Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 274:274

Cập nhật lúc: 2025-11-09 11:10:27
Lượt xem: 175

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Liễu Thanh Thanh ngờ Ninh Yên khó chơi đến , đề phòng quá kỹ. “ ác ý, chỉ xác nhận một chuyện thôi.”

Ninh Yên thèm hỏi đó là chuyện gì: “Uống sữa đậu nành .”

Liễu Thanh Thanh đành thở dài, chỉ thể tự rõ: “ kể cô một câu chuyện. Đã từng một gia đình cẩn thận lạc mất một đứa con. Mấy năm nay họ vẫn bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm. Nếu cô tin tức, cô bằng lòng giúp họ ?”

thống thiết, quan sát biểu cảm của Ninh Yên. Đáng tiếc, Ninh Yên phản ứng gì. “ xen chuyện nhà khác.”

Thư Sách

Liễu Thanh Thanh hiểu nổi. Sao cô giống bình thường? “Gia đình đó là nhà , và cũng thể là nhà cô. nghi ngờ cô chính là đứa con lạc mất đó, là chị Ba của .”

Ninh Yên thầm kinh ngạc, kịch bản sến sẩm ? mặt cô vẫn biến sắc: “Có bằng chứng ? Chỉ dựa hai gương mặt vài phần tương tự? Quá đáng tin.”

Liễu Thanh Thanh há hốc mồm. Phản ứng bình tĩnh đến ? Người bình thường kích động lắm chứ.

Thôi, bà vẫn nên chuyện với lớn thì hơn. “Mẹ cô đang ở ? gặp bà .”

Ninh Yên vất vả mới đưa Dương Liễu đến nông trường Hồng Quang, giấu kín kẽ hở, đối ngoại chỉ là bà theo chăm sóc chồng.

Nông trường Hồng Quang nông trường bình thường, mà là nơi giam giữ những hạ phóng, tính chất nhạy cảm.

khác điều .

, cô cắt đứt kênh liên lạc của khác với Dương Liễu, trừ mấy đứa trẻ nhà họ Ninh.

“Nhà bà mấy con?”

Liễu Thanh Thanh ngơ ngác, chủ đề chuyển nhanh quá. “Bốn, , là năm. Ba chị gái, một trai.”

Ninh Yên khẽ mỉm , đầy ẩn ý: “Thú vị thật. Lạc mất một chị, lạc mất trai luôn ? Đừng với là cố ý vứt bỏ nhé.”

Bốn con gái, một con trai, rõ ràng là một gia đình trọng nam khinh nữ. Nói là yêu thương con gái, mấy năm nay nhung nhớ khôn nguôi, lời mà tin ?

Sắc mặt Liễu Thanh Thanh biến đổi: “Không thể nào, chỉ là cẩn thận thôi.”

Ninh Yên giỏi phán đoán biểu cảm của khác, chỉ liếc mắt là thấu: “ biểu cảm bán . Phó đoàn trưởng Liễu, khuyên một câu, chuyện cũ qua đừng truy cứu nữa. Người vứt bỏ thì đừng mong nhận .”

Cô ghét nhất là mấy câu chuyện vứt bỏ con gái lúc nhỏ, chờ con gái lớn lên, học hành thành đạt chạy tới nhận . Cảm động ư? Rõ ràng là ghê tởm!

Một khi vứt bỏ, nghĩa là cắt đứt duyên nợ. Không hề bỏ công nuôi dưỡng, chờ lớn khôn liền chạy tới nhận, dựa cái gì?

Người chịu nhận thì mắng là bất hiếu, còn cha đẻ là ân tình lớn nhất, nửa đời hiếu thuận với họ.

Trời ạ, mặt dày thật chứ?

Nói trắng bỏ bất cứ thứ gì, chỉ hái quả ngọt.

Mỗi thấy mấy câu chuyện như , cô đều chuyển kênh ngay lập tức.

Liễu Thanh Thanh vẫn thao thao bất tuyệt: “Cô thì cái gì? Cô căn bản hiểu tình quan trọng đến mức nào. Vì chị Ba , cả đời, đến lúc sắp c·hết vẫn nguôi, nắm tay chúng bắt thề nhất định tìm chị về. Bây giờ khó khăn lắm mới manh mối, cô chịu hợp tác…”

Ninh Yên lười biếng đó, thần sắc vô cùng lạnh nhạt: “Gào thét với gì? Là lạc mất ?”

Cơn giận của Liễu Thanh Thanh như dội một gáo nước lạnh, tắt ngấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-274274.html.]

Cô gái mắt tuy còn trẻ, nhưng là cấp để bà tùy ý xoa nắn.

“Cô… cô… Phải, , cô thích , thành kiến với , nhưng đại sự thế thể hành động theo cảm tính. xin cô. Cô cho gặp họ, ?”

cũng là co duỗi, xem như một nhân vật tầm thường.

