Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:07:28
Lượt xem: 162

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lâm Vũ Mặc lặng lẽ đến đội Cần Phong, ngoài ban quản lý và mấy vị giáo sư, bình thường ai đến sự tồn tại của .

Cậu tự giác, 7 giờ sáng phòng thí nghiệm, tối tăng ca đến 10 giờ mới về nghỉ ngơi. Cậu sớm về khuya, việc bên ngoài đều do Ninh Nhị xử lý, gần như tiếp xúc với ai.

Mỗi ngày ba bữa đều do Ninh Nhị đúng giờ mang đến, chỉ cần lo ăn là .

Ban đầu, Lâm Vũ Mặc nghĩ chỉ ngày đầu tiên đồ ăn mới ngon, ngờ bữa nào cũng : một món mặn, một món chay kèm cơm trắng. Bữa sáng hai cái bánh bao, một quả trứng gà và một ly sữa đậu nành. Nếu tăng ca sẽ thêm một bát mì.

Ngày nào cũng ăn như , cảm thấy hạnh phúc ngập tràn, nhưng cũng vô cùng hoang mang. Nhà bình thường còn ăn ngon như thế .

Tập đoàn Cần Phong thật kỳ quái, đối xử với một phạm nhân như , rốt cuộc là mục đích gì?

nhanh, còn thời gian để suy nghĩ vẩn vơ nữa. Ngay từ đầu, hề giấu dốt, tài năng thể hiện khiến Quý Khả An như nhặt báu vật, điên cuồng vắt kiệt tiềm năng của .

Trí tuệ của hai va chạm, tóe lên vô tia lửa, nghĩ đủ loại ý tưởng kỳ diệu, đó tìm cách biến những ý tưởng đó thành hiện thực.

Mà Ninh Yên thì hỗ trợ hết về tài chính và vật lực. Họ cần tài liệu gì liền đưa phòng thí nghiệm dứt, cần thợ máy lành nghề phụ giúp, cô liền tự đến xưởng máy móc mời .

Lâm Vũ Mặc thể thừa nhận, Ninh Yên là một lãnh đạo quyết đoán.

Trên một loại khí chất khiến khác đặc biệt an tâm. Nhìn thấy cô, liền cảm thấy cô mạnh mẽ, gì là , vô cùng thu hút những kẻ yếu thế.

Mặc dù, đây chỉ là một loại ảo giác.

Ở bệnh viện, bà lão gì cả, vẫn đang chữa bệnh. Khi bác sĩ hỏi nguyện vọng, bà chọn chữa chân sớm. Đập gãy sớm đập gãy muộn cũng đều đau như , nên kéo dài thời gian.

Tuy quá trình đau đớn và khó khăn, nhưng ở bên chăm sóc, mỗi ngày đều ăn no, nên nỗi đau thể xác cũng thể chịu đựng .

Bà thường xuyên kéo tay trợ lý Tôn hỏi: “Cô nương, nhiều tiền như bà trả nổi? Tổng giám đốc Ninh nhà cô rốt cuộc nghĩ thế nào ?”

Vừa chữa bệnh cho bà, cho bà ăn cơm, tính cũng tốn ít tiền.

“Bà cứ coi như chị đang việc thôi.” Trợ lý Tôn thực cũng Ninh Yên nghĩ gì, nhưng Tổng giám đốc Ninh chắc chắn sẽ sai. “Trên bà cũng gì đáng để chị nhòm ngó, đúng ?”

Bà lão tin lời . Đã trải qua tình ấm lạnh, thế gian tàn khốc, thấy hết sự phức tạp của lòng , ai bụng như ?

Đương nhiên, bà gì cả: “Cô ngày nào cũng chăm sóc bà, còn nấu canh cho bà uống, vất vả cho cô quá. Cô giúp bà hỏi bác sĩ xem khi nào thể xuất viện? Ở thêm ngày nào là tốn tiền ngày đó.”

“Đây là công việc của mà.” Trợ lý Tôn tính tình , cẩn thận chu đáo, chăm sóc khác. “Bà đừng vội, hỏi ngay.”

Bác sĩ đến kiểm tra chân của bà lão, hồi phục : “Có thể xuất viện, nhưng cần giường tĩnh dưỡng một tháng, nhất là nửa tháng đến bệnh viện tái khám một .”

Nghe , trợ lý Tôn cũng vội, tiên gọi điện thoại cho Ninh Yên. Sau khi nhận chỉ thị, cô mới phòng bệnh.

“Bà ơi, Tổng giám đốc Ninh nhà , buổi chiều sẽ đến đón bà xuất viện, bà cần lo lắng gì cả.”

