Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 275

Cập nhật lúc: 2025-11-09 11:24:30
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Cửa mở , mấy cô thiếu niên lượt bước .

Liễu Thanh Thanh lập tức tìm thấy Ninh Miểu đang xen ở giữa. Gương mặt bầu bĩnh trẻ con đó khiến bà cảm thấy quen thuộc xa lạ.

Hốc mắt bà nóng lên, kìm mà tiến lên định nắm lấy Ninh Miểu, nhưng lập tức Ninh Nhị và Ninh Tứ bên trái bên cản , cả hai cảnh giác .

Liễu Thanh Thanh kích động kêu lên: “Ninh Miểu, là dì r·uột của con!”

Ninh Miểu ngơ ngác. Lúc đến đây, cô bé chị Anh Liên qua, nhưng gọi thẳng thế vẫn chút hoảng sợ.

Cô bé theo bản năng về phía Ninh Yên. Ninh Yên khẽ lắc đầu. Ninh Miểu lập tức cứng cổ : “ quen bà, đừng nhận bừa !”

Liễu Thanh Thanh lập tức kéo con gái qua: “Con xem.”

Ninh Miểu và Đường Mẫn Nhi , cảm giác kỳ diệu như đang soi gương, và một sự thiết khó tả.

Đường Mẫn Nhi mở to đôi mắt tò mò: “Mẹ, chị giống con quá.”

Cô bé và các chị cùng cha khác cách biệt tuổi tác khá lớn, tình cảm cũng bình thường, nên thực cô bé một chị em trạc tuổi.

Liễu Thanh Thanh cảm thấy cần tìm bằng chứng gì nữa, hai khuôn mặt chính là bằng chứng, là sợi dây huyết thống. “Các con là chị em họ, lớn lên giống là bình thường.”

Ninh Miểu thấy vô cùng tự nhiên. Ninh Yên hắng giọng: “Miểu Miểu, đây.”

Ninh Miểu lập tức chạy tới, nắm chặt cánh tay chị cả, cảm giác an và vững tâm trở . “Chị cả, tối nay chị ăn gì? Em cho chị.”

Hôm nay đến phiên cô bé việc nhà. Thật , cũng thể nhà ăn.

đồ ăn ở nhà ăn cứ lặp lặp mấy món, gì mới, nên cô bé tự , chuẩn thêm vài món dinh dưỡng để bồi bổ cho các thầy cô.

Người nhà họ Ninh đều thích uống canh dinh dưỡng. Canh ở nhà ăn đơn giản, chỉ canh cải thìa, canh trứng cà chua, canh rau xanh đậu hũ.

Ninh Yên nghiêm túc suy nghĩ: “Gan heo xào ớt xanh, hầm thêm canh sườn bí đao .”

Tụi nhỏ đều đang tuổi lớn, ăn nhiều chút canh xương hầm để bổ sung canxi.

“Em , lát em hàng thịt xem .” Ninh Miểu thì ăn món giò heo hầm, béo mà ngán, c.ắ.n một miếng ngập miệng collagen, ăn ngon, mua . “Em sẽ nấu thêm chè đậu xanh bách hợp, món chị thích nhất.”

“Được.”

Hai chị em vui vẻ quyết định bữa tối, còn hai con trai, cái ăn là , còn chọn lựa gì nữa.

trong mắt Liễu Thanh Thanh, đây chính là Ninh Yên ỷ lớn bắt nạt em.

“Ninh Yên, cháu là chị, thể để em gái nấu cơm cho ?”

Chị cả như , mà Ninh Yên giống chị cả?

Ninh Miểu là đầu tiên vui: “Liên quan gì đến bà?”

Cô bé thích nấu cơm cho nhà ăn, thích chăm sóc chị gái , thì chứ?

Ninh Nhị cũng cao hứng: “Chuyện nhà chúng đến lượt bà quản.”

Chị cả bận từ sáng đến tối, khi còn tăng ca đến khuya, ai chị việc nhà?

dù bận lúc nào, chị cũng luôn đặt các em trong lòng, nghiêm khắc dạy dỗ, tìm thầy cô nhất cho các em. Gặp chuyện gì, chị cũng kiên nhẫn chỉ bảo, công tác cũng quên dắt theo để các em mở mang kiến thức.

