Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 241
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:52:27
Lượt xem: 140
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gió đêm hiu hiu, ánh trăng trong vắt như gột rửa, vằng vặc soi rọi, những vì lấp lánh màn đêm.
Quảng trường Cần Phong chật ních . Trên sân khấu, mấy đứa trẻ xếp thành một hàng, hát vang bài hát thiếu nhi: “Tổ quốc chúng là vườn hoa, hoa trong vườn thật tươi , ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi chúng …”
Thư Sách
Giọng trẻ con trong trẻo vang xa trong gió đêm, an bình hòa hợp. Đây cũng trở thành ký ức khó quên nhất của dân Cần Phong.
Nơi đây là địa điểm náo nhiệt nhất mỗi buổi tối mùa hè. Tối nào cũng các buổi biểu diễn tự phát, tốp ca thiếu nhi do bọn trẻ thành lập, đội hợp xướng "hát ca hồng" (nhạc cách mạng) của các thôn dân, cũng đoàn ca múa của công nhân trong xưởng.
Đây cũng là một phần trong việc xây dựng đời sống tinh thần.
Ăn no mặc ấm thì lòng thảnh thơi, dễ sinh suy nghĩ khác. Người thường "no ấm sinh dâm dục".
Ninh Yên thấy con đường sai trái, nên đơn giản ngăn chặn từ gốc, đồng thời định hướng một nếp sống mới.
Nhiều như , ắt sẽ thích biểu diễn tài nghệ, phong phú thêm đời sống giải trí của .
Họ biểu diễn vui vẻ, những khác xem cũng vui vẻ, tội gì mà .
Mỗi tháng, biểu diễn sẽ phát một cái khăn mặt, tượng trưng cho vinh dự. Họ cũng thỏa mãn, con thời giản dị.
Các bậc phụ con cái lên biểu diễn mặt , đắc ý tự hào, hận thể cho cả thế giới : Đó là con nhà !
Nghiêm Vi xem say sưa, cảm thấy vô cùng thú vị.
Nơi rõ ràng là nông thôn, nhưng chẳng khác gì thành thị, thậm chí còn phần chú trọng hơn.
Đồ ăn ở nhà ăn cũng tệ. Tối nay ăn món đùi gà kho tàu và canh trứng mướp hương.
Thảo nào tinh thần của ai cũng phấn chấn.
“Ninh Yên, đây cũng là chị đề xuất ? Chị nghĩ như thế nào ?”
“ , là chị cả của em đấy.” Người là Ninh Miểu, vẻ mặt đầy tự hào.
Nghiêm Vi sững sờ: “Ơ, chị cả của em ? Vừa nãy còn ở đây mà.”
Ninh Miểu bĩu môi: “Bị Nghiêm Lẫm kéo .”
Nghiêm Vi: ...
Dưới ánh trăng, Nghiêm Lẫm nắm tay Ninh Yên thong thả dạo bước, hề kiêng dè ánh mắt của khác.
Hai lâu gặp, vô vàn lời , chia sẻ về cuộc sống của .
Nghiêm Lẫm học nâng cao ở trường quân đội, mỗi ngày đều bận rộn ngừng, thời gian biểu kín đặc, thường đến 12 giờ đêm mới tắt đèn nghỉ ngơi.
Nội dung học tuy khô khan nhạt nhẽo, nhưng Ninh Yên say sưa.
Cuộc sống của Ninh Yên thì thú vị hơn, chuyện mới mẻ xảy liên tục. Nghiêm Lẫm thỉnh thoảng hỏi xen vài câu.
Mặc dù hai vẫn luôn thư cho , nhưng những lời tiện giấy.
Hai dạo mệt, về sân nhà hóng mát. Ninh Yên giếng vớt lên một quả dưa hấu ướp lạnh. Nghiêm Lẫm nhận lấy, cầm d.a.o bổ đôi, đưa một nửa cho Ninh Yên.
Ninh Yên thích dùng thìa xúc ăn, như mới . Quả dưa thật ngọt.
Nghiêm Lẫm bỗng nhiên chạy nhà, lát chạy , đưa một mảnh vải cho Ninh Yên.
Đó là một mảnh vải màu đỏ rực, chất liệu mỏng nhẹ, sờ lên cảm giác thích.
Ninh Yên mấy : “Quà cho em ?”
Nghiêm Lẫm cố ý mua cho cô: “Ừm, cái , em may váy mặc .”
Haiz, gu thẩm mỹ của trai thẳng. Ninh Yên bao giờ mặc váy màu đỏ rực, quá chói lọi, mà thời buổi cũng tiện mặc đường.
Tuy nhiên, đây là tấm lòng của . Bận rộn như mà vẫn nhớ mua quà cho cô, đáng cổ vũ.
“Đẹp lắm, mua gì cho ?”
Nghiêm Lẫm lớn lên cùng ông nội trong quân đội, gu thẩm mỹ cũng ảnh hưởng: “Anh ngày thường đều mặc quân phục, cần mua.”
