Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 41
Cập nhật lúc: 2024-10-24 20:50:55
Lượt xem: 32
Cuối cùng Nguyễn Tuyết Linh cũng phản ứng lại, nếu bà ấy cứ đứng đây cãi nhau với Hứa phu nhân như vậy thì cho dù có cãi thắng thì cũng không có cảm giác thành tựu, ngược lại còn bị mọi người nói là người phụ nữ chua ngoa đanh đá, không bằng nhân dịp này bà ấy bẫy bà ta một vố!
Lúc trước bà ấy đã từng bị Hứa phu nhân bẫy không ít lần!
[Hứa phu nhân chỉ cần nói có dám đánh cược cùng tôi hay không thôi!] Nguyễn Tuyết Linh kiêu ngạo nói với Hứa phu nhân.
Hứa phu nhân khẽ cười, nhìn Nguyễn Tuyết Linh bằng ánh mắt sâu xa: [Có gì mà không dám? Chỉ có điều, Cố phu nhân cũng đừng quên, trước đây bà đã từng bại dưới tay tôi bao nhiêu lần, mất đi bao nhiêu nhà thiết kế! Bây giờ Cố phu nhân muốn lấy cái gì ra cược? Chẳng lẽ lấy Tuyết Diệu ra cược hay sao?]
Cơn giận của Nguyễn Tuyết Linh vừa mới hạ xuống lại nổi lên.
Nhà thiết kế của Tuyết Diệu bị bà ta lấy đi nhiều như vậy, một phần là vì bọn họ chủ động dụ người đi, nhưng đại đa số đều là do bà cược thua với Hứa phu nhân.
Hứa phu nhân đã khích Nguyễn Tuyết Linh đánh cược rất nhiều lần, gần như lần nào bà ấy cũng thua, thua đến nỗi Tuyết Diệu cũng sắp phá sản rồi.
[Được rồi, lấy Tuyết Diệu cược đi. Nếu như tôi không thể lấy được bản thiết kế [Thiên Sứ] thì Tuyết Diệu không cần bà phải bỏ tiền ra mua, tôi tặng luôn cho bà!]
Nhưng nếu như tôi thẳng, tôi muốn bà trả lại hết cho tôi những nhà thiết kế mà bà đã lấy từ Tuyết Diệu đi, đồng thời bà phải đưa cho tôi thêm năm nhà thiết kế hàng đầu trong công ty trang sức bà!]
Nguyễn Tuyết Linh giận đến nghiến răng nghiến lợi, lần này bà ấy phải đòi cả gốc lẫn lãi!
[Được thôi. Tôi chờ Tuyết Diệu của bà.] Trong mắt Hứa phu nhân xẹt qua tia sáng, thầm cười nhạo trong bụng, Nguyễn Tuyết Linh vẫn là người dễ bị bà ta khích như vậy.
Mấy người Tề phu nhân đi theo Hứa phu nhân, tụm năm tụm bảy rời đi, vừa đi vừa nói: [Chúng tôi ở đây chúc mừng Hứa phu nhân trước.]
Mặc dù Nguyễn Tuyết Linh vô cùng tức giận vì thái độ của Hứa phu nhân, nhưng khi nghĩ đến chuyện sau này thì bà ấy cũng vui vẻ hơn đôi chút.
Ánh mắt bà ấy nhìn về phía Cố Dạng càng thêm nhân ái dịu dàng: [Dạng Dạng, may mà có con.]
Hôm nay Dạng Dạng đã giúp bà ấy rất nhiều việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-41.html.]
Đầu tiên là lấy thẻ hội viên VIP của Cẩm Ương Hiên ra giúp bà ấy vả mặt đám người Hứa phu nhân, sau đó lại giúp bà ấy tìm linh cảm cho Caroline, từ đó lấy được bản thiết kế hoàn chỉnh của bộ sưu tập [Thiên Sứ], cuối cùng còn giúp bà ấy bẫy Hứa phu nhân một vố thật đau.
Nguyễn Tuyết Linh tò mò hỏi: [Đúng rồi Dạng Dạng, tại sao con lại có thẻ hội viên VIP của Cẩm Ương Hiên vậy?]
Cố Dạng nhận lấy tấm thẻ hội viên VIP mà Nguyễn Tuyết Linh đưa cho, nhíu mày nói: [Là chị gái cho con.]
[Ai cơ? Con nói Cố Căng sao?] Mặc dù Nguyễn Tuyết Linh vẫn có chút không hiểu nhưng bà ấy vẫn cảm thấy rất ngạc nhiên.
Cố Dạng nhẹ nhàng gật đầu: [Vâng ạ.]
Rõ ràng là Nguyễn Tuyết Linh không tin, lẩm bẩm một hồi: [Sao có thể chứ? Nó chỉ là một đứa nhà quê, làm sao có thể lấy được thẻ hội viên VIP của Cẩm Ương Hiên được?]
Cố Dạng cảm thấy cô phải cải thiện quan hệ của mẹ và chị gái đại lão một chút, vì vậy cô liền nói: [Là nhờ chị cả, chẳng phải cô Caroline nhìn thấy tấm ảnh của chị mới có linh cảm sáng tác sao. Hơn nữa tấm ảnh đó của con cũng là do chị chụp cho đấy.]
Nguyễn Tuyết Linh lẩm bẩm: [Chuyện ảnh chụp chắc chỉ là trùng hợp, nếu không phải do con biết cách thì chưa chắc nó mang lại giá trị lớn như vậy. Còn nữa, nó là ai mà có thể đưa cho con tấm thẻ VIP của Cẩm Ương Hiên chứ? Còn nữa, nó lấy tấm thẻ đó ở đâu ra?]
Cố Dạng biết không thể thay đổi định kiến của Nguyễn Tuyết Linh với Cố Căng trong một sớm một chiều được, nói tiếp thì cũng chỉ khiến bà aasy có thêm ác cảm với Cố Căng mà thôi, cho nên cô cũng không nói gì nữa mà chỉ im lặng.
Hơn nữa cô cũng không thể nói [thân phận] của đại lão ra được, nếu lỡ đại lão phát hiện ra cô biết quá nhiều chuyện thì sẽ rất nguy hiểm.
Sau khi chào tạm biệt Nguyễn Tuyết Linh thì Cố Dạng Mới quay đầu lại nhìn Phong Quyết vẫn luôn theo sau mình.
Không biết vì sao cô lại có cảm giác ánh mắt Phong Quyết khi ngẩng đầu lên nhìn cô có chút ai oán, giống như một chú cún con bị chủ nhân vứt bỏ.
Cố Dạng chột dạ quay đầu ra chỗ khác, hỏi: [A Quyết, xin lỗi, vừa rồi không để ý đến em. À đúng rồi, em đã ăn no chưa?]
Phong Quyết nhớ đến cái bát chứa đầy gan heo xào được Cố Dạng gắp cho khiến bụng có chút khó chịu, gương mặt trở nên cứng ngắc, nói: [Cũng no rồi.]