Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 110
Cập nhật lúc: 2025-10-27 14:13:16
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại phòng thí nghiệm, trong sân đặt một cái bàn đá. Ninh Yên dọn mấy chiếc ghế , mời .
Ninh Nhị bưng ấm táo đỏ pha lên, rót những chiếc ly sứ trắng, lượt đưa đến mặt .
Dịp Tết Ninh Yên mua ít đồ, chén , đĩa ly đều mua thêm một ít, lúc dùng để chiêu đãi khách trông cũng tươm tất.
Ninh Tứ cầm kẹo hạt dưa , mời ăn.
Thẩm Kiến Thiết thấy dáng vẻ tự nhiên, hào phóng của bọn trẻ, kìm mà thầm gật đầu, Quả hổ là các em của đồng chí Tiểu Ninh.
Nghiêm Lẫm quanh bốn phía, trong sân trồng đầy rau dưa xanh um tươi , như một biển xanh mướt.
Trong góc sân quây một cái chuồng gà, nuôi ba con gà.
Ninh Xuân Hoa đang tiếp khách, nhiệt tình chiêu đãi . Thấy Nghiêm Lẫm luống rau trong sân, ông khỏi : "Đây coi như là khu thí nghiệm rau trái mùa, chủng loại phong phú lắm. Tiểu Yên dẫn các em trồng đấy, mỗi loại rau đều ghi chép quá trình thí nghiệm nữa."
Phùng Hạo lập tức thấy hứng thú, đến bên luống rau xem xét: "Ớt, đậu Hà Lan, rau cần, rau tề thái, hương xuân, mã lan đầu, rau hẹ… Ủa, đây là cái gì?"
"Đây là súp lơ xanh, thành phần dinh dưỡng cao hơn các loại rau thông thường, thể gọi là vua của các loại rau." Ninh Yên tự phong.
Vừa thế, Phùng Hạo càng thêm hứng thú: "Có thể cho chúng một ít hạt giống ?"
"Được chứ." Ninh Yên đồng ý ngay.
Trò chuyện một lúc, thức ăn liền dọn lên. Hai món gỏi: Gỏi mã lan đầu trộn đậu hũ khô, gỏi súp lơ xanh.
Bốn món nóng: Khoai tây xào đậu cô ve, cá hầm ớt, thịt kho tàu và trứng hấp thịt băm.
Một món canh: Canh đậu Hà Lan, rau tề thái nấu đậu hũ.
Một bàn ăn mặn chay, ở thời buổi là thịnh soạn, nhưng chi phí cũng tốn kém lắm, chỉ tốn mấy cân thịt và mua một con cá.
Dương Liễu : "Tất cả đều là rau nhà trồng, nếm thử xem."
Rau dưa hái xuống còn tươi. Dương Liễu và mấy đứa trẻ nhà họ Ninh Ninh Yên huấn luyện mấy tháng, tay nghề nấu nướng tiến bộ vượt bậc, khiến ăn đều tấm tắc khen ngon.
Món cá hầm ớt càng nhận sự tán thưởng nhất trí.
Ninh Yên ăn cay, chỉ ăn hai miếng, chủ yếu là ăn súp lơ xanh.
Thấy Ninh Yên như , cũng tò mò nếm thử: "Món súp lơ xanh thế nào ? Vị ngon thật."
Dương Liễu vẻ mặt tự hào : "Có thể xào chung với các loại nguyên liệu khác, cũng thể chần qua nước sôi vớt gỏi. Nước sốt trộn gỏi nhà là do Tiểu Yên pha chế, đặc biệt ngon."
Đừng Ninh Yên xuống bếp, nhưng cô nghiên cứu về ẩm thực, thường xuyên bên cạnh góp ý. Cứ theo lời cô thì món ăn đảm bảo ngon.
Rau do Ninh Yên trồng cũng ngon hơn của khác. Haiz, con gái lớn nhà bà đúng là chỗ nào cũng giỏi.
Lúc dọn bàn, Ninh Tam cố ý đặt bát trứng hấp thịt băm ngay mặt Ninh Yên cho cô dễ gắp. Ninh Yên dù thèm ăn đến mấy, cũng ngại thất lễ mặt .
Cô dậy bưng bát thức ăn đó đến mặt Nghiêm Lẫm: "Đồng chí Nghiêm Lẫm, món gọi đây."
Nghiêm Lẫm ngẩng đầu lướt qua, dùng thìa múc một muỗng nhỏ: “Được , em ăn .”
Ninh Yên giành lấy thìa, múc mấy muỗng lớn cho , vơi gần một nửa, lúc mới đặt bát thức ăn giữa bàn.