Bà lão khổ, thể lo lắng? Bà lúc nào cũng nhớ thương cháu ngoại, định chờ chân đỡ hơn là sẽ thăm tù.

Vấn đề là, cái chân dưỡng lâu, một bà lão cô đơn như bà thể an tâm giường dưỡng bệnh cả tháng?

Thôi, tới tới đó, thực sự thì đành nhờ hàng xóm bên cạnh giúp đỡ.

khi bà đỡ lên xe tải, xe cứ chạy mãi, chạy mãi khỏi thành, bà khỏi tròn mắt: “Đây là ?”

Tài xế vẻ mặt nghiêm túc: “Về đội Cần Phong, Tổng giám đốc Ninh gặp bà.”

Lòng bà lão thắt : “À, cô chuyện gì ?”

rõ, chỉ phụ trách đưa đến mặt chị .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-266.html.]

Dọc đường , bà lão luôn thấp thỏm yên, lồng n.g.ự.c như một tảng đá lớn đè nặng.

ngay mà, bữa cơm nào là miễn phí.

dù tâm sự trĩu nặng, khi thôn, bà vẫn những điều mới mẻ của đội Cần Phong thu hút. Nhà cửa ở đây mới .

Thật nhiều nhà xưởng, đường xi măng tu sửa rộng rãi, khang trang. Không thể tưởng tượng đây là nông thôn.

Trợ lý Tôn như thấu tâm tư của bà, : “Tất cả thứ ở đây đều do Tổng giám đốc Ninh tạo nên.”

Cô là fan cuồng của Ninh Yên, mấy ngày nay luôn "tuyên truyền" cuồng nhiệt bên tai bà lão, khiến bà chút dè dặt với Ninh Yên.

khi tận mắt chứng kiến những điều , tâm thái của bà lão cũng đổi.

Bất kể Ninh Yên mục đích gì với bà, tài năng và năng lực thể nghi ngờ.

Bà lão tài xế bế khu nhà tập thể, đưa đến phòng sinh hoạt chung, tài xế vội vàng rời .

Ở một nơi xa lạ, bà lão càng thêm bất an. nhanh, một bóng dáng quen thuộc lao : “Bà ngoại!”

Bà lão vui mừng đến phát điên, ôm chầm lấy cháu ngoại: “Vũ Mặc!”

Hai bà cháu ôm nức nở, cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Lâm Vũ Mặc ôm lấy hình gầy yếu của bà, lòng thả lỏng.

Để nuôi sống bà ngoại, càng nỗ lực hơn nữa.

Bà lão cháu ngoại giải thích, cảm giác như đang mơ: “Nghĩa là, con đổi một nơi khác để lao động cải tạo, việc cho Tổng giám đốc Ninh, cô bao ăn bao ở?”

Sao mà thật chút nào ? Căn nhà quá, rộng rãi, sáng sủa sạch sẽ, tường quét vôi trắng, sàn xi măng. Điều kiện ngay cả thành phố cũng ở.

, chúng sẽ ở đây.” Lâm Vũ Mặc bế bà ngoại đến phòng ngủ hướng Nam ở tầng một, đây là phòng chuẩn riêng cho bà. “Bà xem, đồ dùng sinh hoạt đều chuẩn đủ cả, chúng cần lo gì hết.”

Thư Sách

Có giường, tủ quần áo, giường trải sẵn nệm chăn, thể dọn ở bất cứ lúc nào.

“Bà cần lo lắng gì cả, con thể nuôi sống bà.”

Nước mắt đục ngầu của bà lão lăn dài, bà vì quá hạnh phúc: “Bây giờ thì bà tin, Tổng giám đốc Ninh là .”

Chỉ cần thể ở cùng cháu ngoại, khổ mấy bà cũng chịu .

Lâm Vũ Mặc mím môi. Người ? Không hẳn. Cô chỉ thấy giá trị , cảm thấy ích mà thôi.

nữa, cô cứu hai bà cháu họ, cho họ một con đường sống.

Bây giờ nợ một đống tiền: một trăm đồng tiền bảo lãnh, tiền t.h.u.ố.c men ăn uống của bà lão là mười lăm đồng, ăn uống còn trả tiền nữa.

A, yêu tăng ca!

Cậu càng thêm nỗ lực, cùng Quý Khả An mày mò dây chuyền sản xuất đường. Từ khâu rửa sạch, nghiền nát, ép, cho đến chiết xuất đường, tinh lọc, kết tinh, tất cả đều thể thành trong một bước. Hơn nữa, tỷ lệ chuyển hóa kết tinh còn cao hơn thủ công, sạch sẽ.

Điều khiến Ninh Yên vô cùng vui mừng. Tốt, lắm, tiết kiệm thời gian đỡ tốn sức.

 

 

 

 

 

 

Loading...