Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 236:236

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:00:20
Lượt xem: 174

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

một cái trang trại sinh thái, tất cả sản phẩm sản xuất chuyên cung cấp cho nhà ăn. Trước đây điều thể, trồng cái gì đều do cấp quyết định.

Giờ dùng mảnh đất nào, tất cả đều do cô quyết định.

“Được.”

Tất cả ở đội Cần Phong đều đang chờ đợi kết quả, kiễng chân mong ngóng, trong khí một sự xôn xao khó tả.

“Không họ sẽ sắp xếp chúng thế nào? Chúng còn đất đai, sống đây.”

, cũng lo lắng quá.”

“Dù thì tin tưởng Tổng giám đốc Ninh. Chúng cứ nghĩ xem mỗi hộ sẽ chia bao nhiêu tiền .”

Bọn họ chờ chờ, đợi nửa ngày, cuối cùng cũng thấy một nhóm . Người nổi bật nhất trong đám đông chính là Ninh Yên.

“Ra !”

Mọi lập tức ùa lên, ai cũng mắt trông mong Ninh Yên, vô cùng sốt ruột.

Ninh Yên khẽ : “Mọi yên lặng một chút. Thông cáo sắp dán lên, đến lúc đó mong phối hợp công tác với chúng .”

Thông cáo ? Mọi điên cuồng chạy về phía bảng thông báo.

Nhìn thông cáo dán lên, vỡ òa, mừng như điên. Phương án còn hơn cả những gì họ tưởng tượng, mặt đều suy xét đến.

Tuy chia tiền trực tiếp, nhưng đây là lợi ích lâu dài, mấy mươi năm đều lo nghĩ.

A Hải, mới chỉ học hết lớp một, , cảm thấy mắt vấn đề.

lầm ? Khám bệnh chi trả 80%? Bệnh đặc biệt nghiêm trọng thể miễn bộ? Ai giúp với?”

Bên cạnh một nghiệp cấp hai, vô cùng cao hứng : “Trên đúng như , sai .”

“Con cái học miễn phí , già lương hưu. Một nửa lương công nhân bình thường cũng mười mấy đồng . Trời ạ, đây là đang mơ ? Không đúng, mơ cũng dám mơ thấy chuyện như thế .”

“Như , già cũng sợ con cái bất hiếu. Trong tay tiền thì sợ gì? Cứ nhà ăn mà ăn.”

Mấy phúc lợi đ.á.n.h trúng tim đen của , ai nấy đều vui như nở hoa.

“Nghe một cái thẻ, cái thẻ hưởng tất cả phúc lợi. Khi nào bắt đầu ?” Mọi đều chút nóng lòng.

“Ngày mai! Bảo chúng đến lầu 5 của trung tâm sinh hoạt thôn để đăng ký, từng đợt.”

“Chắc chắn là Tổng giám đốc Ninh nghĩ . Cô luôn luôn chu đáo như , lúc nào cũng nghĩ cho chúng .” Một thôn dân là fan cuồng của Ninh Yên, vô cùng tin tưởng cô.

chỉ mong tập đoàn của chúng tồn tại thật lâu, vĩnh viễn bao giờ sụp đổ.” Như phúc lợi mới thể lâu dài.

nhịn một câu: “Thà trông mong Tổng giám đốc Ninh vĩnh viễn rời còn hơn.”

Fan cuồng kỳ quái hỏi : “Cô của đội Cần Phong chúng , thể chạy ?”

Người khóe miệng co giật. Bọn họ quên , Ninh Yên bản địa Cần Phong?

“Vậy thì khó lắm. Cô là thanh niên trí thức, tương lai còn kết hôn, đủ khả năng xảy .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-236236.html.]

mặc kệ, phục ai hết, chỉ phục cô . Cô thể .”

“Ai dám tranh giành Tổng giám đốc Ninh với chúng , chúng liền…”

“Liều mạng với !”

đúng, liều mạng.”

Ninh Yên nhận chiếc thẻ thôn dân 1 do tập đoàn cấp, thẻ ảnh thẻ và tên của cô, còn địa chỉ gia đình.

vài , khóe miệng cong lên. Mọi thứ đều trong tầm kiểm soát của cô.