Nghiêm Lẫm lặng lẽ cô, nhưng cô vờ như thấy, cắm cúi ăn cơm.
Mọi , hai … là mật quá ? Cứ thấy là lạ thế nào .
Dương Liễu cũng thu hút sự chú ý, bà đ.á.n.h giá vài lượt: "Đồng chí Nghiêm, Tiểu Yên nhà là một cô gái , chỉ là tính tình mạnh mẽ, nếu chỗ nào thất lễ mong thông cảm."
Khóe miệng Nghiêm Lẫm khẽ cong lên: "Cô ."
Dương Liễu giật : "Đồng chí Nghiêm kết hôn ?"
Thư Sách
Nghiêm Lẫm im lặng một chút: "Chưa ạ."
Dương Liễu lập tức hứng khởi: "Trong nhà còn những ai..."
Ninh Yên vội hắng giọng, ngắt lời bà: "Mẹ, lát nữa chuẩn mấy chai nước tương, để mang về dùng thử."
"Được." Dương Liễu vẫn hỏi tiếp chuyện nhà Nghiêm Lẫm, nhưng Ninh Yên để bà như ý. Cô sang Ninh Nhị: "Tiểu Nhị, báo cáo thí nghiệm tuần của em xong ?"
Ninh Nhị ở mặt chị gái ngoan ngoãn: "Xong ạ, lát nữa em đưa chị xem."
Ninh Yên khẽ gật đầu: "À , Tam Nhi, Tiểu Tứ, các em chuyện với cô giáo Giang ?"
Cô giáo Giang chính là Giang Như Tuyết, cô đang dạy ở trường tiểu học. Ba con họ đang ở nhờ nhà một hộ dân trong thôn, mỗi tháng đều trả tiền thuê nhà, sống cũng tệ.
Nhà cô gia học uyên thâm, cầm kỳ thi họa đều tinh thông. Ninh Yên vô tình tin khi chuyện với cô, liền nảy ý định.
Học thêm chút gì đó luôn là chuyện .
Các em cô đang ở độ tuổi học hỏi nhanh.
Cô hỏi qua ý kiến, hai đứa nhỏ học thư pháp, Ninh Nhị học chơi cờ, còn bản cô thì học nhạc cụ.
Khi còn nhỏ, cô đặc biệt hâm mộ những bạn bè tài lẻ, còn thì chẳng gì.
Học tài nghệ cần nhiều tiền, trẻ mồ côi điều kiện để học, thực tế chính là như .
Có điều, cô vẫn tìm nhạc cụ nên đưa cho cô .
Ninh Tam thích cô giáo Giang dịu dàng: "Dạ , chị cả, chị dẫn bọn em cùng ."
"Được." Ninh Yên cũng định đến chuyện rõ ràng với Giang Như Tuyết. Giang Như Tuyết hiện tại dám nhận học trò, vì sợ vi phạm điều cấm kỵ.
"Bác cả, con thấy trường học nên thêm một môn âm nhạc. Mỗi năm tổ chức hoạt động cho các cháu lên biểu diễn, khí sẽ vui vẻ hơn nhiều. Với , học sinh tiểu học tan học sớm quá, chạy chơi lông bông, bằng học thêm chút gì đó."
Trường tiểu học bây giờ chỉ môn Toán, Văn và Đạo đức, mỗi ngày chỉ học buổi sáng.
Ninh Xuân Hoa tỏ khó xử: "Không ai dạy." Trường tiểu học của đại đội gì nhân tài như ?
"Cô giáo Giang đấy ạ." Ninh Yên đây là đang trải đường cho .
Ninh Xuân Hoa nghĩ nhiều: "Vậy thì , sẽ chuyện với hiệu trưởng."
Ông theo bản năng tin tưởng Ninh Yên, vô điều kiện ủng hộ ý tưởng của cô. Ninh Yên thì ý đồ gì chứ?
Mọi đều thấy hết. Họ phát hiện địa vị của Ninh Yên ở đại đội đặc biệt, coi trọng, ngay cả chuyện của trường học cũng thể can thiệp.
Ăn cơm xong, Ninh Yên và nhóm Nghiêm Lẫm trao đổi thêm nửa ngày, cuối cùng ký kết hiệp nghị, thuê khu đất đó, với 20% lợi nhuận của nhà máy sẽ dùng tiền thuê.
Trong hợp đồng ghi rõ, công nhân đều sẽ thuê nhà quân nhân, và Ninh Yên quyền quản lý tuyệt đối.
