Tuy Tiểu Trần    trong cuộc nhưng cũng nghẹn họng, cảm thấy bất bình  cho Lăng Gia Thạch.
Rốt cuộc cô  cũng chỉ là cái hạng nhà quê thất học, bởi  mới  cho tình cảnh trở nên éo le như thế. Chỉ cần đổi  là một tiểu thư con nhà quyền thế,  ăn học đàng hoàng,  giáo dưỡng thì tuyệt đối  thể nào để xảy  tình huống .
Anh  tin rằng Lăng Gia Thạch cũng cho rằng Thẩm Huệ Huệ vô lễ,   điều giống như   nghĩ, nên mới dùng đủ lời lẽ trách móc. Anh    là để  Lăng Gia Thạch trút bớt những điều bực bội trong lòng.
Thế nhưng Tiểu Trần  ngờ   đoán sai toét.
Lăng Gia Thạch    bạc đãi,  những  trách Thẩm Huệ Huệ, ngược  còn tự  kiểm điểm bản ?
"Thiếu gia,  đang  gì . Dù   cho ai  chuyện hôm nay,  đó tuyệt đối cũng sẽ  về phía ." Tiểu Trần .
Thấy Lăng Gia Thạch vẫn nhíu mày, rõ ràng  để tâm đến lời  . Trong lòng Tiểu Trần dấy lên một chút lo lắng.
Chẳng lẽ thiếu gia   Thẩm Huệ Huệ tẩy não ? Rõ ràng là vấn đề của Thẩm Huệ Huệ mà Lăng Gia Thạch  tự trách , quả là chuyện hoang đường,  thể tin .
"Chắc chắn là do dạo    theo sát thiếu gia, thành    mới hóa  như ." Tiểu Trần .
Dạo  sức khỏe   quả  chút bất  nên  xin nghỉ một ngày.
Vốn dĩ ngày hôm  Tiểu Trần     phục vụ Lăng Gia Thạch, nhưng Lăng Gia Thạch    tự rèn luyện một chút, lấy đó  cái cớ để bảo Tiểu Trần đừng đến trường cùng  nữa.
Tiểu Trần là  do phu nhân Lăng Gia Thạch cử đến, đáng lẽ  ở bên Lăng Gia Thạch ngày đêm.  Lăng Gia Thạch  đích  thưa chuyện với phu nhân,   tự rèn luyện thêm,   dần dà sẽ trở nên cứng cáp hơn.
Phu nhân Lăng nghĩ con trai   trưởng thành,  tự lập tự cường. Nhà họ Lăng  mối giao hảo với các vị lãnh đạo nhà trường, dù khuôn viên trường học rộng lớn là , nhưng chỉ cần còn ở trong trường thì về cơ bản sẽ chẳng  chuyện gì to tát xảy  . Thế nên bà   đồng ý cho phép Tiểu Trần rời  một thời gian, nhưng thời gian   phép quá lâu.
Từ nhỏ đến lớn, Tiểu Trần vẫn luôn ở bên Lăng Gia Thạch, chỉ  dạo gần đây là  ở cạnh. Vốn dĩ    lo lắng    yên, giờ  thấy biểu hiện lạ lùng của Lăng Gia Thạch thì trong lòng càng thêm kinh hãi.
Bao nhiêu năm qua,  ít con cái nhà danh gia vọng tộc   kẻ  dẫn dắt sai đường,  những chuyện xằng bậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-482.html.]
Phu nhân Lăng để Tiểu Trần ở bên Lăng Gia Thạch lâu dài,  chỉ  Tiểu Trần chăm sóc  , mà còn cần Tiểu Trần kiêm nhiệm vai trò giám sát.
Ngày thường nếu   gì đáng ngại thì đương nhiên mệnh lệnh của Lăng Gia Thạch là  hết.  nếu xảy  tình huống bất ngờ như thế , Tiểu Trần   nhất định  trình báo kịp thời cho phu nhân Lăng.
Tuy gia cảnh của Thẩm Huệ Huệ   nhưng năng lực cá nhân   đáng nể. Lăng Gia Thạch kết giao với  tài giỏi như  cũng   chuyện gì tồi tệ.
Trước khi  trường, phu nhân Lăng cũng luôn khuyến khích Lăng Gia Thạch kết giao thêm với những nhân tài trong trường.  nếu Thẩm Huệ Huệ khiến Lăng Gia Thạch  sai đường thì tuyệt đối  thể chấp nhận.
Huống hồ,   Thẩm Huệ Huệ còn tỏ thái độ vô lễ, thẳng thừng từ chối Lăng Gia Thạch. Nếu hạng   thực sự gây  ảnh hưởng  nào cho Lăng Gia Thạch, e rằng Tiểu Trần   khó lòng gánh vác nổi hậu quả khôn lường.
Nghĩ đến đây, Tiểu Trần khuyên Lăng Gia Thạch mau về nghỉ ngơi, trong lòng cũng  nảy  một kế sách.
Trời  về chiều, cổng trường sắp sửa đóng . Lăng Gia Thạch cuối cùng cũng  lời khuyên nhủ của Tiểu Trần,  còn  ngẩn ngơ ở đó nữa mà đành  về ký túc xá.
Nhân lúc Lăng Gia Thạch  phòng tắm, Tiểu Trần vội vàng cầm chiếc điện thoại cục gạch, bấm  gọi  một cuộc điện thoại...
Cùng lúc , tại một góc khác của Kinh Đô, trong căn nhà lớn của gia đình họ Tô.
Tô Chí Vũ say khướt lảo đảo bước xuống từ xe, đẩy cánh cửa cổng  lọt hẳn  trong nhà.
Đèn trong phòng khách chợt bật sáng, một cô gái tóc dài đang   ghế. Mái tóc đen nhánh dài thẳng mượt mà, chiếc đầm trắng tinh khôi, khuôn mặt cô cũng trắng nõn nà. Chỉ  đôi mắt , nơi đuôi mắt  ánh lên một vệt đỏ m.á.u kỳ dị,  còn đáng sợ hơn cả những nữ quỷ trong phim điện ảnh kinh dị.
Tô Chí Vũ  kịp đề phòng,  dọa cho một phen hú hồn hú vía. Cậu  hét lên một tiếng, giật  lùi  hai bước, mãi đến khi lưng đ.â.m sầm  khung cửa mới  hồn, tim còn đập thình thịch.
“La hét cái gì đấy hả.” Người con gái  ghế sô pha khẽ nhíu mày, cất giọng .
Mèo Dịch Truyện
Tô Chí Vũ vẫn  hết bàng hoàng. Cậu  chớp chớp mắt liên hồi,  kỹ   đang   ghế sô pha. Tuy vẫn là mái tóc đen dài thẳng, chiếc đầm trắng, và khuôn mặt trắng bệch, nhưng vệt đỏ m.á.u trong mắt    biến mất, giờ cô trông  khác gì một  bình thường.
Tô Chí Vũ ngỡ  say rượu  nhầm. Thấy lúc  trong nhà  sáng trưng,    ghế sô pha cũng vô cùng bình thường,   lập tức thở phào nhẹ nhõm, càu nhàu: “Tô Tâm Liên... trời tối om mà tự dưng  đây  gì, đèn đóm cũng chẳng bật, dọa c.h.ế.t khiếp  . Cũng may là em đây, chứ nếu bố  ở cái tuổi  mà  thấy cảnh đó chắc ngất xỉu mất thôi.”