Ninh Yên sớm đoán . Anh chú ý chuyện ăn mặc, thường phục cũng chỉ là hàng phổ thông.
Đương nhiên, thời buổi ít chú trọng chuyện đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-241.html.]
“Em may cho hai bộ quần áo, mặc thử xem, nếu thì sửa .”
Một chiếc áo sơ mi trắng tinh và một chiếc áo thủy thủ.
Cô cũng tự may cho một chiếc áo thủy thủ, rõ ràng là đồ đôi.
Nghiêm Lẫm vô cùng vui vẻ mặc thử, vặn: “Em còn may quần áo ?”
“Không , em tìm thợ may đấy.” Ninh Yên thần tiên, cô giỏi mấy việc thủ công .
Nghiêm Lẫm vẫn vui khép miệng . Cảm giác ai đó đặt ở trong lòng thật .
Có bạn gái đúng là giống ai. Cô sẽ quan tâm đến ăn uống sinh hoạt của , sẽ tỉ mỉ chuẩn quần áo cho .
Anh từ nhỏ , trưởng bối nữ giới quan tâm, sống qua loa. Sự chu đáo của Ninh Yên bù đắp cho thiếu sót .
Anh xúc động, liền chạy về phòng lấy một vật, nhét tay Ninh Yên.
“Đây là gì?”
Biểu cảm của Nghiêm Lẫm mà chút ngượng ngùng: “Nhật ký mỗi ngày của .”
Mắt Ninh Yên sáng lên: “Em xem ? Không nội dung nhạy cảm gì chứ?”
“Không .”
Ninh Yên tiện tay lật đến một trang: [ Ngày 10 tháng 4, trời nắng, nhớ Tiểu Yên. ]
[ Ngày 11 tháng 4, hôm nay mưa to, mưa huấn luyện, bỗng nhiên vô cùng nhớ Tiểu Yên. ]
[ Ngày 12 tháng 4, trời nhiều mây, tối qua mơ thấy Tiểu Yên. Buổi sáng chuông báo thức đ.á.n.h thức, cảm thấy hụt hẫng. ]
...
[ Ngày 7 tháng 5, mưa nhỏ, cơm trưa ăn thịt bò, món Tiểu Yên thích nhất. Rất chia sẻ cùng em. ]
[ Ngày 20 tháng 6, trời nắng, hôm nay hiếm khi nghỉ, ngoài dạo, mua cho Tiểu Yên một món quà, hy vọng em sẽ thích. ]
[ Ngày 21 tháng 6, trời nắng, ở trường thứ đều , chỉ là nhớ em. Mỗi ngày đều đếm lịch chờ thư em. ]
...
Mỗi một trang đều ghi nỗi nhớ nhung của . Sống mũi Ninh Yên cay cay, hốc mắt dần đỏ lên: “Nghiêm Lẫm, nhớ em đến ?”
Nghiêm Lẫm cô đắm đuối: “Ừm, ngày nào cũng nhớ, mỗi giờ mỗi khắc đều đang nhớ em.”
Ninh Yên kìm lòng mà ôm chầm lấy , đặt lên môi một nụ hôn nhẹ, chỉ là một cái chạm môi tách .
Mặt Nghiêm Lẫm nóng bừng, trong lòng như một ngọn lửa, nhịn ôm chặt cô, hôn sâu xuống...
“Khụ khụ!” Một tiếng ho khan vang lên, đ.á.n.h thức đôi nam nữ đang chìm trong men tình. Hai vội vàng tách , ngay ngắn .
Nghiêm Lẫm cô em họ chạy , một nữa hối hận sâu sắc. Tại dắt cô đến đây cơ chứ?
Nghiêm Vi đảo mắt láu lỉnh, cố ý hỏi: “Hai đang gì đấy?”
Ninh Yên sờ sờ mặt , chút nóng, nhưng chuyện cũng chẳng gì to tát, cô hào phóng : “Làm chuyện mà những yêu nên .”
Nghiêm Vi sững sờ. Sao cô dám thẳng như ? Lợi hại! Không hổ là phụ nữ phá vỡ quy tắc của "Diêm Vương mặt lạnh".
“Anh họ chị... cũng chứ?” (Một câu đùa mang hai nghĩa).
Mặt Nghiêm Lẫm đỏ bừng, thật tống cổ cô em họ ngoài.
Ninh Yên còn hào phóng hơn nhiều: “Nhìn thì lạnh lùng, nhưng thật ... 'thơm' (quyến rũ).”
“Phụt!” Nghiêm Vi chọc . Vỏ quýt dày móng tay nhọn. Anh họ cứng nhắc lạnh lùng của cô thích kiểu con gái thế đây.
Ninh Tam từ phía chen : “Chị cả, trễ thế , mau về phòng ngủ thôi, mai còn nữa.”
Cô bé kéo tay Ninh Yên chạy thẳng phòng, ý đồ ngăn cách hai rõ như ban ngày.