Thật , công tác vốn phiền phức, mang theo trẻ con càng phiền hơn, nhưng chị hề chê bọn họ.

bệnh.” Ninh Tứ biếu bà một cái lườm, đúng là đàn bà khó hiểu.

Ninh Yên còn gì, các em xúm bảo vệ cô.

Liễu Thanh Thanh tự đặt vai vế trưởng bối, khẽ nhíu mày: “Cha các cháu ở bên cạnh, Ninh Yên, cháu là chị cả, trách nhiệm chăm sóc cho các em, cho chúng một môi trường nhất.”

“Các cháu tuổi còn nhỏ, ai quản giáo, nhiều điều hiểu. Đối với trưởng bối lễ phép, thất lễ, giáo dưỡng…”

Mấy chị em nhà họ Ninh nổi giận: “Bà lấy phận gì mà chúng như ? Chính bà lễ phép ?”

“Ha hả, chúng ai quản giáo, giáo dưỡng? Vậy bà năng xen chuyện nhà khác thì là giáo dưỡng chắc?”

“Chị cả của chúng chị nhất đời , bà là ngoài, tư cách gì mà chị ?”

Liễu Thanh Thanh hổ bực bội: “Ta là dì r·uột của các cháu.”

“Chúng nhận.” Giờ khắc , Ninh Nhị đặc biệt hiểu suy nghĩ của chị cả. Bọn họ đang sống , tự do tự tại, ai rước một vị trưởng bối về để chỉ tay năm ngón cuộc sống của ? Huống hồ đây còn là một trưởng bối đầu óc tỉnh táo, thật đáng ghét.

“Chúng chị cả là đủ .” Ninh Tứ ôm lấy cánh tay Ninh Yên, khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên: “Chị cả, Tiểu Tứ yêu chị nhất nhất.”

Thư Sách

Ninh Miểu tức giận lườm em: “Tiểu Tứ, mặt ngoài em chuyện cho đàng hoàng.”

Ninh Tứ lè lưỡi, nhưng vẫn ôm chặt chị cả buông.

“Chị cả, chị Ba mắng em.”

Ninh Yên xoa đầu bé, ngạc nhiên : “Tiểu Tứ cao lên nha.”

Ninh Tứ lập tức quên cả đùa, kích động như tiêm m.á.u gà: “Em ngày nào cũng lời chị, ngoan ngoãn uống sữa đậu nành, ăn trứng gà, ăn đủ rau đủ thịt, dinh dưỡng đầy đủ. Chờ em lớn lên thật cao, là thể bảo vệ chị cả và chị Ba.”

Cậu bé còn là đứa trẻ gầy còm, ăn uống , khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh, trắng hồng, trông đáng yêu.

Ninh Yên véo má : “Ngoan lắm. Các em rảnh thì hỏi thăm xem ở bán dê. Chúng nuôi mấy con, sữa dê dinh dưỡng phong phú, dễ hấp thu, đến lúc đó mỗi ngày uống một ly bổ sung canxi.”

Tụi nhỏ đang tuổi lớn, mấy thầy cô cũng lớn tuổi, đều cần bổ sung canxi.

Về phần nuôi dê, đó cũng là một phần trong kế hoạch trang trại sinh thái.

Mắt Ninh Tứ sáng lên: “Bảo đảm thành nhiệm vụ.”

Ninh Miểu nhíu mày: “Sữa dê mùi tanh mà chị, em   cô Kim .”

“Lúc nấu thêm chút lá nhài là khử mùi tanh.” Ninh Yên thuận miệng mẹo vặt sinh hoạt. Những điều ở đời là thường thức, nhưng bây giờ , nên cảm thấy cô hiểu thật rộng. “Còn thể phô mai, nướng bánh mì, chưng trứng, đều ngon lắm.”

Nhắc đến đồ ăn ngon, mắt cả đám sáng rực, kìm nuốt nước bọt.

Ninh Miểu lúc ở thủ đô từng ăn bánh mì ở cửa hàng tại Trung Quan Thôn, đến giờ nghĩ vẫn thèm, đặc biệt là bánh mì nướng , ngon vô cùng.

“Em ăn bánh mì, nhưng ở đây mua , mà tự thì điều kiện.”

Ninh Tứ l.i.ế.m môi, cũng ăn loại bánh ngọt kiểu Tây mà chị .

