Đào Yến cầm lấy một cuốn tạp chí, đối chiếu với bài văn của Cố Căng. Sau khi xong, sắc mặt cô trầm xuống.
Cô Cố Căng: "Cố Căng, em thể giải thích ?"
Cô tin Cố Căng sẽ cái chuyện đạo văn gian lận, bởi cô xem bài của Cố Căng , phần trả lời còn hơn cả đáp án mẫu. Với trình độ văn chương như , nhất thiết đạo văn gì.
Cố Căng lười biếng tựa đầu một tay, liếc những đang lật tạp chí, về phía Đào Yến, nhướng mày : "Thưa cô, là chép bài văn đây mà?"
Đào Yến sững . Cô nghĩ đến vô cách giải thích, nhưng ngờ Cố Căng như . Tuy nhiên, đây là lời giải thích hợp lý nhất.
Cô thiếu nữ lạnh lùng và bình tĩnh mặt, mặc dù bằng chứng, nhưng cô hiểu tin rằng đó là sự thật.
mà những khác nghĩ , ít bắt đầu nhạo.
Diêu Băng Tuyết ngẩng cao đầu : "Cố Căng, trường trung học phổ thông quê cô chắc từng đặt mua tạp chí văn học của những nổi tiếng ? tên tạp chí thì cũng , những bài trong đều là của các nhà văn nổi tiếng, thành viên Hội Nhà văn đấy."
"Thật là to gan mà, bài văn là của nhà văn Cố Tinh đấy, đó là phó chủ tịch Hội Nhà văn đấy."
"Mặc dù tên của cô và bút danh của phát âm khác mấy*, nhưng cũng thể mạo danh khác như thế !"
*Cố Tinh (固晶): phát âm là gù jīng; Cố Căng (顾矜) phát âm là gù jīn.
Hứa Huyên Nghiên rời khỏi phòng giám sát, thấy tiếng chỉ trích của , tay cầm điện thoại siết chặt.
Cố Căng quả nhiên gian lận!
Lúc , Cố Dạng dậy lên bục giảng, mở trình duyệt máy tính, trực tiếp tìm kiếm "nhà văn Cố Tinh". Trên màn hình hiện bách khoa thư về "nhà văn Cố Tinh".
Hành động bất ngờ của Cố Dạng thu hút sự chú ý của , bọn họ đều về phía cô, hiểu cô gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-191-co-cang-la-pho-hoi-truong-hoi-nha-van.html.]
Đào Yến nhíu mày Cố Dạng. Nghe Cố Dạng và Cố Căng là cặp thiên kim thật giả, mà bình thường Cố Dạng thái độ như , bây giờ là cùng khác cùng chèn ép Cố Căng ?
Đào Yến nhớ những lời đồn đại trong phòng giáo viên, bỗng cảm thấy chút đồng cảm với cô thiên kim thật mới trở về gia đình giàu Cố Căng.
Cố Dạng mở bách khoa thư, phóng to màn hình, sang một bên, chỉ tên khai sinh của nhà văn, : "Nhà văn Cố Tinh, tên khai sinh là Cố Căng. Mọi khi nghi ngờ chị tác giả gốc, tìm hiểu kỹ về tên khai sinh của tác giả gốc ?"
Cả lớp một đều sửng sốt.
"Vãi chưởng! Nhà văn Cố Tinh chính là Cố Tinh á?"
"Cái , trùng tên chứ? Đó là phó chủ tịch Hội Nhà văn đấy! Cố Căng và Cố Dạng cùng tuổi, mới mười bảy tuổi thôi mà?"
Cả lớp một cũng lén lút tra "nhà văn Cố Tinh" bàn, phát hiện nhà văn thần bí, thậm chí một tấm ảnh thẻ nào mạng, nhưng tuổi tác ghi rõ, mười bảy tuổi.
"Mười bảy tuổi, tên trùng khớp, tuổi trùng khớp, quá nhiều trùng hợp thì lẽ là trùng hợp nữa ha?"
"Vì những gì Cố Căng là sự thật, cô chỉ bài văn từng đăng đây thôi ?"
"Vãi chưởng thật, phó chủ tịch Hội Nhà văn mười bảy tuổi quá giỏi đấy?"
Lúc , hầu hết tin rằng Cố Căng chính là "nhà văn Cố Tinh", nhưng vẫn còn một ít giữ thái độ nghi ngờ.
Diêu Băng Tuyết nhíu mày : "Chỉ vì tên và tuổi giống thôi , đời bao nhiêu trùng tên trùng tuổi chứ, Cố Căng lợi dụng điểm để đạo văn thì ?"
Còn thể nhân tiện mạo danh phó chủ tịch Hội Nhà văn nữa.
Cố Căng dậy, tiện tay cầm lấy tạp chí mặt Diêu Băng Tuyết, lật ngược cuốn tạp chí , úp mặt bìa xuống mặt cô , chỉ thời gian bán hàng nhãn, "Mắt mù? Hả?"
(Kết thúc chương)