Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 29
Cập nhật lúc: 2024-10-21 22:37:36
Lượt xem: 35
Ông cụ Nguyễn nói xong thì lườm Cố Dạng một cái, rõ ràng ông cụ cũng không thích nguyên chủ lắm.
Theo lý thuyết, mặc dù nguyên chủ là trà xanh chính hiệu, nhưng ngoài mặt vẫn rất ưu nhã và dịu dàng, rất được người lớn yêu quý.
Nhưng ông cụ Nguyễn lại rất yêu thương chiều chuộng cô cháu gái lớn Nguyễn Sở, rất ngứa mắt cô cháu gái Nguyễn Yên do kẻ thứ ba là Từ Vân sinh ra.
Nhưng mà Cố Dạng lại có mối quan hệ rất tốt với Nguyễn Yên, thậm chí còn giúp Nguyễn Yên cướp tài nguyên của Nguyễn Sở rất nhiều lần nữa.
Nhưng mà điều này vẫn chỉ là chuyện nhỏ, điều làm cho ông cụ Nguyễn chán ghét Cố Dạng chính là Cố Dạng làm hại Nguyễn Sở bị bạo lực mạng đến nỗi phải rời khỏi giới giải trí.
Mọi chuyện cũng rất đơn giản, bạn trai của Nguyễn Sở ngoại tình với Nguyễn Yên, Nguyễn Sở tức giận, lên mạng mắng tên đàn ông tồi tệ và kẻ thứ ba, kết quả lại lại bị Nguyễn Yên và tên đàn ông kia vu oan ngược lại trở thành kẻ thứ ba.
Lúc đầu hai bên giằng co chuyện này mãi không xong, nhưng mà bởi vì Cố Dạng có quan hệ thân thiết với Nguyễn Yên, cho nên đã đứng ra làm chứng cho Nguyễn Yên, ám chỉ tên đàn ông tra nam kia là bạn trai của Nguyễn Yên với cư dân mạng.
Có tiểu công chúa của Giải Trí Triệu Phong, thiên tài dương cầm, em họ của Nguyễn Sở và Nguyễn Yên là Cố Dạng đứng ra làm chứng, tất cả dư luận đều nghiêng về hướng Nguyễn Yên, thế là Nguyễn Sơ bị bạo lực mạng, bị chửi là kẻ thứ ba phá hoại quan hệ của người khác.
Nguyễn Sở không chịu nổi cú sốc khi bị bạo lực mạng, liền thông báo rút lui khỏi giới giải trí, bởi vì phải chịu cú sốc quá lớn nên mắc bệnh trầm cảm vô cùng nghiêm trọng.
Sau khi ông cụ Nguyễn biết chuyện này thì đã nổi trận lôi đình, không chỉ không chào đón mẹ con Nguyễn Yên, mà còn ghét cay ghét đắng cả Cố Dạng nữa.
Trong tiểu thuyết, sau khi ông cụ Nguyễn biết Cố Dạng không phải là thiên kim thật của nhà họ Cố, đồng thời chiếm lấy thân phận thật sự của Cố Căng thì càng cấm Cố Dạng không được bước vào nhà tổ của nhà họ Nguyễn.
Nguyễn Tuyết Linh không dám cãi lại ông cụ Nguyễn như bật lại Nguyễn Chí Hào và Từ Vân, chỉ có thể cúi đầu giải thích: [Ba, không phải là bọn con đã công khai thân phận của Tiểu Căng rồi sao?]
Ông cụ Nguyễn hừ một tiếng: [Đã đón là Tiểu Căng về rồi, vậy Cố Dạng thì sao? Cô ta chiếm thân phận của Tiểu Căng nhiều năm như vậy, bây giờ cũng nên trả lại thân phận cho tiểu Căng rồi ai có nhà người đó về chứ?]
Trong lòng Cố Dạng rất khó xử, đây là ông cụ muốn trục xuất cô ra khỏi nhà họ Cố đây mà. Nguyễn Sở chính là vảy ngược của ông cụ, đúng là nguyên chủ đã đắc tội với ông cụ rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-29.html.]
Sắc mặt của Nguyễn Tuyết Linh và Cố Triệu Minh cũng thay đổi.
[Như vậy sao thì sao được?] Giọng Nguyễn Tuyết Linh vang lên: [Dạng Dạng mới mười bảy, còn chưa trưởng thành, hơn nữa còn mắc bệnh m.á.u khó đông, con bé rời khỏi nhà họ Cố thì phải sống thế nào? Ba, sao ba lại nhẫn tâm như vậy?]
Cố Triệu Minh cũng nói: [Đúng vậy, ba, bọn con vẫn chưa điều tra ra được thân thế của Dạng Dạng, rất có thể Dạng Dạng cũng là trẻ mồ côi, nếu như không có bọn con thì Dạng Dạng biết sống thế nào!]
Khóe miệng Cố Dạng giật giật, bỗng nhiên cô có cảm giác mình là một đứa trẻ to xác.
Mặc dù đúng là như thế nhưng mà rời khỏi nhà họ Cố thì cô cũng không đến mức không sống nổi.
Dù sao cũng là chuyện của nhà họ Cố, ông cụ Nguyễn cũng không tiện nhúng tay vào chỉ có thể mắng bọn họ một trận. Ông cụ nhìn về phía Cố Căng, giọng điệu trở nên vô cùng hiền từ: [Tiểu Căng, nếu như ba mẹ cháu đối xử không tốt với cháu thì cứ đến tìm ông ngoại, ông ngoại làm chủ cho cháu.]
Cố Cần lặng lẽ ngước mắt nhìn ông cụ Nguyễn, nhẹ nhàng ừ một tiếng, một lúc sau lại nói thêm một câu: [Cảm ơn ông ngoại.]
Ông cụ Nguyễn nghe thấy câu nói này thì trong lòng được an ủi hơn nhiều: [Mấy đứa làm gì thì làm đi, Tiểu Căng, cháu đi theo ông.] Rõ ràng là ông cụ Nguyễn không quá yên tâm, muốn tự mình dặn dò Cố Căng một số chuyện.
Nguyễn Yên lạnh lùng lườm Cố Dạng một cái rồi đi lên lầu.
Cố Dạng nhìn ánh mắt cô ta, hừ nhẹ một cái, coi như hai người đã vạch mặt nhau rồi.
Sau đó, cô nhìn về phía Nguyễn Sở ở đối diện.
Nguyễn Sở lớn hơn Nguyễn Yên một tuổi, có ngoại hình xinh đẹp, trên người mặc một chiếc váy màu đỏ rượu, mài tóc xoăn sóng màu vàng rũ xuống trên vai, nhìn rất diễm lệ, dường như là sinh ra là để đi trên thảm đỏ.
Nhưng mà trong đôi mắt của cô ấy thì lại không có thần, đáy mắt u ám không có ánh sáng, cả người mơ hồ đờ đẫn. Dường như là cô ấy chú ý đến ánh mắt của Cố Dạng, cô ấy cũng chỉ khẽ cười một tiếng trào phúng.