Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 126: Cô Cố, Xin Dừng Bước!

Cập nhật lúc: 2025-06-16 12:01:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự xuất hiện của Cố Dạng khiến những người trẻ tuổi xung quanh đang chế giễu Cố Căng đều sửng sốt.

Không phải nói Cố Dạng và Cố Căng quan hệ không tốt sao, không phải như nước với lửa à?

Cố Dạng hơi mỉm cười với những người đang tạo bầu không khí bên cạnh: "Tôi biết tôi rất xuất sắc, nhưng mà chị gái tôi cũng rất xuất sắc, vì vậy mọi người đã muốn khen thì hãy khen cả hai chúng tôi nhé?

Những người khuấy động bầu không khí đóng vai trò làm nền đều ngây người, bọn họ không nghe nhầm đấy chứ? Cố Dạng nói, Cố Căng cũng rất xuất sắc???

Chu Địch, Mạc Mạt và các thành viên khác của nhóm nhân vật phụ phản diện vẫn còn đang ngu ngơ, đã bảo im lặng ngồi xem kịch rồi mà, sao Dạng Dạng lại xông ra vậy?

Bên kia, Tiêu Dịch Trạch đang nhắm mắt thư giãn, Lâm Nhiễm kéo anh ta một cái, nói nhỏ: "Mẹ kiếp! Anh Tiêu, hóa ra cô em gái đó là thiên kim giả của nhà họ Cố. Bây giờ cô ấy vậy mà lại đứng ra nói giúp thiên kim thật, thật là kỳ lạ à nha, mấy cái vở kịch thiên kim thật giả này, không phải đều là không đội trời chung sao?"

Tiêu Dịch Trạch liếc nhìn anh ta: "Cậu cày ít phim thôi."

Lâm Nhiễm lật qua lật lại tấm thiệp mời mạ vàng trong tay: "Anh Tiêu, anh nói xem cái cô Cố Căng đó không phải bị gian thường lừa đấy chứ? Người bình thường cũng sẽ không dám mang thiệp mời giả đến ngồi bàn chính..."

"Nhưng mà nói thật, cái cô Cố Căng đó trông cũng tuyệt lắm, cũng không kém cô em gái kia đâu. Tôi chưa từng hẹn hò với kiểu bạn gái lạnh lùng như thế này, anh Tiêu, anh xem giờ tôi đi giải vây giúp cô ta, bao lâu thì có thể theo đuổi được cô ta."

Cô em gái kia cậu ta không thể động vào, vậy chị gái thì có thể chứ?

Tiêu Dịch Trạch ngước mắt nhìn về phía Cố Căng, đúng lúc này, Cố Căng cũng nhìn qua.

Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều rất nhanh dời mắt đi.

Tiêu Dịch Trạch lặng lẽ nhìn Lâm Nhiễm nói: "Muốn theo đuổi cô ta hả?"

Lâm Nhiễm gật đầu. Cậu ta cảm thấy đến Cẩm Thành thật đúng lúc mà, cả hai người này đều lọt nào tầm mắt thẩm mỹ của cậu ta.

Tiêu Dịch Trạch: "Kiếp sau đi."

Lâm Nhiễm: "..."

Tiêu Dịch Trạch lạnh lùng nhắc nhở: "Cô ta có thể là người chúng ta đang tìm kiếm. Đừng có mà có ý đồ gì với cô ta."

Lâm Nhiễm: "... Ồ."

Hứa Huyên Nghiên không ngờ Cố Dạng vậy mà lại ra mặt giúp Cố Căng, nhưng nghĩ một lúc, cô ta lại cảm thấy con nhỏ thảo mai Cố Dạng này có lẽ đang nói mỉa mai, nên cao giọng chế giễu: "Đúng vậy, rất khó để gặp được một người xuất sắc như Cố Căng. Một kẻ nhà quê nói khoác mà không biết ngượng, còn dám ngồi bàn chính, tôi chính là lần đầu tiên gặp đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-126-co-co-xin-dung-buoc.html.]

Đường Thi Nhã bên cạnh đang cầm tấm thiệp, trừng mắt cảnh cáo với Hứa Huyên Nghiên, cô ta đã đủ sứt đầu mẻ trán rồi, lại còn gây thêm phiền phức cho cô ta.

Cố Dạng không thèm đáp lời Hứa Huyên Nghiên, mà khoác lấy tay Cố Căng, rồi ngoảnh đầu đi về phía Đường Thi Nhã, đôi lông mày như trăng lưỡi liềm hơi cong cong, trông vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu: "Chị Thi Nhã, chị từ nhỏ đã mô phỏng chữ viết của ông cụ Đường, chẳng lẽ không nhận ra chữ của ông cụ Đường sao?"

Đường Thi Nhã cảm thấy tấm thiệp này có chút nóng tay.

Chữ viết trên đó quả đúng là của ông nội, nhưng cô ta không thể hiểu được, tại sao ông nội lại mời Cố Căng.

Cô ta vẫn luôn tưởng rằng, vị khách quý trẻ tuổi mà ông nội nói là con trai nhà họ Lâm đến từ thủ đô kia.

Cố Căng có tài cán gì chứ.

Trong lúc Đường Thi Nhã đang do dự thì một giọng nói già nua nhưng trầm mạnh truyền đến——

"Cô Cố, xin dừng bước!"

Một ông lão mặc chiếc trang phục nhà Đường màu đỏ sọc đen bước nhanh tới, các vị khách đều nhường đường.

"Ông cụ Đường đến rồi..."

"Không ngờ con nhỏ quê mùa nhà họ Cố kia lại có thể kinh động đến ông cụ Đường..."

Chẳng lẽ tấm thiệp mạ vàng kia của Cố Căng thật sự là thiệp mời khách quý của nhà họ Đường?"

"Làm sao có thể chứ! Có không chừng là đang gọi Cố Dạng dừng bước ấy chứ? Dù sao thì cô Thi Nhã chỉ nói để Cố Căng rời đi, còn cô Cố Dạng là khách mời thật sự của nhà họ Đường, làm sao có thể rời đi khi bữa tiệc còn chưa bắt đầu chứ?"

Các vị khách lại thì thầm bàn tán sôi nổi, làm tăng thêm bầu không khí.

Rõ là câu trả lời đã quá rõ ràng rồi, vậy mà bọn họ vẫn có thể cố cưỡng ép biến "Cô Cố" thành Cố Dạng.

Cố Dạng bề ngoài thì cười hi hi, chứ trong lòng đang MMP*.

*MMP: (妈卖批) Câu chửi thề của vùng Tứ Xuyên, nghĩa là đ*t mẹ m*y

Tuy nhiên, khi nhìn thấy ông cụ Đường, cô chớp chớp mắt, cảm thấy ông lão này có vẻ quen, hình như đã từng gặp ở đâu đó rồi?

(Kết thúc chương)

Loading...