Ninh Yên tiễn cửa, Nghiêm Lẫm mắt cô, nghiêm túc : “Gặp bất cứ vấn đề gì đều thể đến tìm … , tìm bọn .”
"Được, thong thả."
Chờ khách , Ninh Xuân Hoa liền kéo Ninh Yên : "Công nhân đều của đại đội chúng , cứ thấy thiệt thòi thế nào ."
Ninh Yên: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-110.html.]
Cô kiên nhẫn giảng giải cho ông: "Lợi nhuận chẳng là về tay Đại đội Cần Phong ? Bác cả, những việc thể chỉ cái lợi mắt. Tạo mối quan hệ với bên quân đội lợi cho chúng , ít nhất ai dám chỉ tay năm ngón với chúng , cũng ai dám đến hớt tay ."
Ninh Xuân Hoa nghĩ cũng thấy đúng. Lỡ kẻ quyền thế nào đó nhắm trúng nhà máy của họ, cố ý đến "hái đào" (hưởng thành quả), họ đúng là chẳng cách nào chống đỡ.
Hiện tại thể , nhưng khi nhà máy ăn lớn mạnh hơn thì ?
"Vẫn là con nghĩ chu đáo. Lời sẽ với ."
"Vâng."
"Thế chuyện nhà cửa con tính thế nào?"
"Con rảnh mà lo chuyện ?" Ninh Yên nhúng tay việc , cô dựng sườn , phần còn để khác thêm . "Các bác cứ lo liệu , tiên cứ rõ chính sách với bà con. Nếu họ thì thôi, cần ép buộc."
"Nhà chúng chắc chắn sẽ xây, con đăng ký suất đầu tiên."
Ninh Xuân Hoa cũng một căn nhà như . Chẳng chỉ mất một năm lương ? Cả nhà ông bốn đều lương, tiền bạc cũng rủng rỉnh.
"Vậy để xem bao nhiêu nhà đồng ý. Nếu , cán bộ đại đội chúng sẽ thí điểm đợt đầu. Ta tin là thấy nhà lớn khang trang mà họ động lòng."
Các cán bộ thôn mở một cuộc họp, khi đạt thống nhất liền dán thông báo.
Một hòn đá dậy sóng cả mặt hồ, bộ đại đội như nổ tung, bàn tán sôi nổi.
Một nửa đồng ý, một nửa .
Cán bộ thôn cũng ép buộc, họ ký thỏa thuận với những nhà đồng ý. Lợt nhà đầu tiên cứ thế rầm rộ khởi công.
Đây là đại sự của cả thôn, ai nấy đều hăng hái, tan xong chạy giúp một tay.
Ninh Yên rảnh lo mấy chuyện đó, cô dẫn theo hai cốt cán của là Ninh Anh Liên và Ngưu Tam, chạy tới chỉ đạo các chị em gia đình quân nhân trồng củ cải đường.
Bây giờ đang là mùa gieo trồng củ cải đường, đến tháng 9 là thể thu hoạch.
Ban đầu, cô tuyển một nhóm , ngày nào tính tiền ngày đó, chỉ tính là công nhật.
Cô chỉ một yêu cầu: tất cả theo sự phân công của cô.
Có vài thấy cô tuổi còn trẻ, mặt còn non, nghĩ là trị ai. Kết quả, cô chỉ một câu: hôm nay biểu hiện , ngày mai cần đến nữa, công việc chính thức cũng đừng mong chờ.
Đây là kỳ khảo hạch của họ.
Lời , ai còn dám trò mờ ám? Ai còn dám lười biếng? Bên quân đội , đây là nhà máy do Ninh Yên mở, liên quan đến quân đội, tuyển ai là do Ninh Yên quyết định.
Ninh Yên chia họ thành từng tổ, mỗi tổ tổ trưởng quản lý.
Cô mỗi ngày cầm hai cuốn sổ ngoài đồng, một cuốn là sổ ghi chép thí nghiệm, một cuốn là danh sách đen-đỏ của công nhân.
Ai sổ đen, thì mau chóng cuốn gói .
Ai sổ đỏ, tương lai khả năng trở thành lãnh đạo nhỏ của nhà máy mới.
Trời ạ, chiêu còn hiệu quả hơn cả trăm lời giảng giải đạo lý.
Ninh Yên chỉ cần lệnh, bên tất cả đều thành thỏa đáng, dám nửa điểm lơ là.
Làm thế nào để trồng củ cải đường, tất cả đều theo cô.
Bản cô chính là thạc sĩ nông học, chỉ lý thuyết rõ ràng, mà tay chân cũng thạo việc.
Đến khi hạt giống nảy mầm thuận lợi, tất cả mới thở phào nhẹ nhõm.