Ninh Yên nghĩ một lát: “Chờ chị về, sẽ tìm xây một cái lò nướng bánh ngoài sân. Sau ăn bánh mì lúc nào cũng .”

Ninh Miểu vui vẻ nhảy cẫng lên, chị cả tâm lý quá.

cô bé nhanh chóng nhíu mày: “Như lắm ạ? Quá phô trương.”

Khiêm tốn , khoa trương việc, đây là yêu cầu của Ninh Yên đối với các em. Nếu nhà họ mấy thứ mới mẻ như , sẽ bắt bẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-275.html.]

thì, vẫn đang trong giai đoạn ăn no, cầu ăn ngon, mà nhà bắt đầu bánh ngọt kiểu Tây, xa rời quần chúng.

Ninh Yên đảo mắt, nảy ý: “Không , cứ lấy danh nghĩa nghiên cứu sản phẩm mới. Đến lúc đó nướng nhiều một chút mang nhà ăn bán thử, sẽ ai gì. Các em thể thử nghiên cứu xem loại nào lợi nhất và thiết thực nhất, bảo quản lâu, nếu phù hợp thì mở một dây chuyền sản xuất. Kênh tiêu thụ của chúng thông suốt .”

Mấy chị em nhà họ Ninh hưng phấn vô cùng. Vừa ăn ngon, thể kiếm thêm chút tiền, đúng là một công đôi việc.

Không hổ là chị cả, đầu óc lúc nào cũng nhạy bén.

Mắt Ninh Miểu sáng rực: “Chị cả, chị Thượng Hải mua giúp em ít sách liên quan nhé.”

“Được.” Ninh Yên ngại để các em thử sức nhiều thứ, trải nghiệm nhiều sẽ lợi cho tương lai của chúng.

Đây cũng là một cách bồi dưỡng.

Ninh Miểu vui vẻ ôm lấy eo Ninh Yên, mềm mỏng nũng: “Chị cả, em yêu chị quá.”

Ninh Tứ lập tức nghiêm mặt, vẻ đàng hoàng: “Chị Ba, mặt ngoài chuyện cho đàng hoàng.”

Câu trả nguyên vẹn. Ninh Miểu buồn , vỗ nhẹ lưng em. Nhóc con cũng thù dai ghê. “Tiểu Tứ xa.”

Liễu Thanh Thanh xem mà sững sờ. Còn thể như ?

Cách giáo d.ụ.c cũng quá… tùy tiện, nuông chiều hư bọn trẻ thì ?

Không , bà quản.

Ai ngờ, con gái bà chạy tới, mắt long lanh Ninh Yên, vẻ hâm mộ sắp tràn ngoài: “Chị ơi, chị cần thêm em gái ?”

Mọi : …

Liễu Thanh Thanh: …

Ninh Miểu phản ứng nhanh nhất, điên cuồng lắc đầu: “Không cần, chị của là em gái là đủ .”

Ngày thường tranh sủng với trai em trai đành, giờ lòi một cô nhóc , tính gì đây?

Hai con cố ý đúng ?

Ninh Nhị và Ninh Tứ cũng đồng loạt chắn phía : “Không cần chút nào hết. Em gái nhỏ , em tìm khác nhận chị .”

Bình thường chị cả thiên vị Ninh Miểu hơn, giờ thêm một đứa em gái nữa thì ? Địa vị của bọn họ sẽ khó mà giữ !

c·hết cũng dính dáng gì đến hai con .

Mặc kệ bà thật giả, bọn họ nhận!

Lòng Liễu Thanh Thanh ngổn ngang trăm mối. Bà đảo mắt, nhắm đứa nhỏ nhất: “Tiểu Tứ, cho dì liên lạc của ba các cháu, dì sẽ tự chuyện với họ.”

nghĩ Tiểu Tứ nhỏ tuổi nhất, dễ lừa nhất, Ninh Tứ là đứa đầu óc lanh lợi nhất, chịu ảnh hưởng của Ninh Yên sâu sắc nhất.

Ninh Nhị dứt khoát : “Không .”

“Không .” Ninh Miểu cũng kiên quyết kém, kiên quyết bảo vệ vị trí của trong lòng chị cả.

Ninh Tứ xua xua tay nhỏ: “Dì , dì mau , ai dính dáng đến bà .”

Liễu Thanh Thanh tức hộc máu, đám nhóc vấn đề .

