Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 31
Cập nhật lúc: 2024-10-23 19:10:12
Lượt xem: 31
Mỗi lần cô ở trong phòng luyện đàn dương cầm, Cố Căng thường ngồi dựa ở cửa sổ trong phòng lắng nghe, dần dần, Cố Dạng liền phát hiện, hình như đại lão rất thích nghe cô đàn dương cầm.
Quả nhiên Cố Căng cũng có hứng thú nhướng mày, hỏi: [Nếu cô thắng thì sao?]
Cố Dạng chớp đôi mắt: [Thẻ hội viên của Cẩm Ương Hiên?]
Từ sau khi cô ăn ở Cẩm Ương Hiên liền nhớ mãi không quên, hiện tại có thế nào thì cô cũng phải lừa đại lão cho cô một cái thẻ hội viên.
Cố Căng: [Được.]
Vì thế Cố Dạng liền lấy dụng cụ pha trà gồm ấm trà, chén trà, khay trà, lá trà, khăn… bày ra, sau đó tráng qua rồi cho lá trà vào, nhuận trà,... cuối cùng là pha trà.
Trà được dùng là trà xanh dùng để pha Bích Loa Xuân*.
*Trà Bích Loa Xuân (tên Tiếng Trung: 洞庭碧螺春, tên Tiếng Anh: Bi Luo Chun) là một loại trà truyền thống nổi tiếng của Trung Quốc, một trong Thập đại danh trà, thuộc dòng Trà xanh, và đã có hơn 1000 năm lịch sử.
Động tác của cô nhanh gọn nước chảy mây trôi, lộ ra vẻ thanh lịch tao nhã, ngoài cửa sổ gió thổi những chiếc lá trúc tạo nên tiếng lao xao, ánh nắng chiếu rọi, cô gái ngồi đoan trang giống như một nhân sĩ nho nhã thời Ngụy Tấn.
Chỉ mới nhìn thôi đã thấy rất vui mắt rồi.
Ba người đang ngồi trên sô pha nhìn cũng có chút ngây ngốc.
Không hiểu tại sao khi Nguyễn Sở nhìn thấy từng động tác của Cố Dạng, nhìn thấy những ánh nắng ngoài cửa sổ qua hàng trúc chiếu lên người thiếu nữ thì tâm trạng của cô ấy lại cảm thấy thoải mái yên tĩnh vô cùng.
Hơi trà bốc lên lượn lờ, bóng dáng m.ô.n.g lung của cô gái, giọng nói ôn nhu dịu dàng: [Mấy ngày trước cháu cũng bị bạo lực mạng, cư dân mạng mắng chửi bằng những ngôn từ vô cùng khó nghe, ảnh của cháu cũng bị photoshop thành di ảnh.
Nhưng thế thì sao chứ, cháu tắt điện thoại di động, phải đàn dương cầm thì cháu vẫn đàn, nên làm cái gì thì làm cái đó, cũng không gây ra ảnh hưởng gì. Chờ sau khi mọi chuyện giải thích rõ ràng, bạo lực mạng tự nhiên biến mất, cuộc sống hằng ngày vẫn phải tiếp tục, dù sao thì những chuyện mình thích vẫn đang chờ mình làm?
Tuy rằng bởi vì chuyện đó mà cháu mất đi hôn ước với Tiết Đạc, nhưng như vậy thì sao, anh ta không quan tâm thì việc gì cháu phải lưu luyến, tự mình đa tình? Cháu ưu tú như vậy, cũng không đến nỗi không phải anh ta thì không có người lấy[
Cố Dạng ung dung pha trà, nước trà trong vắt được rót vào chén, bọt trà nổi lên lềnh bềnh, đôi mắt trong trẻo sáng ngời nhìn thẳng về phía Nguyễn Sở: [Chị họ Nguyễn Sở, chị thấy em nói có đúng không?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-31.html.]
Nguyễn Sở nhìn cô, bất giác gật đầu.
[Trà đã pha xong, nếm thử đi.] Cố Dạng đẩy một ly trà đến trước mặt Nguyễn Sở, ám thị tâm lý kết thúc.
Nguyễn Sở hoàn hồn, đón lấy chén trà còn nóng, nhìn về phía Cố Dạng suy nghĩ: [Cô nói có lý.]
Không phải cô ấy không nghe ra chuyện Cố Dạng đang dùng chuyện chính mình đã trải qua để khai sáng cho cô ấy, nhưng nằm ngoài dự kiến của cô ấy chính là, nghe xong chuyện Cố Dạng nói, cô ấy lại có cảm giác thoải mái, sáng bừng giống như mặt trời vừa ló dạng sau khi xua tan đi mây đen.
Rõ ràng là cùng một lời khuyên, cũng có người đã nói như vậy với cô ấy, nhưng không biết tại sao khi nghe Cố Dạng nói thì cô ấy lại có cảm giác như vậy.
Hơn nữa, tại sao Cố Dạng lại khai sáng cho cô ấy? Chẳng lẽ uống lộn thuốc?
Điều này làm cho Nguyễn Sở vừa nghi ngờ khó hiểu vừa cảm thấy bất ngờ.
Cố Dạng mỉm cười.
Khác với thuật thôi miên mà cô dùng trước đó với Phong Quyết, lần mày cô dùng thuật ám thị tâm lý với Nguyễn Sở.
Thôi miên sẽ khiến người khác tạm thời mất đi ý thức, bại lộ tiềm thức. Cho nên cô mới dùng thuật thôi miên để hỏi ra những suy nghĩ trong nội tâm của Phong Quyết, hơn nữa sau khi kết thúc thôi miên, Phong Quyết đối với chuyện này cũng không có ấn tượng.
Ám thị tâm lý không cần làm người khác tạm thời mất đi ý thức, cho nên sau khi kết thúc đối phương vẫn còn ý thức.
Không cần phải là bác sĩ tâm lý, người thường cũng có thể tiến hành ám thị tâm lý. Nhưng ở cấp bậc chuyên gia tâm lý học như cô, có thể tiến hành thuật ám thị tâm lý cao cấp hơn, thậm chí, có thể dùng thuật ám thị tâm lý để g.i.ế.c người.
Đến nỗi pha trà cũng chỉ là một loại hỗ trợ để giúp cô ám thị tâm lý mà thôi.
Mặc dù vừa rồi cô chỉ tiến hành ám thị tâm lý đối với một mình Nguyễn Sở, nhưng ông cụ Nguyễn và Cố Căng cũng đắm chìm trong cảnh ý pha trà của Cố Dạng.
Bây giờ ông cụ Nguyễn đã hoàn hồn, nhìn bọt trà nổi lềnh bềnh trong chén trà tạo thành hoa văn cành cành trúc, trong lòng vô cùng chấn động: [Phân trà*!]
*Phân trà: Dùng nước trong viết thơ vẽ tranh trên trà, Trà Bách Hí, bắt nguồn từ [Suyễn Mính Lục[ của Đào Cốc thời Bắc Tống, nhà Tống được văn nhân nhã sĩ tôn sùng, là hình ảnh cụ thể về nghệ thuật hóa cuộc sống của người Tống.