Tô Đào vẫn còn đang ngơ ngác  Thịnh Vân Tế và Tú Phân, nhưng đám cảnh sát đang  cạnh   thì  hề lơ đễnh một phút giây nào, lập tức xông tới khống chế Tô Đào ngay lập tức.
Hai cánh tay Tô Đào  vặn ngược   lưng, đau điếng khiến ông  rú lên thảm thiết.
Người  tay với ông  là Thịnh Vân Tế,   đông đảo  dân chứng kiến cảnh ông   giải  đồn công an với tội danh buôn bán phụ nữ. Đừng  ông  chỉ là một kẻ nhà họ Tô hạng xoàng, cho dù là con trai của ông thị trưởng thủ đô thì e rằng cũng chẳng ai dám  mặt bảo vệ ông !
Chuyện hôm nay, nếu  khéo thì   thể sẽ lên mặt báo, lên đài phát thanh. Đến lúc đó  còn là vấn đề giữ thể diện   nữa, mà là vấn đề  bóc lịch bao lâu!
Vừa nghĩ đến đây, dù Tô Đào  say sưa đến mấy cũng  dọa cho tỉnh hẳn rượu.
"Hiểu lầm, hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm!" Tô Đào  đau đớn kêu la,  lớn tiếng phân bua: "Quả thật    là chồng của Tú Phân, nhưng  và cô   đính ước với ! Xin hãy   giải thích!"
Nghe Tô Đào gọi tên Tú Phân, Thịnh Vân Tế khẽ đưa mắt,   sang Tú Phân đang  bên cạnh.
Tú Phân cũng  ngờ gã đàn ông    tên .
Mèo Dịch Truyện
Vốn tưởng là một tên bỉ ổi chuyên  quấy rối phụ nữ ngẫu nhiên,  ngờ gã   thật sự quen  cô?
"  quen  gã , cũng  từng gặp bao giờ." Tú Phân  với Thịnh Vân Tế.
Thịnh Vân Tế khẽ gật đầu. Thấy Tô Đào vẫn còn đang giãy giụa la ó, Thịnh Vân Tế liền đưa mắt  hiệu cho viên công an  đầu.
Có thể  vững ở Kinh Đô, đương nhiên viên công an  cũng là  hiểu chuyện, lập tức lãnh hội ý tứ mà quát Tô Đào một tiếng: "Trước mặt chúng  mà còn dám  thành thật, vu oan giá họa, ăn  xằng bậy,   mất danh dự  khác hả? Lại đây, bịt miệng   cho !"
Nói xong, mấy  công an lập tức bịt miệng Tô Đào,  chút nể nang lôi ông  lên xe công an.
Cùng với tiếng xe công an khởi động  rời , những  dân xung quanh thấy kẻ    công an bắt , sự việc cuối cùng cũng xong xuôi êm  thì  lượt giải tán, lòng thầm hài lòng.
Thịnh Vân Tế đưa Tú Phân , cùng hòa  dòng  rời khỏi hiện trường. Hai   dọc theo con đường trong khu nhà tập thể một đoạn.
Đang lúc Tú Phân định bụng cất tiếng hỏi, khi  qua một khúc quanh, một chiếc xe công an quen thuộc  xuất hiện  mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-458.html.]
Thì  chiếc xe công an  rời  lúc nãy  hề chạy về đồn, mà  tắt đèn, tắt máy và đỗ  ven đường, khuất  khúc cua.
Thấy Thịnh Vân Tế và Tú Phân đến, viên công an  đầu nhanh nhẹn bước tới, mời hai   gần xe công an,  đó mở cửa xe.
Trong xe, Tô Đào   trói chặt cứng, chân tay đều  còng ngược  ,    tài nào cử động nổi.
Thấy Thịnh Vân Tế và Tú Phân tới, Tô Đào khẽ ư ử một tiếng, định bụng kêu khổ. Nào ngờ mới rên rỉ  nửa chừng thì viên công an  lạnh lùng quát lên một tiếng, Tô Đào lập tức ngậm miệng,  dám kêu la thêm nữa.
Đối với  dân thường, công an là những  đầy tớ của nhân dân, duy trì công lý lẽ .  thực tế, lực lượng công an là đại diện cho quyền lực nhà nước,  dùng sự cứng rắn nhất định mới  thể trấn áp  những kẻ tội phạm.
"Thành thật chút , hỏi gì thì khai đó, nếu  đừng trách chúng   nể mặt!" Viên công an quát tháo.
Tô Đào sợ hãi gật đầu lia lịa, trong lòng hối hận đến xanh cả ruột gan.
Có trời mới   khi  lôi lên xe công an, mấy phút   ông    chịu đựng những gì.
Lúc  tay chân ông  đều  còng ngược  ,   đau ê ẩm. Thế mà mấy  công an   chẳng ăn mềm cũng chẳng ăn cứng, dù ông    gì cũng  hề mảy may động lòng.
Sau khi  "dạy dỗ" một trận, Tô Đào nào còn vẻ oai phong lẫm liệt như , lúc  chỉ hận  thể  lóc thảm thiết mà cầu xin họ buông tha.
"Phiền các đồng chí ." Thịnh Vân Tế  với viên công an.
"Đâu ,  , đây là trách nhiệm của chúng . Bận rộn cả buổi ,   đều mệt cả,  em cứ  nghỉ ngơi một lát, ngài  chuyện gì thì cứ thong thả mà hỏi." Nói xong, viên công an ngẩng đầu  xung quanh  khẽ vẫy tay  hiệu.
Những  xung quanh lập tức hiểu ý mà lùi  xa, nhường   gian  cho ba  Thịnh Vân Tế, Tô Đào và Tú Phân.
Thịnh Vân Tế  Tô Đào, hỏi thẳng: "Nói cho rõ , rốt cuộc ông là ai, tại   quen  Tú Phân?"
So với viên công an hung dữ , Thịnh Vân Tế mặt mày bình thản, giọng   cao  thấp, giống hệt một thầy giáo nho nhã.  chỉ cần chạm mắt ông,  một ai dám coi thường  đàn ông  vẻ ngoài lịch sự mà thâm sâu .
Trải qua bao năm thăng trầm  chốn quan trường,  thể leo lên  vị trí như ngày hôm nay thì tuyệt nhiên   ai là nhân vật tầm thường cả.