“Các cháu là ai ? Ta là Phó đoàn trưởng Đoàn văn công, chồng là Sư trưởng đấy.”

Ninh Nhị kỳ quái hỏi : “Kể cả bà là Sư trưởng thì cũng liên quan gì đến chúng ?”

Dựa núi, núi sẽ đổ, dựa sông, sông sẽ cạn, chỉ dựa chính mới là nhất. Kiến thức học mới là của .

Chỉ khi bản mạnh mẽ, mới thể bảo vệ bên cạnh, thế giới mới đối xử dịu dàng với .

Đạo lý sớm hiểu, còn vị dì thì hiểu.

Liễu Thanh Thanh đau đầu dữ dội, đúng là một lũ trẻ con ngây thơ.

“Sao liên quan? Ninh Miểu, cháu cũng trạc tuổi , dì đưa cháu đoàn văn công của chúng , mỗi ngày chỉ cần ca hát nhảy múa là lương lấy, còn trợ cấp, đồ ăn ở nhà ăn ngon.”

Cái giọng điệu lừa con nít ?

Ninh Miểu chút do dự lắc đầu: “ .”

Liễu Thanh Thanh cố gắng thuyết phục: “Con bé ngốc , đoàn văn công chẳng khác nào bước lên con đường thênh thang. Chờ cháu lớn thêm chút nữa, dì tìm cho một mối hôn sự , đảm bảo nửa đời áo cơm lo.”

Ninh Miểu lớn lên khá xinh , trang điểm một chút là thành mỹ nhân, tương lai gả cho sĩ quan là chắc chắn, vận khí chút thì cả đời vinh hoa phú quý.

Ninh Yên liếc mắt một cái là thấu tâm tư của bà , khẽ lắc đầu.

Đừng lãnh đạo, trong xương cốt vẫn là tư tưởng phong kiến, chỉ "phu quý thê vinh" (chồng sang vợ cũng thơm lây).

Ninh Miểu hứng thú với mấy thứ : “Tương lai nhà khoa học.”

Cô bé ở bên cạnh Ninh Yên, giáo d.ụ.c tư tưởng độc lập, ngừng vươn lên.

Cô bé ở bên cạnh vợ chồng Kim Tích Như, thấy sự kỳ diệu của khoa học kỹ thuật, nên mê mẩn từ lúc nào.

Cô bé và Liễu Thanh Thanh là hai kiểu khác .

Liễu Thanh Thanh đám trẻ , một cảm giác bất lực dâng lên trong lòng.

Khó, quá khó.

, bà sẽ từ bỏ.

Trước khi , bà cam lòng một câu: “Sẽ ngày, các cháu gọi một tiếng dì r·uột.”

Bốn chị em nhà họ Ninh đồng loạt như thấy, ăn ý đến tuyệt đối.

Liễu Thanh Thanh tức đến mức lôi con gái thẳng. Oái oăm , Đường Mẫn Nhi quyến luyến rời, một bước ngoái đầu một cái.

Liễu Thanh Thanh thấy mất mặt, khỏi tòa nhà văn phòng liền hạ giọng mắng: “Người thèm đoái hoài, con còn cái gì mà ?”

“Con với chị Ba giống như , chị cả thích con ? Chị còn cho con uống sữa đậu nành tươi nữa.” Đường Mẫn Nhi ấn tượng với Ninh Yên. “Người chị thích là kìa.”

Không hổ là con gái ruột, đ.â.m d.a.o một nhát cũng nương tay. “Mẹ, cứ chuyện kiểu đó, chẳng ai thích .”

Cứ cái giọng vẻ lãnh đạo chỉ điểm giang sơn, bắt khác theo ý .

Liễu Thanh Thanh quen lãnh đạo, nhưng bà chỉ sinh một mụn con gái , khỏi phần cưng chiều: “Mẹ chuyện ? Mẹ là cho chúng nó. Cứ theo cách giáo d.ụ.c của Ninh Yên, bọn trẻ sẽ hỏng hết.”

mà, đều vui vẻ mà.” Đường Mẫn Nhi đảo mắt. “Hay là, giả vờ cần con nữa, vứt bỏ con , con nhờ họ cưu mang.”

Cô bé ăn bánh mì mới nướng! Cô bé uống sữa dê tanh!

Liễu Thanh Thanh: … Đây là con gái ruột của ? Thật nhét nó bụng đẻ !

 

 

 

Loading...