bước thong thả rời khỏi, quan tâm vẻ mặt đối phương đang giằng xé đến mức nào.

Ninh Nhị nãy giờ im lặng, mắt cứ lấp lánh Ninh Yên. Ngầu, quá ngầu!

Chị chuyện với khách nước ngoài căng thẳng chút nào ? Ra điều kiện với lãnh đạo như sợ ?

“Chị cả, ông sẽ đồng ý chứ?”

 

 

 

Loading...