Vị lãnh đạo nhỏ chỉ huy lung tung, mà là thật sự bản lĩnh.
Thẩm Kiến Thiết tin cũng như trút gánh nặng. Hạng mục là do bọn họ dốc sức hỗ trợ, nếu thất bại, sẽ gây ảnh hưởng nhất định đến họ.
"Không ngờ Ninh Yên thật sự trồng trọt. Cô còn gì mà ?"
Nghiêm Lẫm đang tra tài liệu, động tác khựng : "Thiên tài học cái gì cũng nhanh, nhiều là chuyện bình thường."
"Cũng ." Thẩm Kiến Thiết thường xuyên theo dõi tiến triển của Ninh Yên, đối với cô vô cùng khâm phục. "Cô quản lý cũng giỏi, khiến ngoan ngoãn khuôn khổ, ai dám cãi mặt cô ."
Có vài chị em vợ lính khá đanh đá, thường xuyên cãi vã ầm ĩ, phụ trách hòa giải cũng đau đầu.
bây giờ, đều cãi nữa.
Chỉ cần ai đó một câu: Nếu để đồng chí Tiểu Ninh , cô sẽ nghĩ thế nào?
Thế là xong, hai đang định lao lập tức ai về nhà nấy, gây sự nữa.
Khóe miệng Nghiêm Lẫm nhếch lên: "Cô tạo dựng uy quyền của , sẽ dễ quản lý hơn."
Thẩm Kiến Thiết nhịn hỏi: "Đồng chí Nghiêm Lẫm, thật sự rung động chút nào ?"
Anh cưới vợ sinh con, tình cảm vợ chồng tệ, cũng ý đồ gì , nhưng vô cùng quan tâm đến chuyện chung đại sự của đồng đội.
Nghiêm Lẫm đầu cũng ngẩng lên: "Cậu quản rộng quá đấy."
Thẩm Kiến Thiết thấu . Con năng lực vô cùng nổi bật, nhưng hỉ nộ bao giờ lộ mặt.
"Bên đoàn văn công gửi tin sang, tổ chức buổi giao lưu, chuẩn tâm lý ."
Nói là giao lưu, kỳ thực chính là một buổi xem mắt, cầu nối cho các quân quan và các cô gái bên đoàn văn công.
Nghiêm Lẫm nhíu mày: " tham gia."
Thẩm Kiến Thiết thích, nhưng một việc thể tùy hứng: "Khó lắm, cấp cố ý điểm danh đấy."
Anh nảy một ý: "Cậu mời đồng chí Tiểu Ninh tham gia ?"
"Mời cô ?" Nghiêm Lẫm ngẩng đầu lên.
Thẩm Kiến Thiết tủm tỉm gật đầu: " , mời cô chơi một chút."
Nghiêm Lẫm chiều suy nghĩ.
Ninh Yên về đến nhà uống ngụm nước, Ninh Xuân Hoa tìm tới cửa: "Tiểu Yên, vụ án phán quyết ."
"Nói thế nào ạ?"
Ninh Xuân Hoa vô cùng kích động: "Ngô Mang và Trần Bình Bình đều thứ gì. Ngô Mang vì theo đuổi Khang Tiểu Mẫn mà trộm tiền..."
"Tiền là do trộm?"
Ninh Xuân Hoa chút khinh bỉ: " . Theo đuổi con gái tốn tiền, nhà điều kiện , trong tay tiền, nên mới nảy sinh ý đồ , trộm tiền để mua đồ ăn ngon cho Khang Tiểu Mẫn."
Ninh Yên thấy thật cạn lời. Nếu lụy tình đến , cuối cùng phũ phàng phủi sạch quan hệ?
"Vậy và Trần Bình Bình là thế nào? Tại lời Trần Bình Bình?"
Vẻ mặt Ninh Xuân Hoa chút kỳ quái: "Chuyện trộm tiền Trần Bình Bình phát hiện. Để tố giác, liền trở thành khẩu s.ú.n.g trong tay Trần Bình Bình, chỉ đ.á.n.h đó."
Ninh Yên bừng tỉnh ngộ, thì là thế. "Vậy Trần Bình Bình cái gì?"
Khóe miệng Ninh Xuân Hoa giật giật, tâm trạng chút phức tạp: "Hắn cảm thấy con ở đây, sẽ nhà máy, càng đừng nghĩ đến việc leo lên cao. Hắn dã tâm, hoài bão, tự cho là nhân vật lớn, ai ngờ con cản đường."
Ninh Yên: ...
Có một câu c.h.ử.i thề nên .