Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 196: Phản bội

Cập nhật lúc: 2025-10-11 19:16:50
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngô Dung Anh giật sợ hãi. Bà trường học đổi hiệu trưởng mới, nhưng ngờ vị phó hiệu trưởng nhậm chức chính là thầy giáo vật lý trẻ tuổi .

Cả lớp mười một cũng đồng loạt sốc nặng.

Có bạn học thì thào: “Chẳng bảo là giáo viên bình thường ?”

Phó hiệu trưởng hai mươi mấy tuổi, cái gọi là bình thường á???

Sau khi Tiêu Dịch Trạch là phó hiệu trưởng, thái độ của Ngô Dung Anh đổi một trăm tám mươi độ. Bà còn vẻ kiêu ngạo dựa dẫm thâm niên để khinh như , nhưng việc xin một học sinh như Cố Căng vẫn khiến bà miễn cưỡng: "Cố Căng, là cô giáo hiểu lầm em . Em đừng để bụng nhé.”

Cố Căng chẳng thèm để ý đến bà , gục xuống bàn dùng sách che mặt ngủ.

Gân xanh trán Ngô Dung Anh giật giật. Bà định sang cáo trạng với phó hiệu trưởng Tiêu Dịch Trạch rằng học sinh tôn trọng nhưng xoay đầu thấy bước khỏi lớp.

Ngô Dung Anh nghẹn họng. Suốt tiết tiếng Anh, bà mang theo nỗi bực tức giảng bài, thi thoảng châm chọc Cố Căng vài câu giấu d.a.o trong nụ .

“Có vài bạn đừng tưởng may mắn thi một quyền kiêu căng. dạy ở trường mười một năm, gặp bao nhiêu đứa ngày thường tự cao tự đại, đến thi đại học thì lóc t.h.ả.m thiết.”

“Nhà tiền giúp nhất thời, chứ thi đại học thì nhúng tay kiểu gì?”

Đừng Cố Căng mà phát ngán, đến Cố Dạng cũng buồn ngủ rũ rượi.

Dù bằng chứng rõ ràng đến , Ngô Dung Anh vẫn cố chấp tin rằng Cố Căng dựa mối quan hệ nhà họ Cố, dùng thủ đoạn mờ ám để giành hạng nhất.

Năm phút khi tan học, loa trường phát thông báo: [Hứa Huyên Nghiên giả mạo chứng cứ vu khống Cố Căng gian lận.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-196-phan-boi.html.]

Sắc mặt Hứa Huyên Nghiên sa sầm. Ấn tượng ban đầu với Tiêu Dịch Trạch cũng tan biến theo gió.

Một phó hiệu trưởng quèn của trường mười một mà dám nể mặt cô thế . Cô thề sẽ khiến Tiêu Dịch Trạch và Cố Căng ở nổi trường mười một nữa!

Tối về nhà họ Cố, Cố Dạng nhận khí im ắng hơn hẳn ngày giờ học.

Nguyễn Tuyết Linh còn như thường lệ, thấy con về là tươi đón tiếp. Đám bảo mẫu và hầu dọn dẹp cũng cẩn trọng hơn, dám gây tiếng động lớn.

Nguyễn Tuyết Linh dựa sofa, ánh mắt đờ đẫn, mặt tái mét, trông như đang chịu đựng cú sốc lớn.

Ngay cả Cố Phái ngày thường la hét om sòm cũng nhận . Anh chuyện nhỏ giọng hẳn, ghé sát Cố Dạng thì thầm: “Chị, hình như đang buồn.”

Anh quen cảnh cáu kỉnh là quát tháo ngay, giờ đột nhiên thấy bà im lặng yếu ớt thế , thấy lạ lẫm quen.

Cố Dạng đoán phần nào lý do. Cô đặt ngón trỏ lên môi hiệu im lặng với em trai bước đến cạnh Nguyễn Tuyết Linh.

Ngoài trời nắng chang chang, trong phòng máy lạnh phả lạnh buốt.

Cố Dạng đưa tay ôm cánh tay , rõ ràng cảm nhận lạnh từ máy lạnh thấm da bà. Cô , giọng dịu dàng như lông hồng: “Mẹ ơi, khó chịu thì , đừng giữ khư khư trong lòng.”

Cảm xúc tiêu cực mà kìm nén chỉ càng tích tụ nhiều hơn. Phát tiết đúng lúc mới là cách nhất.

Nguyễn Tuyết Linh vốn mặt mày đờ đẫn, đột nhiên cảm nhận ấm từ cánh tay con gái truyền sang, lời quan tâm dịu dàng , tủi dồn nén bỗng vỡ òa như nước lũ.

Bà đỏ hoe vành mắt: “Dạng Dạng, ngờ giám đốc Mục thật sự là nội gián của Tuyết Diệu! Mẹ quen ông từ thời cấp ba, đến nay là gần ba mươi năm bạn bè. Trước ông thất nghiệp, chính tiến cử ông Tuyết Diệu việc. Cùng đồng hành hơn mười năm, thật sự ngờ, ông phản bội như .”

 

Loading...