Đầu óc Ninh Yên xoay chuyển nhanh: “Mẹ ở đây, bà gặp . Bà thể gặp em gái , nhưng chỉ là gặp một thôi.”

Còn chuyện nhận thì khỏi cần nghĩ, dẹp .

Liễu Thanh Thanh lúc mới hiểu , Ninh Yên quả nhiên là sắt đá. “Sao cô thể tự tiện quyết định? Cô thương lượng với cha một chút ?”

Ninh Yên nghịch ly nước, vẻ mặt thanh lãnh: “Không cần, chuyện lớn nhỏ trong nhà họ Ninh đều do quyết định.”

Liễu Thanh Thanh tài nào hiểu nổi. Người khác đều coi trọng tình , coi trọng hình tượng của , nhưng Ninh Yên chẳng quan tâm.

“Biết chúng , cô rõ một chút nào ?”

Ninh Yên trực tiếp dập tắt ảo tưởng của bà : “Không cần thiết. Là thật giả đều hứng thú.”

Liễu Thanh Thanh nghĩ mãi : “Tại ?”

Ninh Yên liếc Đường Mẫn Nhi, thần sắc càng thêm lãnh đạm. “Bà lời thật, lời dối?”

“Lời thật.” Giọng Liễu Thanh Thanh dứt khoát.

Ninh Yên thật sâu: “ thích nhà họ Liễu. Bất kể là bà, cháu trai của bà, ấn tượng của hai để cho đều . thêm mấy họ hàng cực phẩm như .”

Lời thật lòng nay luôn tổn thương khác nhất.

Liễu Thanh Thanh như đ.â.m một dao, mặt mày vặn vẹo, nhưng vẫn cố nhịn, tự nhủ rằng đừng tức giận, chấp nhặt với đám hậu bối chỉ mất mặt. “Vậy lời dối thì ?”

Ninh Yên trợn mắt. Cố chấp thật. “Tình , tình yêu tình bạn đều cần thời gian vun đắp và gắn bó. Một họ hàng nửa đường nhảy thì lấy tình cảm? Ai rước thêm mấy vị trưởng bối đáng tin về đè đầu cưỡi cổ chứ?”

Cô vốn dĩ là lạnh lùng, lúc còn chẳng nhận Dương Liễu.

trách nhiệm với nhà họ Ninh, nguyện ý che chở họ một đoạn đường, nhưng những khác thì thôi bỏ .

Liễu Thanh Thanh cảm thấy lời dối của cô cũng lý, thể phản bác .

“Cô… cô và gia đình Ninh Xuân Hoa quan hệ mà.”

Xem khi đến bà điều tra cơ bản. Ninh Yên cũng ngại: “Họ cho chỗ ở, cho sự ấm áp, cho sự tin tưởng. Còn bà? Bà thể cho cái gì? Tiền là quyền?”

Liễu Thanh Thanh thấy khó chịu: “Người thể sống thực dụng như .”

Ninh Yên mỉa mai: “ bà chính là thực dụng nhất đấy. Vào đoàn văn công là bắt đầu lót đường, thăng chức, cho đứa cháu trai duy nhất lính, sắp xếp cho vợ sắp cưới của cháu trai đoàn văn công, còn tìm cách nhét bà chị dâu nhà ăn nhân viên tạm thời. Bước thành công nhất là gả nhà họ Đường. Bà thận trọng từng bước, mỗi bước đều thực dụng đến đáng sợ.”

Một như dựa để phán xét khác? Đứng mặt cô mà giả thánh nhân, hợp chút nào.

Sắc mặt Liễu Thanh Thanh kịch biến: “Cô điều tra ?”

“Như cả thôi.” Ninh Yên khẩy. “Biết , trăm trận trăm thắng. còn nhiều chuyện của các . nghĩ, danh tiếng của ở bộ đội cũng tệ, Sư trưởng Đường chắc chắn sẽ bằng lòng gặp , vài câu.”

Lời cảnh cáo khiến Liễu Thanh Thanh rét mà run. “ kẻ thù của cô.”

Ninh Yên cũng , nhưng nếu đối phương cứ hùng hổ dọa , thì cô cũng khách khí.

“Vậy thì khó đấy. ghét nhất là khác áp đặt suy nghĩ, cũng ghét những chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát của . Bà còn gặp em gái nữa ?”

Bản Liễu Thanh Thanh chính là một tính kiểm soát mạnh. khi đối mặt với một còn mạnh mẽ hơn , bà bỗng nhiên thể hiểu tâm trạng của cấp khi đối mặt với bà .

Bất lực, thất bại, và cả một chút bực bội.

“Gặp.”

Loading...