Khi bí thư Chu tin , Hầu Thần đang đối diện ông.

Hầu Thần thấy ông cúp điện thoại với vẻ mặt phức tạp, nhịn quan tâm hỏi: “Chú Chu, chú ?”

Bí thư Chu sâu sắc, thương hại, đồng tình: “Phương án bồi thường của tập đoàn Cần Phong .”

“Nhanh ? Mới mấy ngày mà? Vội vàng như thì phương án gì chứ?” Hầu Thần bất giác suy nghĩ của , bỗng giật : “Chẳng lẽ sự cố gì? Thôn dân náo loạn ?”

Bí thư Chu xua tay: “Không, tất cả đều đang vui phát điên, còn tổ chức một bữa tiệc ăn mừng long trọng, mời cả tham gia.”

Hầu Thần: …

“Vậy mà vẻ mặt của chú…” Quá nặng nề, khiến hiểu lầm cũng khó.

Bí thư Chu khẽ thở dài: “Ta chỉ là tiếc nuối cho những khác.”

Hầu Thần vẫn hiểu ông đang gì.

khi xong phương án bồi thường, sắc mặt phức tạp đến cực điểm, cuối cùng cũng hiểu vẻ nặng nề của bí thư Chu.

Phương án , thôn dân của các đại đội khác chắc chắn sẽ phát cuồng, đều sẽ yên.

Khi đó, công tác của lãnh đạo sẽ khó .

Tập đoàn Cần Phong chiếm hết sự chú ý, tạo một tiêu chuẩn, một mục tiêu mà khác thể nào với tới .

Hầu Thần khổ: “Cháu e là bọn họ sẽ lóc đòi sáp nhập, đòi trưng thu đất cho mà xem. Loạn là thể tránh khỏi.”

Anh hối hận. Vinh quang đó vốn dĩ nên thuộc về , nhưng hiện tại nó còn chút quan hệ gì, mà tất cả là do chính tay đẩy .

Bí thư Chu cũng nghĩ đến điều . Các công xã khác còn đỡ, chứ công việc của Hầu Thần sẽ càng khó khăn. Khoảng cách càng gần, sự tương phản càng rõ rệt, bình thường thể chịu nổi sự chênh lệch khổng lồ đến .

Người khác còn đang khổ sở ăn đủ no, còn nhà sát vách thì chu cấp, tuổi già nơi nương tựa, bệnh tật khám miễn phí. Đây còn là cùng một thế giới ?

Ghen tị sẽ con méo mó.

“Cậu về cố gắng an ủi các đại đội đó, đặc biệt là các đại đội lân cận, đừng để xảy gây rối.”

Hầu Thần cau mày: “Phương án cũng quá…”

Thư Sách

Quá ưu tú cũng là một cái tội.

Bí thư Chu thể hiểu tâm trạng của lúc : “Phương án thể chê , nó thực sự việc 'vì nhân dân phục vụ'. Ninh Yên là trí tuệ lớn, nhân phẩm và tài hoa đều là hạng nhất. Cậu bỏ lỡ .”

Chỉ bằng phương án , ông quyết ủng hộ Ninh Yên. Ông ngưỡng mộ những năng lực mà tư tâm.

Lòng Hầu Thần càng thêm đắng chát: “Chú Chu…”

Vốn dĩ nên nhân cơ hội mà leo lên, nhưng vì tư tâm mà tự cắt đứt một đoạn duyên phận quý giá.

Bí thư Chu đứa con của lãnh đạo cũ, nhịn khuyên một câu: “A Thần, nếu bỏ lỡ thì đừng nghĩ nhiều nữa, nỗ lực việc của . Cũng đừng tự so bì với gì, cả cái huyện Hoành Sơn chỉ một Ninh Yên thôi.”

Một nhân vật như , ai thể áp chế , nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ.

Việc đến nước , còn thể nữa? Hầu Thần thở dài: “Cả thành phố Hải Thanh cũng chỉ một Ninh Yên. Chú Chu, thật sự thể cứu vãn ? Hay là chú giúp chúng cháu hòa giải một chút?”

Loading...