"Chẳng  còn  Lý Quốc Kiệt ? Nói là ông   ở Kinh Đô, nhưng ai  thật giả thế nào. Hay là  nhà họ Hoắc?" Bạch Thư suy đoán.
Bạch Khải Trí và Bạch Kỳ đều đồng loạt lắc đầu.
Thịnh Vân Tế từng ,  xông  Lăng phủ giữa đêm khuya   thể là  nhà họ Hoắc. Mặc dù với  phận và địa vị của Thịnh Vân Tế, ông   đến mức   dối, nhưng sâu thẳm trong lòng, Bạch Khải Trí và Bạch Thư vẫn   tin rằng Hoắc Đình thật sự  quan hệ với Thẩm Huệ Huệ.
Mèo Dịch Truyện
"Lăng Mai dám giam giữ Thẩm Huệ Huệ trong Lăng phủ, nên mới khiến    xông  đòi  giữa lúc nửa đêm. Nhà họ Bạch chúng    gì sai cả,  nên hôm nay, bất kể kẻ nào xông  đây, chúng  tuyệt đối  thể dễ dàng bỏ qua!"
Lời Bạch Khải Trí  dứt, từ cách đó  xa liền vang lên một tiếng  khẩy đầy mỉa mai.
Tiếng bước chân dồn dập vang lên từ phía , tiếp đó, hàng chục bóng  xuyên qua lớp bụi mịt mù, tiến thẳng đến  mặt những  nhà họ Bạch.
Khi  rõ dung mạo của  dẫn đầu, Bạch Khải Trí   sững sờ: "Cục... Cục trưởng Hướng?"
Cục trưởng Hướng là   đầu cục cảnh sát phụ trách khu vực . Bạch Khải Trí vốn là một thương nhân  ăn chân chính, ngày thường hai bên  hề  nhiều giao thiệp, cũng  ít khi qua .
Lần gần nhất ông gặp Cục trưởng Hướng là khi Bạch Khải Trí tổ chức tiệc mừng thọ linh đình, suýt chút nữa  khiến đứa con cưng của Lý Quốc Kiệt mất mạng. Lý Quốc Kiệt khi đó  dẫn theo một đám  đến chặn cửa,  kinh động đến lực lượng cảnh sát. Chớp mắt  lâu lắm .
Bạch Khải Trí  tài nào tin ,  cầm đầu vụ việc xông  nhà một cách lỗ mãng, vi phạm pháp luật giữa đêm khuya ,  chính là Cục trưởng Hướng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-538.html.]
Cục trưởng Hướng là một lão cáo già,  sắp về hưu, cả đời  cảnh sát. Tính ông  vốn dĩ nếu  thể  nhúng tay thì tuyệt đối sẽ  nhúng tay. Nếu    chuyện đặc biệt gì, ông  tuyệt đối  thể  chuyện vô lý như nửa đêm xông  nhà họ Bạch.
Tối nay, ông  thậm chí  mặc đồng phục. Những  ông dẫn theo, thoạt    là những  trai trẻ  huấn luyện bài bản, tinh nhuệ từ cục cảnh sát, nhưng tất cả đều  mặc quân phục. Rõ ràng, họ   rõ  sắp  gì và hậu quả sẽ  ,  mà vẫn ngang nhiên đến, còn trực tiếp phá tan cánh cổng lớn của nhà họ Bạch, khí thế ngút trời, chẳng hề e ngại!
Chắc chắn  xảy  chuyện gì đó, một chuyện động trời, vô cùng đặc biệt... Lòng Bạch Khải Trí thắt ,  còn tâm trạng nào để tức giận nữa. Ông lập tức thu hết vẻ giận dữ  mặt, cố nặn  một nụ  xã giao đón tiếp: "Chẳng  gió nào  đưa Cục trưởng Hướng đến đây  giờ ? Đêm hôm khuya khoắt, sương giăng nặng hạt thế , Cục trưởng Hướng  chuyện gì cứ gọi điện thoại đến,  nhà họ Bạch chúng  nhất định sẽ đến tận nơi để phối hợp với ngài..."
"Gọi điện thoại ? Để các   cơ hội xóa dấu vết, chạy trốn trong đêm ?" Cục trưởng Hướng  chằm chằm  Bạch Khải Trí,  khẩy .
Lần  gặp mặt, tuy nhà họ Bạch  mâu thuẫn với Lý Quốc Kiệt nhưng cả hai bên đều    lớn chuyện, phía Cục trưởng Hướng cũng nhắm mắt  ngơ cho qua, thái độ của ông  với Bạch Khải Trí vẫn  bình thường.   , Cục trưởng Hướng  nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt giận dữ đến biến dạng, ánh mắt ông    nhà họ Bạch như  nuốt sống từng kẻ một!
Cục trưởng Hướng  lên từ một cảnh sát điều tra tuyến đầu. Ông  từng lập nhiều công lớn, những vết sẹo   ông đều là huân chương danh dự. Ông là một cảnh sát  hùng từng  lãnh đạo cấp cao quốc gia đích  khen ngợi. Nếu   ông  vốn dĩ lười biếng, vị trí hiện tại của ông tuyệt đối  chỉ dừng  ở vị trí cục trưởng khu vực. Ngay cả công danh lợi lộc cũng  cần nữa,  thể thấy ông  thật sự    buông bỏ những danh lợi phù phiếm. Vậy mà hôm nay, một  thờ ơ với  sự đời như  mà nay  nổi cơn lôi đình đến thế.
Bạch Khải Trí  kinh ngạc  sợ hãi, cố lựa lời mà  thật cẩn trọng.  Cục trưởng Hướng    buồn để tâm, trực tiếp túm lấy cổ áo Bạch Khải Trí, nghiến răng nghiến lợi : "Mau giao thằng súc sinh nhà mày  đây, đừng ép tao   tay!"
Suốt mấy chục năm qua, từ  khi Bạch Khải Trí trở thành gia chủ nhà họ Bạch,  từng  ai dám đối xử với ông như . Ấy  mà Cục trưởng Hướng xưa nay vốn hiền lành  như phát điên. Bạch Khải Trí nào dám phản kháng, chỉ đành kiên nhẫn hỏi : "Tiểu súc sinh? Ý ngài là..."
"Tô Chí Vũ." Cục trưởng Hướng nghiến răng, gằn giọng thốt  cái tên đáng nguyền rủa đó.
Bạch Khải Trí sững . Trong khoảnh khắc đó, ông lập tức nhớ  những chuyện động trời  xảy  trong nhà họ Bạch  khi Lăng Mai đặt chân tới... Tay ông run lẩy bẩy, ngay cả cây gậy  tay cũng  cầm chắc nổi. Một tiếng "cạch" khô khốc vang lên, cây gậy rơi xuống đất.