Những nhân vật thuộc phe phái liên quan sớm nắm tin tức, nên suốt cả chặng đường đều cử theo sát Thịnh Vân Tế, chỉ sợ ông gặp bất trắc nào. Vậy mà kết cục, ông đặt chân đến Kinh Đô qua một đêm, xảy chuyện thị phi .
Lúc , viên cảnh sát xoáy Tô Đào với ánh mắt rực lửa, chỉ hận thể lột sạch từng lớp xiêm y ông , điều tra tường tận cả mười tám đời tổ tông, quyết bỏ sót bất kỳ phần tử nguy hiểm nào!
"Kẻ đó nhằm ." Thịnh Vân Tế điềm tĩnh đáp.
Viên cảnh sát thở hắt một nhẹ nhõm. Khi đưa mắt Tô Đào, ánh mắt ông còn vẻ sắc bén như , mà pha chút... khó diễn tả thành lời.
Không nhằm Thịnh Vân Tế, mà dám chỉ thẳng mặt ông mà huyên thuyên chửi bới đủ điều?
Đang yên đang lành, gây chuyện với ai khác, cố tình kiếm cớ gây sự với một quan chức trung ương, còn luôn miệng buông những lời bẩn thỉu để vu oan giá họa, chẳng lẽ tên sợ mạng quá dài ?
" mục tiêu của kẻ đó là vị quý cô đang cạnh , và loại trừ khả năng đây là bọn buôn ." Thịnh Vân Tế tiếp lời, giọng quả quyết.
Bọn buôn ư!
Viên cảnh sát cấp cao xong, sắc mặt chợt biến sắc.
Bọn buôn chuyên bắt cóc, mua bán trẻ em và phụ nữ là những kẻ xã hội căm ghét, đáng tội c.h.ế.t vạn . Nhìn Tô Đào ăn vận bảnh bao, dáng vẻ đạo mạo, nào ai ngờ ông cái nghề thất đức đến tột cùng !
Mèo Dịch Truyện
Chỉ mới mấy phút , quần chúng vây quanh vẫn còn đang say sưa theo dõi vở kịch gia đình đầy cẩu huyết, nào ngờ thoáng đầu thấy cảnh sát bao vây, lập tức kinh ngạc đến hóa đá.
Nghe thêm cuộc đối thoại qua giữa Thịnh Vân Tế và viên cảnh sát, những dân xung quanh cũng chẳng kẻ ngu dốt nên liền hiểu vấn đề. Giữa một Tô Đào đầy tai tiếng và lực lượng cảnh sát, đương nhiên đều tin tưởng cảnh sát hơn.
Vừa nghĩ đến loạt hành động đáng ghê tởm của Tô Đào, và nhận suýt chút nữa trở thành kẻ đồng lõa của bọn buôn , những qua đường xung quanh liền phẫn nộ chửi bới ngớt, chỉ hận thể xông tới đánh cho Tô Đào một trận nhừ tử ngay giữa phố.
Còn về phần Tô Đào, khi thấy đám cảnh sát chắn mặt, đưa mắt quét qua những dân phía , lập tức ngẩn .
Vừa , đàn ông ngược sáng, khiến Tô Đào tài nào rõ mặt ông, thầm nghĩ bụng chỉ là một khách qua đường vô danh tiểu , thèm để đối phương mắt.
Mãi cho đến khi đoàn cảnh sát xuất hiện, và tận mắt chứng kiến cả viên cảnh sát cũng đối xử khách sáo, cung kính với đàn ông đó, trong lòng Tô Đào lập tức dấy lên một dự cảm bất an.
Bí thư? Là vị bí thư nào cơ chứ?
Kinh Đô là đất chân thiên tử, nơi biển hiệu ven đường lỡ rơi xuống, trong mười trúng thì đến ba là quan chức . để một viên cảnh sát cấp bậc hề thấp ở Kinh Đô gọi bằng "bí thư" thì quả thực mấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-457.html.]
Dưới ánh đèn đường sáng trưng, gương mặt của đàn ông dần hiện rõ mồn một mắt Tô Đào.
Tô Đào càng càng cảm thấy vô cùng quen mắt. Mãi đến khi viên cảnh sát hôm nay vị mới đến Kinh Đô, một tia sáng chói đột nhiên lóe lên trong đầu Tô Đào.
Gần đây, vị "tai to mặt lớn" nào từ nơi khác mới điều đến Kinh Đô nhậm chức, trạc tuổi , mà còn khiến cảm thấy quen mặt đến chứ?
Chỉ thể là nhà họ Thịnh đó thôi...
Vừa nghĩ đến đó, Tô Đào kìm hít một khí lạnh trong lòng.
Người đàn ông đang mặt ... chính là Thịnh Vân Tế ư???
Vị nhân vật tiền đồ nhất nhà họ Thịnh, mà sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện nhan nhản các bản tin thời sự của quốc gia, đó chính là Thịnh Vân Tế ???
Thịnh Vân Tế lớn lên ở Kinh Đô từ thuở nhỏ, khi bước chân con đường quan trường thì điều động đến các địa phương khác công tác nhiều năm, từ một thanh niên mới lớn dần bước tuổi trung niên.
Nhà họ Tô và nhà họ Thịnh vốn nhiều giao thiệp. Tô Đào chỉ vỏn vẹn gặp Thịnh Vân Tế đúng một khi còn tấm bé. Sau đó, Thịnh Vân Tế bỏ xa những cùng trang lứa, đến nỗi còn chẳng thể thấy bóng dáng ông, huống chi là cơ hội gặp mặt.
Tuy thỉnh thoảng Tô Đào vẫn thể trông thấy gương mặt của Thịnh Vân Tế các kênh tin tức ở những tỉnh khác, nhưng kẻ thích tự ngược đãi bản . Thấy một cùng tuổi ưu tú đến nhường , bản dẫu cố gắng đến mấy cũng khó lòng theo kịp, hà cớ gì ngày ngày cứ chằm chằm ông để tự khổ ?
Bởi nhiều năm gặp, nên trong phút chốc Tô Đào mới tài nào nhận Thịnh Vân Tế.
Không tài nào ngờ , tái ngộ diễn trong một cảnh trớ trêu đến .
Với sự xuất hiện đông đảo của lực lượng cảnh sát như , Tú Phân dường như khá hoảng sợ, vẫn còn rụt rè nấp lưng Thịnh Vân Tế. Tuy Thịnh Vân Tế hề chạm tay bà, nhưng khẽ dùng che chắn, rõ ràng là một cử chỉ bảo vệ.
Tô Đào chằm chằm đôi nam nữ , chỉ cảm thấy một cảm giác hoang đường đến khó tin ập đến.
Vừa Thịnh Vân Tế thốt những lời gì nhỉ?
Ông ... đang theo đuổi Tú Phân ư?
Một phụ nữ ly hôn, còn sinh con, tuổi tác cũng gần bốn mươi... Tuy quả thực bà vẫn vô cùng xinh , nhưng nếu chỉ là để chơi bời qua đường thì tạm chấp nhận , chứ nếu để đưa về công ty thì ngay cả Tô Đào cũng còn chê là quá già .
Vậy mà Thịnh Vân Tế dám đường hoàng thừa nhận mặt bao nhiêu rằng đang theo đuổi Tú Phân.
Chẳng lẽ Thịnh Vân Tế phát điên ???